One shot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu thích tớ nhiều đến mức nào?" Midori hỏi.

'Đủ để khiến mọi con hổ trên thế gian tan chảy thành bơ'
(Murakami Haruki- Rừng Na Uy)

________________________________________

Trước khi Trương Gia Nguyên gặp Châu Kha Vũ, em gần như không biết làm nũng. Hoặc là, không muốn làm nũng.

Làm nũng? Làm nũng là trò gì? Là việc trai Dinh Khẩu sẽ làm à? Có phải việc đàn ông Đông Bắc mạnh mẽ sẽ làm không? Em ngã cũng tự mình đứng dậy, tay bị trầy cũng chỉ rửa qua bằng nước muối là được rồi, cũng chẳng phải việc gì to tát.

Trương Gia Nguyên nhấp vào topic #Ngườiyêulàmnũngcóbaongọtngào em nhìn thấy trên Weibo. "Ai da má ơi", cả mặt em méo xệch, vội tắt điện thoại, muốn uống chút nước để xóa tan cảm giác kỳ quái này.

Đương nhiên là những suy nghĩ này chỉ tồn tại trước khi em và Châu Kha Vũ yêu nhau.

Châu Kha Vũ như một miếng ngọc bích hoàn mỹ không tì vết, từ trong ra ngoài đều có cảm giác lạnh lùng. Em cảm giác dù bụi có rơi trên người anh cũng không bám trụ nổi mà nhanh chóng rơi xuống. Anh lớn lên ở Mỹ, nói sao cũng có thể coi như bánh brownie ngoại quốc, vậy mà lại đụng phải cải trắng Đông Bắc là em.

Trương Gia Nguyên luôn có cảm giác trên người Châu Kha Vũ có một loại ma lực. Mỗi ngày thứ ma lực đó đều thu hút em, khiến em muốn gần gũi hơn với anh. Em muốn ánh mắt của anh lúc nào cũng đặt trên người mình. Em cũng càng ngày càng mềm mỏng và dính người.

"Nguyên Nhi, dậy ăn sáng đi." Châu Kha Vũ bước vào phòng ngủ, vỗ nhẹ bánh bao sữa đang nằm trong chăn. Bánh bao sữa vặn vẹo vài cái, ậm ừ hai tiếng.

"Ngoan, có bánh nếp nhân đậu đó." Châu Kha Vũ ngồi bên giường, mò mẫm chạm vào sợi tóc mượt mà của người vẫn đang trốn trong chăn.

Trương Gia Nguyên biết cho dù em đến sát giờ phải ra ngoài mới vội vàng dậy thu dọn và gặm bánh nếp nhân đậu trên xe, thì Châu Kha Vũ cũng chỉ biết bất lực bóp bóp mặt em, cười nói: "Em, đứa trẻ này..."

Nhưng có vẻ như hôm nay ma lực của Châu Kha Vũ càng mạnh hơn rồi. Trương Gia Nguyên từ trong chăn vươn tay ra, "ôm ôm."

Kéo bé con một mét tám mươi lăm này dậy, em lại còn dụi dụi cổ vào người anh như một chú mèo nhỏ, dùng giọng điệu mềm mại ngọt ngào nói "Chào buổi sáng." Châu Kha Vũ cảm thấy bản thân như được ngâm trong một bể mật ong. Cảm giác ngọt ngào ấy lan từ da thịt đến tận trong tim, anh chỉ muốn ôm chặt lấy người trước mặt. Trong phòng chỉ còn lại tiếng ma sát của chăn gối (và nhịp tim của nhau)

Trương Gia Nguyên cũng rất thích cái ôm này. Em nhắm mắt và vùi đầu vào cổ Châu Kha Vũ, có thể ngửi thấy mùi xà phòng sau khi cạo râu xong, và cảm nhận được độ ấm chỉ thuộc về một mình anh.

Trương Gia Nguyên luôn khoe khoang về kỹ năng nấu ăn tuyệt vời của mình. Thịt nướng nồi, địa tam tiên (khoai tây, cà tím, ớt chuông xào), mì thịt lợn hầm cải thảo, em đều có thể làm một cách dễ dàng. Châu Kha Vũ công nhận là những món Đông Bắc chính thống này ngon hơn nhiều so với những món ăn Trung Quốc anh đã từng ăn ở phố người Hoa.

Hồi trước lúc Trương Gia Nguyên chỉ có một mình thì thấy tuy nấu ăn khá vui, nhưng vẫn cứ thiếu đi thứ gì đó. Mãi cho đến khi Châu Kha Vũ xuất hiện, em mới cảm nhận rằng mảnh ghép còn thiếu kia được lấp đầy, hơn nữa còn là đầy ngập.

Lửa để hơi to, nước trong nồi sủi bọt và sôi to lên, làm bung nắp nồi, còn bắn lên tay Trương Gia Nguyên. "Ai ui", Trương Gia Nguyên vốn dĩ muốn xối xối nước là được, không ngờ lúc này Châu Kha Vũ lại tình cờ bước vào. Bỗng nhiên bản thân em lại trở nên yếu đuối, chìa tay ra trước mặt anh, vẻ mặt cực kỳ đáng thương nói: "Bỏng rồi nè."

"Để anh xem nào", Châu Kha Vũ cầm tay em thổi thổi một hồi rồi dẫn em vào phòng bôi dầu hồng hoa. Nhìn Châu Kha Vũ đóng hộp dầu lại, Trương Gia Nguyên gấp gáp nói: "Cái này, cái này không có tác dụng mấy đâu."

Châu Kha Vũ biết bạn nhỏ này cố tình nói vậy, không biết trong đầu lại đang mưu tính lung tung gì nữa, liền bỏ hộp dầu xuống nhìn em: "Thế phải làm sao mới có tác dụng?"

Trương Gia Nguyên vốn có một khuôn mặt phúng phính: "Phải hôn một cái cơ." Châu Kha Vũ bật cười vì sự đáng yêu của vợ mình, cố ý trêu chọc em: "Cái gì cơ?"

Trương Gia Nguyên lúc này có da mặt dày cũng đơ mất rồi, ánh mắt cún con bắt đầu đảo quanh, giọng nói cũng hạ thấp xuống: "Em nói, là phải hôn...", Lời còn chưa nói hết, em đã bị Châu Kha Vũ kéo vào trong vòng tay anh, chìm đắm trong nụ hôn sâu vừa mềm mại vừa ngọt ngào.

Hôn mãi hôn mãi, Trương Gia Nguyên lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm, vội đẩy Châu Kha Vũ ra, chạy khỏi phòng.

"Á, nước dùng vẫn còn trong nồi...." để một mình Châu Kha Vũ ở lại, bắt đầu tính toán tối nay làm sao để giải quyết bé con này.

Trong mắt người ngoài, Châu Kha Vũ đối xử với mọi người đều rất tốt. Nhưng sự tốt đẹp đó dựa trên ý thức về khoảng cách, sự giáo dục và phép lịch sự. Anh giống như một vật báu hoàn hảo không tì vết, cũng dường như không thuộc về nhân gian này. Anh không có những cảm xúc vui, buồn, hờn, giận mà người bình thường nên có.

Rõ ràng anh đối với tất cả mọi người đều có một rào cản khó vượt qua. Vì có rào cản này, người khác chỉ có thể cảm nhận được ánh hào quang của anh. Chỉ có Trương Gia Nguyên biết rằng, sự dịu dàng của Châu Kha Vũ mang theo cả ấm áp. Là khi hôn, sự dịu dàng ấm áp của anh chầm chậm biến thành lửa nóng. Là khi ôm ấp, cảm nhận được thân nhiệt của nhau. Là khi nắm tay, hơi ấm lặng lẽ được truyền đi.

Sự dịu dàng của Châu Kha Vũ đã khiến Trương Gia Nguyên, người tự xưng là đàn ông mạnh mẽ Dinh Khẩu trở nên thích làm nũng, hay dính người. Có lẽ con người ai cũng như vậy. Cho dù có mạnh mẽ đến đâu, bạn cũng sẽ trở nên yếu mềm trước người mình thích. Bạn sẽ phơi bày khía cạnh mong manh của mình trước tình yêu, cho nên sẽ mềm yếu, sẽ muốn trong ánh mắt của người tình đều là hình ảnh của bản thân.

Cũng chỉ có khi được yêu thương, nuông chiều, bạn mới có khả năng vô tư làm nũng mà không cần kiêng nể gì cả. Trương Gia Nguyên rất may mắn vì đã gặp được Châu Kha Vũ. Em có thể tự do thể hiện tình yêu của mình một cách công khai, cũng có thể chìm đắm trong tình yêu của anh mà trở thành một đứa trẻ luôn tùy ý làm nũng.

- END
Hình ảnh minh họa

Thịt nướng nồi

Địa tam tiên

Mì thịt lợn hầm cải thảo

Dầu hoa hồng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro