Chap 12 - chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 12

Cuối cùng thì Jung Yun Ho cũng phải xuất cung đi tìm chủ nhân còn ta và bà thái hậu thì ở lại. Thật tình ta nghĩ có lẽ ta ở lại là tốt nhất bởi vì rồi đây sẽ có những cảnh tình cảm giữa Yunho và chủ nhân, ta đi theo không khác nào tự biến mình thành kì đà cản mũi khiến cho vợ chồng người ta tái hợp mất vui. Cũng vì lí do đó ta đã quyết định một hai sống chết những ngày tháng này bằng mọi giá phải ở lì trong cung nhất định không trườn mặt mình ra phá đám chuyện tình yêu của họ. Nhưng nói đi nói lại ta vẫn còn vấn đề rất băn khoăn, nếu ta không trườn mặt mình ra, ta ở lì trong cung thì lấy ai mà dẫn dắt fic. Ta không thể để lỡ mất những đoạn đặc sắc ấy được, ta đem vấn đề này đi hỏi thái hậu, bả phán cho ta một câu

-Quá đơn giản, nhà ngươi cứ giao những đoạn đó cho Yunho nó sẽ thay nhà ngươi kể tiếp

Ta nghe bà phán như vậy lúc đầu có hơi nghi ngại nhưng sau suy xét kĩ thấy bả phán cũng có lí nên ta chấp thuận. Thế là ta giao toàn bộ quyền sinh sát fic vào tay Jung Yun Ho, nói một cách dễ hiểu hơn là kể từ bây giờ hắn sẽ thay ta kể fic, do đó ta nói trước nếu có gì ta vô can, xử hắn chứ đừng xử ta. Bây giờ phần còn lại ta giao cho hắn ta đi chơi caro, uống sinh tố với thái hậu đây. Tạm biệt. À,cảnh báo trước một câu Jung Yun Ho bị khùng

(Từ đây trở đi là lời của Yunho oppa)

Bắt đầu nha...

Jung Yun Ho một mình đi tìm người vợ thân yêu là Kim Jae Joong, Jung Yun Ho vượt bao con núi, bao ngọn đồi cốt yếu là chỉ mong tìm được người vợ thân yêu là Kim Jae Joong. Kim Jae Joong à, bây giờ em ở đâu, con au nó nói chắc là em đã trở về quê nhà nơi có hàng dừa xanh cao cao che bóng mát, có con bò nhỏ và có những lũy tre già, nơi mà em đã được sinh ra và lớn lên, có những kỉ niệm tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng

JaeJae à, đã bao lâu rồi đôi ta xa cách, tính đến nay đã tròn một ngày, hai mươi lăm phút, bảy bảy giây em bỏ ra đi. JaeJae à, tại sao chứ, ta biết là tại do em sanh đẻ không được, em bị hậu cung đàn áp, em mặc cảm, em mới rời xa ta nhưng sanh không được đâu phải một cái tội. Nếu nó là một cái tội thì ngu dại gì mà khoa vô sinh mọc lên ở khắp các bệnh viện phụ sản đúng không em, mà đằng này lại đâu phải tại em, em là con trai mà, một lẽ hiển nhiên là em sanh không được. JaeJae à, ta không có trách em, thái hậu cũng không trách em, con au khùng nó cũng không trách em. Em đừng lo nhé

JaeJae à, ta sẽ tìm thấy em, lúc đó nhất định em phải về cung với ta, ta sẽ bảo vệ và nâng niu em, thái hậu đã có cách giúp em rồi, sẽ không còn ai có thể ăn hiếp em nữa đâu kể cả Im Yoona. Ta lấy danh dự ra thề thốt với em

JaeJae à, em ra đi như vậy, em có nhớ ta không, riêng ta ta nhớ em nhiều lắm, thiệt đó. Ta nhớ em như thái hậu nhớ tiên hoàng, dù cho tiên hoàng đã chết. Ta nhớ em như rừng rậm nhớ thú dữ, dù cho thú dữ đã bị đưa vào vườn bách thú. Ta nhớ em còn nhiều hơn là mây nhớ núi, sông nhớ suối, cá biển nhớ dại dương. Em có biết chăng

JaeJae à, em nhất định là phải trở về bên cạnh ta đó, ta còn một căn bệnh đang chờ em chửa trị mà, em quên rồi sao. Nhưng ta nghĩ hiện giờ không cần chữa căn bệnh đó nữa rồi bởi vì ta đã mắc một căn bệnh khác nghiêm trọng hơn, bệnh tương tư

JaeJae à, nãy giờ ta đọc thoại nội tâm đó em có nghe thấy không, không hả, đương nhiên, nhưng mà JaeJae à, đợi sau này khi mà ta đã tìm được em về rồi ta sẽ nói hết lại toàn bộ những điều này cho em nghe có được không. Còn bây giờ ta xin phép em cho ta ngưng độc thoại một lát, cảm ơn em, JaeJae của ta tốt quá

-Lính, ngưng kiệu

-Dạ

Nguyên một đoàn kiệu sơ sơ khoảng chục tên lính khiêng, chục tên theo sau bảo vệ lập tức dừng lại. Từ trên kiệu, một con người thần khí bất phàm, hiên nganh bước xuống. Người đó chính là Jung Yun Ho ta đây. Đang sải từng bước chân tự tin thì....

RẦM

Vấp cục đá té, nhưng không sao, ta đứng lên tiếp tục bước

-Dạ thưa hoàng thượng, chúng ta đã rời khỏi hoàng cung rồi ạ, tiếp đây chúng ta sẽ đi đâu

-Thì đi tìm hoàng hậu chứ còn đi đâu nữa

-Nhưng thưa, biết hoàng hậu ở đâu mà tìm

-Không biết mới tìm, biết rồi tìm làm chi, mà theo ta nghĩ có lẽ hoàng hậu đã xuất cung về nhà cha mẹ rồi, ngươi đến đó tìm thử coi

-Dạ, mà hình như cái câu hoàng thượng mới nói nghe quen quen

-Ừ cái câu này con au nó nói ở chap 11, ta copy, chỉnh sửa đôi chút lại cho đỡ mất công suy nghĩ lời thoại đó mà

-A thì ra là vậy, hoàng thượng thông minh quá

-Cảm ơn ngươi đã có lời khen tặng, mà thôi chúng ta tiếp tục lên đường, hoàng hậu chắc là đang thương nhớ ta lắm

-Dạ - nói với những người khác - tiếp tục lên đường, mọi người ơi

Tất cả đồng loạt tiếp tục sau khi nghe lệnh của ta (thông qua người khác). Ta định là sẽ bước lên kiệu thì chẳng biết từ thình lình xuất hiện một đám người màu đen. Sở dĩ ta nói họ là đám người màu đen bởi lẽ trên người họ từ đầu xuống chân toàn đen là đen, tóc đen, áo đen, quần đen, đôi giầy cũng đen luôn. Ta vì bận mãi mê với cái sắc đen huyền bí của bọn họ mà không để ý từ nãy đến giờ lính kệ của ta toàn bộ đều ngất xỉu chẳng chừa một ai. Khi biết ra điều đó thì ta vô cùng kinh ngạc mắc mớ gì mà lính của ta lại kéo nhau xỉu tập thể giữa đường như vậy, thật mất mặt người làm vua chúa như ta quá. Đang thì thầm chửi rũa bọn lính vô dụng đấy thì bỗng dưng có một tên trong đám người màu đen nhảy ra lớn tiếng

-CÁI TÊN KIA ĐỨNG LẠI, ĐỨNG. MỘT HÀNG DỌC TẬP HỢ..

Không để hắn nói hết câu, một tên khác cũng từ trong đám người màu đen chạy ra cốc đầu hắn, sau đó cả hai to nhỏ

-Ryeowook à, em làm cái gì vậy

-Leetuek huyn, em đang chỉ đạo quân đội dàn hàng

-Trời ơi, em tôi, Ryeowook à, chúng ta đi ăn cướp không phải là đi hành quân, với lại em nhìn đi, quân đội của em đó, xỉu hết trơn rồi còn đúng một tên màu vàng là tỉnh táo em làm vậy có được gì không. Thôi em qua kia đứng đi - lấy tay ngoắc ngoắc một tên bên trái - Eunhuyk, em ra đi

-Dạ,Leetuek huyng để em - nhìn thẳng vào mắt ta mà dịu dàng nói - anh hai màu vàng à, tụi em đi cướp, anh hai có tiền bạc, châu báu gì không làm ơn bố thí cho tụi em

Leetuek: trời ơi, Eunhuyk à, có ai đi cướp mà như em không, làm ăn cướp mà kêu người ta bố thí là sao

Eunhuyk: em bắt chước Heechul huyng mà, đợt trước huyng ấy cũng làm vậy, huyng có la huyng ấy đâu

Heechul:huyng làm vậy hồi nào

Eunhuyk: có đợt trước đó

Heechul: không có

Eunhuyk: có mà

Heechul: không

Eunhuyk: có

Heechul: không

Eunhuyk: có

Yunho: mệt chưa

Heechul+Eunhuyk: rồi

Yunho: vậy thôi đi, đại ca của mấy bồ đang giận kìa, mấy bồ thiệt tình anh em đi ăn cướp cùng nhau mà có chút chuyện cũng cãi vả, nhường nhịn nhau một chút không được à, qua xin lỗi đại ca đi

Heechul+Eunhuyk: tụi em xin lỗi Leetuek huyng

Leetuek: không sao đâu, hòa thuận như vậy có tốt hơn không - nói với ta - cảm ơn bạn màu vàng

(Cho au chen vô giải thích một câu bạn màu vàng có ý nói đến màu sắc của cái long bào mà Yunho đang mặc, xuất cung rồi mà còn mặc long bào ông này đúng là khùng nặng lắm mà)

Yunho: không có chi, ủa mà mấy bồ đi ăn cướp hả

Leetuek: ừ

Yunho: hèn chi, lính lệ xỉu hết - suy nghĩ một hồi lâu - CÁI GÌ, ĂN CƯỚP HẢ

Leetuek: ừ, ăn cướp có gì à

Yunho: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

end chap 12

CHAP13

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, trời ơi ăn cướp, chạy mau thôi Jung Yun Ho à, ăn cướp mà cũng nhận không ra còn kêu anh em chúng nó xin lỗi nhau nữa chứ, làm vua mấy chục năm cũng chẳng khôn ra một miếng nào. Phen này thì, chết ta rồi

Leetuek: bạn màu vàng bạn đi đâu đó

Yunho: đi trốn ăn cướp

Heechul: trốn không có được đâu, trốn làm cái gì

Ryeowook: phái đó, tụi này theo chân bạn lâu rồi, Siwon huyng nói nhìn bạn như vậy chắc là nhiều tiền lắm, mau giao nộp tất cả cho tụi này nhanh lên

Yunho: làm gì có, mấy bồ chọn nhầm người rồi, mình nghèo lắm

Siwon: nghèo mà đi kiệu cả chục người khiêng, định xạo với tụi này hả, có nộp tiền hay không

Yunho: không có làm sao nộp

Leetuek: thôi đi ở đó mà không có, anh em đâu nhào vô xử nó coi

Đồng thanh: dạ

Ta chết thật rồi, thiệt tình biết vậy lúc đi không có phô trương thân thế như vậy đâu. Thái hậu à con trai bất hiếu phen này có đi không có về quá. JaeJae à, ta có lỗi với em, ta chưa tìm được em mà phải tử trận nơi chiến trường rồi. Au à, chúng ta kết thúc fic từ đây nhé. Vĩnh biệt, vĩnh biệt. Lăn ra xỉu

Ryeowook: Leetuek huyng à, bạn ấy xỉu rồi, bây giờ làm sao

Leetuek: tại sao lại hỏi huyng, ai biểu các em hù dọa người ta làm gì

Đồng thanh tập hai: huyng biểu

Leetuek: ừ thì tại huyng

Siwon: giờ làm sao hả huyng

Leetuek: đem về nhà chứ sao

Heechul: không dược, Leetuek à, huyng nghĩ sao vậy tiền còn chưa lấy được lại gánh thêm bạn í về nhà, lão gia không giết hết chúng ta là còn may đó

Ryeowook: chứ bây giờ lsao

Leetuek: huyng không biết, nhưng không thể để bạn í nằm đây hoài được, tụi mình là cướp tốt mà, lỡ gây chuyện rồi phải tìm cách giải quyết chứ. À, Kyuhuyn em thông minh em có cách nào không

Kyuhuyn: theo em thì cứ đưa bạn í về nhà trước đã

Heechul: về tay không lão gia không bằng lòng đâu

Kyuhuyn: ai bảo về tay không, em thấy bạn màu vàng này coi bộ cũng là người giàu có thì mình cứ đưa bạn í về rồi gửi email tống tiền gia đình của bạn í, bảo đảm họ sẽ sẳn sàng bỏ tiền ra để chuộc lại bạn í mà

Leetuek: em đúng là thông minh thiệt nhưng mà thời này có email sao

Siwon: có hay không từ từ nghiên cứu đưa bạn í về trước đã

Leetuek: ừ, mấy em đưa đi

Đồng thanh tập ba: tại sao lại là bọn em

Leetuek: thì mấy em khỏe mạnh, huyng như vậy mà mấy em còn nở đầy đọa huyng sao

Đồng thanh tập bốn: ok, huyng yên tâm tụi em sẽ đưa bạn í về

Leetuek: vậy mới ngoan chứ, thôi huyng về trước nha, mấy em bảo trọng, cứ thong thả. Bye mấy em

Đồng thanh tập năm: bye huyng

Vậy đó sau một cuộc nói chuyện sôi nổi giữa nhưng tên cướp tốt, không biết có tốt thật không, ta bị bọn họ khiêng về nhà. Đương nhiên là nhà bọn họ không phải là nhà ta

.................

Ryeowook: Leetuek huyng, bọn em về rồi

Leetuek từ trong nhà lăn xăn chạy ra - mấy em về rồi hả, mau đưa bạn í vào trong nhà, chuyện anh em tụi mình bàn tính ban nãy huyng đã nói với lão gia rồi, ông ấy rất hài lòng

Kyuhuyn: vậy sao, cách em nghĩ ra mà hahahahahahahahahahahahahahaha

Leetuek: em cười kinh dị lắm, em biết không, thôi vô nhà lẹ lên lão gia đang mong gặp mặt bạn í đó

Mắc cái giống gì mà mong gặp mặt ta, thiệt tình trước giờ nhiều người nói ta có sức hút ta đâu có tin bây giờ thì tin rồi, ta quả thật là có sức hút mà. Ngay đến một người không quên biết còn muốn gặp thì haha, ta, haha, ngại quá à

Leetuek: thưa lão gia các em ấy về rồi

Lão gia: về rồi hả, đâu cái tên gì đó mới bị các con bắt đâu, chỉ lão gia nhìn coi

Heechul: hắn nè lào gia

BỤP

Ta bị quăng xuống một cách rất chi là mạnh bạo. Quá mà, ta đang xỉu các ngươi có cần tàn nhẫn như vậy không. Cướp tốt cái gì, cướp tàn nhẫn thì đúng hơn. Nè ông lão gia, ông có muốn nhìn ta thì nhìn nhanh lên không một lát nữa ta tỉnh lại, ta tự ái không cho ông nhìn bây giờ. Nhanh

Lão gia: để lão gia coi, cái người này đẹp trai thật

(Cảm ơn, ai cũng nói vậy)

Lão gia: nhìn quen quen, gặp ở đâu rồi nè

(Trên tivi đúng không, ta nổi tiếng mà, Uknow Yunho đó ngươi có biết không)

Lão gia: hình như người này là, trời ơi..... HOÀNG THƯỢNG

end chap 13

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yami