Hai mươi tám tuổi- END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là năm thứ mười Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ ở bên nhau. Châu Kha Vũ thi đỗ vào một trường đại học lý tưởng năm mười tám tuổi. Một năm sau, Trương Gia Nguyên cũng trúng tuyển vào trường đại học này. Cả hai chọn chuyên ngành khác nhau. Sau khi tốt nghiệp, Châu Kha Vũ làm việc cho một doanh nghiệp nhà nước, còn Trương Gia Nguyên trở thành giáo viên cấp ba.

Lúc đó đang là kỳ nghỉ hè, Trương Gia Nguyên nằm trên giường nhìn Châu Kha Vũ cười nói: "Ôi, Kha Vũ của chúng ta thật khổ cực, nghỉ hè còn phải đi làm.. . "

"Cũng không biết mấy ngày trước thi cuối kỳ ai oán giận đến mức tuyệt vọng với đám nhóc học tự học buổi tối." Châu Kha Vũ thắt cà vạt, nhìn em.

Trương Gia Nguyên nhìn cà vạt của Châu Kha Vũ, không thể chịu được liền đứng dậy tháo chiếc cà vạt xoắn xít của cậu ra, lẩm bẩm: "Có phải bình thường em thắt cà vạt cho anh quen rồi nên anh không biết thắt không đấy? "

Châu Kha Vũ đắc thắng gật đầu cười nói: "Tương lai cũng đều để em thắt hết."

"Dẹp đi." Trương Gia Nguyên cúi đầu buộc thật chắc, lông mi dài run run, phồng má lên.

Đáng yêu thật đấy.

Châu Kha Vũ nghĩ thầm rồi hôn lên đỉnh đầu em.

"Ba giây, tránh ra." Trương Gia Nguyên lạnh lùng nói.

Châu Kha Vũ lập tức tránh sang một bên. Cậu hiểu Trương Gia Nguyên mạnh đến mức nào, tốt hơn hết nên né tránh trước để bảo mạng. Nhưng sau khi né được, Châu Kha Vũ vẫn không bỏ cuộc, nhìn em giả vờ đau khổ nói: "Là bạn đời của anh mà em không quan tâm đến hạnh phúc của anh, làm anh rất khó chịu."

"Biến đi." Trương Gia Nguyên nói.

"Được." Châu Kha Vũ lập tức biến mất khỏi cửa phòng ngủ.

"Đúng rồi, tối nay mua đồ gì đó về nhà ông bà ngoại đi." Trương Gia Nguyên hét lên với Châu Kha Vũ đang xỏ giày ngoài cửa.

"Biết rồi, mẹ nó!"

"Cmn mau biến đi!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trương Gia Nguyên mượn tay Châu Kha Vũ hái trăng.

Trương Gia Nguyên chính là mặt trăng.

The End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro