Chap 1: Begin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Survivor – Trò chơi kì quái

Au: Nami Kuro Ryuku

Sumary: Có một trò chơi … bạn có muốn chơi không?

Chap 1: Begin

“Có một trò chơi cậu có muốn chơi không?”

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

- Jaejoong…Jaejoong! 

- Hở ? – Jaejoong bật dậy, lúng túng nhìn xung quanh. Mọi người đã ra về quá nửa, thì ra cậu đã ngủ cả tiết học. Đưa tay lên vò vò mái tóc rối của mình, cậu xoay qua cảm ơn người bạn cùng lớp rồi vớ cái balô ra về. 

Thật sự, Jaejoong không phải người lơ là học tập gì cho cam nhưng hôm nay cậu cảm thất rất mệt. Từ sáng sớm, cả người cứ uể oải, đầu óc như đang lâng lâng ở một thế giới khác. Cả những giấc mơ kỳ lạ nữa, giấc mơ nào cũng chỉ có một màu đỏ bao trùm lấy cậu và một câu nói vang lên bên tai. 

Con đường vắng nhuộm sắc chiều, Jaejoong thầm trách cứ mình đã không tốt, bỏ mất một tiết học chỉ vì ngủ. 

“Kịch”- tiếng vật cứng rơi xuống mặt đường kéo Jaejoong ra những ý nghĩ riêng. 

Một viên ngọc màu đỏ đang lăn về phía cậu. Jaejoong đón lấy viên ngọc, thích thú nhìn tạo vật tuyệt đẹp trên tay.

“Có một trò chơi cậu có muốn chơi không?”

Jaejoong vội xoay người theo hướng giọng nói, tiếng nói trong giấc mơ. Mắt cậu dừng lại trên một người đàn ông khoác áo choàng đen phủ kín mặt chỉ chừa lại đôi mắt lạnh lẽo. Ông ta tiến tới cậu, nhìn xuống viên ngọc màu đỏ đang lấp lánh như reo vui:

“Nó đã tìm được chủ nhân rồi”

- Tôi.. tôi … không biết! Cái này .. là của ông sao?

“Không phải là của tôi…Nó là của cậu….Cuộc chiến của câu đã bắt đầu”

- Cuộc chiến? Tôi…không muốn…Tôi…

“Hãy thận trọng! Viên ngọc sẽ dẫn đường cho cậu! Chúc may mắn”

Jaejoong đưa ánh mắt khó hiểu nhìn người đàn ông nọ. Một dòng sinh khí truyền vào tay cậu. Viên ngọc phát ra dòng khí màu đỏ, quấn lấy Jaejoong. Sức mạnh từ viên ngọc len lỏi vào từng mạch máu như muốn xé tan người cậu. Jaejoong đau đớn khuỵu xuống, đầu cậu như muốn nổ tung. Những màu sắc trộn lẫn vào nhau kéo qua mắt cậu. Màu đen bao trùm, Jaejoong bất tỉnh.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mọi thứ mờ ảo dần hiện rõ. Chiếc quạt quay đều trên trần nhà như trả lời ánh mắt khó hiểu của cậu. Kim Jaejoong vẫn còn sống và đang ở phòng của mình. 

- Là mơ sao?

Cậu đưa mắt nhìn quanh phòng. Ánh mắt chợt dừng trên tay trái mình, viên ngọc màu đỏ vẫn trong tay cậu. Jaejoong đưa viên ngọc lên ngang mắt, làn khí màu trắng khẽ trôi nhẹ trong viên ngọc. 

- ông ta nói… trò chơi gì chứ? – jaejoong khó hiểu.

“Rầm” – tiếng động phát ra từ dưới đường phố. Cậu bỏ viên ngọc vào túi quần, chạy đến cửa sổ, nhìn xuống.

Một cậu thanh niên và một cô gái. Họ nhìn nhau và nói gì đó. Chàng trai gật nhẹ đầu. Cô gái phẩy tay, một màu đen tuyền trải dài trên đường, bao trùm lên toàn bộ cây cối, đường xá. Chàng trai lắc mạnh vai. Chiếc áo đồng phục đơn giản bỗng nhiên vỡ vụn, thay vào đó là một chiếc áo khoát đen dài, cổ rộng cực kỳ lạnh lùng. Cô gái cũng đã thay cho mình một chiếc áo khiêu gợi, phô diễn một thân hình nóng bỏng bằng một rừng gai bao quanh. Jaejoong tròn mắt, miệng mở to hết mức có thể. Cậu cố nhìn quanh tìm kiếm máy quay.

- Phải có máy quay ở đây! Chắc chắn chỉ là quay phim mà thôi! 

Nhưng không hề có một dấu hiệu nhỏ nhoi nào chứng minh đây chỉ là một bộ phim. Jaejoong hồi hộp theo dõi. Họ lại nói gì đó với nhau. Chàng trai gật đầu, đưa tay ra hiệu tới đi. Cô gái lập tức vung mạnh tay, một hàng gai nhọn đâm từ dưới mặt đường tiến tới chàng trai. Nhanh như cắt, chàng trai lách người sang một bên. Cô gái tiếp tục vung mạnh tay, những đường thẳng mang đầy gai nhọn cứ nhắm hướng chàng trai mà chạy tới. Chàng trai cứ bình thản tránh những cây gai nhọn bằng những cú lách người nhẹ nhàng. Cô gái đã có vẻ bực tức, cô ta đưa tay về phía chàng trai, đẩy mạnh. Lập tức hàng ngàn chiếc gai nhọn bay về phía đó. Jaejoong thót tim, cậu bịt mắt lại tránh nhìn thấy hình ảnh đáng sợ sắp xảy ra. Nhưng không, một bức tường bằng đá chắn trước mặt chàng trai, ngăn những câu gai nhọn chạm đến chủ nhân của nó. Chàng trai ung dung bước tới cô gái – người đã có dấu hiệu của sự hoảng sợ. Cô ta cứ phóng những gai nhọn về chàng trai nhưng đều bị những bức tường đá níu giữ. Cô gái bắt đầu hoảng loạn. Chàng trai dừng lại trước mặt cô gái, lẳng lặng đưa tay ra. Cô gái khẽ gật đầu, có vẻ chuẩn bị đưa ra cái gì đó. Đột ngột, cô ta vỗ hai tay vào nhau. Hai bàn đầy gai nhọn đập vào nhau, tàn nhẫn xé nát thân thể của chàng trai ở giữa. Jaejoong ngăn mình hét lên, mắt cậu dâng lên một nỗi sợ hãi. 

“Thật tàn nhẫn” – cậu nghĩ thầm.

Cô gái hả hê nhìn thành quả của mình. Ả phẩy tay, những gai nhọn biến mất . Mặt ả lập tức biến sắc, hoàn toàn không có cái xác nào ở giữa. Jaejoong vui mừng tuy cậu chẳng biết tại sao mình lại vui. Ả nhìn quanh, sự hoảng hốt hiện lên trên từng cử động. Mặt đất bỗng rung động mạnh. Jaejoong phải bám lấy thành cửa sổ để đứng vững. Chàng trai được mặt đất nâng lên như một ông hoàng. Cô gái run sợ, xoay người bỏ chạy. Chàng trai đập mạnh tay xuống đất. Mặt đất nứt ra bám theo ả. Chắng mấy chốc, cô gái đã rơi xuống khe nứt và bị kẹt ở đó. Chàng trai bước đến trước mặt cô gái. Jaejoong nín thở chờ đợi điều tiếp theo. Bàn tay chàng chạm nhẹ vào tay cô ta, viên ngọc màu xám bay lên, nằm gọn trong tay của chủ nhân mới. Cô gái tan dần vào không khí. Màu đen cũng biến mất, chàng trai lạnh lùng bây giờ cũng đã trở về một cậu sinh viên bình thường.

Jaejoong thẫn thờ ngồi xuống giường. Là trò chơi? Đó là trò chơi? Chết tiệt! Đó là cuộc chiến thì đúng hơn và cậu – bằng một cách khốn kiếp nào đó – đã bị lôi vào. Jeajoong lấy viên ngọc ra khỏi túi, nó phát ra một màu đỏ, bừng sáng và chợt tắt.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Yunho ngẩn nhìn khung cửa sổ nhỏ trên cao. Hắn nhếch môi:

- Lính mới à?

Viên ngọc màu xanh bỗng xuất hiện trên tay hắn, ánh sáng xanh lấp lánh như báo hiệu điều gì đó. Hắn nhăn mặt:

- Xuất hiện rồi sao? 

Yunho nắm tay lại, viên ngọc màu xanh lại biến mất. Hắn lẩm bẩm, đưa mắt về khung cửa sổ:

- May cho ngươi đó! Tên nhóc!

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro