Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người trên đảo đều công nhận Châu Kha Vũ là người lạnh lùng nhất, còn Trương Gia Nguyên được công nhận là người ồn ào nhất.

Mặc dù Nhậm Dận Bồng không rõ vì sao hai người họ lại trở thành bạn tốt, nhưng cậu thấy rõ được, từ khi Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ cùng nhau ghi hình chương trình Ma sói, (người trong Doanh sau khi tiến vào chiều không gian khác sẽ biến thành kẻ ngốc sao), hai người thật sự giống như đã biến thành kẻ ngốc.

Là một trong những thành viên nói khá nhiều của Hệ Ngân Hà, gần đây Trương Gia Nguyên hầu như không hay nói chuyện.

Lúc đầu Nhậm Dận Bồng không cảm thấy có vấn đề gì, có thể là do chế độ huấn luyện khép kín khiến bạn nhỏ cảm thấy hơi hụt hẫng. Nhưng sau khi tình trạng này kéo dài một tuần, cậu vẫn phát hiện ra có gì đó không ổn.

Bạn nhỏ Đông Bắc thường yêu thích náo nhiệt giờ lại thường ở một mình, nhìn thấy cậu cũng sẽ trốn, nhìn thấy Châu Kha Vũ lúc trước thân thiết cũng sẽ trốn.

Nhậm Dận Bồng nhịn không được, cậu cảm thấy Trương Gia Nguyên nhất định là đã bị Châu Kha Vũ bắt nạt.

Lần đầu tiên Trương Gia Nguyên buồn nôn, cậu tưởng do sau bữa cơm chiều đã uống sữa chua lạnh. Nhưng lần thứ hai sau khi nôn lại phun ra cánh hoa, cậu liền biết cậu xong đời rồi.

Tuy rằng không biết tại sao, nhưng không thể giải thích được mà phun ra cánh hoa, rõ ràng không phải một chuyện bình thường.

Cậu mượn điện thoại di động giấu trên đảo, lén lút tra Baidu một hồi mới biết, hóa ra đây là chứng bệnh Hanahaki? Khi nhìn thấy hai từ "Thầm yêu" và "Hôn", Trương Gia Nguyên thừa nhận hai gò má cậu đã nóng bừng lên.

Cậu ngay lập tức nghĩ đến Châu Kha Vũ đầu tiên.

Trương Gia Nguyên nhìn những cánh hoa phong lữ thảo trắng trong bồn cầu, tự đập đầu mình, đậy bồn cầu rồi xả nước.

Thế nhưng cậu dần phát hiện, chuyện này không dễ che giấu mọi người.

Cậu sẽ không thể kiềm chế được cơn ho dữ dội của mình, thường xuyên trào cánh hoa từ trong miệng ra, thỉnh thoảng sẽ cảm thấy dạ dày quặn thắt, vô cùng khó chịu, có khi còn ứa ra nước mắt.

Tiếp tục như vậy thật sự không được, quá tệ.

Trong lòng cậu nghĩ, nếu như không hôn thì tình trạng này vẫn sẽ tiếp diễn. Cậu phải nghĩ cách hôn Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ phát hiện gần đây Trương Gia Nguyên luôn phớt lờ anh.

Bắt đầu từ lúc ghi xong chương trình phụ, Trương Gia Nguyên dường như cố tình xa lánh anh. Tuy rằng hai người vẫn đang ở chung phòng ký túc xá, nhưng có những mười hai người, muốn làm gì cũng không được.

Châu Kha Vũ thừa nhận, anh chưa từng lo lắng như vậy. Tuy rằng vẻ bề ngoài sẽ khiến người ta nghĩ anh là người lạnh lùng, nhưng trên thực tế anh chỉ là hơi chậm nhiệt, vì lẽ đó nên bạn bè của anh cũng không tính là quá ít.

Nhưng chưa từng có một người bạn nào lại phớt lờ anh như cậu.

Vô cùng tức giận.

Ngày hôm nay, lúc Châu Kha Vũ luyện xong Radio ở phòng tập cũng đã muộn, trở lại ký túc xá thì mọi người đều đã ngủ hết, nhưng giường của Trương Gia Nguyên lại trống không.

Trốn anh cũng không cần trốn đến mức độ này chứ?

Anh chợt nghĩ đến ngày hôm nay lúc ăn cơm tối, đồng đội của Trương Gia Nguyên, cái người trong tên có rất nhiều nét chữ, cứ nhìn chằm chằm vào anh. Anh đã chọc gì tới Wajijiwa bọn họ sao?

Châu Kha Vũ nằm trên giường nhắm mắt lại, đầu óc rối bời, nhưng không ngăn nổi sự mệt mỏi của thân thể mà ngủ thiếp đi.

Lại mở mắt ra lần nữa, ký túc xá vẫn rất tối tăm, anh nhìn thấy một người vội vã lao ra khỏi giường anh. Anh nhìn đồng hồ trong tay, mới sáu giờ sáng.

Trương Gia Nguyên phát hiện Baidu lừa đảo.

Cậu thức cả đêm, đợi cho đến khi toàn bộ ký túc xá đều chìm vào giấc ngủ, mới lén lén lút lút bò lên trên giường Châu Kha Vũ, cũng lén lén lút lút hôn anh.

Nhưng có ai có thể giải thích cho cậu, những cánh hoa lại một lần nữa xuất hiện trên đĩa ăn là chuyện gì không?

Nhậm Dận Bồng ngồi đối diện với Trương Gia Nguyên, nặng nề đập đĩa ăn lên bàn: "Có phải Châu Kha Vũ bắt nạt em không?"

Trương Gia Nguyên nhất thời hoảng sợ, cũng không quan tâm cánh hoa trên đĩa ăn nữa, vội vã giải thích rằng không có.

"Cánh hoa này của em là món gì vậy? Sao anh không thấy?" Nhậm Dận Bồng dùng đũa chỉ vào hoa phong lữ thảo trên đĩa cậu, muốn gắp lên thì bị Trương Gia Nguyên cầm đũa ngăn lại.

"Cái này là em nôn ra anh ơi."

Cậu giải thích rõ ràng đầu đuôi câu chuyện cho Nhậm Dận Bồng, còn phải mất rất nhiều công sức ngăn cản cậu đi tìm Châu Kha Vũ.

"Không ngờ lại là em bắt nạt người ta đấy?"

"Em cũng không muốn! Nhưng bây giờ em rất khó chịu mà?"

Châu Kha Vũ phát hiện có ai đó đã nhét thư nặc danh trong tủ treo quần áo của anh. Nét chữ rất khó phân biệt, hơn nữa còn dùng loại giấy có thể thấy được khắp mọi nơi trong Doanh.

Nội dung rất chi tiết, viết về một chàng trai bởi vì thầm yêu một chàng trai khác mà bị ho ra cánh hoa, yêu cầu cả hai phải hôn nhau mới có thể khỏi bệnh. Nhưng chàng trai này lại ngại không dám bày tỏ, thậm chí còn lén hôn người kia khi người đó đang ngủ. Chàng trai đó thật sự là một tên ngốc.

Châu Kha Vũ đột nhiên nghĩ đến người rời khỏi giường anh buổi sáng hôm đó, và Trương Gia Nguyên gần đây vẫn không để ý tới anh. Chẳng lẽ là cậu?

Vậy thì anh không giận nữa rồi.

Trương Gia Nguyên không biết có phải Nhậm Dận Bồng đã nói gì đó với Châu Kha Vũ không. Gần đây anh dường như đều cố ý lại gần, khiến cổ họng cậu luôn ngứa ngáy.

Sau khi kết thúc lớp học thanh nhạc, Trương Gia Nguyên định đi đến nhà ăn như thường ngày. Nhưng lại bị Châu Kha Vũ chặn ở trong phòng tập.

Cậu đang chuẩn bị hỏi anh muốn làm gì thì một cơn ho khan ập tới, cậu nhanh chóng che miệng lại, muốn hất tay Châu Kha Vũ đi khỏi phòng tập.

Lợi dụng chiều cao của mình, anh ôm chặt lấy Trương Gia Nguyên, mạnh mẽ đẩy tay cậu ra, nhặt những cánh hoa ướt nhẹp lấy trong tay cậu.

Anh kéo Trương Gia Nguyên vào trong vòng tay của mình.

"Hôn anh thì em sẽ biến thành kẻ ngốc sao?"

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro