Chương 8- END

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Góc nhìn của vị hôn thê

Tên tôi là Triệu Giai Viện, là vợ chưa cưới trên danh nghĩa của Châu Kha Vũ.

Thật ra, kết hôn với anh ấy hoàn toàn là tình cờ, trước đó tôi chỉ nghe nói anh từng là một minh tinh, nhưng có vẻ cũng không nổi tiếng lắm, không thì sao tôi lại không biết anh ấy.

Sở dĩ tôi gặp anh là do cha tôi sắp đặt.

Cuộc sống của tôi có thể nói là không có khó khăn gì, ngoại trừ việc cha tôi vừa chia rẽ tôi và bạn trai cũ.

Cha tôi nói với tôi rằng người đàn ông đó không xứng với tôi, anh ta lấy tiền cha tôi đưa rồi bỏ trốn.

Thực ra tôi biết không phải người đó không xứng với mình mà là vì người đó không xứng với việc làm ăn của cha tôi và cũng không thể đóng góp được gì cho gia đình tôi.

Vì vậy, tôi sẽ không bao giờ thỏa hiệp với cha mình.

Vào ngày đầu tiên gặp Châu Kha Vũ, tôi đã nói thẳng rằng tôi cần tự do, chỉ muốn một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa, sau khi kết hôn gặp được người mình thích cũng sẽ không kiêng dè.

Hầu hết những người bình thường khi nghe thấy lời tôi nói đều chạy mất, nhưng Châu Kha Vũ thì không.

Anh nói rằng anh cũng có ý định này, chúng tôi nên thành lập liên minh, coi như đưa ra được câu trả lời thích đáng cho gia đình.

Dù không nằm trong dự đoán nhưng tất nhiên tôi không ngại, liền đồng ý.

Kể từ đó, anh không bao giờ gọi cho tôi, trừ một số ngày quan trọng chúng tôi phải gặp mặt bố mẹ hai bên, anh cũng chưa từng chủ động tìm tôi.

Không biết tại sao, nhưng tôi bắt đầu có hứng thú với anh ấy.

Anh ấy dường như không sống ở nhà mình, mỗi ngày đều bị kẹt xe rất lâu cũng không muốn chuyển về nhà.

Tần suất đi làm của anh rất tùy ý, có vẻ như vì là con trai út, công ty có bố và anh trai quản lý nên anh ấy rất thích các lễ hội âm nhạc, các buổi biểu diễn, và đủ loại các bản thu âm.

Đôi khi tôi tự hỏi liệu có phải anh ấy hoài niệm những ngày còn là minh tinh không, vì vậy mới luôn xem những thứ này.

Bước ngoặt xảy ra sau lần anh say rượu, tôi phải ở lại chăm sóc anh theo sự nhờ vả của bố mẹ anh, cũng là lần đầu tiên tôi bước vào phòng anh.

Tôi nhìn quanh căn phòng, thấy bên cạnh giường có một cuốn sách, tôi thích thú nhặt lên muốn xem anh đọc sách gì trước khi đi ngủ, lại không ngờ đó là một cuốn album ảnh.

Trương Gia Nguyên.

Cái tên ở mặt sau của bức ảnh đối với tôi vừa xa lạ lại vừa không hề xa lạ.

Trong những năm gần đây cậu đã xuất hiện trên rất nhiều chương trình giải trí, nhưng tôi không ngờ cậu lại có quan hệ với Châu Kha Vũ.

Tôi lấy điện thoại ra tìm thử, mới nhận ra rằng mối quan hệ của họ rất không bình thường.

"Nguyên Châu Luật" là tên CP của họ.

Châu Kha Vũ bởi vì say rượu mà bắt đầu rầm rì, tôi đành đặt album xuống và chạy tới, lại nghe thấy anh đang lẩm bẩm gọi một cái tên.

Jia Yuan ... Jia Yuan ...

Tôi ngay lập tức đáp lại.

Anh ấy ôm tôi, nhiều ngày như vậy, đó là lần đầu tiên anh tiếp xúc cơ thể với tôi, nhưng tôi không hề vui vẻ.

Bởi vì những gì anh ấy gọi là Trương Gia Nguyên.

Tôi đẩy anh ra: "Nhìn kỹ xem em là ai"

Lúc đầu anh ấy vẫn còn mê man, sau đó buông tôi ra, lặp đi lặp lại tôi không phải là cậu ấy, tôi không phải là cậu ấy... Cậu ấy sẽ không ở bên cạnh anh.

Tôi bật cười, bởi vì cảm thấy buồn cười cho bản thân, hóa ra tất cả chỉ vì cái tên của tôi.

Tôi không thể bỏ qua như vậy được.

Tôi nhớ đến những lễ hội âm nhạc, quả nhiên, mỗi chương trình Châu Kha Vũ xem đều có sự góp mặt của Trương Gia Nguyên.

Vì vậy, tôi cũng đã mua một vé.

Ngày hôm sau, tôi cầm một bức ảnh đưa cho Châu Kha Vũ, nói rằng, "Trương Gia Nguyên đang yêu người chơi đàn cùng nhóm nhạc."

Ảnh không phải giả, chỉ là lợi dụng góc chụp.

Vì vậy, tôi cũng không cho rằng mình đã nói dối, tôi chỉ che giấu một số sự thật thôi.

Không ngờ, Châu Kha Vũ cũng không ngạc nhiên như tôi nghĩ, anh nở nụ cười: "Thật tốt, bọn họ quen nhau trước cả tôi."

Tôi nhất thời không biết phải đáp lại như thế nào.

Anh đưa tay ra, không biết tại sao, anh nói: "Ảnh gốc xóa rồi sao?"

Tôi vừa giận vừa tức, tôi nói, "Anh nghĩ em là loại người thế nào?!"

Nhưng những bức ảnh của tôi vẫn có tác dụng, kể từ đó Châu Kha Vũ đã trầm ổn hơn rất nhiều, cũng không tham gia các lễ hội âm nhạc nữa.

Tôi đã nói rồi, những gì tôi muốn sao tôi lại không đạt được cơ chứ?

Cuộc sống yên bình như vậy lại bị phá vỡ ngay trước thềm hôn nhân, Trương Gia Nguyên mà tôi nghe nói xuất hiện rồi.

Không biết tại sao tôi lại tức giận như vậy, có lẽ là vì muốn trả thù, trả thù vì bị coi là thế thân.

Vì vậy, tôi liền chạy đến, lần đầu tiên Châu Kha Vũ tức giận với tôi, nhưng tôi không sợ, trong lòng tôi đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch tốt hơn.

Nhưng thật sự làm nhục Trương Gia Nguyên trong tiệm đồ cưới xong, tôi mới phát hiện mình không thoải mái như trong tưởng tượng, tôi thấy sự căm ghét trong mắt Châu Kha Vũ.

Tôi đột nhiên cảm thấy mình thật nực cười, đây là lần thứ hai cảm thấy như vậy.

Tôi vốn là một đại tiểu thư, sao lại rơi vào bước đường phải dùng những thủ đoạn như vậy?

Tôi thừa nhận, tôi sợ Châu Kha Vũ ghét mình.

Tôi thậm chí không biết bản thân mình làm như vậy có ý nghĩa gì.

Tôi cũng không muốn lấy một người đàn ông không yêu mình.

Khi Châu Kha Vũ đưa tôi đến quán cà phê, tôi đã đoán trước được những gì anh ấy sẽ nói, vì vậy liền nói trước: "Châu Kha Vũ, em không muốn kết hôn với anh"

Đúng vậy, như vậy chính là tôi không cần anh nữa.

Tôi quyết định nói cho anh ấy biết sự thật, quả nhiên, phản ứng của anh ấy còn đặc sắc hơn khi biết Phó Tư Siêu và Trương Gia Nguyên yêu nhau, nhưng tôi không thèm quan tâm nữa.

Tôi chỉ quan tâm một điều duy nhất, tôi hỏi anh: "Anh chọn em có phải vì cái tên của em không?"

Anh ấy nói không.

Lúc sau anh ấy nói gì đã không còn quan trọng nữa, tôi chỉ quan tâm điều này.

Châu Kha Vũ, tôi vẫn thắng.

    —END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro