[YunJae] 10 ức cá Kim Tại Trung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title: 10 ức cá Kim Tại Trung. (Tạm dịch : 10 triệu một Kim Tại Trung)

Author: yoosong0705

Ngược, xuyên không.

Paring: YunJae

Rating:PG

Translator: QT đại ca

Editor: Kim Tiểu Hee

Status: on going

Status edit: on going

================

Khi em mở to mắt, phát hiện trên thế giới, tất cả mọi người đều biến thành dáng vẻ của anh

Phải biết rằng, lúc ấy em đã sợ cỡ nào khi rốt cuộc không tìm thấy anh

Anh ở đâu?

Rốt cuộc khi nào ta mới là của nhau……………

Chương 1

Thượng .

Duẫn Hạo cùng Tại Trung lâm vào chiến tranh lạnh !

Nguyên nhân rất đơn giản- Trịnh Duẫn Hạo đi liên hoan cùng một người con gái nào đó (Người con gái đó khi công tác cùng Trịnh Duẫn Hão có tiếp xúc thân thể ). Trịnh Duẫn Hạo về nhà nghỉ sau khi đã đưa người con gái đó về ………

Kỳ thật Kim Tại Trung vốn không phải lòng dạ hẹp hòi, có một số việc chỉ nói một hai câu rồi cũng liền cho ngay vào quá khứ. Mà lại, Trịnh Duẫn Hạo tùy tiện, cảm thấy đều là việc nhỏ, không cần mở miệng. Cuối cùng làm cho việc nhỏ tích tiểu thành đa.

“Em/anh căn bản không có hiểu anh/em”

Trịnh Duẫn Hạo cùng Kim Tại Trung đồng thanh hô to lên những lời này, sau đó bỏ đi cùng một tiếng thở dài.

Kế tiếp là duy trì nữa tháng chiến tranh lạnh.

Ai cũng biết, thời gian chiến tranh lạnh là ngược thân ngược tâm. Cha mẹ hai bên không nhẫn tâm nhìn Duẫn Hạo, Tại Trung tinh thần suy sụp, đi xuống như vậy. Vì thế bọn họ an bài một chuyến du lịch tuần trăng mật ở Châu Âu. Sau đó hai bên liên tiếp lừa đem hai người xuống chiếc du thuyền hàng đầu. Nghĩ muốn lấy sự lãng mạn, tạo bầu không khí tốt đẹp làm cho hai người trở lại hòa thuận.

Không ngờ đêm đó lên du thuyền, hai người lấy việc nhỏ nhặt không đáng kể mà làm ầm ĩ lên.

“Anh liếc nhìn nàng ta một cái mà em đến nỗi ấy ư? Bụng dạ em trở nên nhỏ nhặt như thế từ bao giờ?”  Ngữ khí của Trịnh Duẫn Hạo mang theo nỗi thất vọng.

“Tôi bụng dạ hẹp hòi? Tốt thôi! Anh đi tìm người nào đó phóng khoáng đi! Bây giờ đi ra ngòai tìm đi! Ha Ha , tôi thật muốn xem anh có thể tìm được cái quái gì đó ! Ông Trời không có mắt, cũng có thể tìm được người không khác tôi là mấy!” Kim Tại Trung ôm một cái gối quăng đi.

“Lòng anh đối với em tăng thêm chứ không giảm đi, em lại cho là anh đối với em không tốt sao? Anh thực sự chịu đủ em rồi !”. Trịnh Duẫn Hạo nội giận, không suy nghĩ đã nói như vậy.

“Anh đi tìm bọn họ đi! Tùy ý mà tìm kiếm! Anh yên tâm, tôi đời này cũng không làm phiền các người sinh sống!” Kim Tại Trung la to.

“Tốt lắm! Tạm biệt! Tôi chính là đi ngủ nhà kho cũng không cùng cậu ngủ chung một giường!”

“Anh đi a, anh đi a! Cùng con gián con chuột ngủ đi! Anh cũng chỉ xứng ngủ với con gián con chuột!”

“Cùng con gián con chụôt cũng đều hơn so với ngủ cùng cậu!”

“Cút!”

VÌ thế Trịnh Duẫn Hạo suốt đêm ôm gối đến khoang thường trên du thuyền, miễn cưỡng mở cửa gian phòng – cuộc sống ở riêng tiếp tục.

Vài ngày sau, hai người ở boong thượng hạng hoặc là boong ẩm thực có ngẫu nhiên gặp qua vài lần, nhưng đều xem như người lạ.

=========

Hạ.

Rất nhanh, du thuyền tới đích là Châu Âu, trạm thứ nhất là Anh quốc.

Đêm hôm nay, Duẫn Hạo mất ngủ, nằm trên giường suy nghĩ, hôm sau sẽ đến Anh quốc, vậy mà hai người vẫn còn rất căng thẳng. Chính mình lại không muốn nhận sai, chờ Tại Trung hồi tâm chuyển ý, ai ngờ lại nổi giận hơn…Nên phá vỡ cục diện bế tắc này thế nào đây?

Chính lúc đang rất rối rắm, đột nhiên cảm thấy một trận lắc lư kịch liệt trên khoang thuyền, sau đó nghe được tiếng từ radio trong phòng cảnh báo chú ý.

“Làm sao vậy?” Duẫn Hạo khóac áo quần chạy đến hành lang, nhìn thấy hành lang toàn là người.

“Thuyền bị va chạm, bị va chạm!!!!!” Mọi người đều hoảng sợ, xô nhau chạy lên phía trên du thuyền.

“Bị va chạm! Giống Titanic a.” Duẫn Hạo cũng vội vàng theo đám người chạy lên cầu thang ở trên, đi vào tầng 3 của thuyền.

Dọc đường đi, Duẫn Hạo đều gọi điện thoại cho Tại Trung, cái chính là như thế nào cũng gọi không được. Anh nghĩ  Tại Trung là khách quý, sẽ ở trên tầng trên của boong tàu, so với ở tầng dưới của mình nhất định sẽ chạy sớm hơn, vì thế bắt đầu tìm kiếm trong đám người.

“Mọi người trật tự! Yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị đủ thuyền cứu hộ….” . Bởi thuyền không lớn, lại bị đâm  tương đối nghiêm trọng, cho nên chiếc tiểu du thuyền này khó tránh sẽ bị chìm. Các nhóm thuyền viên bắt đầu tập hợp để cứu mọi người trên thuyền.

Duẫn Hạo  sốt ruột, trên thuyền cũng gần 300 người, chính là thế nào cũng không tìm thấy Tại Trung.

“Cậu ta đi xuống dưới tìm ngươi, ngay cả áo phao cũng chưa kịp lấy. Chúng tôi đều nói phía dưới nguy hiểm, nhưng vẫn không ngăn cản được tiểu tử này….A các người không gặp được nhau sao?”. Rốt cục, Duẫn Hạo cũng nghe được tin tức của Tại Trung từ một người khách ở ngay cạnh phòng.

Không xong rồi! Kẻ ngốc kia căn bản không có biết bơi! Còn không mặc áo phao…Tâm trạng Duẫn Hạo rối như tơ vò.

Dọc theo đường đi, anh một bên hô tên ‘Tại Trung’, một bên lòng nóng như lửa đốt. Ở đuôi thuyền, nước biển đã tràn tới. Thang lầu bởi vì điện hư mà tối đen một mảng, xuống đến tầng hai mới phát hiện phía dưới cơ bản là đã lạnh như băng bởi bị nước biển bao phủ. Duẫn Hạo vẫn dứt khóat đi xuống, nước lên đến ngực – thuyền nhỏ nên tốc độ chìm cũng quá nhanh.

“Tại Trung! Tại Trung! Trả lời anh! Tại Trung a!”

Duẫn Hạo bất chấp tình cảnh hiện tại càng ngày càng nguy hiểm, vừa la to vừa cố sức bơi về phía hành lang, nơi có phòng của chính mình. Bên tai từ đầu đến cuối không có tiếng đáp lại, Duẫn Hạo càng ngày càng sợ hãi – Tại Trung không thể chết! chúng ta cũng không thể chết!

“Tại Trung! Em ở đâu!” Nước càng ngày càng chảy xiết, Duẫn Hạo tiếp tục gọi.

Đột nhiên một cơn sóng đột nhiên ập đến, Duẫn Hạo bị sặc nước, liên tục ho khan, mà càng lúc càng nhiều nước đổ mãnh liệt tới.

Tại Trung…Đến chết cũng không thể nhìn thấy em sao…..Càng ngày càng nhiều nước, cuối cùng đem Duẫn Hạo nhấm chìm xuống dòng biển đen.

=Hết Chương 1=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro