Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5

< Cái giường thật là mềm, cái gối ôm ôm thật đã, còn ấm áp nữa chứ> Trong trạng thái mông lung Jaejoong theo bản năng càng thêm hướng tới cái nguồn nhiệt kia mà dựa sát vào. Đến khi Jaejoong từ từ thanh tỉnh, mới phát hiện, có điểm không đúng.Cậu mơ mơ màng màng mở mắt, xoa xoa mắt vẫn còn buồn ngủ, khi cậu thấy rõ ràng cái gì mà nãy giờ cậu dựa vào, cậu thiếu chút nữa kêu thành tiếng__ cậu dĩ nhiên ngủ ở trong lòng Yunho, đầu cậu hoàn toàn dựa vào khuồn ngực to lớn của Yunho. Tại sao sẽ như vậy chứ Tại sao như vậy chứ? Tối hôm qua rõ ràng vẫn dựa vô giường mà. Thế nhưng sáng nay lại tựa vào ngực của Yunho, thực sự thật thoải mái. Jaejoong đột nhiên mong muốn thời gian có thể thời gian có thể dừng lại ngay thời khắc này.

Cậu ngây ngốc ngẩng đầu, cẩn thận quan sát đến bộ mặt lúc ngủ của Yunho, sau này sẽ không có cơ hội để nhìn nữa. Jaejoong giơ tay lên, lấy tay vẽ vẽ gương mặt Yunho, lông mi vừa dày vừa cong, mũi rất cao, môi thịt thịt, Yunho thật là một nam nhân anh tuấn!

Kỳ thực , lúc này Yunho đã tỉnh, hắn có thể cảm giác được tiểu tử đơn thuần kia chính là đang quan sát hắn. Tiểu tử kia nhất định kinh ngạc mình tại sao lại ngủ trong lòng ngực hắn. Tối hôm qua, Yunho rõ ràng đem cậu đặt vào giữa giường, thế nhưng một lát sau, cậu vô tình hay cố ý lại nhích về sát mép giường. Sau đó Yunho hắn đợi người kia tiếng hít thở bình ổn, Yunho biết Jaejoong đang ngủ, Jaejoong ngủ sát mép giường, chỉ cần trở mình, nhất định sẽ lắn xuống giường. Yunho thở dài, lần thứ hai ôm lấy Jaejoong tiến vào mộng đẹp, đồng thời đem cậu vùi vào ngực mình, Yunho biết mình có chút thích tên tiểu tử này,cậu đơn thuần hiền lành, Yunho nghĩ người như cậu hết sức quý báu, thế nhưng chỉ là thích, không nên để bản thân có những ý nghĩ khác, bởi bì hắn đã có người yêu! Không muốn bản thân mình suy nghĩ đến vấn đề này nữa, Yunho làm bộ mới tỉnh dậy, chậm rãi mở mắt, Jaejoong hết hồn nhanh chóng thu hồi tay mình lại.

''Cậu đã tỉnh?'' Yunho hỏi.

''Vâng''

''Vậy rời giường, xuống dưới ăn sáng cùng bà nội, sau đó chúng ta quay về''Yunho nói xong cũng đi tới phòng vệ sinh.

Jaejoong nhìn Yunho, cậu biết cậu phải tỉnh lại sau cơn mơ. Ngày hôm qua tất cả chỉ là một giác mơ. Yunho hắn đã nhắc nhở cậu đừng quên giao ước, thế nhưng cậu vẫn vi phạm. Jaejoong cũng không nghĩ tại sao cậu lại yêu mến một nam nhân? Cậu chỉ biết cậu thích ánh mắt thâm tình, động tác ôn nhu của Yunho, chỉ là cậu hiện tại hiểu rõ tất cả chỉ là diễn kịch! Người nam nhân kia căn bản cũng không thuộc về cậu, cậu chính là một người vô tình lướt qua trong cuộc đời hắn.

''Cậu thế nào vẫn còn ngồi trên giường?'' Lúc này, Yunho từ toilet đi ra, liền thấy Jaejoong ngồi ở bên giường đờ ra.

''Tôi lập tức sửa soạn''

Ngồi trên xe , Jaejoong đang hồi tưởng lúc gần đi bà nội lần nữa yêu cầu cậu thường xuyên cùng Yunho về nhà ăn cơm, sợ rằng không có cơ hội như vậy, tất cả đều kết thúc. Jaejoong cậu nên nhanh quên giấc mơ này, câu nên trở về lo cuộc sống của cậu.

Trên xe, hai người vẫn không có nói chuyện với nhau, bầu không khí có vẻ cứng ngắc.

Yunho không muốn khoảng khắc hai người còn ở chung trở nên vô nghĩa, vì vậy chủ động mở lời:'' Jaejoong, quê cậu ở đâu?''

Jaejoong ngây mới trả lời vấn đề của Yunho, bởi vì cậu thật không ngờ Yunho hỏi như vậy:''Quê của tôi ở Công Châu''

''Vậy gia đình cậu ở đó có ai?'' Vấn đề này hắn không hỏi để giết thời gian, mà thật tâm quan tâm đến cậu.

''Có ba mẹ, còn có 8 người chị gái''

''8 chị gái?'' Yunho quả thực không thể tin được lỗ tai của mình.

''Đúng vậy. Các chị ấy đều rất thương tôi''

''Tôi cũng nghĩ vậy, cậu là người con trai duy nhất trong nhà mà.''

''Trong điều kiện không tốt, nhưng các chị ấy luôn luôn dành cho tôi thứ tốt nhất. Hiện tại tôi đã trưởng thành, tôi không muốn làm gánh nặng cho gia đình'' Ba mẹ cậu đều đã có tuổi, Jaejoong là một đứa con hiếu thuận không muốn thấy hai người vì cậu mà làm lụng vất vả.

''Vì vậy cậu muốn tìm công việc?''

''Vâng. Ở đây muốn tìm một công việc tốt cũng không phải dễ, nhưng tôi muốn lợi dụng thời gian rãnh rỗi kiếm chút tiền.''

''Có cần tôi giúp đỡ không?'' Yunho nói thật. Hắn Jung Yunho cho tới bây giờ đều không phải là một người tốt, đây là hắn lần đầu tiên chủ động hướng đối phương hỏi cần hắn giúp đỡ không.

''Cảm ơn anh, nhưng tôi không muốn nhận sự giúp đỡ.''

''Vì sao?''Vì sao cậu lại cự tuyệt ý tốt của hắn?

''Bởi vì..'' Jaejoong do dự. Cậu cự tuyệt là bởi vì cậu không muốn có liên hệ với Yunho:''Bởi vì tôi không muốn mang ơn ai''

''Vậy được rồi'' Yunho làm bộ không thèm để ý câu trả lời. Trong ngực hắn lúc này thực sự hoảng sợ, có đúng hay không từ nay về sao hắn và cậu không còn lí do để gặp mặt? Vì sao tim hắn lại khó chịu như vậy?

Một vở kịch đảo lộn trong lòng của hai người.

Yunho đem Jaejoong tới chỗ hóa trang đem cậu trở thành nam nhân, hắn lại chở cậu về cửa của trường đại học.

''Tạm biệt anh, Yunho'' Mặc dù không muốn, nhưng Jaejoong vẫn mỉm cười nói ra.

''Tạm biệt''

Thấy đối phương không có lời gì muốn nói, Jaejoong chuẩn bị mở cửa xe xuống xe.

'' Jaejoong..''

''Hả?''

''Cảm ơn cậu''

''Cảm ơn cái gì?''

''Cảm ơn cậu đã làm cho bà nội vui vẻ như vậy''

Jaejoong mỉm cười, sau đó nói rằng:''Yunho, tôi chỉ có thể giúp bà nội vui một lúc, muốn cho bà nội lúc nào cũng vui vẻ, anh biết phải làm thế nào mà?''

Nghe nói như vậy, lòng mày Yunho đột nhiên nhíu lại, Jaejoong cho là mình chọc giận Yunho, cẩn thận nói rằng:'' Yunho, tôi có phải nói lắm mồm lắm không?''

''Không phải, tôi chỉ đang suy nghĩ đê nghị của cậu, Được rồi, thực sự muốn nói hẹn gặp lại''Yunho thực sự muốn xoa giương mặt dễ thương của Jaejoong, không khống chế được cảm xúc, Yunho nhịn không được nhẹ nhàng vuốt ve :''Hẹn gặp lại, Jaejoong''

''Jaejoong không rõ người đàn ông này tại sao muốn xoa gương mặt cậu, còn dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn chăm chú vào cậu.Hồi lâu , hai người không nói gì

''Yunho , tôi phải đi'' Jaejoong nghiêng mặt, tránh được bàn tay đang xoa của Yunho, sau đó lập tức mở cửa xe, cũng không quay đầu lại nhanh chóng biến mất.

Trên xe, Yunho ủ rũ gục gục trên tay lái, lẩm bẩm:''Jung Yunho, mày đang làm cái gì vậy? Ngươi tại sao đối với một cậu con trai có suy nghĩ kỳ quái?Đừng quên mày đã có Go Ara''

Jaejoong vừa mở cửa phòng, đã bị một người ôm lấy cái cổ

''Kim Jaejoong, cậu thành thật khai báo tối hôm qua cậu đã đi đâu? Người nói chuyện chính là bạn cùng phòng với Jaejoong, tên là Park Yoochun. Người nhà của hắn đều ở Mỹ, hắn và cậu đều như nhau, đều ở lại ký túc xá của trường. Mặc dù , hai người mới quen biết, thế nhưng cảm tình vô cùng tốt.

''YooChun, trước tiên ngươi buông tay ra, ta sắp bị ngươi bóp chết''

''Ngươi có nói hat không, tối qua ngươi đi đâu? Kêu người dùng điện thoại người không chịu, làm hại ta không liên lạc cho ngươi được'' Yoochun bởi vì lo lắng cho Jaejoong nên một đêm đều không ngủ được.

''Xin lỗi. Tối hôm qua ta thật sự có việc''

''Rốt cuộc là chuyện gì?'' Yoochun thoáng buông lỏng một chút, thế nhưng còn đang ép hỏi.

''Ta, tối hôm qua ta đi làm diễn viên tạm thời''

''A? Diễn viên tạm thời ? Ngươi làm sao sẽ đi làm diễn viên tạm thời?'' Hiển nhiên Yoochun cái lí do vô duyên như vậy.

''Là bị người khác lôi kéo đi ''Jaejoong cảm giác mình cũng không có nói dối, cậu đúng là cùng người khác diễn một vở kịch.

''Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi diễn vai gì vậy?'' Yoochun tiếp tục thẩm vấn.

''Là cô bé lọ lem; Jaejoong không suy nghĩ gì liền lấy đại một cái tên. Sau đó liền hướng giường cậu đi tới, đem bản thân quấn vào chăn:''Yoochun, ta hơi mệt, ngươi yên lặng cho ta ngủ một chút''

''Jaejoong, cái tên có ý tứ gì, có phải hay không là ngươi là tiểu tử nhà nghèo thích nữ nhân nhà giàu?'' Yoochun đang đắm chìm vào nội dung vở kịch trong ảo tưởng, cũng không phát hiện Jaejoong có điểm dị thường.

''Điều không phải tiểu tử nhà nghèo thích nữ nhân nhà giàu mà là tiểu tử nhà nghèo thích nam nhân nhà giàu''

Jaejoong trốn trong chăn, thương tiếc cho mối tình đầu ngắn ngủi. Kim Jaejoong, tất cả đều đã kết thúc.

Hoàn Chương 5

Thật sự buồn không ai vote hay comt ủng hộ gì hết, đau lòng quá nha~~, ta ra bù chap cho ngày hôm qua không post,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro