34.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

danielz:

anh nhớ bé
🥺

zjyuaner:
đấm anh giờ
chuông hết giờ giải lao mới reng thôi
anh mới từ lớp tui về lớp anh chưa được 5 phút nữa đó

danielz:
nhưng mà giờ anh lại nhớ bé rồi 🥺
hay anh chạy qua hun bé cái rồi chạy dìa

zjyuaner:
em đấm anh thiệt à
vô lớp rồi thì lo học đi
làm như lâu lắm mới gặp không bằng

danielz:
sao hôm qua bé dịu dàng với anh
mà qua hôm nay bé cục súc với anh dị
bé hết thương anh rồi hả 🥺

zjyuaner:
khùng hả
anh cứ vậy tui không bực mới lạ
dính người thấy sợ

danielz:
thôi tui hiểu rồi
mấy người hết thương tui rồi
tui tổn thưn rồi
tui dỗi rồi
mau qua dỗ anh đi 👉👈

zjyuaner:
anh mới qua sinh nhật 18 tuổi đó châu kha vũ 🙂
anh thành niên rồi đó châu kha vũ
trưởng thành lên tui coi coi

danielz:
nhưng mà anh nhớ bé 🥺
thôi không sao đâu
bé cứ học đi
anh buồn thế này một lúc là ổn 😞

zjyuaner:
lát hết tiết tui chạy qua cho ôm
mệt ghia

danielz:
🥰🥰🥰

zjyuaner:
mà tui dặn nè
từ giờ tui sẽ quản chặt anh
đặc biệt là vụ hút thuốc
hôm qua trong quán tui để ý hết
anh hút liên tục mấy điếu liền
muốn chết hả

danielz:
đâu phải ngày nào anh cũng hút đâu...

zjyuaner:
ừa mà mỗi lần anh hút là tui hú hồn
koi trừng tui
liệu hồn đó
đừng để tui bắt được

danielz:
mà anh bỏ liền đâu có được 😢

zjyuaner:
thì bỏ từ từ
nói chung tui sẽ quản chặt anh

danielz:
dạ
bé giữ anh chặt vô 🥰

zjyuaner:
sao giờ lại thấy anh chechow dị trời
thôi thầy vô lớp rồi
tui off đây
anh liệu hồn
lạng quạng tui đúm anh

danielz:
🥺🥺🥺

|
|
|
|

danielz:
vương chính hùng
!!!!
anh ra đây

oscarwang:
qq gì nữa thằng này

danielz:
tui ghét anh

oscarwang:
chưa tỉnh ngủ hả
tự nhiên nói nhảm cái gì dậy
tao làm gì mày

danielz:
tại anh chỉ tui hút thuốc
giờ nguyên dỗi tui rồi
cả ngày bơ tui luôn

oscarwang:
ê
lúc đó là do mày nằng nặc đòi tao mới chỉ cho
xong giờ đổ hêt lên đầu tao hả

danielz:
tui khum cần biết
tất cả là tại anh
do anh hết
😠😠😠

oscarwang:
khùng l không?

danielz:
dạ em dỡn
anh hùng đừng đấm em
🥺🥺🥺

oscarwang:
rồi hôm qua mày làm sao ấy?

danielz:
em có làm sao đâu?
bình thường mà?

oscarwang:
đừng có nghĩ qua mắt được anh
mày giấu ai được chứ giấu anh thì mơ đi
hôm qua mắt sưng
mày cả buổi cũng ít nói chuyện
hút thuốc liên tục
bình thường chỉ có khi tâm trạng không tốt thì mày mới hút nhiều thôi
làm sao?
mày với nguyên có chuyện?
này chắc không rồi, hôm qua tụi bây còn phát cơm tró từ trên ig xuống tới quán mà
lại là gia đình?
sinh nhật không ai ở nhà chúc mừng hay nấu cho bữa cơm nên tủi thân hả?

danielz:
anh hùng
anh ngồi yên để em lạy anh cái
sao cái qq gì cũng biết dậy cha :)
hay anh đổi nghề đi
đi làm thầy bói
có khi kiếm tiền còn nhiều hơn

oscarwang:
tao phán đoán vấn đề dựa trên tình hình thực tế nha
chứ không có đoán mò à
mà mày đừng có đánh trống lảng

danielz:
ủa thì là dị đó
anh nói đúng hết trơn em còn nói được cái rì nựa

oscarwang:
khóc thiệt đó hả?

danielz:

sụp rai hong =))))))

oscarwang:
mày đừng có cợt nhả coi thằng này :)

danielz:
em cũng không muốn khóc
mà tự nhiên lúc đó chịu không nổi
em vốn dĩ đã quen với cái việc về nhà là nhà trống không không có ai hoặc có người cầm cây đợi đánh rồi
nhưng chắc là do hôm qua là sinh nhật
tới mấy anh còn hăng hái chuẩn bị đủ thứ cho em
mà cái người được gọi là ba là mẹ là người thân ruột thịt của em thì lại chẳng thấy đâu
nên em thấy hơi tủi thân
bộ em không xứng có được một lời chúc hay một ánh mắt hả anh?

oscarwang:
nói cái gì dậy không biết
cái gì mà xứng với không xứng
mày rõ tính ba mẹ mày mà
hoặc có khi là họ bận thiệt
mà dù không có họ
thì vẫn còn có tụi anh đây
từ cái ngày anh mang mày về
anh đã nói gì còn nhớ không?

danielz:
có chết cũng không quên
anh nói
đi theo anh là em ruột của anh
đã là em của anh thì anh lo
trời có sập cũng có anh chống cho em

oscarwang:
nhớ là tốt
có chuyện gì thì cũng cứ nói với anh
không muốn ở đó nữa thì sang nhà anh
đều là người nhà mà
không ai bỏ rơi em hết

danielz:
khóc nữa giờ 😢

oscarwang:
đấm mày giờ

danielz:
mà anh
hôm qua nguyên cũng nói với em
em ấy không có nhà, không có người thân
em ấy chỉ có hội anh em đồng cam cộng khổ
em ấy chỉ có mình em
em ấy nói, từ bây giờ em ấy sẽ là nhà của em
tự nhiên lồng ngực em nhói lắm
cả đêm nằm ngẫm nghĩ lại thì đúng thật
em có nhà cũng như không
có người thân cũng như không
nhưng em có tụi anh, cũng còn có em ấy
với em như vậy là đủ

oscarwang:
nguyên thương mày lắm đó
tao nhìn bằng hai con mắt hí này còn thấy được
ánh mắt của nguyên lúc nào cũng ở trên người mày hết
nguyên có nói chuyện với tụi tao nhưng sự chú ý luôn ở trên người mày
mày có động tĩnh gì nó chạy tới đầu tiên
một người tốt như vậy
đừng bỏ lỡ
phải đối xử tốt với nguyên đó
em ấy bằng lòng làm nhà của em, em cũng phải trở thành nhà của em ấy
dựa vào nhau mà sống

danielz:
em biết mà
em đã nghĩ rất nhiều rồi
từ cái khoảnh khắc em ấy bảo sẽ là nhà của em
em đã quyết định
em có thể không có gì cả, nhưng không thể không có em ấy
anh, em thương nguyên thật
thương cực

oscarwang:
thương ẻm cực thì đi mà nói với ẻm
dùng hành động chứng minh cho ẻm thấy
đừng nói với tao
tao già rồi
không có nhu cầu ăn cơm tró với tần suất nhiều như thế
nhé :)

danielz:
ủa anh =)))))))))
em tưởng mình đang nghiêm túc =))))))))))

oscarwang:
thôi cợt nhả lại đi nghiêm túc quá hổng quen =)))))))))

danielz:
hùng hùng này thiệt là =))))))))))

danielz:
ủa mà
nguyên dỗi em rồi kìaaaa
😭😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro