yunjea Khi Kim Jae Joong kiện Jung Yunho

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Kim Jae Joong kiện Jung Yunho

Title: Khi Kim Jae Joong kiện Jung Yunho

Author: Willow

Beta-reader: only.su

Disclaimer: DBSK không thuộc về au, càng không phải lão Lee, DBSK chỉ thuộc về họ mà thôi

Rating: T

Paring: YunJae

Length: one-short

Category/Genre: humor, happy ending

Summary: chuyện gì sẽ xảy ra khi Kim Jae Joong kiện Jung Yunho???

Status: completed

( Đây là lần đầu tiên tớ viết fic, mong mọi người đọc và com nhiệt tình để tớ còn rút kinh nghiệm.thank mọi người rất nhiều )

******************

Seoul một buổi sáng đẹp trời.

Trời cao trong xanh vời vợi, mây lững lờ trôi. Trên phố, mọi người đi lại tấp nập, cười nói chào hỏi nhau rộn rã. Chim chóc líu lo hót vang trời. Hoa cỏ đua nhau khoe sắc toả hương. Những tán cây vẫy gọi nhau trong gió. Thực là một ngày THẬT ĐẸP.

Trời đẹp là thế, nhưng tại văn phòng của thẩm phán Kim Tae Hee, không khí lại căng thẳng đến đáng sợ (au: đáng sợ quá). Bà đã triệu tập tất cả các trợ lý của mình đến - một việc cực kì hi hữu –vì lý do rất quan trọng: sáng nay, một lá đơn đã được gửi đến toà án, yêu cầu đích danh bà phải xử lý. Thực ra, trước đây cũng đã có vài trường hợp tương tự, nhưng chưa có trường hợp nào lại đặc biệt như lần này. Zoom vào bưu kiện, au cũng xém té ngửa (nguyên văn nè bà con):

NGƯỜI GỬI: Kim Jae Joong – ca sĩ chính của nhóm nhạc hàng đầu châu Á DBSK, kiêm thần tượng của thẩm phán Kim Tae Hee (tôi xin thề trước tên mình rằng điều này là chính xác 100%)

(Au: ông này nổ quá trời luôn)

NGƯỜI NHẬN: Thẩm phán Kim Tae Hee (đương nhiên)

Sau một phút mặc niệm…nhầm, sau một phút định thần lại, 4 người (thẩm phán + 3 trợ lý) chụm đầu vào đọc lá đơn. Nội dung như sau:

Đại Hàn Dân Quốc

Thống nhất – Hoà Bình - Hạnh Phúc

ĐƠN KIỆN

Kính gửi: Toà án nhân dân tối cao Seoul

Tên tôi là: Kim Jae Joong, số CMND: 11235813, nghề nghiệp: ca sĩ chính của nhóm nhạc DBSK.

Hôm nay, tôi viết lá đơn này với mục đích kiện anh Jung Yunho, số CMND: 99875297, nghề nghiệp: trưởng nhóm của DBSK

Nội dung kiện như sau:

Điều 1: Jung Yunho - dựa vào tư cách trưởng nhóm, lấy lí do “trên nói dưới phải nghe” – đã ép buộc tôi trao thẻ tín dụng của mình cho anh ta cất giữ, đồng thời yêu cầu tôi phải dùng chung thể tín dụng với anh ta. Mọi hoạt động mua sắm của tôi, giờ đây, đều phải thông qua Jung Yunho. Theo tôi, hành động này đã gây ảnh hưởng xấu tới doanh thu của các trung tâm thương mại, làm hao hụt một khoảng tiền không nhỏ vào ngân khố quốc gia, làm ảnh hưởng tới nền kinh tế nước nhà. Có thể khẳng định rằng: đây là hành vi “gây cản trở cho sự phát triển kinh tế của Đại Hàn Dân Quốc”. Jung Yunho sẽ phải chịu một hình phạt thích đáng cho tội lỗi nghiêm trọng này.

Điều 2: Jung Yunho luôn sàm sỡ cấp độ cao với tôi ở mọi lúc mọi nơi, kể cả khi ở nơi công cộng hay ở chốn đông người (au: 2 cái này có gì khác nhau sao??!!)

khiến tôi luôn cảm thấy ngượng ngùng và xấu hổ. Ví dụ như:

+ khi thực hiện các cảnh quay của 1 số video clip (“Tri – angel” chẳng hạn )

Yunho đã lợi dụng việc tôi mặc trang phục không-kín-đáo để giở trò sờ mó trước mặt rất nhiều người.

+ tại các buổi phỏng vấn, Jung Yunho luôn tìm mọi cách ngồi gần tôi để dễ bề thực hiện các hành vi không đứng đắn như: nắm tay, bóp…đùi, liếc mắt đưa tình…

+ trong các buổi chụp ảnh, anh ta thường cố gắng lôi kéo tôi đứng cạnh, ôm eo tôi dù đó không phải là ý định của nhiếp ảnh gia.

Còn rất nhiều trường hợp khác nữa tôi không thế kể hết, vì vậy mời thẩm phán xem cuốn đĩa tôi gửi kèm theo đơn làm bằng chứng cho đầy đủ và thuyết phục. Theo tôi nhận định, hành vi sàm sỡ của Jung Yunho đã vi phạm vào “quyền bất khả xâm phạm về thân thể” của công dân Kim Jae Joong tôi.

Điều 3 (đây cũng là điều quan trọng nhất): Jung Yunho đã sử dụng những mánh khoé hết sức tinh vi trong…chuyện đó, khiến tôi không thể kiềm chế và buộc phải…hét lên. Tiếng hét của tôi đã khiến 3 ngưòi còn lại giật mình thức giấc. Hậu quả là một tuần liền sau đó tôi bị ép buộc ra ghế sofa ngủ. Là một ca sĩ từng trải với gần chục năm kinh nghiệm, tôi hiểu rất rõ nghĩa vụ và trách nhiệm của mình. Ngủ trên sofa ngoài phòng khách rất dễ khiến tôi bị cảm lạnh, dẫn đến việc không thể cất cao giọng hát tuyệt đẹp của mình cho mọi người nghe. Người dân trong nước sẽ lo lắng và buồn phiền, du khách nước ngoài tới đây không được chiêm ngưỡng dung nhan cũng như lắng nghe giọng ca thiên thần của tôi sẽ cảm thấy buồn chán và bỏ về nước. Điều này sẽ gây ảnh hưởng không tốt tới doanh thu của ngành du lịch nước nhà. Thêm vào đó, việc tôi không thể nói chuyện sẽ khiến những buổi giới thiệu về văn hoá Hàn Quốc không thể thực hiện được, những người nước ngoài sẽ không có nhiều ấn tượng tốt đẹp về nước ta, gây ảnh hưởng tới vai trò và vị thế của Đại Hàn Dân Quốc trên trường quốc tế. Đây là hành vi không thể chấp nhận với 1 công dân yêu nước như tôi.

Vì những thiệt hại về vật chất và tinh thần của riêng cá nhân tôi cũng như của đất nước, tôi-Kim Jae Joong-quyết định đệ đơn kiện Jung Yunho.

Tôi xin đảm bảo những gì tôi nêu ra trên đây hoàn toàn đúng sự thật. Nếu có gì sai sót tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm.

Bàn giấy, phòng làm việc của DBSK

Ngày…tháng…năm…

Người làm đơn:

Kim Jae Joong

Sau khi đọc hết lá đơn, Kim Tae Hee từ từ ngẩng đầu lên và…liếc con mắt bên phải -1 trợ lý đã ngất xỉu trên sofa, dòm con mắt bên trái - 1 người xịt máu mũi ào ào, chớp chớp mắt nhìn người còn lại…đã hoá đá từ bao giờ.Lá đơn của Kim Jae Joong quả thực có sức mạnh khiến người ta phải gục ngã (au chen vô giải thích: ngưòi thứ nhất cuồng YunJae nên nghe tin người bị Jaejoong kiện là Yunho thì quá shock nên xỉu; người thứ 2 có sức chịu đựng kém nên chỉ cần liếc qua những hành động sàm sỡ cấp cao của Yunho là xịt máu; còn kẻ thứ 3 do để trí tưởng tượng bay quá xa khi nghe lý do thứ 3 của Jaejoong nên mới thế…giải thích xong!).

Giờ tan sở ngày hôm ấy, toàn bộ nhân viên ở toàn án chứng kiến 1 cảnh tượng kì quặc: xe cấp cứu réo inh ỏi, vội vã đưa 3 người trợ lý của Kim Tae Hae vào viện. Bản thân bà thẩm phán thì ở trong tình trạng bị kích động mạnh, liên tục vò đầu bứt tai, miệng lẩm bẩm liên tục trước con mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người:

-Không thể tin được! không thể tin được!

***********************

Trong lúc đó , tại căn hộ của DBSK…

Cả ngày hôm nay biểu hiện của Jaejoong rất-bất-bình-thường: cứ tủm tỉm cười suốt, ai hỏi cũng chỉ đưa tay lên làm điệu “suỵt” và nói “bí mật”.Yunho cũng gặng hỏi mãi, cuối cùng Jaejoong mới chịu tiết lộ:

-Thực ra cũng không có gì…chỉ là…..hôm nay…tớ đã trả thù thẩm phán Kim vì tội suốt ngày đòi đi ăn với tớ.

-Thế hả? Tuyệt! Vụ này đáng đi ăn mừng..Nhưng cậu làm cách nào thế?

-Uhm,thực ra thì….thực ra..

-Sao cứ ấp úng thế? Nói đi xem nào.

Biết rằng không sớm thì muộn Yunho cũng biết,Jaejoong đành thú nhận:

-Ờ thì…thì…. tớ đã viết 1 lá đơn kiện cậu tội sàm sỡ tớ và gửi cho bà Kim.

-Cái gì????

Yunho đứng hình trong đúng 9 phẩy 5 giây không hơn không kém. Ngay sau đó, anh nhếch môi cười 1 cách gian tà:

-Dám làm xấu đi hành tượng đẹp đẽ của tớ sao? Phải phạt cậu mới được!...

Vừa cố gắng để không bị Yunho lôi xềnh xệch vào phòng, Jaejoong vừa la oai oái:

-Không! Không! Tớ xin lỗi mà Yunho…Yunnie! Tha cho tớ đi.Tớ không muốn ngày mai lại bị 3 tên kia đá ra sofa đâu.Yunieeeeeeeeeeeeeeeee……

-Yên tâm, đến lúc đó tớ sẽ ra ôm cậu ngủ, không rớt xuống đất đâu.

-Khônggggggggggg…

Haizzzzzzzz,ai dám nói đơn kiện của Jaejoong là không có căn cứ???!!?

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro