Phần 7 - 0905: Một Lời Đã Định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Một Lời Đã Định - Dực Nghiên Đã Định ]

» Translate: Leo Wltan
» Edit: Js Art

📌 NOTE: CÁC BẠN BIẾT ĐẤY, ĐÂY CHỈ LÀ FANFIC THÔI, VẬY NÊN TẤT CẢ NHỮNG GÌ DIỄN RA TRONG FIC ĐỀU LÀ GIẢ, LÀ GIẢ, LÀ GIẢ. . . CHUYỆN QUAN TRỌNG TÔI ĐÃ LẬP LẠI 3 LẦN, VẬY NÊN ĐỀ NGHỊ KHÔNG LIÊN TƯỞNG ĐẾN NGOÀI ĐỜI THỰC, XIN CẢM ƠN.

------

Có thể nói là lịch trình trong từ tháng 5 đến tháng 8 của La Vân Hi đều được xếp đầy, ngày nào anh cũng tan làm rất muộn. Có đôi lúc anh phải ghi hình đến gần 12h đêm, khi về đến nhà cũng đã là 1h sáng, Bạch Lộc nhìn thấy liền vô cùng đau lòng.

Cuối cùng thì vào khoảng đầu tháng 9, La Vân Hi mới hoàn toàn kết thúc được hết tất cả lịch trình của mình. Bận rộn suốt 3 tháng trời có vẻ như anh lại gầy đi rồi, mỗi ngày Bạch Lộc sờ mặt của anh đều cảm thấy rất xót.

Và hôm nay cũng thế, chỉ thấy cô sờ mặt anh, đau lòng nói: "La Vân Hi, anh lại gầy đi rồi. Thế này thì em đau lòng chết mất!"

La Vân Hi dùng tay phủ lên trên bàn tay đang vuốt ve mặt anh, cười nói: "Không sao đâu, sau này sẽ ổn thôi."

"Anh nói ổn sao, em thấy có ổn chỗ nào đâu, toàn thấy anh chỉ vất vả hơn mà thôi!" Bạch Lộc bĩu môi nói với anh.

Anh nghe xong liền không nhịn được mà cảm thấy có chút buồn cười, nhưng mà, câu vừa rồi cô nói cũng vô cùng chính xác.

La Vân Hi vươn một tay còn lại lên véo nhẹ mặt cô, trêu ghẹo nói: "Phải vất vả một chút, anh muốn kiếm thật nhiều tiền, vậy thì sau này mới lo được cho em chứ!"

"Em cũng có thể tự lo cho mình được mà, anh không cần phải vất vả như vậy làm gì?"

"Anh đương nhiên biết rõ là em có thể tự nuôi mình, nhưng dù em có nói như thế nào đi chăng nữa, thì anh vẫn phải nuôi em, anh còn phải nuôi Ruby, May May, Christmas, Niêm Niêm, à. . . Còn có con của chúng ta sau này nữa!" Nói xong, La Vân Hi đặt tay lên trên bụng của Bạch Lộc mà vuốt ve, vẻ mặt anh còn rất cưng chiều.

Biểu cảm của anh làm như thể cô đã "trúng giải" thật vậy.

Bạch Lộc trợn tròn mắt, ban đầu cô bị những lời nói của anh trêu đến có chút đỏ mặt, nhưng sau đó lại bị hành động của anh làm cho dở khóc dở cười.

Vì thế Bạch Lộc vươn tay ra đánh lên cái tay hư kia của anh một cái, giận anh không đứng đắn nói: "Bây giờ còn chưa có mà, anh sờ sờ cái gì ở đó?"

La Vân Hi lại không chút nào để ý, cười nói: "Ừm, thế em cứ coi như anh là đang luyện tập trước để chuẩn bị đi."

Bạch Lộc đang muốn chất vấn anh là: Nào có ai luyện tập như anh chứ?

Nhưng mà lời còn chưa có kịp nói ra, thì cái tay đang luyện tập kia lại trực tiếp len lỏi vào trong áo của cô, áp sát lên da thịt cô. Cũng may là bàn tay của anh rất ấm áp, nên cô cũng không có mẫn cảm đến mức thấy khó chịu.

Khoảng thời gian trước, La Vân Hi thật sự đã rất mệt mỏi, mỗi ngày làm việc vất vả, phải đến khuya thì anh mới có thể kết thúc được công việc và tan làm về nhà. Về đến nhà thì cũng đã sức cùng lực kiệt rồi, làm gì còn có tâm tư suy nghĩ đến những chuyện khác như "hẹn hò sâu hơn" chứ?

Nếu tính toán tỉ mỉ một tí, thì cả hai người họ không có "hẹn hò sâu hơn" được một khoảng thời gian dài rồi. Nghỉ ngơi được mấy hôm ở nhà trông thần sắc của anh cũng đã tốt hơn, đôi môi vừa mới chạm lên cánh môi đỏ thẫm kia của cô, thì anh liền thấy cổ họng mình khô khốc, còn rất nóng. Bàn tay trước đó vốn dĩ được đặt ở trên bụng cô, nay đã từ từ di chuyển lên trên.

Bạch Lộc tất nhiên là nhận ra được ý đồ của anh, cô không tránh khỏi một trận đỏ mặt, cách một lớp áo cô ngăn cái tay hư kia của anh lại: "La Dực, anh định làm gì thế!"

La Vân Hi vốn dĩ là cái người khẩu thị tâm phi, bây giờ lại nghe thấy giọng chất vấn của cô bạn gái nhỏ này thì không tránh khỏi cứng đờ, anh nắm chặt tay cô lại rồi xoay người áp đảo, đem thân thể mềm mại của cô giam lại ở dưới thân mình.

Anh hơi cúi đầu, kề sát môi mình ở trên cổ của cô, cười nói: "Làm em!"

Khuôn mặt của Bạch Lộc trong một cái nháy mắt đã đỏ bừng, nhưng đến khi nhìn thấy trong đôi mắt sâu thẳm của anh chứa đầy tình yêu thì cô lại chủ động ôm lấy cổ anh, hôn nhẹ lên môi anh và nói: "Thật ra. . . Em cũng muốn làm anh!"

Khóe môi của La Vân Hi hơi cong lên, anh hạ người xuống, chống một tay xuống giường một tay còn lại thì giữ lấy phía sau gáy của cô, làm cho nụ hôn này càng thêm sâu sắc hơn. Anh hôn cực kỳ tinh tế, tấn công cũng rất tỉ mỉ, rất nhiều lần khiến cho Bạch Lộc cảm thấy không tài nào thở nổi.

Nhiệt độ trong phòng cũng bị những âm thanh "tình ái" của hai người làm cho tăng lên không ít, nhịp thở cũng dồn dập lên theo từng động tác của anh, vừa mạnh mẽ vừa vội vàng, cơ thể của Bạch Lộc vốn dĩ rất nhạy cảm, mỗi khi anh như thế này thì cô liền cự quậy muốn trốn khỏi động tác đó, nhưng mỗi lần thấy cô muốn trốn thì La Vân Hi lại không chút nào lưu tình, anh giữ người cô lại và khóa chặt dưới thân mình, anh luôn muốn cô cảm nhận sâu sắc hết mọi tình yêu mà anh dành cho cô.

Bao gồm cả tình yêu trong việc: Hẹn hò sâu hơn!

------

Buổi chiều thứ 5, hôm nay La Vân Hi được tan làm rất sớm, sau khi kết thúc công việc anh đã đích thân lái xe đến đón cô.

Lúc vừa mới ngồi vào trong xe, đang chuẩn bị cài dây an toàn thì nghe thấy anh nói: "À mà đúng rồi! Khi nãy anh lấy tài liệu, hình như để rơi lại một bản ở sau cốp xe, em có thể lấy giúp anh không?"

Bạch Lộc cảm thấy kỳ quái nhìn anh, hỏi: "Anh làm rơi tài liệu gì thế?"

La Vân Hi cười nói: "Kịch bản phim mới."

Kịch bản phim mới?

Ánh mắt của Bạch Lộc liền hiện lên chút nghi vấn: Những thứ tài liệu như kịch bản phim mới, sao anh ấy lại để ở trong cốp xe?

Tuy là nghi vấn, nhưng cô vẫn đẩy mở cửa xuống xe lấy giúp anh: "Được rồi, vậy anh chờ em một chút."

La Vân Hi mỉm cười gật đầu với cô: "Được."

Lúc cô vừa xuống xe, thì anh liền với tay lấy chiếc áo vest để ở hàng ghế sau mặc vào. Bạch Lộc đi ra phía sau xe, cô không suy nghĩ nhiều ấn mở cốp xe, lúc cốp xe được mở bung lên thì cả người cô đều cảm thấy bối rối.

Bên trong cốp xe tràn sắc màu xanh dương của hoa hồng, còn có bong bóng màu xanh và tím, cùng một chú chó nhỏ Samoyed. Bạch Lộc ngạc nhiên nhìn về phía của La Vân Hi, chỉ thấy anh mặc một thân Âu phục lịch lãm đẩy mở cửa xuống xe, và đi đến bên cạnh cô.

"La Vân Hi, đây là. . ."

La Vân Hi đi đến bên cạnh cô, đôi mắt ánh lên vẻ dịu dàng, anh nói: "Em từng nói với anh là, em muốn nuôi thêm một chú chó Samoyed. Nên anh quyết định tặng chú chó này cho em, anh cũng đã chọn tên cho nó rồi, gọi là Đường Đường, vì anh và em đã gặp được nhau tại Nửa Là Đường Mật, Nửa Là Đau Thương, sau này chúng ta sẽ cùng nhau nuôi Đường Đường, Niêm Niêm, May May, Christmas và cả Ruby, được không em?"

Bạch Lộc bị sự cưng chiều hết mực của anh làm cho cảm động, cô cẩn thận ôm lấy chú chó nhỏ ở trong cốp xe ra.

La Vân Hi lại lần nữa gọi cô: "Bạch Mộng Nghiên!"

"Gì thế anh?" Cô nghiêng người nhìn sang, khi lần nữa nhìn lại anh, thì lúc này cô mới thực sự cảm thấy bối rối.

Bởi vì trong tay của La Vân Hi lúc này đang cầm một chiếc hộp gấm màu trắng, khóe miệng anh mang theo một nụ cười rất ấm áp. Bạch Lộc lúc này đã đoán ra được những gì sẽ xảy ra trong khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt của cô liền bắt đầu đỏ ửng lên.

La Vân Hi một thân Âu phục điển trai đứng đó, anh mở chiếc hộp để lộ ra chiếc nhẫn kim cương bên trong, sau đó quỳ một chân xuống, ánh mắt tràn đầy sự chân thành.

"Em từng nói muốn đến Iceland để ngắm cực quang, anh sẽ đến Iceland ngắm cực quang cùng với em. Vậy nên Bạch Mộng Nghiên, em hãy lấy anh nhé?"

Bạch Lộc mỉm cười rất tươi và gật đầu đồng ý, nhưng khóe mắt lại ướt át vì hạnh phúc. Tay cô run rẩy khi vươn ra, và tay anh cũng không kìm được run rẩy vì khi nghe thấy cô gật đầu đồng ý.

Cô nghĩ rằng, cả đời này của cô sẽ không thể quên được những khoảnh khắc này, khoảnh khắc mà La Vân Hi tặng cho cô một chú chó nhỏ cùng một chiếc cốp xe tràn ngập hoa hồng xanh, khoảnh khắc mà anh mặc một thân Âu phục cầm một chiếc nhẫn kim cương và quỳ một chân xuống trước mặt cô. Khoảnh khắc mà anh đeo chiếc nhẫn ấy lên ngón áp út của cô, cùng với cả khoảnh khắc anh tiến đến ôm lấy cô và hai cánh môi chầm chậm tiến lại gần nhau.

Có lẽ cả La Vân Hi và Bạch Lộc, cũng sẽ không thể nào quên được cái ngày cuối Hạ đầu Thu này. Bởi vì 0905 không chỉ là một ngày đặc biệt, mà nó còn là một dãy số rất đặc biệt với cả hai người họ.

Đó là một ngày trời quang mây tạnh, ánh nắng của những ngày đầu tháng 9 dường như cũng đã dịu dàng đi đôi chút, khi những tia nắng ấy chiếu gọi lên khuôn mặt kiên nghị của anh, trên khuôn mặt ấy cũng đã nhuốm đôi chút nét dịu dàng của mùa Thu.

Bạch Lộc từng cho rằng, những ngày tháng không tốt trước đó của mình sẽ không bao giờ kết thúc, cho đến khi La Vân Hi xuất hiện. . .

Những chuyện không tốt kia, giờ đây đã cách cô càng lúc càng xa. Cuộc đời này của cô, bởi vì có sự xuất hiện của anh mà trở nên ấm áp tựa như ngày Xuân, và dịu dàng tựa như mùa Thu.

Sau khi về đến nhà La Vân Hi chọn một bức ảnh, và đăng lên Weibo vào lúc 14:57 với nội dung là:

Anh mong được cùng em ba bữa bốn mùa, mong được cùng em sóng vai đi qua những ngày nhật mộ tịch dương, cùng em ngắm nhìn hết phong hoa tuyết nguyệt. Vậy nên, Bạch Mộng Nghiên @白鹿my, quãng đời còn lại mong được em chiếu cố nhiều hơn.

Mong rằng những người có tình trên thế gian này, cũng sẽ có được một kết thúc "viên mãn".

HOÀN CHÍNH VĂN.

[ Writing Date: 13:14 - 05.02.2024 ]

[ Phần 7: 0905 - Một Lời Đã Định ]

➫ Mật mã tình yêu 1457 chính là (你是我妻 | Nǐ shì wǒ qī): Em là vợ của anh.

➫ Ảnh trên là chú chó Samoyed khi lớn lên, mình thấy bên Trung, các cặp đôi họ rất thích nuôi giống chó này, tuy nó có vẻ ngoài giống như mấy con Ngáo (Husky) và cũng được sử dụng làm chó kéo xe, nhưng phải nói thật lòng là: Samoyed thông minh hơn Husky nhiều vì là giống chó chăn cừu/gia súc. Tuy là chó Samoyed cũng báo, nhưng cái độ báo của nó vẫn thua xa đám hàng xóm Husky nhà bên.

[?] Còn về cái tên Đường Đường: Thực ra cái tên này là do cả team dịch giả đã cùng nhau bàn bạc và chọn ra lúc trước Tết, sau đó mình còn đi hỏi hai bạn dịch giả hàng xóm góp ý nữa, mục đích chỉ vì muốn chọn ra một cái tên có ý nghĩa tí với OTP, Đường này là lấy từ cụm Đường Mật () có phiên âm là Táng, có thể gọi thuần Việt là Đường Đường hoặc gọi phiên âm Pinyin là Tang Tang cũng rất cute.

[1] Ba Bữa Bốn Mùa: Câu nói phổ biến trên mạng xã hội TQ, thể hiện mong muốn dành trọn mọi khoảnh khắc bình dị bên người mình yêu, như là 3 bữa trong ngày, bên nhau qua 4 mùa của năm tháng.

[2] Nhật Mộ Tịch Dương: Mặt Trời sắp xuống núi, hoàng hôn đang từ từ buông. (Ý chỉ Hi ca muốn cùng LuLu đi qua hết những ngày Mặt Trời mọc rồi lặn của cuộc đời.)

[3] Phong Hoa Tuyết Nguyệt: Là 4 cảnh vật đẹp nhất trên thế gian này, cũng là cách gọi tắt của bốn cảnh đẹp ở Đại Lý: Hạ Quan Phong, Thượng Quan Hoa, Thương Sơn Tuyết, Nhĩ Hải Nguyệt.

NOTE: PHIÊN NGOẠI CHẮC PHẢI HẸN MỌI NGƯỜI VÀO THẤT TỊCH 2024 NHA^^

Cuối cùng là cũng muốn chúc phúc cho OTP một tí vào dịp 250/520, lẽ ra chương này sẽ được đăng vào dịp 250, nhưng vì có chút "không tiện nói" nên mình ém lại để 520 đăng, nhưng đến ngày 520 lại trùng hợp cái là lại có chút "không tiện nói", nên ém mãi cho đến hôm nay mới được đăng lên.

[ 520 - 2024: ADMIN BLOG CHÚC PHÚC ☁🦌 | DỰC NGHIÊN ĐÃ ĐỊNH ]

Vân Dữ Lộc, Trường Trường Cửu, Hạo Khiết Tuế Nguyệt Ôn Nhu.
Cộng Hàng Chu, Tuế Tuế Đồng, Tẫn Nhiễm Sơn Hà Cẩm Tú.

Tạm dịch: "Vân cùng Lộc, lâu dài vĩnh cửu, tháng năm thanh khiết dịu dàng. Cùng chèo thuyền, mỗi năm đồng hành, tô điểm sơn hà gấm vóc."

Chúc Vân Lộc - Hỉ Lạc Khang An | Vạn Sự Được Như Ý Nguyện 💜💙
Cùng OTP bước qua 520 lần thứ 5 - YunLu is my OTP 💕
______

Đối thơ: 恋恋云鹿记事本
Photo: Js Art - 白云夕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro