yunjae Cá cược [full]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

conhocthongminh

29-6-2011, 02:23 PM

Title: Cá cược

Author : tớ, tức ZeroXIII

Rating: +13

Summary: leader shi~~~ là đồ ngốc???

Pairing: YunJae

Status: complete.

Disclaimer: they are not belong to me

Note (ZeroXIII): tớ thông báo trước ạ. Đây là fanfic, các bạn hiểu không ạ? Là tưởng tượng của riêng tớ mà thôi, cho nên hầu hết là do tớ phóng đại lên và tưởng tượng ra. Nếu bạn không thích fic, đừng có com kiểu như là tớ sai, tớ chả biết tí gì về các anh ấy, tốt nhất là đừng có viết fic nữa. Tớ cần com để nói về việc fic tớ hay, dở, cách hành văn… chứ không thích những com nói về tính chất sự thật của những việc có trong fic. Tớ nhắc lại lần nữa, đây là fanfic.

Note(conhocthongminh hay mọi người gọi là Lile): đây là một fic đã khá lâu và không phải của tớ. Tại tớ thấy rum mình mới lập nên đã xin ss ZeroXIII post fic này cho nó xôm tụ và ss ấy đã đòng ý.

Jung Yunho được biết tới như 1 leader thực sự. Anh thông minh, có tư chất lãnh đạo, đẹp trai, quyến rũ… và hàng trăm thứ khác để làm nên 1 leader hoàn hảo của DBSK.

Nhưng… ít ai biết rằng, cái người được cho là leader hoàn hảo ấy … chính xác là 1 con gấu đần nhất trên thế giới này.

Đó là những gì mà lead vocal – Kim Jae Joong nghĩ trong suốt những năm sống cùng với vị leader “hoàn hảo” này. Và đừng hỏi anh vì sao anh chỉ nghĩ như thế mà không nói cho vị leader “hoàn hảo” kia biết. Bởi anh sẽ hét… à không, gào ầm lên rằng:” Đồ ngốc như cậu ta có mà hiểu thì tôi không phải là Kim Jae Joong.”

Đây, để lấy 1 ví dụ cho các bạn biết độ đần của vị leader “hoàn hảo” kia, lead vocal đã kể lại 1 chuyện với giọng vô cùng… phẫn nộ đầy sát khí.

Leader được 1 bạn gái rất… rất xinh đẹp mời dự lễ khánh thành (xin được giấu danh tính) tại nhà hàng của cô vì hôm đó là ngày khai trương. Đương nhiên là các thành viên kia cũng đã được mời đàng hoàng (bằng thiệp với từng người) nhưng vì cô ấy sợ 4 người kia quên mất nên cô hẹn riêng leader để mời anh, nhân tiện anh sẽ nhắc 4 người kia luôn.

Và leader gật đầu cái rụp với nụ cười tươi rói làm cô ấy đỏ mặt và cáo từ sớm, dù rằng đang định nói chuyện một lúc nữa với leader.

“ Thật ngu ngốc!” Lead vocal gằn giọng “Đúng là đồ đần mà. Tôi cho cậu ta ăn bao nhiêu mà sao không thấy cậu ta khôn lên chút nào vậy trời? Đến cả đứa khờ tham ăn như Jun Su mà còn ngập ngừng mãi mới nói đồng ý đi. Minnie tham ăn là thế, vậy mà mãi 2 ngày sau mới nói ừ… thế mà con gấu đần đó lại gật đầu cái rụp không hề suy nghĩ lấy 1s. Đã thế khi thấy chúng tôi được nhận giấy mời (như đã nói ở trên, leader được mời riêng bởi chủ nhân của nhà hàng) mà cậu ta lại không có, cậu ta còn giận lẫy với chúng tôi, còn nói rằng nếu cô ta là còn nhớ tới cậu để mời đi thì cậu cũng không thèm đi. Thế mà khi thấy cô ta đích thân đến mời thì mắt sáng lên, cười toe toét. Đúng là đồ ngốc mà.”

Thực ra thì bữa tiệc đó lead vocal cùng soulmate của mình không tham gia được vì bận showgame, nên cậu ấy không rõ là leader có làm điều gì ngu ngốc không. Nhưng khi cậu ấy tới thì khách khứa đã về hết, nhà hàng cũng gần như tối om. Lí do cậu tới đấy là vì khi cậu về thì 2 cậu em đã về nhà trong khi leader ngu ngốc kia vẫn chưa thấy đâu. Bé Minnie thì nói bằng giọng khá là bực bội:” Em bảo hyung về, nhưng hyung mải uống rượu với bà chị phấn son kia nên hất em ra, em bực quá nên kéo Jun Su hyung về luôn.” Với trách nhiệm là ông anh cả của nhóm, cậu ấy nói cậu ấy có trách nhiệm phải đi đón em của mình về.

“Tôi chưa thấy ai ngốc như cậu ta cả.” Lead vocal kể lể. “Khi tôi tới tìm cậu ta, bất chấp nhà hàng đèn điện tối om, mấy người làm cũng về gần hết còn có vài người. Khi tôi hỏi họ có thấy cậu ta đâu không thì họ nói họ không biết. Tôi hỏi tiếp là bà chủ đâu thì họ nói bà chủ cùng 1 cậu đẹp trai đi uống rượu dưới hầm rượu, giờ vẫn chưa lên.” Tới đây thì mặt lead vocal có chút khinh khỉnh.” Cô ta đúng là hồ ly mà, biết tên ngốc kia tửu lượng kém nên lôi cậu ta đi uống. Lẽ ra cậu ta nên từ chối chứ không phải đâm đầu vào hầm rượu cùng cô ta. Nhưng cũng may, cậu ta vì là đồ ngốc nên rốt cuộc cũng chả có vấn đề gì xảy ra.” Lead vocal cười lớn.”Khi tôi tới, thì thấy cô ta đang dí cái mặt đầy phấn son gần chỗ cậu ta đang nằm gục xuống bàn, đang tính đi tới đập cô ta thì cậu ta bật dậy…” Mặt lead vocal hớn hở “Và đầu cậu ta đập thẳng vô mặt cô ta khiến cô ta ngất xỉu.” Cười lớn “Thấy cậu ta ngơ ngơ ngác ngác xoa xoa sau đầu nhìn xung quanh thì tôi ra lôi cậu ta về, mặc kệ cô ả đang nằm dưới đất.”

Rốt cuộc, sau ngày hôm đó, mỗi lần thấy leader “hoàn hảo” cô ta đều tìm mọi cách lảng đi ngay lập tức khiến vị leader cứ thắc mắc mãi mà không hiểu lí do vì sao.

Vậy thì vị leader đáng kính, anh vốn dĩ vẫn chưa lớn?

Kim Jae Joong:” Tôi không hiểu vì sao trước mặt người khác cậu ấy cứ tỏ ra rất cool.”

Chúng ta bước vào fic chính, phía trên chỉ là dẫn truyện.

Cá cược

Chap 1

Minnie đang rất bực bội, cậu vừa đi vừa đá loăng quăng mọi thứ nằm trước mũi giày của mình. Nó chả có tội gì ngoài tội là nó nằm ngay trước mũi giày của cậu, ai bảo nó nằm ở đó khi cậu đang rất là bực bội cơ chứ.

Mà lí do cậu bực thì… là do Yunho hyung. Rõ ràng hyung đã hứa là sẽ đi ăn cùng cậu, ấy thế mà lại nghe lời Jae Joong hyung bỏ cậu ở nhà một mình để đi matxa với Jae Joong hyung.

“ Yunho hyung đáng ghét, rõ ràng đã hứa với mình rồi, lại đi chơi với Jae Joong hyung. Thật quá đáng mà, nếu thế thì mình ăn 1 mình cho hyung ấy hết tiền trong tài khoản luôn.” (Yunho đã để lại thẻ cho Minnie đi ăn)

Nhưng thực ra thì… có một nguyên nhân sâu xa hơn thế.

~Flash back~

Vào 1 ngày đẹp trời (không mưa, không nắng, không bão bùng, không lịch làm việc) tới mức Yoo Chun hyung, con cú đêm tối hôm trước, đã quyết định ngày hôm nay là 1 ngày tuyệt vời để hẹn hò. Cho nên ngay từ sáng sớm đã dẫn cá heo hyung đi lượn lờ chỗ nào đó không rõ tung tích. Yunho hyung thì đi chơi với Hee Chull hyung và Kang In hyung.

Nhà còn mỗi Jae Joong hyung với bé út Minnie.

Minnie thì có việc làm của mình, cậu đang bận xử lí đống quà vặt mà Yunho hyung đã mua cho cậu trước khi rời nhà. Cho nên cậu không hề thấy hyung của mình, Jae Joong , đang có tâm trạng khá là không thoải mái.

Jae Joong đang thấy ngứa ngáy tay chân khi nhìn Minnie đang cắm đầu vào mớ snack mà không hề để ý tới hyung của nó đang rất… rất là buồn chán. Jae Joong đã quen với lịch làm việc dày đặc, cho nên bây giờ khi được nghỉ ngơi ở nhà mà không có việc làm ngoài việc phải lo bữa ăn cho Minnie thì Jae Joong cảm thấy bức bối. Nhà thì chả có ai ngoài Minnie, mà nhóc Minnie lại có việc để giải quyết, không thèm để ý gì tới cậu cả.

Jae Joong đang bực bội.

Jae Joong thấy bứt rứt.

Jae Joong muốn chọc ghẹo 1 ai đó.

Jae Joong muốn…

“Con gấu đần chết tiệt, không thèm rủ mình đi.” Jae Joong lẩm bẩm.

Bất ngờ, mắt Jae Joong sáng lên, nhìn về phía Minnie đang hăng hái xử lí đồ ăn. Môi nở nụ cười toe toét.

…………………………………………�� �…

Minnie đang gặm đùi gà thì bất ngờ thấy lạnh toát cả sống lưng… bèn ngẩng lên coi xem có cái gì. Và có lẽ cậu đã hối hận khi nhìn thấy nụ cười tỏa sáng của Jae Joong hyung. Minnie nuốt nốt miếng gà xuống bụng, rồi mới mở miệng nói. (đang ăn mà nói là bất lịch sự, Yunho hyung bảo Minnie như thế)

- Jae Joong hyung… hyung đừng có giành ăn của em nhá.

- Minnie ngoan, sao hyung lại giành ăn của em chứ. Jae Joong nở nụ cười điệu. Chỉ là hyung đột nhiên phát hiện ra 1 việc thôi.

- Việc gì ạ?

- Minnie à, em được Yunho cưng chiều ghê đấy. Trước khi Yunho đi chơi với bạn mà còn mua đồ ăn cho em nữa. Chả bù cho hyung, cậu ta còn chả thèm gọi hyung dậy rủ đi chơi nữa, bạn bè thế đấy.

- Vì em là em út mà Yunho hyung cưng nhất mà. Minnie tự hào nói… (và mãi sau này, Minnie đã ước rằng, phải chi cậu đừng nói như thế)

Jae Joong nhào tới cạnh Minnie với vẻ mặt vô cùng hào hứng khiến Minnie giật mình vì không rõ mình có nói gì sai hay không.

- Minnie à, em với hyung cá đi.

- Cá? Cá gì cơ ạ? Minnie thấy mắt trái mình hơi giật giật.

- Cũng không có gì, hyung chỉ muốn em với hyung cá xem ai sẽ làm Yunho nói thích người kia hơn thôi mà.

- Dạ? Minnie trố mắt.

- Nếu em thắng, hyung cho em ăn thả cửa trong 1 năm luôn. Nhưng nếu em thua… thì Yunho là của hyung, cậu ấy cho em cái gì thì cái đó là của hyung.

Minne nhìn hyung của mình xem hyung ấy có âm mưu gì phía sau hay không. Nếu đây là cá cược với Yunho hyung hay Jun Su hyung hoặc là Yoo Chun hyung thì cậu chả ngại ngần gì mà gật đầu… nhưng đây là Jae Joong hyung – người có họ hàng (???) với Kim Hee Chull hyung, người được mệnh danh là lắm mưu nhiều kế tới kì quặc (và cho tới bây giờ Minnie vẫn không thể lí giải tại sao Yunho hyung lại không hề bị lây lan bởi virus mang tên Kim Hee Chull, mà lại mang virus “ngốc, ngố, đần,” mang tên HanKyung cho dù Jae Joong hyung mới là bạn thân của HanKyung hyung)

- Minnie? Em có định cá không đó? Jae Joong nheo nheo mắt , miệng cười tủm tỉm ra chiều rất khoái chí, điều đó làm Minnie càng chột dạ thêm.

- Nhưng sao hyung… sao đột nhiên hyung lại cá cược với em vậy? Sao không phải Jun Su hyung hay Yoo Chun hyung? Dù Yunho hyung có mua đồ ăn cho em cũng đâu có nghĩa là Yunho hyung cưng em nhất đâu. Yunho hyung vẫn mua cho Jun Su hyung mấy con vịt với cá heo bông đó thôi. Với lại hyung thấy đó, Yoo Chun hyung là người duy nhất Yunho hyung “hun” ngay trước mặt mọi người mà.

Thấy Jae Joong hyung mặt sa sầm xuống, biết mình lỡ lời nên Minnie vội vàng nói tiếp, sợ tẹo nữa núi lửa bùng nổ là trưa nay cậu mất ăn.

- Với lại… em không thích thế.

- 1 năm ăn miễn phí đồ ăn vặt bao gồm cả KFC lẫn BBQ. Jae Joong ra đòn quyết định.

- Em đồng ý. (chết vì ăn, tật xấu khó chừa)

Trong khi Minnie đang tơ tưởng tới đống đồ ăn vặt được free trong 1 năm tới, Jae Joong mỉm cười đắc ý.

“Jung Yunho, lần này cậu khỏi cần yêu thương gì hết nhé. Cậu phải là của tôi!”

~ End flash back ~

Trong lúc bé Minnie đang đánh chén nhiệt tình hòng làm Yunho cháy thẻ hoặc tệ hơn là bị ngân hàng hỏi thăm vì đã vay nợ… thì Jae Joong đang rất là đắc ý tại chỗ matxa.

- Aisss………… thật thoải mái mà. Jae Joong vặn vẹo lưng bên này sang bên nọ, rồi quay sang bên Yunho cười toe toét. Yunnie thấy thế nào?

Và trố mắt ra nhìn con gấu ngốc bên cạnh đã lăn ra ngủ từ đời nào. Khẽ ra hiệu cho mấy nhân viên đi ra ngoài, Jae Joong đưa tay vỗ nhẹ má Yunho. Khá là thích thú với trò này, Jae Joong tiếp tục lấy ngón tay chọc chọc vô cái má bánh bao của Yunho khiến Yunho nhăn mày lại và quay đầu sang bên kia. Jae Joong đứng dậy, cúi xuống, mi nhẹ lên má Yunho, tủm tỉm cười cười.

“Có lẽ giờ này nhóc Minnie đang ngồi đánh chén 1 mình với ý nghĩ sẽ làm cháy thẻ của Yunnie đây mà… Hô hô… nhóc Minnie sẽ chẳng ngờ được là mình đã đổi cái thẻ của Yunnie thành thẻ đã quá hạn trả tiền nợ ngân hàng của mình… Há há, nhóc Minnie coi bộ lần này thua nặng nề rồi.”

Và Jae Joong ngồi nhớ lại lí do vì sao anh lại ngồi rỗi hơi cá cược với nhóc Minnie.

~ Flash back ~

Jae Joong dường như muốn sụm cả lưng vì phải đỡ con gấu trên lưng, thật may là anh đến kịp mà nhìn thấy cái cảnh tức cười ở trên… nhưng điều đó không có nghĩa là anh hoàn toàn tha thứ cho con gấu ngốc đang say bét nhè đang lải nhải bên vai anh.

Bất ngờ, Jae Joong bị hất ra. Cáu tiết, anh quay sang, định đạp cho Yunho 1 phát vì tội dám hất mình thì thấy môi mình bị chiếm trọn, ấm nóng……………………………………

Và con gấu ngốc cười toe toét, nụ cười ngố không thể tả trước 1 Kim Jae Joong đang đờ người vì kinh ngạc.

- Minnie, hyung… xin lỗi nhé.

Và đổ ập lên con người đang đờ người kinh ngạc kia.

…………………………………………�� �……

End chap 1

rainbow_cassiopeia

30-6-2011, 12:40 PM

Hết phần 1 rồi sao k post phần 2 lên đi em :tvxqfc.com (15):

Đang đọc dở

chip_crazy_cass

30-6-2011, 02:36 PM

ưm :)) :) :)) :) :))

Cái thể loại spam j đây hả em

@Ad Bách: e ko có phận sự ở box này, ad xóa hộ ạg.

conhocthongminh

30-6-2011, 03:05 PM

CHap 2:

Kim Jae Joong, trong từng đó năm sống trên Trái đất chưa bao giờ thấy mình giận dữ tới thế, cảm giác rất muốn giết một ai đó… điển hình là anh rất rất muốn đập, anh muốn đạp, anh muốn cắn… anh muốn đá vào mông của Jung Yunho cho cậu ta tỉnh lại. Cậu ta vừa mới cướp trắng nụ hôn của anh, của Kim Jae Joong này… Uhm… thì đúng là không phải là nụ hôn đầu, và anh không phải là đứa con gái để mà đòi hỏi Yunho phải chịu trách nhiệm, với lại chỉ là một nụ hôn thôi mà, Kim Jae Joong đại nhân này đâu thèm chấp con gấu đần kia một nụ hôn chứ. Nhưng đừng có mà coi thường… anh là ai cơ chứ? Anh là Kim Jae Joong đấy, anh là lead vocal của DBSK, nhóm nhạc nổi tiếng với lượng fan đông nhất Kpop đã được đưa vào kỉ lục thế giới.

“ Nhưng anh ấy là leader của anh đấy Kim Jae Joong. Với lại, xưa kia, ai là người trước ống kính hôn trộm người ta? >”<”

À… ờ thì vậy… nhưng nên nhớ lượng fan hâm mộ của anh hơn đứt hẳn con gấu ngố kia nhé.

=_=”

Vậy nên, nụ hôn của Kim Jae Joong này là vô giá, dù có là bạn thân, có là leader trực tiếp quản lý anh thì cũng phải xin phép trước khi hôn chứ, sao lại cướp trắng như thế?

Nhưng…

Bực mình lắm.

Cái bực mình nhất là lí do gì mà cậu ta lại xin lỗi người khác trong khi rõ ràng cậu ta phải xin lỗi mình chứ?

Không… không đúng, là cái khác… không phải cái này.

“Thế rốt cuộc là vì sao chứ Kim Jae Joong?”

- Yah! Làm sao mà tôi biết được chứ. Quay sang bên cạnh nhìn hung thủ vẫn đang ngủ say như chết, mồm há hốc ra… Jae Joong tức mình, giơ tay lên tính véo vào má cậu ta 1 cái cho bõ tức… nào ngờ nghĩ gì đó lại chồm sang bên kia, lấy 2 tay ôm má con gấu ngốc… mắng.

- Đồ ngốc. Cậu thử 1 lần nữa coi xem tôi sẽ xử lí cậu ra sao. Cậu cứ thử uống say với đứa con gái khác 1 lần nữa rồi coi xem tôi cho cậu biết tay. Vụ này không xử cậu tôi không là Kim Jae Joong.

Kim Jae Joong cứ mắng mãi, mắng mãi mà quên mất 1 điều rằng Yunho đang ngủ say như chết, có biết cái quái gì đâu. Rốt cuộc, sau đó do quá mệt, Jae Joong bực mình buông tha Yunho và lái xe về nhà. Rồi sau đó, bực bội quăng Yunho ngoài salon và bỏ về phòng mình ngủ. Trước khi về phòng còn lườm các cậu em và tuyên bố.

- Ai rước cậu ta về phòng thì ăn cơm hàng 1 tháng cùng cậu ta.

Gần sáng, Jae Joong thấy hơi lạnh nên tỉnh giấc và quyết định ra xem con gấu ngốc kia thế nào. Và tức gần chết khi thấy bộ chăn màu xanh lá của con gấu ngốc đang được cuộn tròn lại. Rõ ràng có ai đó không vâng lời cậu đem chăn ra đắp cho con gấu ngốc kia đây mà.

Đang nghiến răng kèn kẹt thì Jae Joong nghe thấy tiếng Yunho rên rỉ… đống chăn run nhẹ lên.

- Lạnh…

Jae Joong thở hắt ra… “Thôi được, coi như cậu ta thắng.” Jae Joong lay lay Yunho.

- Yunnie, dậy đi.

- Joongie… Yunho lẩm bẩm, vẫn vùi đầu vào chăn.

- Yunnie ngoan, dậy vào phòng ngủ nhé, không ngủ đây cảm lạnh đấy.

- Phòng… phòng Joongie… ấm… Yunho mắt nhắm mắt mở để Jae Joong nắm tay dẫn vào phòng mình.

Jae Joong vừa đỡ Yunho nằm xuống, liền bị Yunho kéo xuống, ôm chặt, quyết không buông.

- Yunnie… không thở… Jae Joong đập bồm bộp vào lưng Yunho.

Yunho thì không có ý định buông ra, thậm chí còn ôm chặt hơn, mồm lẩm bẩm.

- Bambi ngoan… rồi cười ngốc.

Jae Joong sau 1 lúc cố quẫy ra, đẩy không đẩy được… thì đành nằm im chịu trận. Khẽ kéo chăn lên, đắp cho cả hai, thấy Yunho dụi dụi đầu vào ngực mình miệng cười không thể ngốc thêm, Jae Joong thở dài, lầm bầm mấy câu rồi cũng ôm Yunho ngủ 1 mạch.

Sáng hôm sau, như thường lệ Jae Joong dậy sớm để nấu bữa sáng, đang ngáp ngắn ngáp dài bước ra khỏi phòng thì khựng lại, chui vào trong phòng, mở hé cửa ra. Ở ngoài kia, Minnie đang lấm la lấm lét, ngó ngang ngó dọc ôm cái đống chăn xanh lá, chạy vụt vào phòng Yunho rồi điềm nhiên đi về phòng, có lẽ là ngủ tiếp. Jae Joong nghiến răng trèo trẹo, hóa ra giặc ngay trước mắt mà không biết, không khổ công ngày ngày Yunho mua đồ ăn vặt cho. Ngày nào cũng gào khản cổ mới dậy, thế mà hôm nay dậy sớm thế kia thì chỉ có thể Minnie là tiếp tay cho con gấu này ngày hôm qua. Út cưng dạo này thân thiết với con gấu này gớm nhỉ, dám chơi hyung này từ sau lưng à? Hừ, láo quá, không coi hyung này ra cái gì cả. Lần này phải trả đủ cả vốn lẫn lãi nhé.

- Joongie à…

Giọng Yunho ngái ngủ vang lên từ sau lưng khiến Jae Joong giật mình quay lại. Yunho vừa mới ngủ dậy, chưa tỉnh ngủ nên vẫn đang trong trạng thái lơ mơ. Cậu đưa tay dụi mắt để nhìn cho rõ mọi thứ hơn. Ngay lúc đó, trong đầu Jae Joong gào thét ầm ĩ.

“Giời ơi, sao con gấu này lúc nào cũng dễ thương quá sức vào buổi sáng vậy trời? Còn cái mỏ đó nữa, tính giết người hay sao mà cứ chu ra hoài vậy hả? Lại còn ngáp nữa… ngậm vào cho tôi nhờ, cậu cứ thử diễn cảnh này trước mặt người khác xem, tôi không có nể nang cậu là leader gì đâu đấy.”

Jae Joong lại gần giường, đưa tay vuốt vuốt đám tóc nâu rối bù trên đầu Yunho, nhẹ nhàng hỏi.

- Yunnie ngoan, thấy đầu đau không?

Yunho – vẫn đang buồn ngủ - gật gật đầu, lấy tay đập đập mấy cái vào trán… rồi bỗng ngồi đần mặt ra, môi bĩu bĩu… Jae Joong tí nữa thì đập cho Yunho 1 phát nhưng chỉ… dịu dàng hỏi tiếp.

- Yunnie, sao thế?

- Joongie à… sao tớ ngủ trong này thế? Sao tớ không mặc đồ ngủ thế này? Sao cổ tớ đau đau á, cứ như là bị ong chích ấy.

- À… à… Jae Joong lảng tránh. Yunnie không nhớ à? Hôm qua Yunnie đi uống say, không chịu về, còn đuổi bé Minnie về trước nên tụi nhỏ bỏ mặc cậu ở đó, tớ đến đón cậu về nhà đấy. Cậu không nhớ gì à?

- Tớ không có nhớ. Lại đần mặt ra mà suy nghĩ. Tớ chỉ nhớ là cô ấy bảo tớ là có rượu ngon, mang về cho cậu uống thử nên tớ mới đi theo. Lúc tớ uống được có mấy ly thì đã chả nhớ gì rồi.

“Đừng nói là… cô ta cho cả thuốc ngủ trong đó nhé.” Jae Joong xanh mặt.”Mình không đến kịp dễ tên ngốc này toi đời lắm.”

- Thôi được rồi Yunnie ngoan, cậu dậy mau đi, tớ đi làm bữa sáng.

Và Yunho ngoan ngoãn nghe theo lời Jae Joong, đi vào nhà tắm tiện thể kéo áo xem vết ong chích, Yunho gật gù, ra mình bị ong chích thật. ( =_= ra vậy, thảo nào anh bị kêu là ngốc)

Jae Joong đang suy nghĩ thì thấy Yunho đi vào.

- Sao thế Yunnie?

- Minnie chắc giận tớ lắm đúng không Joongie? Tớ đuổi Minnie về vì không muốn Minnie thấy rượu rồi tưởng đồ uống đòi uống thì phiền lắm, Minnie đâu đủ tuổi uống chứ. Để tớ đi xin lỗi Minnie nhé.

Nói rồi chạy đi mất, lát sau đã thấy tiếng gọi Minnie ời ời làm Jae Joong tức lộn cả ruột, rõ ràng anh mới là người cần được cậu ta xin lỗi, anh mất trắng nụ hôn… mà cậu ta còn chả thèm cảm ơn anh đã đưa cậu ta về nhà trước khi cậu ta bị con hồ ly đó lừa.

“Grừ… Jung Yunho… tôi sẽ bắt cậu phải trả gấp đôi. Minnie, em chờ xem hyung cho em biết tay.”

~ End flash back ~

Jae Joong ngồi cười một cách sung sướng khi tưởng tượng ra cảnh Minnie sẽ phải tự móc hầu bao ra để trả tiền ăn của mình…

- Joongie… cậu cười cái gì thế?

- Yunnie dậy rồi à? Đói chưa? Tớ đưa cậu đi ăn nhé. Cười rạng rỡ.

- Khoan đã Joongie… Yunho kéo tay lại, ngăn không để Jae Joong kéo đi. Tớ muốn nói chuyện với cậu.

- Chuyện gì thế? Jae Joong ngạc nhiên bởi sự nghiêm túc của Yunho.

- Cậu với Minnie có chuyện gì thế? Tớ thấy dạo này cả hai kì lạ lắm. Yunho nhăn mặt. Cả 2 hầu như tránh mặt nhau và phá mọi thứ của nhau. Nếu Minnie mà đòi tớ dẫn sang nhà Super Junior thì cậu đòi đi cùng cho bằng được. Cậu làm bánh quy cho tớ mang đi ăn thì Minnie ăn sạch khi cậu đi kiếm túi để bánh. Tớ mua cho Minnie KFC về thì cậu ngồi ăn sạch của Minnie, làm thằng bé giận tớ mấy ngày. Hôm nay tớ năn nỉ mãi Minnie mới đi ăn trưa với tớ thì cậu lại kéo tớ đi matxa… Joongie, nói thật đi, cậu với Minnie có chuyện gì thế?

“Chết toi, mình quên mất con gấu này là leader, đương nhiên sẽ phải nhạy cảm bởi mấy chuyện này. Con gấu này mà không chịu bỏ qua, e rằng nhóc Minnie lôi toàn bộ việc ra kể thì mình đi tong. Cậu ta sẽ nghĩ mình to đầu mà còn nghịch ngợm… Aissss… tại con gấu này mình mới làm thế, bây giờ mà không thành thì coi như công sức mình đổ hết xuống biển à?”

- Hay là… Yunho ngập ngừng nói tiếp. Cậu giận vì Minnie đã ăn hết thức ăn trong tủ lạnh, mà trong tủ lạnh có mấy hộp sữa chua Hee Chull hyung mua cho cậu khi từ bên Nhật về?

Mắt Jae Joong sáng rỡ lên.

- Haizzz… cậu đã nói thế thì tớ đành nói thật vậy. Jae Joong thở hắt ra, giả bộ kể lể. Cậu xem đấy, Hee Chull hyung quý tớ đến thế nên mới mua cho tớ lô sữa chua này cho tớ ăn dưỡng da… vậy mà nhóc Minnie chả nể tình gì hết, ăn hết sạch của tớ luôn. Cậu nghĩ coi, nếu Hee Chull hyung biết thì tớ thế nào cũng bị Hee Chull hyung giận. Cậu thừa biết hyung ấy giận dai cỡ nào mà.

- Uhm… đúng ha. Yunho gật gật.

- Tớ chỉ muốn sang bên Super Junior cùng cậu với Minnie chỉ nhằm không để Minnie nói ra chuyện đó thôi… không ngờ nhóc Minnie để bụng, ăn bánh quy tớ làm cho cậu ăn. Bệnh dạ dày của cậu ai mà chả biết, tớ làm bánh quy cho cậu ăn là để khi đói cậu không được ăn đồ lung tung mà. Thế mà nhóc Minnie còn ăn hết thế. Nhóc Minnie quá đáng mà. Jae Joong hậm hực kể lể, mắt liếc Yunho đang gật như bổ củi cười thầm~~~

- Đúng là thế thật. Jung Yunho – gấu ngố chính hiệu mắc bẫy 1 cách hoàn hảo – gật gật gù gù. Tớ sẽ kêu Minnie xin lỗi cậu nhé. Nhưng cậu đừng giận Minnie nữa ha.

- Nếu nhóc Minnie mà xin lỗi tớ thì tớ sẽ suy nghĩ lại. Jae Joong cười thầm trong bụng “Con gấu này vẫn ngố như bình thường.”

- Vậy tớ sẽ khuyên bé Minnie đi xin lỗi cậu. Yunho cười toe toét. Giờ tớ đói lắm, đi ăn cơm thôi Joongie.

Thế nên, tối hôm đó, Minnie muối mặt đi xin lỗi Jae Joong mà tức phát khóc vì Yunho không biết Jae Joong lừa Minnie đưa thẻ rởm làm Minnie phải tự bỏ tiền túi ra trả tiền cơm.

Nhưng rốt cuộc tới ngày hôm sau Yunho lại phải lẽo đẽo đi đằng sau Minnie để dỗ cậu út, cho tới khi cậu út bỏ qua mà ăn KFC của mình thì hài lòng lắm lắm, còn khen cậu út càng lớn càng ngoan rồi dắt đi chơi với hội Hee Chull hyung mà quên xừ mất… Kim Jae Joong đang phì khói ra từ đằng tai.

…………………………………………�� �…

End chap 2

conhocthongminh

01-7-2011, 05:03 PM

Chap 3:

Tại căn hộ của DBSK.

Hai đôi mắt – một nhỏ, một to hơn tý – ngóng đầu nhìn một bóng người đang đi đi lại lại loanh quanh đằng trước. Hết từ trái qua phải, lại từ phải qua trái… trái qua phải…phải qua trái… trái qua phải…

- Jae Joong hyung… Yoo Chun lấy tay che mắt người bên cạnh lại, nhíu mày nhìn người đang ngó cậu chằm chằm. Hyung có thể đi lại ít ít giùm em được không? Hơn nữa… hyung đang đi đi lại lại trước tivi đấy, hyung muốn suy nghĩ thì phải tìm chỗ khác chứ.

- Ahhh~~~ Yoo Chun, cậu bỏ tay ra nào. Jun Su gào ầm lên, bực tức hất tay Yoo Chun ra cằn nhằn. Cậu làm cái quái gì thế?

- Nếu tớ không làm thế… Yoo Chun hếch mặt lên. Chút nữa cậu có chóng mặt thì lại ngã đè vào tớ, lúc đấy tớ sẽ chết bẹp mất.

- Yah! Park Yoo Chun ý cậu là gì chứ? Jun Su hét ầm lên. Ý cậu là tôi béo chứ gì?

- Tự cậu nói ra chứ tớ có nói đâu.

- Cậu…

- Sao? Nhướng mày.

- Im hết cho hyung! Jae Joong gào ầm lên.

Hai đứa mặt mũi xanh lè, quay ra phía con người đang đứng trước mặt. Jae Joong mặt đỏ tía tai, tay chống hông… khuôn mặt… khá là khó coi, mà theo lời của cậu út thì đó là lúc umma nổi giận.

- Các cậu là đồ ăn hại. Hyung nuôi không các cậu từng đó năm để bây giờ các cậu hùa vào với nhau bắt nạt hyung này đấy hả?

Jae Joong mặt đỏ bừng, quát vào mặt hai đứa em đang ngơ ngác nhìn mình. Jae Joong thấy biểu hiện đó càng nổi sung lên. Cậu chỉ thẳng vào hai đứa em, giọng run run…

- Ái chà chà… các cậu được lắm, dám trả treo với hyung hả? Bình thường trước mặt các fan giở cái trò ngây thơ vô số tội ra cho tụi nhỏ thương. Bây giờ tới hyung mà các cậu cũng còn giả vờ như là không biết chuyện gì… giỏi, giỏi lắm. Cả cái nhà này chẳng còn ai coi Kim Jae Joong này ra gì nữa phải không? Tốt, thế thì từ giờ đừng hòng Kim Jae Joong này làm gì hết nhá. Yoo Chun, cậu tự đi mà là ủi với giặt đồ của cậu, đừng có hòng mượn đồ hyung mặc nữa. Jun Su, cậu liệu mà tự mình đi mua cái đống đồ ăn vặt của cậu, ngoài ra cậu mà còn đá bóng trong nhà thì cứ liệu đó, hyung cho cậu biết thế nào là thảm họa. Hyung KHÔNG CÓ NẤU CƠM NỮA, RA HÀNG MÀ ĂN.

Tội nghiệp Yoo Chun với Jun Su… mặt đần ra chả hiểu tại sao bị mắng, cũng không hiểu tại sao hyung của mình lại tự biên tự diễn nhiều thế… cho tới khi cụm từ cuối cùng vừa văng ra khỏi mồm hyung mình thì cả hai mới bắt đầu tỉnh táo lại. Mặc kệ là cái gì gọi là oan ức, cái gì gọi là chí khí nam nhi, cả hai vội ôm lấy chân hyung mình mà òa khóc.

- Huhuhu… hyung à… em xin hyung… hyung muốn chửi hay đánh ai thì cứ đánh con cá heo ngu kia kìa, đừng có không nấu cơm. Em sẽ chết đói mấy hyung à…

- Huhuhu… Jae Joong, em thương hyung vậy, hyung đừng có làm thế với em. Hyung muốn mắng hay đánh ai thì cứ bảo em một tiếng, em sẽ trói con chuột điên kia lại cho hyung muốn làm gì thì làm.

- Hừ! Jae Joong ngoảnh mặt đi, không để ý.

Yoo Chun và Jun Su thấy thế càng gào thảm hơn.

- Jae Joong hyung… em xin hyung, dù sao cũng vì bộ mặt của DBSK. Hyung nếu thấy fan nói rằng DBSK đang mắc bệnh truyền nhiễm nên trông ai cũng xơ xác, bệnh tật… các fan sẽ lo lắng lắm lắm.

- Ah~~~ Jae Joong mặt nhăn lại… cũng đúng…

- Lúc đó mọi người chắc chắn sẽ cho rằng umma của DBSK đang có vấn đề cho nên mới không chăm sóc đầy đủ cho gia đình DBSK.

Jae Joong xì khói từ lỗ tai ra.

- Yoo Chun… suy cho cùng… cậu vẫn nói kháy hyung hả?

- Ơ… Yoo Chun ngơ ngác…

- Cậu tự lo bữa ăn của mình đi.

Vậy là một màn kịch liệt lại diễn ra. Hai đứa em vừa khóc vừa lườm nhau, ôm chặt chân hyung mình… Jae Joong thì cố gắng thoát khỏi hai đứa em… cuối cùng ngã cái oạch~~~

- Có chuyện gì xảy ra vậy? Yunho từ đâu chạy xộc vào. Hyung nghe có… ngừng lại, mở to mắt… tiếng khóc.

Cả 3 đang lăn lộn dưới đất, nghe tiếng nói vội giương mắt lên. Hai đứa nhỏ nhìn thấy hyung lớn nhất nhà, vội ấm ức, lăn xả vào hyung leader mà khóc ầm ĩ.

- Yoo Chun… nín đi nào… Jun Su ngoan… hai đứa sao thế??? Yunho luống cuống giữa hai đứa em, mồm liên tục dỗ dành.

- Hyung… Jun Su nấc lên… Yunho hyung…

- Yunho hyung… Yoo Chun cũng bắt chước theo, nhưng khôn hơn tý, chỉ thẳng Jae Joong đang mở tròn mắt ngạc nhiên ở trên sàn. Jae Joong hyung…

Yunho nhìn Jae Joong… Jae Joong cũng nhìn lại. Yunho chợt đổi giọng.

- Hai đứa nín ngay đi.

Im bặt.

- Joongie… tớ muốn nói chuyện với cậu.

…………………………………………�� �…

Jae Joong cúi gằm mặt xuống sàn, thi thoảng liếc lên một cái xem sắc mặt của Yunho... rồi lại cúi xuống vân vê vạt áo…

- Joongie… tớ muốn biết. Yunho đột ngột lên tiếng làm Jae Joong giật mình, rồi giương đôi mắt vô số tội lên nhìn Yunho. Đừng có giả vờ với tớ, Joongie. Yunho phì cười trước thái độ của Jae Joong.

- Tớ… không biết cậu muốn gì ah~~~ Jae Joong giả bộ ngoan ngoãn… bởi tim cậu đang đập như chạy marathon ấy… cậu ghét nhất là cái nhìn thấu tâm can của người đang đứng trước mặt cậu.

- Joongie, cậu biết tớ muốn gì đúng không? Yunho lạnh nhạt nói. Nếu cậu không nói, thì đừng trách tớ không nể nang. Joongie, nói tớ nghe. Cậu đang giận dỗi gì mà lại đổ hết lên đầu các em?

Jae Joong giật mình cái thót… sự ấm ức lại tràn về… dù rằng chuyện này đã xảy ra từ lâu… nhưng mỗi khi nhớ lại, Jae Joong vẫn không nguôi được sự tức giận.

- Jung Yunho! Jae Joong nghiến răng. Cậu giỏi lắm, cậu bức tớ hả? Vậy để tớ cho cậu biết. Là do cậu, tất cả là do cậu.

- Do tớ? Yunho nhíu mày. Tớ làm sao?

- Cậu tưởng cậu được nhận lời mời riêng đi uống rượu là do người ta có ý tốt hả? Cậu ngốc nó vừa thôi. Là cô ta thích cậu nên mới mời riêng cậu tới. Tới đồ tham ăn như Minnie còn chưa nhận lời ngay, tại sao cậu lại nhận lời ngay mà không có chút suy nghĩ nào hả? Cậu có IQ cao thế để làm gì hả? Dùng nó để suy nghĩ những cái gì mà đụng tới việc đó lại không hề có suy nào vậy hả?

- Tớ… Yunho trợn mắt.

- Còn nữa… cậu nghĩ cái quái gì mà đi uống rượu một mình với cô ta? Rượu ngon nên muốn lấy về cho tớ uống hả? Phi~ tớ không phải sâu rượu, cậu mang rượu về cho tớ làm gì? Cậu là đồ ngốc thì có. Mà cô ta cho cả thuốc ngủ vào trong rượu, cậu còn không biết? Cậu có biết làm vậy thì nguy hiểm lắm không hả?

- Sao lại nguy hiểm? Yunho hơi đỏ mặt… Tớ ngủ chứ có phải cô ta đâu?

- Cậu dùng cái đầu thông minh của cậu mà suy nghĩ, đừng có bày ra cái vẻ ngu ngốc đó. Bây giờ cô ta lột đồ cậu, tống cậu lên giường, sáng hôm sau cậu tỉnh lại, cô ta đòi cậu chịu trách nhiệm… rồi hai tháng sau cô ta nói có con với cậu, cậu tính làm sao? Sự nghiệp của cậu sẽ thế nào hả?

Yunho lạnh gáy…

- Còn nữa… Jae Joong thở dốc, do dùng sức hét quá nhiều. Cậu phải xin lỗi tớ, rõ ràng là cậu có lỗi lớn với tớ, tại sao cậu lại đi xin lỗi Minnie? Cậu lẽ ra phải xin lỗi tớ chứ?

- Tớ đã làm gì vậy? Yunho ngơ ngác…

- Cậu dám hôn tớ. Jae Joong nóng bừng mặt, gào lên. Cậu cưỡng hôn tớ… đồ khốn, cậu dám ăn vụng mà không dám nhận hả?

- Khoan… Yunho vội cắt lời Jae Joong. Cậu nói gì? Ai hôn ai? Ai cưỡng hôn?

- Còn giả ngu? Jae Joong gào lên. Là cậu cưỡng hôn tớ.

Bốn mắt nhìn nhau~~~~

Jae Joong vội bụm miệng lại, mặt đỏ bừng… nhìn trân trối khuôn mặt đang sững lại của Yunho… đôi mắt phút chốc đầy nước… vội cúi xuống, Jae Joong muốn rời nơi này thật nhanh.

Yunho ôm chầm lấy Jae Joong…

- Yunho…

- Là Yunnie~ Yunho khẽ cười.

- Uhm~~~ Yunnie… Jae Joong đỏ mặt. Cậu làm gì thế?

- Cậu ghen, phải không Joongie? Yunho cười. Vì tớ đã không quan tâm cậu nhiều bằng Minnie?

- Tớ không có. Jae Joong lầm bầm, đầu dựa vào ngực Yunho một cách thoải mái. Tớ sao có thể ghen với Minnie chứ. Bĩu môi.

- Vậy từ giờ tớ sẽ quan tâm Minnie nhiều hơn. Yunho cao giọng. Cậu thấy thế nào?

- Đừng… Jae Joong hơi ngọ nguậy… quan tâm tới tớ một chút như Minnie được không? Giọng nũng nịu.

Yunho mỉm cười hài lòng.

- Thực ra… tớ đã cố tình. Tớ biết không đúng… nhưng ngày hôm đó tớ đủ tỉnh táo để biết tớ đã làm gì…

Jae Joong mở lớn mắt, đẩy vội Yunho ra mà nhìn chằm chằm…

- Cậu… biết??? Giọng run run…

- Biết chứ. Yunho cười toe toét. Tớ cũng biết cạu hôn lén tớ khi tớ đang ngủ… rất nhiều lần. Còn nữa… vết ong chích cậu nói… Hee Chull hyung nói đó là kiss mark…

Jae Joong đỏ bừng mặt, cúi gằm xuống.

- Yunnie ah…

- Joongie, tớ yêu cậu. Yunho hài lòng khi thấy đôi má bầu bĩnh kia đang đỏ lên. Tớ đã nói điều này rất lâu trước kia rồi. Tớ cần câu trả lời… trước khi…

Jae Joong ngẩng phắt lên, nghiến răng mà nói.

- Trước khi cậu yêu một ai khác? Mắt long song sọc. Là con nào?

- Không… Yunho phì cười… trước khi tớ còn đủ tỉnh táo và điềm tĩnh… không rape cậu mỗi khi cậu tắm xong…

Jae Joong đỏ mặt, liếc Yunho rồi ngả vào người Yunho.

- Tớ đã nghĩ cậu ghét mùi sữa tắm của tớ… mặc dù tớ đã thay rất nhiều, kể cả dùng đồ của cậu. Nhưng mỗi lần thấy tớ, cậu lại lảng đi… nó làm tớ đau. Nó khiến tớ nghi ngờ tình cảm cậu nói với tớ chỉ là chuyện đùa.

- Vậy cậu yêu tớ không? Kim Jae Joong?

- Là… Joongie…

- Uhm, Joongie!

- Joongie yêu Yunnie~~~ dụi đầu, mặt đỏ bừng.

Yunho mỉm cười hài lòng, ôm chặt người yêu nhỏ vào lòng. Anh đã chờ câu trả lời này lâu lắm rồi.

Trong lúc đó, ở trong nhà… 3 cậu em đang bàn bạc một việc vô cùng qun trọng… bởi khuôn mặt ai cũng đang vô cùng căng thẳng. Ngay cả tiểu thiên thần Jun Su cũng đang nhăn mày nhíu mắt.

- Hyung… lẹ lên đi. Minnie nở nụ cười… tà~~~

- 3! Jun Su nhắm mắt, đặt tờ 100$ xuống. Hyung cá là 3.

- Ít thế thôi sao? Yoo Chun cười đểu. Đúng là đồ cá heo~ tội nghiệp Yunho hyung. Yoo Chun móc ví ra. Hyung cá 7. Rồi thủng thẳng đặt hai tờ 100$ xuống trước khuôn mặt đang đờ ra của Jun Su.

- Cậu đừng có nghĩ mình thông mình. Jun Su nghiến răng mà mắng. Mai có công việc, còn lâu Yunho hyung mới dã man như cái đồ dâm dê đê tiện như cậu.

- Cậu cứ chờ mà coi. Yoo Chun hướng mặt lên trần nhà mà tự hào.

- Cậu sẽ thua trắng tay cho mà coi. Jun Su ấm ức quay sang. Minnie, em có chắc là em đã gắn máy quay không?

- Hyung đừng có lo. Minnie cười. Em làm ăn là có uy tín mà… cả nhà Super Junior còn đặt cược thì sao em dám lơ mơ.

Và… sáng hôm sau… Kim Hee Chull đã thắng lớn trước khuôn mặt như muốn khóc của Yoo Chun và sự tiếc rẻ của Minnie khi nhận được 10% tổng số cá cược.

Kết quả là gì?

“Yunho cậu ta là đồ nhát gan… tuy chờ lâu thế, lại mạnh mồm… nhưng đảm bảo sẽ không làm gì cả đâu. Hơn nữa, cậu ta nhìn vậy chứ là chúa của sến. Cậu ta chỉ muốn lần đầu phải thực sự đặc biệt… ở những nơi cực kỳ lãng mạn!!! ^^”

Kim Hee Chull, anh quả là “bạn tốt” của leader shi ngố Jung Yunho mà…

~ The end ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro