Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Gia Nguyên loại bỏ tình địch, giúp Châu Kha Vũ diệt trừ mối họa từ thân tín, ở nhà còn phải giặt giũ, nấu cơm, làm ấm giường, ngủ cùng anh. Cậu sắp cảm động đến rơi lệ, cậu nhất định nằm trong top mười Omega tốt nhất.

Tuy nhiên, giấy không gói được lửa. Nam tình địch và cựu giám đốc tài chính bằng cách nào đó đã thông đồng với nhau, giăng bẫy để lừa Trương Gia Nguyên hẹn gặp, đến nơi muốn trói người rồi trả thù.

Tất nhiên Trương Gia Nguyên sẽ không để cho bọn họ thành công, cậu một mình chiến đấu với bốn năm người trong một con hẻm nhỏ, sau vài hiệp đấu, số ít khó mà chống lại được số nhiều.

Nhờ một thân kỹ năng đã luyện được từ thời trung học, sau nhiều năm vẫn phát huy được công dụng. Ở góc hẻm,Trương Gia Nguyên tìm thấy một cây gậy bóng chày, đánh cho họ bất tỉnh, vừa nghĩ rằng trở thành Omega của Châu Kha Vũ thực sự không dễ dàng, còn phải biết võ, vừa quay lưng đốt một điếu thuốc rồi bắt đầu hút.

Kết quả là, quay đầu lại đã sợ đến mức làm rơi thuốc trong tay. Châu Kha Vũ đang chạy về phía cậu, nhìn đống hỗn độn trên mặt đất, Trương Gia Nguyên còn không có thời gian nghĩ ra lấy một cái cớ.

"Nguyên Nhi!"

"... Kha Vũ?"

"Em không bị thương chứ?" Châu Kha Vũ nhìn thấy đám người nằm trên mặt đất sửng sốt trong nháy mắt, sau đó hai mắt chỉ nhìn về phía Trương Gia Nguyên, cẩn thận kiểm tra thân thể Omega, phát hiện không có gì nghiêm trọng mới an lòng, sau đó ôm cậu thật chặt.

Cái ôm này dùng sức rất lớn, Trương Gia Nguyên gần như muốn khóc, cho dù Châu Kha Vũ biết bản tính không ngoan ngoãn cũng không dịu dàng, cuối cùng bỏ cậu cũng đáng. Bởi vì dù sao cậu cũng đã có được sự thiên vị của Châu Kha Vũ.

"Sao anh tìm được em?"

"Anh cài GPS vào điện thoại di động của em ... Sau đó thấy hôm nay em đến nơi thường không đến này, lại đứng trong con hẻm này lâu như vậy. Anh sợ em gặp chuyện ngoài ý muốn nên đến xem. "Châu Kha Vũ có chút xấu hổ vì sự bảo hộ hơi thừa thãi của mình, ngại ngùng sờ mũi.

"Kha Vũ, em..."

Châu Kha Vũ cắt ngang lời giải thích của cậu: "Không cần giải thích, anh đã báo cảnh sát rồi."

Trương Gia Nguyên có chút buồn bã, hình tượng người vợ hiền cậu cực khổ tạo ra đã bị hủy hoại trong phút chốc, Châu Kha Vũ thậm chí còn không cho cậu cơ hội giải thích. Sau khi đánh dấu hoàn toàn, AO sẽ càng nhạy cảm hơn với pheromone của nhau, thậm chí có thể nhận thấy cả cảm xúc của nhau. Châu Kha Vũ cảm thấy được sự ủ rũ của Trương Gia Nguyên, lại kéo cậu vào lòng dỗ dành: "Vợ ơi, sao em lại không vui?"

"Em nói ... Không phải em đánh ngất bọn họ, anh có tin không?"

"Vốn không phải do em đánh ngất. Vợ bảo bối đáng yêu của anh đến cả nắp chai còn cần anh mở. Sao có thể đánh bại nhiều đàn ông cường tráng như vậy." Châu Kha Vũ bịa chuyện, dù sao con hẻm này cũng không có camera theo dõi, muốn bịa thế nào cứ bịa.

Sau khi lấy xong khẩu cung, xác nhận bên kia có lỗi trước, buổi tối Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ trở về nhà, Alpha tự nhận lỗi rằng Omega bị tấn công là do anh không biết nhìn người, xin lỗi một cách chân thành.

Trương Gia Nguyên xua tay: "Kha Vũ, anh thật sự không cần phải xin lỗi em."

Châu Kha Vũ muốn nói lại thôi , cuối cùng mới tủi thân hỏi: "Sao không gọi anh là chồng?"

Thật ra, Trương Gia Nguyên vốn không quen với cách gọi buồn nôn như "chồng" và "vợ". Huống hồ cậu là con trai, dùng "vợ"- xưng hô chuyên dành cho con gái cũng không phù hợp. Bởi vì Châu Kha Vũ thích nên cậu mới cố tình gọi cho anh nghe.

Lúc này, Châu Kha Vũ đã biết cậu giả vờ làm một người vợ hiền, lại giả vờ như vậy nữa đã không còn cần thiết.

"Bởi vì thật ra em..."

"Em định nói cho anh biết tính cách lúc trước của em đều là giả sao?" Châu Kha Vũ nói những gì anh muốn nói trước.

"Ừm, anh đã biết rồi." Trương Gia Nguyên giống như một đứa trẻ phạm sai lầm, nói chuyện cũng không được tự tin.

"Khụ khụ ..." Châu Kha Vũ hắng giọng nói: "Thật ra anh cũng có chuyện giấu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro