Chương 1 : Phỏng Vấn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi phỏng vấn hôm nay rất quan trọng.

Công ty phỏng vấn lần này là một công ty lớn , đãi ngộ rất hậu đãi, tiền lương rất khả quan, vốn người như tôi tốt nghiệp với bằng cấp của trường đại học Chosun thì hoàn toàn không có khả năng vào được công ty ấy , tất cả chỉ toàn dựa vào umma tôi nhờ vào bạn bè thân thích để "lót đường" đi cửa sau ,lại là mời khách, rồi lại tặng lễ vật , tìm mọi cách đút lót cho các nhân viên trong công ty đó, Cuối cùng cũng có cơ hội được phỏng vấn làm việc.

Không chỉ có như thế, còn có tôi hiện tại bận trên người cái áo sơ mi trắng này là hàng hiệu , váy xám khói cùng với giày cao gót lấp lánh ,có thể biết được umma tôi đã bỏ ra không ít tiền để mua . Rõ ràng, vì để con gái mình có được bát cơm vàng , mặc kệ luôn luôn chi tiệu keo kiệt umma tôi đã không ngần ngại chi hết toàn bộ "vốn" ra để đầu tư cho tôi.

Bởi vì lần này umma đối với tôi kỳ vọng rất cao, đầu tư không ít tiền vốn, bởi vậy khi ra khỏi nhà tôi cảm thấy mình bị áp lức rất lớn , một bên chậm rãi mang giày , một bên nhịn không được cau mày đáng thương hề hề hướng umma tìm kiếm giảm bớt: "umma ... Nếu lần này phỏng vấn không thành cong , Umma sẽ không trách con chứ?"

Umma mặt mày hiền lành, cẩn thận vươn tay thay tôi vân vê áo, cười đến rất săn sóc: "con gái ngốc, xem con đang nói cái gì kia , umma con chẳng lẽ là loại người hẹp hòi đến thế sao?"

Vừa nghe đến lời umma nói , tôi theo bản năng gật gật đầu , nháy mắt lại nhìn thấy umma ánh mắt dữ tợn nhìn tôi, vội vàng quyết đoán lắc đầu.

Vừa rồi giống như đang diễn ảo thuật vậy,umma nháy mắt liền đem ánh mắt hiền dịu nhìn tôi, cười đến rất thân thiết: "không được củng là không được , cùng lắm thì umma lại tìm cho con phương pháp khác"

Tôi nhất thời nhẹ nhàng thở ra, áp lực cũng giảm bớt không ít, một bên mang giày một bên thuận miệng nói : "Đúng rồi, còn có phương pháp gì khác sao umma?"

"Bát cơm vàng còn không có thì không phải cần có con rể quý sao?" Umma hiền lành sờ sờ của tôi đầu, giọng điệu tuy dịu dàng nhưng có gì đó mang phần giận dữ : "con gái ngoan, đừng nói umma chưa cho con cơ hội, nếu lần này đi phỏng vấn không trúng tuyển, con cùng Con trai lớn Ok Taecyeon của gia đình dì Ok cùng nhau quyết định ngày kết hôn đi là vừa!

"..."

Ok Taecyeon, người cũng như tên, Thân thể cường tráng , lực lưỡng sừng sững như cây tùng, làn da ngâm đen, vóc người cao tầm 1m9, huấn luận viên tập thể hình , một thân cơ thể cứng rắn giống như sắt thép, đã hai lần là người đạt giải quán quân cử tạ, nghe nói là thành viên nòng cốt của câu lạc bộ trung tâm hội viên, so với thân người nhỏ bé nhu nhược lười vận động như tôi có thể nói là hoàn toàn đối lập, một bàn tay hắn chắc có thể đêm thân người tôi nhất lên, tựa như dễ dàng bắt con gà nhỏ bé cầm trong tay.

, càng nghĩ bản thân tôi lại thấy áp lực hơn nữa.

thời điểm tôi tâm trạng lo lắng d9i ra khỏi nhà , umma tôi sắc mặt nghiêm túc giữ chặt tôi, ánh mắt thâm trầm nhắn nhủ nói: "Jessica, nhớ kỹ phải nhã nhặn hòa nhã với mọi người, cố gắng tạo dưng mối quan hệ tốt với mọi người trong công ty, có chuyện gì không hay thì cứ gọi điện bào umma nhớ chưa?"

Tôivội vã gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, cầm túi xách trịnh trọng bước đến con đường tìm việc, lại không biết , đồng thời cũng là con đường làm thay đổi cả cuộc đời tôi, một đi không lối về....

Thời gian phỏng vấn bắt đầu vào lúc chín giờ, vì đảm bảo không trễ giờ , 8h30 tôi đã đi đến địa điểm phỏng vấn. Đối diện tôi lúc này là một tòa nhà cao ốc to lớn, làm tôi cảm thấy khí thế hùng dũng của nó, không khỏi sinh ra một cỗ khát khao cùng hy vọng , nếu được trúng tuyển vào công ty này , Jessica tôi sẽ rất hãnh diện một hồi a~!

Nghĩ đến đây, tôi đeo túi xách vác trên vai ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng vẻ đầy tri thức tự tin đi vào , nhưng là bởi vì không có thói quen mang giày cao gót, nên còn chưa kịp bước tới bậc thang vào công ty đã bị vấp té.

Ra trận không thuận lợi a~! Tôi khẩn trương liếc nhìn xung quanh, may mắn không ai nhìn về phía này, vội vàng đứng dậy phủi bụi trên đùi, lại ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến tiến vào.

Nghĩ đến umma dặn tôi phải ra vẽ hòa nhã với mọi người, tôi mỉm cười đi vào đại sảnh tiếp khách ở lầu ba , lúc này đã có không ít cử viên cũng đang đứng chờ, chỉ thấy một đám ngồi nghiêm chỉnh trận địa sẵn sàng đón quân địch, trên mặt thần tình cẩn thận tỉ mỉ, nhìn qua đều rất trang trọng còn nghiêm túc bộ dáng,tôi vội vã thu nụ cười , làm bộ dáng nghiêm túc.

Công ty này tuyển nhân viên dưa vào vị trí ở các phòng ban , phân biệt thiết lập vài cái bất đồng nhận lời mời điểm,tôi cầm sơ yếu lí lịch của mình, dáng vẻ ung dung tiêu sái đến trước bàn tiếp tân, lịch sự nói: "xin chào,Cho hỏi thư ký phỏng vấn ở nơi nào?"

Trước bàn tiếp tân tiểu thư trông như đang bận rộn nhiều việc, ngẩng đầu diện vô biểu tình nhìn tôi một cái, giơ tay chỉ phương hướng: "Bên kia!"

"Cảm ơn." Tôi gật gật đầu, theo hương cô ta vừa chỉ đí đến.

Có lẽ bởi vì chỉ tuyển một thư kí, nên người đến phỏng vấn cũng không nhiều, người ngồi ngoài hành lang cỡ vài người, nhìn sơ đa số toàn là sinh viên mới ra trường, những người đó trên tay cũng đều cầm sơ yếu lý lịch,trên mắt nhiều hay ít đều lộ ra vẻ hồi hộp.

Tôi nhẹ nhàng thở ra, tự an ủi chính mình, tuy rằng hy vọng xa vời, ít nhất cũng có một phần mưới cơ hội đi.

Chính nghĩ như vậy , ánh mắt của ta vừa chuyển, thình lình dừng lại, nhìn về phía cô gái đang ngồi ở một góc khuất gần cửa sổ.

Nhìn đến cô ta,trong đầu của tôi liền lóe lên hai chữ: địch thủ!

Nhìn bộ dáng cô ta chắc cũng hơn hai mươi tuổi, cả người nhìn qua có thể nói là thanh tú ôn nhã phong thái trác tuyệt, một đôi đen bóng thấm vào ô mâu, làn da ngăm ngăm quyến rũ, dáng người thanh mảnh cao kiều , nhìn chung vẻ ngoài xuất chúng với  phong thái cao ngạo của con nhà quyền quí tạo cảm giác không khỏi sợ hãi cho người khác , từ đầu đến chân đều toát ra khí chất tinh anh tài giỏi, quan trọng hơn là vẻ mặt bình thản , ngay cả ánh mắt cũng không hề lộ ra vẻ hồi hộp, lập tức liền nổi bật hơn hẳn so với những cử viên trong đây và ngay cả tôi.

tôi bổng cảm thấy mình chả còn cơ hội nào.

Không phải là tôi không có lòng tin vào bản thân mình, mà do con người kia mang khí chất bừng bừng, chỉ cần nhìn bề ngoài thôi, cũng đã có thể nhìn ra cô ta là người tài giỏi khôn khéo cỡ nào, kể cả cử chỉ tự tin cũng khiến người khác không sánh bằng. Hiện tại chỉ tuyển có một thư kí, đối thủ đằng kia lại là người mang khí thế tràn đầy, đừng nói một phần mười , chỉ sợ tôi 1% thắng còn không được.

Tuy rằng đã đoán được phỏng vần kì này của mình sẽ thất bại nhưng nghĩ đến umma vẻ mặt hùng hổ ép tôi kết hôn, nghĩ đến cơ bắp rối rắm Ok Taecyeon, trải qua qua một hồi do dự,tôi quyết định phải tranh thủ. Vì thế tôi điều chỉnh vẻ mặt mình một chút, không nhanh không chậm tiêu sái đi qua, giống như vô tình ngồi xuống cạnh cô ta.

Sau một lúc lâu, tôi tận lực có vẻ thân thiết tự nhiên, đối với cô ta lịch sự  cười cười: "hi, Tôi tên là Jessica Jung."

Cô ta  nghiêng đi mặt thản nhiên xem tôi liếc mắt một cái: "uk."

"Cô  cũng là đến  phỏng vấn hả ?? cô tốt nghiệp trường nào thế?"Tôi phát huy  vẻ mặt dày dạn của mình, không nhìn   thái độ lạnh lùng của cô ta , tiếp tục ngữ khí tự nhiên đến gần.

Cô ta cũng không ngẩng đầu lên: "Đại học  Quốc gia Seoul ."

A... Đại học  Quốc gia Seoul? kia không phải là trường đại học nổi tiếng đó sao? Quả nhiên, đã sốc nay càng sốc hơn.

Tôi yên lặng điều chỉnh cảm xúc bị tổn thương, nhìn gương mặt thanh tú  kia ,bông nhiên trong đầu sinh ra ý nghĩ xấu xa. Vì thế tôi hướng lại gần hơn chỗ cô ta đang ngồi  lấm la lấm lét   nhìn khắp nơi, ghé vào lỗ tai cô ta nghiêm giọng nói: "Cô nghe gì chưa?? nghe bảo giám đốc công ty này có sở thích rất biến thái."

"hả?" cô ta rốt cục ngẩng đầu lên, trong trẻo đôi mắt thật bình tĩnh.

Tôi thần bí hề hề gật đầu: "Thật sự, nghe nói cô ta  rất biến thái,đàn ông thì hoản toàn không có hứng thú,   đối với phụ nữ thì ............ ra tay rất mạnh bạo, đặc biệt nghe bảo còn có máu dê trong người, rất thích sàm sỡ những cô gái xinh đẹp nơi công cộng ngay giũa ban ngày ban mặt.ai cha...." Nói xong bỗng nhiên tỉnh ngộ nhìn cô ta, "A, đúng rồi, tựu như   cô  vậy !"

Ánh mắt cô ta hơi hơi nheo lại: "Phải không?"

Thấy phản ứng của cô ta, tôi vội vã thêm mắm thêm muối nhỏ giọng nói: "Đúng vậy, tin tức này tuyệt đối tin cậy, cái kia bại hoại chẳng những biến thái hoàn thích làm loạn, tại trong văn phòng chuyện gì đều làm được , trước kia em gái xinh đẹp cũa tôi  ( em họ à  chị  thực xin lỗi em ) chính là thư kí của cô ấy, không minh không bạch theo cô ta làm việc hơn nữa năm, kết quả là bị cô ta ra tay sàm sỡ ...làm mắc bênh sợ hải một phen, ai...em gái xinh đẹp của tôi cứ thế mà bị hại haizzz."

Lúc này đây cô ta không nói nữa, nhưng là sắc mặt lại trở nên có chút khó coi, phỏng chừng là nghe xong lời nói của tôi đối với an toàn bản thân có băn khoăn.

Tôi không khỏi âm thầm mừng thầm, chiêu này quả nhiên hữu hiêu!

Nhưng là một lát sau, cô ta vẫn như ngồi yên như ban đầu , không có ý tứ nào là rời khỏi.

Tôi không khỏi có chút nóng nảy: "Hiện tại,cô vẫn muốn ở lại à?"

Sắc mặt cô ta không rất dễ nhìn, chỉ ngữ khí rất khẳng định: "Đương nhiên."

những gì tôi nói khi nãy đều là vô ích sao? Tôi có chút tức giận lườm cô ta một cái: "Quên đi, chính cô muốn đi vào hang cọp, tôi cũng ngăn không được cô."

Lúc này,thấy người phỏng vấn đợi lâu, một cô gái mỉm cười hiền hoàn bưng khay đi lại, đưa mỗi người một ly trà hoa cúc giải khác.

Tôi một ngụm đem trà uống vào, người ngồi bên cạnh tôi trông cũng khác nước lắm rồi , hơi hơi ngửa đầu uống trà, nhất cử nhất động đều lộ ra tao nhã, tư thế hoàn toàn đẹp mắt không khỏi làm người như tôi cảm thấy ghen ghét. (GATO =]]] )

Vì thế tôi bực dọc nói: "này,  trà hoa cúc cô uống nhiều lên , uống gì bổ đó."

"Phụt --" nước trong miệng đều phun ra,làm cho bộ vest cô ta đang bận bị làm ước, tiếp theo là cúi đầu  ho khan thanh liên tục,  hai má bị nghẹn đến có chút  ửng hồng, làm khuôn mặt càng thêm có vẻ tú sắc làm người muốn bay vào hôn hôn ,tôi ngồi đây có chút thất thần.

Tôi còn không nhìn đủ,  thì cô ta đã bình thường trở lại, hiếp đôi mắt nhìn tôi: "cô là Jessica Jung?"

Tôi không hiểu rõ trả lời: "hả? Đúng vậy!"

Cô ta gật đầu, mỉm cười: "Rất tốt, Tôi sẽ nhớ kĩ cô ."

Nói xong, không đợi tôi đáp trả, lập tức đừng lên đi về phía quầy tiếp tân, vẻ mặt lạnh lùng đối với cô tiếp tân khi nãy nói: "đem đến văn phòng tôi một cái áo sơ mi."

Cô nàng với vẻ mặt thờ ơ lúc nãy lập tức lộ ra vẻ tươi cười, rất cung kính ngọt ngào đáp: "vâng, tổng giám đốc!"

Tổng... Tổng giám đốc...

Càm của tôi thiếu chút nữa là rơi xuống đất, một người tuổi còn trẻ tựa như sinh viên vừa mới tốt nghiệp , làm sao có thể là tổng giám đốc?  tổng giám đốc của công ty lớn như vậy, làm gì mà ngồi ở khu tuyển nhân viên này? Quan trong là, sao cô ta không sớm cho tôi biết trước thân phận a~?

Nhớ tới lời mẹ dặn trước khi đi, tôi bi thương lấy điện thoại di động ra gọi cho umma.

"Umma, con thực xin lỗi umma!"

"Jessica, có chuyện gì vậy? được tuyển rồi à? Không đúng a,umma nhớ lúc này  vẫn chưa tới giờ phỏng vấn mà?"umma  có chút không thể tin nói.

"dạ... Phỏng vấn còn không có bắt đầu ." Tôi  ão não kể lại: "Nhưng là con vừa không cẩn thận đắc tội với tổng giám đốc công ty này ."

"..." Bên kia trầm mặc , umma mới mở miệng nói đầy vẻ khó hiểu: "Phỏng vấn còn chưa  bắt đầu vậy mà đã phạm tội với cấp trên rồi , con gái à, con gậy chuyện lớn rồi bây giờ phải làm sao đây chứ ?"

Tôi khóc không ra nước mắt: "con không phải cố ý ... hiện giờ  nên làm cái gì đây umma?"

"Con đừng vội, hôm nay  chủ khảo vẫn là người quan trong hơn,ổn định lại tinh thần, biểu hiện lúc phỏng vấn phải thật hoàn hảo, chỉ cần đem chủ khảo xem thuyết phục, công việc này vẫn là có hi vọng ." Hiển nhiên đã nhận ra  tôi nổi giận, umma liền tiếp cho tôi dũng khí.

Umma nói cũng có lí,tôi dùng sức gật đầu: "dạ! con  biết."

sau khi cúp điện thoại, tôi sửa sang lại tâm tình tiếp tục ngồi chờ, một lát sau, kim đồng hồ cũng chỉ đến giờ bắt đầu phỏng vấn.

Đúng lúc này, một thân người thong dỏng đi lại, cô ta lúc nãy đã đổi thay một cái ao sơ mi khác, môi mỏng nhếch lênh, ánh mắt lạnh lùng, tôi nhất thời khẩn trương đứng lên, đã thấy cô ta đi qua người tôi. Ta không rõ chân tướng vội quay lại xem, chỉ thấy một người phụ nữ trung niên đi ra, đưa tạy mời cô ta vào, giọng điệu  cung kính nói: "Tổng giám đốc, phỏng vấn có thể bắt đầu."

Sắm đánh ngang tai,cô ta ...cô ta......cô ta đừng nói chính là chủ khảo hôm nay nha?

bần thần nhìn thân ảnh cô ta khuất dần sau cánh cửa, tôi cảm thấy mọi can đảm đều biến mất, đành phải uể oải lại lấy điện thoại di động tiếp tục gọi cho umma

"umma, con thực xin lỗi umma!"

"Lại chuyện gì nữa?" umma nghi vấn, hơi  dừng một chút, hốt hoảng kêu lên: "umma nói con Jessica , đừng bảo con lại đắc tội với người ta nữa nha?"

"Ô, cũng không sai biệt lắm." Tôi tinh thần sa sút áy náy nói: "umma, con đã phụ kỳ vọng của umma"

"..." bên kia im lặng vài giây, lập tức tự trách cảm thán: "Này cũng không thể toàn trách con,umma căn bản vốn không nên đối với con quá kỳ vọng ."

"... = =" đều đã muốn như vậy còn đi phỏng vấn, này không phải tự rước lấy nhục sao? tôi đã muốn hoàn toàn bỏ cuộc , làm nũng cầu xin đạo: "umma, con không cần phải đi phỏng vấn nữa đi tám chín phần là  không còn hy vọng , bây giờ con trở về nhà  được không?"

"Tốt, không phỏng vấn ,con về nhà đi."

"Thật chứ?" Không nghĩ đến hum nay Umma nói chuyện tốt như vậy, tôi hai mắt tỏa sáng không khỏi mừng rỡ : "Umma  thật sự là quá tốt,Umma là người mẹ tốt nhất trên thế gian này"

Bên kia không có đáp lại, chính là lầm bầm lầu bầu bàn một chữ dừng lại một chút thong thả nhớ kỹ: "Hai cái  chậu rửa mặt mộtnồi cơm điện, thớt cắt thịt, ba bộ giá treo đồ..."

"Umma đang làm gì vậy?"

"Viết danh sách đồ cưới cho con, đợi lát nữa Taecyeon lại đây bàn bạt."

"... = =" tôi: "Tôi tiếp tục phỏng vấn đây T.T ."

.

.

.

..

end chap ^^ mong m.n ủng hộ nha <3 

thanks for reading!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro