[YUNJAE FIC][NC-17] DON'T STEP INTO MY HEARTT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Tokbooki :3:

Disclaimer : Jae và Ho không thuộc về tôi T.T ( tell me why?)

Pairings : YunJae

Rating : 15 +

Category : SA ; sad ; mild yaoi

Summary :“ Tôi ghét cậu vì thế đừng có bước vào trái tim tôi …”

Status : Completed

Note : Phần 1 của Past and Present ^O^ . Một trong những longfic mà Ki yêu nhất ^^ . Vì phần trước là up lên ảnh nên mọi ngừi hem đọc được T_T. Nên Ki up lại , hy vọng mọi người thích nó ^^ !

.::Don’t step into my heart::.

Chap 1 :

“ Ho ah .. đợi Jae với …” - Cậu bé khó nhọc chạy theo cậu bạn

“ Cậu về đi , đừng có chạy theo tôi ….” - Cậu bạn quay lại hét lớn

“ Ho ah …chạy từ từ thôi …đợi Jae với “ - Vẫn cố chạy theo

“ Cậu về đi , đừng có đến gần tôi …..” - Cậu bạn vẫn cứ mải miết chạy

“ Ahhhhhhhh….” - Trượt ngã , mặt nhăn nhó ……trầy xước hết rồi ..nhưng cậu bạn vẫn không chịu quay lại

“ Đợi Jae với Ho ah ….” - Cậu vẫn cố hét lên

“ Tôi không quay lại đâu …đừng có chạy theo tôi ..”

----------------------------

15 năm sau

“ Ho đừng có như vậy nữa Ho ah …” - Cậu xót xa nhìn những vết sưng tấy trên khuôn mặt anh

“ Cậu không cần quan tâm đến tôi , tôi làm gì cũng không liên quan đến cậu ….” – Anh lạnh lùng nhìn cậu

“ Sao không quan tâm được ? Jae đã hứa với mẹ của Ho …”

“ Hứa gì ? “ – Anh nheo mắt – “ Hứa sẽ chăm sóc tôi sao ? Cậu còn có thể làm gì ? Liệu điều đó có lấy lại được mạng sống của mẹ tôi không ? “- Anh nói , đôi mắt ánh lên lòng căm thù

“ Ho ah ….” - Cậu ứa nước mắt

“ Hay thật …làm cho mẹ tôi mất mạng rồi bắt tôi lấy cậu ….các người có còn là người không ? “- Anh hét lên

“ Không phải ..không phải mà Ho …” - Cậu khóc …đau khổ

“ Không phải sao ? Bắt tôi ở bên cậu , bắt tôi phải lấy cậu người mà tôi không hề yêu ….Như vậy không phải tàn nhẫn sao ?” – Anh vẫn nhìn cậu , đôi mắt bắt đầu xuất hiện những vết vằn đỏ , có nỗi hận , có nỗi đau và có cả sự nhục nhã

“ Vì Jae yêu Ho nên …” - Cậu nhìn anh với cái hy vọng mong manh rằng anh sẽ hiểu

“ Yêu ư ? Buồn cười . Tôi nói cho cậu biết Kim Jae Joong , tôi có thể là người sống với cậu suốt cuộc đời này nhưng tôi không bao giờ chấp nhận ….cậu không bao giờ có thể bước vào trái tim tôi . Cậu có thể xác tôi không có nghĩ là cậu có đựơc trái tim tôi …..Với tôi ….cậu chẳng có ý nghĩa gì cả …..”

Anh nói xong bỏ mặc cậu và bước lên phòng

Để mặc cậu đau khổ trong nỗi đau mà anh gây ra

Cậu biết gì không ?

Tôi ghét cậu …

Tôi ghét khi cậu nói cậu sợ

Tôi ghét khi cậu quan tâm đến tôi

Tôi ghét lúc nào cậu cũng quan tâm đến tôi

Tôi ghét cậu luôn ở bên tôi

Tôi ghét cậu luôn cười với tôi

Tôi ghét tất cả những điều đó

Vì vậy làm ơn đừng tốt với tôi như vậy

Đừng có bước vào trái tim tôi !!!

----------o0o------------

Hôm nay , cái ngày mà cậu mong đợi bấy lâu …nhưng cũng là ngày mà anh cảm thấy căm hận cậu nhất . Phải ..hôm nay là anh phải gắn bó cuộc đời mình với cậu .

Trong đêm tân hôn chỉ cậu ngồi lặng lẽ trong căn phòng rộng lớn . Bất chợt anh bước vào khoá trái cửa lại và bước đến gần cậu . Thật mạnh bạo anh bế cậu lên giường . Đôi tay bắt đầu trút bỏ những thứ vướng víu trên người cậu . Cậu thấy tim mình đập thình thịch như muốn văng khỏi lồng ngực .

“ Ho …ho ah…” - Cậu lắp bắp.

“ Không phải cậu muốn như thế lắm sao ? Chúng ta là vợ chồng mà….” – Anh lại cười , nụ cười mỉa mai đó .

Cậu hoảng sợ , mắt nhắm thật chặt …chờ đợi điều sắp xảy ra .

Đêm bắt đầu .

Anh đè cậu xuống giường , từng nụ hôn mê dại được anh đặt lên cơ thể trắng muốt của cậu . Nụ hôn của anh bỏng rát nhưng lại nghẹn đắng đến kinh tởm . Bàn tay mân mê làn da non nớt , vuốt nhẹ dọc cơ thể cậu . Như tìm được sự khát khao trong giây phút này , anh cứ dần tiến sâu vào cậu , một cảm giác đam mê khó tả mà anh chưa từng biết đến . Nhưng hình như cái cơ thể bé nhỏ đang run lên từng cơn . Dù vậy anh cũng không quan tâm , anh chỉ biết cái cảm giác hiện tại trong giây phút này là ham muốn ..ham muốn đến mức anh ghê tởm cả bản thân mình , ham muốn cái mà mình hận nhất .

Anh thấy mình thật đáng kinh tởm . Bất chợt anh dừng lại , khi anh nhận ra nước mắt , nước mắt của người mà anh hận nhất . Tại sao phải như vậy ? Tại sao bắt anh đối mặt với thứ anh sợ nhất . Nhưng có gì đáng sợ nhỉ ? Đó là nước mắt của người mà anh căm hận .

Kéo chiếc chăn che đi cơ thể trống trải của cậu , anh dừng lại . Cậu mở mắt , đôi mắt thấm đẫm nước

“ Jae…xin lỗi ….” - Giọng của cậu vỡ oà .

Anh chỉ im lặng nhìn cậu , trông cậu đáng thương như một con cún tội nghiệp nhưng ….

“ Không cần cậu xin lỗi …cho dù cậu có là người của tôi hay không ….tôi vẫn căm hận cậu……”

Lạnh lùng anh bước ra khỏi căn phòng đó …để mặc cậu ngồi lạnh trên chiếc giường rộng lớn . Cậu gục đầu xuống , cậu muốn khóc..nhưng cậu lại không thể….Phải , anh căm hận cậu ..hận cậu vì cậu bắt anh gắn bó với cậu suốt cuộc đời này …cho dù người anh yêu không phải là cậu .

……

Anh cầm ly rượu , khẽ lắc lư nó trong ánh trăng huyền ảo . Màu rượu đỏ .. đẹp thật ! Nhếch mép cười một cái khinh bỉ , anh đăm đăm vào thứ chất lỏng màu đỏ ấy….

“ Màu máu …chắc là đẹp hơn …..”

Chap 2

“ Anh là vị hôn phu của Kim Jae Joong sao ?” - Hắn nhếch mép cười nhìn anh .

“ Phải , thì sao ?” – Anh nhíu mày.

“ Chẳng sao …nhưng hình như là anh không yêu cậu ta lắm thì phải …”- Hắn nói đầy ẩn ý.

“ Các người muốn gì thì đi mà tìm cậu ta , Jung Yunho này không có liên quan …”

– Anh nhìn bọn chúng , nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế salong .

“ Sao lại không liên quan ? Không phải hai người đã kết hôn rồi sao ?”- Hắn nhíu mày thách thức.

“ Cứ kết hôn thì phải có liên quan sao ? …Nếu các người muốn tôi sẽ nói cho mấy người nghe . Tôi lấy cậu ta hoàn toàn là do bắt buộc . Tôi không những không yêu cậu ta mà con căm hận cậu ta nữa . Chính vì thế tôi hoàn toàn không hứng thú với những việc liên quan tới cậu ta ”.

“ Hoá ra là như thế…” - Hắn mỉm cười gật gù –“ Mà anh vừa nói gì nhỉ ? căm hận ah ? ”- Hắn cười nham hiểm .

“Ý ông là sao ?” – Anh nhíu mày.

“ Vậy …nếu chúng tôi muốn hợp tác với anh để chà đạp lên con người mà anh căm hận thì sao?”- Hắn cười , nụ cười đáng kinh tởm .

“ Chà đạp ?” – Anh tỏ vẻ không hiểu .

“ Tức là gây cho cậu ta đau khổ ! Không phải là anh căm hận cậu ta lắm sao ? Anh có thể hợp tác với chúng tôi để lật đổ cậu ta . Lúc đó , toàn bộ tài sản của cậu ta sẽ thuộc về anh, anh cũng sẽ có được tự do ..Không phải sao ?” - Hắn thích thú nhìn vẻ mặt của anh .

“ …………”

“ Không cần anh phải trả lời luôn đâu . Cứ về thoải mái mà suy nghĩ đi . Đây là số điện thoại của tôi . ….hãy gọi cho tôi khi anh có câu trả lời ….” - Hắn đưa cho anh một mảnh giấy nhỏ .

Anh im lặng nhìn hắn , cầm lấy tấm giấy rồi ra về . Anh không để ý thấy đằng sau cái bóng anh đi khuất là một nụ cười man rợ , nụ cườI của thần chết .

………

Nhìn vào tờ giấy , anh nhếch mép cười . …liệu anh có thể chà đạp lên cậu . Cũng thú vị đấy , chà đạp lên đôi mắt ngây thơ và tâm hồn thuần khiết đó …cũng thật thú vị . Anh đang nghĩ đến có một ngày đôi mắt ngây thơ trong sáng của cậu cũng đầy nỗi đau và sự căm hận …giống như anh bây giờ …..

….

“ Anh về rồi , Jae đợi anh nãy giờ …”- Cậu ngồi trên giường , mỉm cười khi thấy anh bước vào phòng .

Anh nhíu mày ….

“ Ai cần cậu đợi ?” – Anh nói , giọng lạnh băng.

“…………..”

“ Từ nay tôi có đi đâu về trễ cũng không cần cậu phải đợi , tôi cũng không muốn cậu đợi tôi …”

“…………..”

Không thấy tiếng cậu trả lời anh cũng thắc mắc …Bỗng , một cánh tay vòng qua người anh và siết chặt …vòng tay của cậu .

Ấm áp

Im lặng , anh không phản kháng , chỉ nghe tiếng thở của cậu đều đều phả vào tấm lưng rộng của mình .

“ Jae yêu Ho …nên Jae chấp nhận tất cả…”

“…………”

“ Ho không cần Jae đợi cũng không sao ….Jae vẫn sẽ đợi Ho ….” - Cậu mỉm cười

“ Cậu yêu tôi đến thế sao ?” – Anh hỏi

“ Uhm…..”

“ Vậy , nếu tôi làm điều gì sai cậu có tha thứ cho tôi không ?”

“ Dù anh có làm gì sai , Jae vẫn sẽ tha thứ cho anh ….” - Cậu nói chắc chắn

“ Kể cả việc làm tổn thương cậu ư ?” – Anh cười khểnh

“ ….Phải….”

“ Ngu ngốc !” – Anh kéo tay cậu ra , bắt cậu đối mặt với mình – “Đừng có tin vào thứ tình yêu mù quáng của cậu , tôi không hề yêu cậu mà rất căm hận cậu . Cậu nói sẽ tha thứ cho tôi ư ? Buồn cười ! Cậu hiền lành quá rồi đấy , không phải , phải nói là ngu ngốc mới đúng . Tôi không tin cậu có thể tha thứ cho anh làm tổn thương cậu . ” – Anh cười , nụ cười làm đau nhói trái tim cậu

“ Anh không tin ?” - Cậu kéo tay anh lên áp nhẹ vào má mình – “Có ngày anh sẽ tin , dù anh có tổn thương Jae đến đâu ….Jae vẫn mãi yêu anh …..”

Anh im lặng , giật tay mình khỏi má cậu rồi lẳng lặng nằm lên giường

…………

…………………….

Nằm trong vòng tay ấm áp của cậu anh không tài nào chợp mắt .Xoay lưng nhìn vào khuôn mặt đang say ngủ của cậu , khuôn mặt thánh thiện đến tinh khiết . Cái con người mà anh căm hận , tại sao lại thánh thiện đến vậy ? Tại sao lại yêu anh ?

Ngu ngốc ……

“ Cậu nói sẽ tha thứ cho tôi ư ? Được …tôi sẽ xem cậu ngu ngốc đến mức nào !”

….

“ Tôi Jung Yunho đây ….Lời ông nói hôm nay…..tôi nhận lời ….”

Nhếch mép …

Ghê tởm ….

Bóng đêm bao trùm…

Trong cái không gian tĩnh mịch

Liệu mặt trăng

Có thoát khỏi bóng tối đó

Chap 3

“ Anh quyết định nhanh thật anh Jung …” - Hắn cười

“ Nói luôn vào chuyện chính đi , ông muốn làm gì đây?” – Anh nhíu mày

“ Kim Jae Joong trước đây đã khiến công ty của tôi phải phá sản . Nhân đây , tôi muốn nhờ anh Jung giúp chúng tôi có cơ hội tiếp cận cậu ta …Sắp tới tập đoàn Kim có buổi lễ khánh thành chi nhánh mới , tôi muốn anh Jung có thể làm người bảo lãnh cho đàn em của tôi vào trong đó …”

“ Sau đó ông sẽ làm gì ?” – Anh hỏi

“ Sau đó có gì thì lúc ấy anh sẽ biết …không phải anh không mấy hứng thú với những việc liên quan đến cậu ta sao ?” - Hắn cười khểnh

“ Làm theo lời ông nói tôi sẽ được cái gì ?”

“ Tự do và tiền bạc ….”

“ Được thôi ! Hôm ấy tôi sẽ đứng im xem những gì ông làm…” – Anh cười

….

Sau khi anh đi khỏi

“ Đại ca , có tin được hắn không ?” – Tên đàn em rỉ tai hắn

“ Jung Yunho chỉ là một kẻ căm hận thằng nhóc Kim Jae Joong đến nỗi quên mất địa vị của mình mà thôi . Xong việc , tao sẽ cho nó vào ngồi bóc lịch ” - Hắc ngậm điếu thuốc cười thầm

….

---------------------------

Anh về , đèn vẫn còn sáng nhưng cậu đang ngủ gục trên chiếc ghế salong . Chắc cậu đang đợi anh về . Lặng lẽ anh bế cậu lên giường , ngắm nhìn khuôn mặt ngây thơ của cậu, ngây thơ đến mức không tưởng.

“ Kim Jae Joong , thức dậy …” – Anh đột nhiên la lớn , kéo cậu khỏi giấc ngủ

“ Anh đã về …” - Cậu nhìn anh , tay dụi mắt vì buồn ngủ

Lập tức cậu bị cánh tay mạnh mẽ của anh kéo thô bạo về phía trước . Khi mà cậu nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì cậu đang nằm gọn trong lòng anh . Môi anh đang chiếm trọn đôi môi cậu .

Đam mê , ngọt ngào là cảm giác của cậu

Hận thù , kinh tởm là cảm giác của anh ..

Rời làn môi cậu anh nhìn sâu vào đôi mắt ấy , mặt cậu đỏ bừng khi cảm nhận đôi mắt ánh nâu đang thiêu đốt cở thể . Bất chợt anh xé toạc chiếc áo mỏng mà cậu đang mặc , ghì lấy cậu mà hôn . Cậu cảm thấy khó thở nhưng không thể chống cự , bàn tay anh đang sờ soạng khắp nơi trên cơ thể cậu . Nụ hôn dần chuyển xuống đôi vai trần và khuôn ngực trắng …

Đèn tắt …

Đau đớn ..

……

Anh bất chợt tỉnh dậy , nhìn sang bên cạnh ..cậu đang nằm trong chiếc chăn mỏng .Bất giác anh vuốt nhẹ gò má cậu , mắt anh dán chặt vào khuôn mặt ngây ngô ấy

“ Không …mày điên rồi Jung Yunho …”- Anh rụt tay lại , ngạc nhiên trước hành động của chính mình

Cậu cũng chợt tỉnh giấc , nhìn anh chằm chằm

“ Sao ? Thoả mãn chứ ?” – Anh hỏi cậu , giọng đầy khinh miệt

Cậu không trả lời , chỉ im lặng đứng dậy mặc quần áo vào

“ Cậu tức giận rồi ah ? Sao không mắng chửi tôi ?” –Anh vẫn cố mỉa mai cậu

Cậu quay lại , đôi mắt xoáy vào anh . Đột nhiên anh có cảm giác kì lạ , nhói và đau ở ngực trái …khi anh bắt gặp đôi mắt đó

Cậu nhẹ nhàng bước tới gần ngồi vào lòng anh rồi vuốt ve mái tóc lĩa chĩa

“ Jae biết , Ho hận Jae….Ho đang chà đạp lên lòng tự trọng của Jae….nhưng Jae không giận …vì Jae yêu Ho…”

“ Ngu ngốc…..” – Anh nói , tránh cái nhìn của cậu

Không hiểu tại sao anh bắt đầu sợ ánh mắt của cậu , ánh mắt ngây thơ nhưng cũng thật tàn nhẫn ….phải …tàn nhẫn với một con người độc ác như anh . Nó làm cho anh khó thở, cảm thấy tội lỗi , tội lỗi trước con người thánh thiện như cậu .Nhưng chỉ vài ngày nữa thôi , anh sẽ thoát khỏi cậu …mãi mãi….

--------------------

Ngày quyết định đã đến

“ Lần đầu tiên tập đoàn Kim cho mở chi nhánh để quảng cáo về sản phẩm mới ở khu Daesang ..hy vọng mọi người sẽ ủng hộ chúng tôi ….”

Cậu tự tin đứng trên bục trả lời câu hỏi của các phóng viên và nhà báo . Trông cậu ngời sáng như một thiên thần . Anh chỉ biết đứng nhìn cậu thở dài .

Giờ khắc quyết địng sắp đến rồi !

ẦM !!!!

…….

Chap 4

Đột nhiên có tiếng nổ lớn , mọi người hoảng sợ chạy toán loạn . Ai cũng hoang mang , lo sợ đến nỗi không ngừng xô đẩy và dẫm lên nhau để đến đựơc nơi an toàn . Buổi lễ khánh thành hoàn toàn sụp đổ . Sự va chạm khi chạy trốn của những vị khách hàng làm cho mọi thứ rối tung cả lên .

Anh sẽ còn đứng yên tại đó nếu như không nhìn thấy cậu gục xuống , ngồi co ro cạnh những mảnh vụn của đống đổ nát . Hay tay run run ôm lấy đầu , đôi mắt to tròn chực vỡ bởi thứ nước long lanh mặn đắng .Cậu đang hoang mang ….Anh vội chạy đến kéo cậu vào lòng . Như tìm được nơi nương tựa , cậu ghì chặt lấy cánh tay anh …không rời ….

Còn anh cũng không hiểu mình đang làm gì ..Không hiểu sao khi nhìn thấy khuôn mặt lo sợ của cậu anh lại muốn chạy đến ôm lấy cậu vào lòng để che chở…

“ Jae đừng sợ …không sao đâu …có tôi ở đây rồi…” – Anh thì thầm

Anh đang sợ cậu bị tổn thương ư ?

Có quá muộn rồi chăng ?

ĐOÀNG !!!!

….

Tiếng nổ lớn làm mọi người chú ý . Ngơ ngác , anh quay đầu lại . Cậu đang dần ngã khỏi vòng tay anh .

Nhìn vào cánh tay mình

Ngơ ngác…máu

Là máu …máu của cậu

“ JAE JOONG …….” – Anh hét lên , ôm lấy cái cơ thể đang ngã xuống của cậu

Máu , cậu chảy nhiều máu quá . Anh ôm lấy cậu vào lòng rồi siết chặt .

Sao vậy ?

“ Cậu sẽ không sao đâu …Jae ah đừng lo…cậu sẽ không sao hết…” – Anh cố trấn an cậu.

“ Ho…Ho ah…” - Cậu thì thào , nắm chặt lấy tay anh .

“ Cậu sẽ không sao đâu mà …sẽ không sao…đừng nói nữa …” – Anh nắm chạy lấy bàn tay cậu , nước mắt ứa ra …tim anh đập dữ dội .

Sao vậy Jung Yunho ? Con người mà anh căm hận bấy lâu …đang dần thả tay anh ra …không còn có thể níu giữ anh lại .Nhưng tại sao giờ đây …anh lại muốn cậu nắm tay mình thật chặt ?

“ Jae ah …không sao đâu …xe cứu thương sắp tới rồi …cậu sẽ không sao hết…” – Anh siết lấy cậu

“ Ho ah …nếu như Jae có chuyện gì…” - Cậu thở gấp.

“ Không ….Jae sẽ không có chuyện gì đâu…đừng nói nữa…”

“ Nếu…nếu…Jae không tỉnh lại …Jae….vẫn muốn Ho biết rằng ….Jae mãi yêu Ho….”

Tim anh quặn đau theo những lời mà cậu nói.

“ Không …Jae sẽ không sao cả…” – Anh thì thầm – “ Nếu như Jae không tỉnh lại , Ho sẽ không tha thứ cho Jae đâu …nhất định ….”

Cậu nhìn anh , cố lau đi giọt nước mắt đang rơi thật nhiều . Đôi môi anh đào nở một nụ cười mãn nguyện , nhưng cũng đang dần tái nhợt theo thời gian . Cậu nhắm mắt , thật khẽ, như nàng công chúa chìm vào giấc ngủ say . Lời nói kết thúc ..bàn tay đang siết chặt lấy anh cũng buông lơi .

Hụt hẫng !

“ Jae ah ….Jae….” – Anh hét lên , trong tiếng hỗn loạn của mọi người

Đừng …đừng rời xa anh Jae ah ……

Tỉnh lại …tỉnh lại đi ……mở mắt ra đi Jae…đừng đùa Ho nữa mà

Ho không thích thế đâu , đừng đùa Ho như thế…

Ho ghét Jae lắm …Ho ghét Jae.

Ho……Ho…… cần Jae

Mọi thứ xung quanh như ngừng trôi , trong cái khung cảnh hỗn loạn ấy , chỉ hiện lên khung cảnh của hai con người . Một đã chìm vào giấc ngủ say , còn người kia chỉ biết ôm lấy cái cơ thể bé nhỏ bên mình . Từng giọt nước mắt rơi …khó thở…nếu được , có thể đánh đổi mọi thứ để người kia được sống .

Nhưng …tại sao ???

Chap 5 – Final chap

“ Đại ca , cảnh sát đã bao vây hết chỗ này….” – Tên đàn em lo sợ

“ Mày xem còn đường nào khác không ?” - Hắn toát mồ hôi hột

….

ẦM

Cánh cửa bật mở

“ Cảnh sát đây , giơ tay lên ….Ông đã bị bắt Lee So Man …vì tội âm mưu ám hại chủ tịch tập đoàn Kim - cậu Kim Jae Joong…..”

Hắn đành gục mặt cúi đầu chịu trói .

….

Anh gục xuống bên ngoài phòng mổ ..lòng anh đang hoang mang , cậu liệu có sao không?

“ Xin hỏi , anh là Jung Yunho ?” - Tiếng nói trầm ấm cất lên , cắt đứt dòng suy nghĩ của anh

“ Phải …” – Anh trả lời

“ Xin chào , tôi là Hankyung , cảnh sát điều tra , chúng tôi có nhân chứng anh liên quan đến cuộc ám sát cậu Kim Jae Joong . Xin mời anh theo tôi về trụ sở cảnh sát…..”

“…………..”

Anh im lặng đi theo , trong long sớm biết cũng có ngày này.

-----------------------

“ Ông Lee So Man đã khai nhờ anh mà đàn em của ông ta có thể vào tiếp cận Kim Jae Joong và ám sát cậu ấy …” – Chàng cảnh sát nhíu mày .

“ Phải ” – Anh gật đầu

“ Nghe nói anh là hôn phu của Kim Jae Joong ?”

“Đúng ”

“ Vậy tại sao anh lại muốn hãm hại cậu ta ? Vì tiền ..hay là anh đã có tình yêu mới ? ”

“ Tôi nhận hết tội , cũng không có biện minh gì cho hành động của mình . Còn lý do , xin lỗi , tôi không muốn nói ra ….”

“ Vậy được ….tôi sẽ không hỏi nữa….” – Chàng cảnh sát đồng ý – “ Anh hãy ghi lời khai của mình vào đây ” – Chàng cảnh sát đưa cho anh một tờ giấy …

“ Tôi …có thể có một thỉnh cầu không ? ” – Anh ngập ngừng

“ Anh cứ nói…”

“ Tôi….có thể đến thăm Jae Joong không ? ” – Anh khẩn khoản

….

“ Được , tôi sẽ đưa anh đi ….”

-----------------

Ngắm nhìn khuôn mặt vô hồn trắng bệch của cậu từ ngoài phòng cách ly , anh bỗng cảm thấy mình đáng chết .Là anh đã khiến cậu trở nên như vậy , là anh đã biến con người kia thành khúc gỗ bất động . Là anh đã gây ra tất cả mọi chuyện , anh đáng phải đền tội .Chỉ mong ông trời đừng bắt cậu phải chịu đựng thêm nữa .

“ Đến giờ phải về rồi anh Jung …” – Chàng cảnh sát gọi

“ Tôi …có thể nhờ anh một việc được không ?” – Anh vẫn nhìn vào cậu

“ Uhm….”

“ Anh …có thể chăm sóc Jae Joong trong thời gian tôi ngồi tù được không ? ”- Anh khẩn khoản

….

“ Được …tôi hứa…”

………

Vậy là anh yên tâm . Một kết cục có lẽ cũng hoàn hảo .Anh đã thoát khỏi cậu , có thể yên tĩnh trong tù ba năm …. Những con người hãm hại cậu cũng phải đền tội . Anh vẫn còn nhớ khuôn mặt của Lee So Man khi lãnh án tù . Đeo chiếc còng số 8 bước vào nhà lao, lòng anh không vướng bận chuyện gì .Chỉ có một điều anh vẫn băn khoăn , đó là liệu cậu có tha thứ cho anh ? Bật cười , anh đâu cần cậu ta thứ . Nhưng có cái gì đó nóng nóng hai bên má . Tim anh chợt đau nhói…

Hình như …..

“ Em đã bước vào trái tim tôi ……”

Hết phần 1

Phần 2 - Past and Present

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro