Yuksic p chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Pu_sone

Summary: Tình yêu chân thật luôn là vĩnh cửu

Title : President's daughter and the bodyguard

Pairings: Yulsic

Rating: PG - 15

Category: Romance

Note: I hope you will enjoy it

President's Daughter And Bodyguard

Chap 1

WARNING PG - 15

-Sao mấy người cứ đi kè kè bên tôi thế ? – Cô gái tóc vàng bực dọc.

-Vì ngài tổng thống đã ra lệnh không được xa tiểu thư trong vòng 1m – Kẻ đứng đầu hơn năm tên vệ sĩ áo đen trả lời.

Appa lúc nào cũng vậy, khó chịu thật.

Cô gái tóc vàng ngẩn đầu lên nhìn xung quanh.

Victoria’s secret. Muh ha…Để xem các người làm thế nào.

-Muốn đi theo tôi vào đây luôn ah ?

-Ơh, chúng tôi…tôi…

-Đi theo cũng được nhưng đừng có nhìn chầm chầm vào lúc tôi chọn đồ là được.

-Thôi được rồi. Tiểu thư cứ vào. Chúng tôi sẽ đợi ở đây.

-Hơi lâu đấy nhé.

-Vâng thưa tiểu thư.

Cô gái tóc vàng bước vào trong cửa hàng, nhanh chóng tìm cửa sau để tẩu thoát khỏi đám người mà cô cho là rắc rối này. Những nhân viên đều thoáng bất ngờ trước hành vi của cô nhưng không nói gì vì đơn giản cô là khách quen mà hơn hết còn là khách VIP.

Đằng sau của cửa hàng là một con hẽm vắng vẻ khắc hẳn với con phố đông đúc sầm uất phía trước. Cô an tâm bước đi. Nhưng thôi..

-Tiểu thư !

Đám vệ sĩ đó không khờ khạo như cô tưởng. Có vẻ đầu óc phát triên cùng lúc với tứ chi. Đến lúc này thì chạy là thượng sách. Cô ghét chạy,cô ghét hoạt động,nó làm cô mệt lã người nhưng trong tình thế này thì chẳng còn cách nào khác.

Trong bóng tối, cô thấy bóng dáng của một cô gái cao nhưng gầy đang đứng xiêng vẹo trước một ngôi nhà nhỏ cố gắng mở cửa, có vẻ như đã say rượu. Cô nhanh chóng lách người vào bên cạnh cô gái đó và khi cửa vừa mở thì cô phóng ngay vào nhà.

-Sập – Cánh cửa đóng lại,đám vệ sĩ cũng vừa chạy đến,ngơ ngác chẳng biết cô đâu. Nhanh chóng chia làm hai rẽ vào hai ngõ hẽm khác.

Bất giác cô bị một cơ thể của ai đó đè nặng lên khiến cô ngã sập xuống sàn.

-Ah…Cô làm tôi đau đấy.

-Tôi…xin…hức…lỗi.

Đẩy người phía trên qua một bên cô gái tóc vàng lồm cồm bò dậy. Đến lúc này cô mới nhìn thấy rõ gương mặt của kẻ đang nằm dưới đất.

Đẹp thanh tú một cách kì lạ, làn da ngăm mạnh mẽ cuốn hút. Chiếc áo sơ mi và quần short jeans ôm sát vào làm lộ rõ đường cong trên cơ thế ấy.

Cô gái đó đẹp một cách hoàn hảo

Quay về với thực tại, cô định mở cửa bước ra ngoài nhưng đã bị một giọng nói nài kéo lại.

-Tôi..hức…cô đừng…đi.

Mặc dù rất muốn bỏ khỏi nơi này và cái con người say xỉn để tìm đến những niềm vui trong dự định của mình nhưng cô lại bị một thế lực nào đó ngăn cản.

Cúi người xuống đỡ cô gái da ngăm ấy lên sô pha. Mặc dù cô ấy khá ốm nhưng cũng là một vấn đề to lớn đối với cô. Loay hoay mãi cô cũng đưa được nửa thân trên của cô ấy lên ghế. Thêm vài phút khổ sở, cả thân người ấy đã nằm gọn trên sô pha.

-Để tôi tìm vài thứ giải rượu cho cô.

-…

-Tôi sẽ không bỏ đi đâu, tôi hứa.

-…

Nghĩ lại thấy mình điên, tự dưng lại đi lo cho người chẳng quen chẳng biết

Mặc dù thế nhưng cô vẫn đi vào gian bếp, mở tủ lạnh…

CHANH

Theo những gì cô biết thì chanh có thể giải rượu còn làm thế nào chế biến nó để có thể cho vào bụng thì có vẻ cô chưa từng thấy.

5 phút sau…

Vẫn còn đang trong trạng thái suy nghĩ đột nhiên có một vòng tay ôm lấy cô từ phía sau.

-Đừng…bỏ tôi – Giọng lè nhè

-Này cô buông đi tôi mới làm nước chanh được chứ.

-Tôi…không…muốn

-Bỏ r…

Đột nhiên cô gái da ngăm xoay người cô lại, miệng của cô đã bị khóa chặt bởi một đôi môi thấm đắng mùi rượu. Cô chống cự, đấm thùm thụp vào lưng cô gái kia nhưng chẳng ăn thua.

Cô gái ấy dừng nụ hôn tiếp tục bế cô lên, thật mạnh mẽ chẳng giống một người say. Cô giảy nãy phán kháng nhưng đôi tay đó…nó quá sức của cô.

-Một lần nửa,buông tôi ra, không thì đừng trách.

-Em…đẹp thật.

-Cô điên ah ? Buông ra mau

-Không.

..

Cả người cô được đặt xuống giường bằng một cách hết sức nhẹ nhàng và trân trọng. Đôi tay cô nhanh chóng được kìm lại bằng một đôi tay khác. Cô vẫn tiếp tục những phản kháng của mình nhưng có vẻ vô hiệu, cô gái ấy lại càng mạnh bạo hơn, trường lên người cô, tiếp tục ngấu nghiếng đôi môi cô. Bàn tay lần mò, cởi từng nút áo của cô, dùng đôi môi ấm nóng và ẩm ướt của mình hôn vào mỗi khi một mảnh da trắng muốt mềm mại của cô lộ ra. Kéo phăng cả chiếc bra của cô ra khỏi nơi mà nó nên ở để bay xuống yên vị dưới sàn. Đôi tay cô gái nằm dưới nắm chặt lấy đôi tay của cô. Nhưng nhanh chóng được hất ra.

Đến lúc này,cô gái ấy mới dừng lại hành động của mình, nhìn thẳng vào cơ thể cô bằng một đôi mắt đen láy nhưng buồn ngây dại.

-Cô dừng lại đi – Cô gái tóc vàng van xin.

Cô gái ấy không trả lời mà tự giúp bản thân cởi đi những chiếc nút áo vướng víu, đôi mắt vẫn không rời khỏi cơ thể đẹp tuyệt trần kìa. Quăng chiếc áo sơ mi xuống sàn, cô vẫn tiếp tục cho đến khi trên cơ thể chẳng còn gì nửa.

Cuối xuống để tiếp tục thưởng thức hương vị của đôi môi ngọt ngào nhưng lúc nào cũng phản kháng lại cô, bàn tay lần mò để tìm đến nơi nó cần đến.

Dù gặp nhiều sự phản ứng nhưng chiếc quần của cô gái nằm dưới cũng khóng phải là một trở ngại lớn đối với cô. Sau vài phút tất cả đã rời khỏi khổ chủ nó nằm yên trên sàn.

-Tại sao cô lại làm như thế ? – Cô gái tóc vàng sợ hãi. Những sự phản kháng của cô đều là vô hiệu khi cố chống lại sự mạnh mẽ nhưng mềm mại này.

Cô gái kia vẫn im thin thít với công việc mân mê của mình. Đưa chiếc lưỡi âm nóng chạy dọc thân thể cô gái tóc vàng khiến cô ấy khẽ rùng lên một phần vì ghê sợ một phần vì sự kích thích. Đưa đôi tay trắng nõn nà lên hòng hi vọng có thể đẩy cô gái phía trên qua một bên, nhưng cô quá yếu trước sức nặng của cơ thể này.

-Dừng…dừng lại.

Chiếc lưỡi tinh nghịch dạo chơi khắp nơi,chạy qua khõi vùng bụng phẳng lì, xuống thấp hơn một chút khiến cô gái tóc vàng rên nhẹ trọng sự kìm kẹp ngày một chặt hơn của cô gái phía trên

-Tôi xin cô…d…dừng lại.

Cô gái nằm trên đưa lưỡi mình vào trong khiến cô gái tóc vàng gòng mình lại và bật tiếng rên lớn hơn.

-D…dừng lại đi mà.

Một ngón tay được cho vào,rồi hai…ba ngón. Sự chống cự dần dần dừng lại hẳn,thay vào đó chỉ còn tiếng rên, vì sự kích thích của dục vọng và cũng vì sự đau đớn của một người con gái.

Đến khi cô gái ở dưới ưỡn người lên thì cô gái nằm trên cũng rút ngón tay mình ra.

Máu

Và…

Nước mắt

Người con gái này đang khóc ?

Cô bật cười cay đắng.

Tôi đã làm gì thế này ?

Tự tát vào má của mình.

Kwon Yuri.Mày là thứ khốn nạn.

Tát mãi cho đến khi cô nhận ra rằng cô gái tóc vàng đã ngất đi. Cô cúi xuống hôn đi đôi mắt ướt và những giọt nước mắt trên đôi gò má chữ v ấy. Ôm cô gái trần trụi vào người kéo chăn lên đắp cho cả hai.

Tôi xin lỗi.Chap 2

*Yul’s home*

-Yuri. Dậy đi. Tớ mới về thăm cha mẹ ở Jeonju có mấy ngày mà đã bừa bộn, quần áo vất lung tung thế này – Tiếng càu nhàu xuất phát từ một cô gái nhỏ nhắn trắng trẻo.

-…

-Cậu uống rượu à ? Tỉnh dậy ngay. – Giọng nói ấy vẫn tiếp tục vang lên khi thân chủ của nó cảm nhận được hơi rượu còn váng vất trong căn phòng

-…

Gọi mãi Yuri cũng không chịu ngồi dậy. Cô gái ấy lấy một hơi thật sâu chuẩn bị cho một cú thét mà dư âm của nó có thể gây lủng nóc nhà. Cúi người kéo phăng cái chăn ra…

-KWON YURI.TỈNH D…CẬU KHÔNG MẶC GÌ SAO ?

Giật mình tỉnh dậy một phần là do tiếng thét mà một phần là do cái chăn ấm áp của mình bị giật ra khỏi cơ thể trong khi đang thỏa thân như thế này.

-Trả lại cho tớ.

-Cậu…tay cậu dính gì đỏ đỏ giống máu thế thế ? – Taeyeon dừng lại, đưa mắt nhìn xung quanh, dưới sàn đúng một bộ quần áo trong khi xung quanh vẫn rất ngăn nắp, con người trên giường lại có vẻ phờ phạc trong khi chẳng có một mảnh vải che thân và trên chiếc drap giường trắng tinh nhưng nhàu nát này cũng có một vệt đỏ… - Đừng bảo với tớ là cậu làm chuyện đó tại nhà nhé,ngay trên cái giường mà cậu còn chẳng bao giờ cho tớ đụng vào này.

-Trả !

-Không, trả lời tớ trước đi.

-…

-Thôi được rồi, trả nè.

-…

-Tớ ra khỏi đây là được chứ gì ? Nhắc lại là hôm nay đi nhận việc. Hẹn cậu 30’ nửa ở ngoài.

Nhận thấy như có một sự thiếu vắng kì lạ. Yuri đưa tay quờ quạng xung quanh.

..Hoàn toàn trống trãi.

-Khoan. Lúc vào nhà cậu có thấy cô gái tóc vàng nào không ?

-Không. Sao ah?

-Không.

Tên Đen này hôm nay làm sao thế nhỉ ? Chưa bao giờ cậu dẫn cô gái nào về nhà, hơn nửa lại có chuyện đó xảy ra ngay chính trên chiếc giường này, trong căn phòng này của cha mẹ câu.

Sập – Cửa phòng đóng lại.

Đi rồi ư ?

Tại sao hôm qua tôi lại như thế nhỉ ?

…Khi về nhà,cảm thấy nóng ran trong người.

…Cảm thấy ham muốn và dục vọng dâng trào

…Như cần giải phóng một cái gì đó.

Phải rồi. Park Gyuri…

Flash back

-Cô đến đây làm gì ? – Yuri tỏ vẻ lạnh nhạt.

-Đến tìm Yul – Gyuri trả lời một cách trơ trẽn.

-Cái tên đó không giành cho cô gọi.

-Thôi nào, em buồn quá. Yul đi uống rượu với em một tí nhé, cũng gần đây thôi.

-Không.

-Coi như lần cuối cùng em, từ này em sẽ không tìm đến Yul nữa.

-Được rồi, nhưng chỉ một chút thôi.

..

*Bar Sone – Phòng VIP*

-Của Yul này.

Yuri nhanh chóng cầm lên nốc cạn li rượu đầy vun đáng ngấy vào miệng mà không hề đắng đo suy nghĩ. Nó làm cô nhanh chóng cảm thấy váng vất vì nồng độ cồn quá cao và một phần do cô không quen uống thứ chất lỏng này. Lấy lại bình tĩnh cô lên tiếng.

-Nhớ giữ lời hứa đừng tìm đến tôi nửa.

-Ở lại với em một tí đi. Một chút nửa thôi.

-Không.

-Thôi thì một li nửa nhé.

-Xong rồi. Tôi về - Yuri nói sau khi uống sạch li rượu trên tay

Dù cảm thấy choáng váng ở đầu nhưng Yuri vẫn nhanh chóng đứng dậy quay mặt bước đi bỏ lại một người đang nở một nụ cưởi nửa miệng ở sau lưng.

Vài phút nửa khi thuốc kích thích có tác dụng rồi Yul sẽ tự tìm đến em thôi.

…Rồi Yul sẽ là của em.

Em hiểu Yul mà, một con người luôn mạnh dạn chịu trách nhiệm trước mọi hành động của mình một cách khờ khạo.

End flash back

Nhất định, Gyuri đã cho cái gì đó vào trong rượu

Đáng ra tôi không nên nhu nhược làm theo lời cô ta như thế.

Vơ lấy cái chăn quấn quanh người Yuri lê thân về phía nhà vệ sinh để chuẩn bị cho một ngày mới thật bình thường trước mắt cô bạn mình.

Đi thật rồi sao ?

Flash back

Mt.Taxi taxi t…

Cô gái tóc vàng bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, cố gắng thoát khỏi vòng tay mạnh mẽ và thân người tràn ngập hơi cồn này, với tay đến hướng mà âm thanh phát ra.

Bác Hwang

-Dạ cháu nghe.

-Sao bác gọi mãi cháu không nghe máy.

-Dạ…tại cháu không để ý

-Bọn vệ sĩ đã về khai báo với cha cháu về chuyện của cháu rồi. Ông ấy đã gọi bác đến để tìm cháu. Cháu đang ở đâu ? Gần nửa đêm rồi mà sao vẫn chưa chịu về ?

-Cháu…ah cháu đang ở nhà một người bạn. Giờ cháu về, bác cho xe đến ngã tư khu thương mại Seoul Center đón cháu nhé.

-Rồi.

Như không thể tin được những gì đã xảy ra, cô gái tóc vàng xoay lại nhìn thẳng vào con người đang ngủ ngon giấc bên cạnh bằng một đôi mắt giận dữ nhưng vô hồn. Nỗi đau của cô bây giờ, có ai thấu hiểu. Giá như cô không ương bướng, chạy trốn khỏi bọn vệ sĩ thì mọi chuyện đã không như thế này.

Nhón chân định đứng dậy,chợt cảm nhận được sự đau đớn và nhức mõi chạy dài khắp cơ thể, cô khụy chân xuống sàn.

Mọi chuyện sao lại có thể diễn ra đơn giản đến như thế này ?

Cô bật khóc…Nước mắt chảy dài bên khóe mi. Đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần. Một nỗi đau quá lớn lao mà nhất thời cô không thể chấp nhận được.

Cứ chờ đó. Tôi nhất định sẽ khiến cô phải trả giá cho những gì cô đã gây ra với tôi.

End flash back

*Gian bếp – Yul’s home*

-Tớ làm thức ăn sáng cho cậu rồi này – Cô gái da trắng cất tiếng khi thấy Yuri bước ra khỏi phòng.

-Cảm ơn Lùn.

-Tớ là Kim Taeyeon. Tớ có tên đàng hoàng.

-Cảm ơn Tae Lùn.

-Cậu…

-Haha, Taeyeon, cảm ơn nhé. Được chưa ?

-Được rồi.Mà hôm qua có chuyện gì à ?

-…

-Cậu không nhớ hôm nay có hẹn với ngài Tổng thống hay sao mà nốc rượu vào rồi say xỉn thể ? Tớ nhắc lại nhé là Tổng thống của Đại Hàn Dân Quốc đấy.

-Nhớ.

-Nói gì đi nửa. Tớ cũng cảm thấy biết ơn vì nhờ có cậu mà khi vừa ra khỏi trại tập huấn tớ đã được làm việc cho Tổng thống hẳn hoi.

-Cậu phải cảm ơn cha mẹ tớ mới đúng.

Flash back

-Appa, umma đừng bỏ con – Yuri gục khóc bên cạnh cha mẹ mình trong bệnh viện.

-Con gái, cứng rắn lên nào. Hãy hứa với appa là con sẽ thay cha và mẹ tiếp tục bảo vệ gia đình ngài Tổng thống nhé – Người đàn ông lên tiếng.

-Con hứa.

-Và giúp đỡ Taeyeon hoàn thành ước mơ của cô bé là trở thành một vệ sĩ thực thụ.

-Con hứa tất cả mà appa…umma đừng bỏ con.

Con gái đã lớn rồi

Cả hai đều khẽ mỉm cười tỏ vẻ mãn nguyện.

..

End flash back

-Sao cậu thẩn thờ vậy ? – Taeyeon hỏi

-Cậu không cần phải thấy cảm kích ơn nghĩa gì. Chúng ta là đồng hương cơ mà. Tớ đã thề cả danh dự với cha mẹ tớ là phải chăm sóc cho cậu thật tốt. Vì thế giúp cậu có một việc làm bên cạnh tớ là điều tớ nên làm.

Cậu nằng nặc rời khỏi gia đình để lên Seoul bắt đầu tập huấn. Khi cha mẹ tớ mất, cậu không rơi một giọt nước mắt nào, nhưng tớ biết cậu rất đau. Hai đứa chúng ta nương tựa vào nhau suốt ngần ấy năm cơ mà.

-Thôi nói nhiều quá, thay đồ nhanh rồi đi – Taeyeon lên tiếng hối thúc Yuri.

-Cậu đi đường dài cả đêm không mệt sao ?

-Sau này có lẽ sẽ bận rộn lắm nên tớ muốn tận dụng đến phút giây ngắn ngủi cuối cùng để ở bên cha mẹ.

-Tớ hiểu.

Thật sự đêm qua đã có chuyện gì với cậu thế Yuri ?

==

*Blue House*

-Jessica…Con làm gì đến tận nửa đêm mới chịu vác xác về nhà ? Đã vậy còn qua mặt cả bọn vệ sĩ kia trốn đi một mình. Muốn cha phải nhắc đến lần thứ bao nhiêu con mới nhớ đến tư cách của bản thân và hành xử cho đúng đắn một chút thế ?

-Con biết lỗi rồi mà.

-Cha không muốn sự việc này tái diễn thêm một lần nửa. Con hiểu chứ ?

-Con hiểu.

-Thưa ngài Tổng thống cô Kwon và cô Kim đã đến.

-Cho vào đi thư kí Hwang – Quay lại với Jessica – Con đi ra đi. Và nhớ lấy những gì appa đã nói.

Khi cánh cửa mở ra,cũng là giây phút cả hai con người như đông cứng lại.

-Cô làm gì ở đây ? – Jessica hỏi bằng giọng nói đều đều và ánh mắt không chút cảm xúc.

-Hai cô gái này là người mới được tuyển vào trong đội ngũ vệ sĩ của appa – Ngài Tổng thống lên tiếng trả lời thay.

Appa ... đừng nói là chuyện hi hữu này lại xảy ra với tôi nhé ? Tôi biết là ngài Tổng thống có một người con gái độc nhất nhưng đã đưa sang Mĩ du học từ bé nên tôi chưa từng gặp bao giờ.

-Cô ta ? – Jessica hỏi bằng một giọng khinh bỉ,đôi mắt hướng về cô gái đã khiến cô đau đớn và mất hết tất cả.

-Phải – Yuri lên tiếng trả lời.

Một nụ cười cay đắng xuất hiện trên môi của Jessica khiến những người xung quanh đều rơi vào trạng thái đóng băng khi chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.

-Appa đã cho thôi việc hết bọn vệ sĩ của con rồi phải không ?

-Ta sẽ bảo thư kí Hwang tuyển chọn lại.

-Không cần nửa đâu ạ. Cô gái này sẽ làm vệ sĩ cho con – Jessica vừa nói vừa chỉ về phía Yuri.

-Có cần gấp đến thế không ?

-Rất cần thưa appa – Giọng Jessica chắc nịch.

-Thôi được rồi, con ra ngoài đi.

-Chào appa – Jessica cúi chào trước ngài Tổng thống trước khi ra khỏi phòng.

-Thư kí Hwang cũng đi ra đi. Tôi muốn nói chuyện riêng với hai cô gái này.

Sập – Cửa phòng đóng lại.

-Chào ngài Tổng thống – Cả hai cô gái cùng cúi đầu xuống trước vị lãnh tụ.

-Đã lâu rồi không gặp các con.

-Chúng con cũng vậy thưa ngài Tổng thống – Taeyeon thay Yuri trả lời

-Ta nói bao nhiêu lần rồi cứ gọi ta là bác Jung..Yuri! Con thật sự rất giống cha con. Nhớ lại lúc đó trong cuộc họp hội nghị song phương cùng Bắc Triều Tiên, chính cha mẹ con đã hi sinh tính mạng của mình để bảo vệ ta khỏi nòng súng của bọn khủng bố. Ta thật sự biết ơn cha mẹ con.

-Đó là nhiệm vụ của họ hơn nửa chính chính bác đã cho người mẹ tội nghiệp đang gục bên vệ đường của con đi nhờ đến bệnh viện trong lúc chuyển dạ, khi mà không có một tài xế taxi nào dám cho mẹ con lên. Nếu không có sự giúp đỡ của bác thì đã không có con và mẹ con đã chết ngay trong đêm hôm ấy rồi.

-Ta không thể nhìn thấy chết mà không cứu. Ta đã thực hiện đúng lời hứa với ông Kwon, giúp đỡ con và người bạn Kim Taeyeon của con trở thành một vệ sĩ thực thụ để sau này tiếp tục nối nghiệp cha mẹ con. Mặc dù không muốn hai con lại gặp nguy hiểm như thế nhưng cha con cứ nằng nặc bắt ta phải hứa rồi mới có thể nhắm mắt xui tay.

-Cả hai chúng con đều hiểu thưa bác –Yuri trả lời..

-Nhưng hai con thấy đó, cũng vì bác quá cưng chiều nên con bé Jessica nhà bác nó ngang bướng lắm, vừa mới về Hàn Quốc được có vài tháng mà bọn vệ sĩ chuyên nghiệp hôm qua đã bị nó dắt mũi cả thẩy. Con bé đòi con làm vệ sĩ cho nó nhưng nếu con không muốn thì ta cũng không ép.

-Con đồng ý thưa bác – Yuri trả lời một cách chắc nịch.

Cả ngài Tổng thống và Taeyeon hoàn toàn bất ngờ khi Yuri lại đồng ý ngay yêu cầu này mà không hề do dự.

-Nếu có thể, thì bắc mong là cả hai con sẽ cùng bảo vệ cho con bé Jessica. Được chứ Taeyeon ?

-Vâng,mọi yêu cầu của bác là mệnh lệnh với chúng con.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài hành lang.

-Hai cô gái đó là ai vậy bác Hwang ? Sao appa lại phải cung kính đến thế ?

-Cô gái da ngăm tên Kwon Yuri, cha mẹ cô ấy đã hi sinh trong lúc bảo vệ ngài Tổng thống khỏi bọn khủng bố trong cuộc hội nghị với Triều Tiên năm xưa. Còn cô gái da trắng là Kim Taeyeon, bạn từ thuở bé của Yuri.

Đến đây thì tôi nể trọng cha mẹ cô thật đấy. Nhưng không ngờ những người tốt như thế lại có đứa con gái như cô.

Ngày tháng còn dài, tôi hứa là sẽ không để cô sống yên ổn đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro