Xem ra...Đúng là phải dỗ dành thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vui lắm à?

Vui cái gì?

Chỉ vì cậu muốn mượn quyển sách này hả?

Sau khi tức đến khó thở vì bị nhìn thấu tâm tư, NuNew cũng đã dần bình tĩnh lại. Nghĩ kĩ lại thì Zee Pruk đang trong giai đoạn nhạy cảm nhưng có vẻ cực kỳ dễ dỗ. Chỉ cần cậu tỏ ra quan tâm một chút, Zee sẽ cảm thấy vui sướng, cảm xúc cũng nhờ vậy mà ổn định hơn. Nói chung, đối phương hệt như một cây xương rồng nhỏ, không cần chăm sóc tỉ mỉ, càng không cần ôm ấp, hôn hít, sờ soạng.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, hiển nhiên cũng rất tốt. Cậu có thể dùng sự quan tâm giữa bạn học thông thường để giúp anh thấm được tình cảm chân thành thẳng thắn của một học sinh tôn thờ chủ nghĩa xã hội.


Khi NuNew còn đang bận thẩm thấu ý tứ trong lời nói của đối phương, Zee đã thu tay về, để quyển sách bìa trắng kia vào trong ngực cậu.

Cậu vội vàng đỡ lấy, rồi thấy Zee xoay người đi vào thư viện.

NuNew theo sau Zee ở khoảng cách vài chục bước chân, nhìn theo thì phát hiện anh đang nói gì đó với người thủ thư, còn quay sang chỉ vào mình. Thủ thư lập tức đưa chỗ sách cậu vừa chọn lọc cẩn thận cho Zee, miệng còn cười tươi như hoa.

Sao bảo không được truyền tay?

Sao bảo ngoài người mượn sách ra, những người khác không được chạm vào dù chỉ một ngón tay?

Đậu má, chỉ cần đẹp trai là có thể muốn gì được nấy, đúng không?!

Ông đây cũng... được mà!

NuNew bực bội trong lòng, nhưng thấy Zee cầm cả đống sách đi ra cũng vội vàng bước lên nhanh nhảu nói :

"Không cần, không cần, để tôi tự cầm là được..."


Zee lướt qua người cậu, không có ý định buông tay nói :

"Cậu ôm đống sách này đi ngang sân trường là sợ người khác không biết cậu là Omega hả?"

NuNew nghẹn họng rồi tỏ vẻ kỳ quái hỏi :

"Sao phải giấu? Sớm hay muộn mọi người cũng biết thôi."

Cậu còn phải tới phòng giáo vụ sửa thông tin giới tính, đường đường chính chính làm một Omega, thản nhiên lĩnh trợ cấp nữa đấy.

Zee nghe cậu hỏi thì thâm ý nói :

"Nhưng tôi không muốn bọn họ biết cậu là Omega."

Không muốn bọn họ biết tên của em, giới tính của em.

Không muốn... bọn họ nhòm ngó em,hay có những suy nghĩ xa xôi với em.

Không muốn em xuất hiện trong giấc mơ của bọn họ.

NuNew dừng bước.

Trời trong gió mát. Cây bạch quả ở sát đường chân trời màu xanh ngọc nặng trĩu từng chùm quả. Làn gió cuối thu cuốn bay những phiến lá ngô đồng rụng đầy mặt đất, đưa nó lượn vòng bên mắt cá chân mảnh khảnh của cậu.

NuNew mở vài trang sách "Sổ tay điều trị tâm lý cho Alpha trong giai đoạn nhạy cảm" đang ôm trước ngực ra...

"... Alpha trong giai đoạn nhạy cảm có khát khao độc chiếm và mong muốn bảo vệ vô cùng mãnh liệt..."

"... Tên của Omega bị những người khác biết cũng khiến Alpha sinh ra tâm lý ghen tị một cách kỳ lạ..."

"... Alpha trong giai đoạn này cực kỳ cố chấp, yếu đuối và cần cảm giác an toàn..."

NuNew đóng sách lại.

Tên này không bằng lòng, có lẽ cậu phải cân nhắc chuyện đi sửa thông tin giới tính.

-----------

Hai người lần lượt trở về lớp học. Lúc này, bọn Tutor đã đi chơi bóng rồi. Trong núi không có hổ, Nick ngang nhiên ngồi trên bàn, chém gió đến mức nước miếng tung bay với bọn Jym về đủ loại tin đồn linh tinh này nọ trên diễn đàn trường.

Thấy Zee bước vào, Nick lập tức trườn xuống, ngoan ngoãn ngồi trên ghế, quan sát hai người bọn họ bằng ánh mắt tò mò.

NuNew đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Tuy tất cả sách vở về vấn đề tâm sinh lý của ABO đều ở chỗ Zee, nhưng trong tay cậu vẫn còn cuốn "Sổ tay điều trị tâm lý cho Alpha trong giai đoạn nhạy cảm". Nếu thế, việc cậu là Omega chẳng phải sẽ bị lộ sao? Đám bạn thân trong nhóm của cậu chắc chắn sẽ không nghĩ cậu là Alpha được.

Khi cậu đang chẳng biết phải làm sao, Zee bỗng bước tới từ phía sau, đụng nhẹ vào vai cậu một cái. Cơ thể chợt nghiêng đi, sau đó, cuốn sách trong ngực cậu đã biến mất chẳng thấy tăm hơi.

Cuốn sổ tay điều trị đã ở trên tay anh. Zee là Alpha, xem cái này hiển nhiên là vô cùng hợp lý.

NuNew cảm thấy thoải mái, nhẹ nhàng đi tới chỗ của mình, ngồi xuống. Cách hai chỗ ngồi, Zee đặt chồng sách xuống bàn, kéo ghế, bắt đầu trò chuyện với Chin ở phía trước.

Nick liếc mắt, sau đó dùng sách tiếng Anh che chắn, báo cáo tình hình quân địch với NuNew :

"Lớp trưởng bước vào giai đoạn nhạy cảm rồi."

NuNew khẽ "ồ" lên một tiếng đầy, lộ vẻ ngạc nhiên cực kỳ tự nhiên không nhìn ra chút lúng túng giả tạo nào.

"Xem ra giai đoạn nhạy cảm của một học sinh xuất sắc cũng không giống với những Alpha bình thường!" Nick lén dùng điện thoại chụp ảnh bàn học của Zee, gửi vào group "Hậu cung của Zee Pruk", rồi quay sang lắc đầu với NuNew nói tiếp :

"Cũng là thần học mà sao cả ngày mày chỉ biết giải đề thế. Nhìn người ta đi, người ta chăm chỉ biết bao, vùi đầu nghiên cứu cơ chế sinh lý của Alpha – Omega rồi kìa. Đấy mới là vấn đề thực tế quan trọng cần giải quyết!"

NuNew kiêu căng "hừ" một tiếng,không lên tiếng mà trong đầu không nhịn được nghĩ "Cậu ta chăm chỉ cái con khỉ! Mở to cặp mắt chó của mày ra đi, cậu ta đang xin Chin Rabit một tờ giấy màu mè lòe loẹt, kéo và hồ dán để làm đồ thủ công đấy, thấy không!

Đôi mắt Nick dâng đầy sùng bái chân thành đối với Zee. Cậu lại lén lút nói với NuNew :

"Đúng rồi, chắc mày chưa biết đâu nhỉ, lớp trưởng bước vào giai đoạn nhạy cảm là vì cậu ấy có bạn gái rồi."

NuNew cảm thấy da đầu tê rần, thầm nghĩ chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu đã lan đi vạn dặm rồi. Nhưng sau khi tỉnh táo lại, cậu không khỏi cảm thán hỏi lại :

"Bạn gái hả ?"

Hửm? Cậu không phải là nam sao? Thế quái nào lại cho cậu chuyển giới luôn rồi?

Dùng ánh mắt đầy cảnh giác liếc người đang kiên nhẫn gấp giấy ở bàn bên cạnh, NuNew ra hiệu cho Nick nói tiếp.

Nick lén mở miệng thì thầm :

"Hôm nay, ở đầu cầu thang,P' Zee đã bóc mẽ TanPi, bảo cậu ta bớt làm trò con bò, cậu ấy đã có bạn gái rồi. Trên diễn đàn trường có người nói đã từng trông thấy bạn gái của cậu ấy, mặt xinh, dáng đẹp, trông không khác gì siêu mẫu cả... Hơn nữa... mày cũng biết rồi đấy."

NuNew chỉ thấy đầu quay mòng mòng, lòng cũng bắt đầu nặng trĩu :

"Biết cái gì?"

"Gia thế khủng." Nick hoàn thành sứ mệnh của mình, rụt đầu về, thở dài vì bản thân không có cơ hội lấy thân báo đáp :

"Dù sao cũng không phải loại dân đen tầm thường giống chúng ta."

Sau khi nói xong,Nick bắt đầu tập trung học từ đơn tiếng Anh, NuNew ngồi ngẩn ra trong chốc lát, cảm thấy có một vấn đề rất lớn ở đây.

Mẹ nó, thả thính nguyên ngày, một đời hai đời cái khỉ gì chứ, thì ra Zee Pruk có bạn gái thật!

Thế hai người bọn cậu chẳng phải là... một đôi cẩu nam nam sao?!

Cậu còn tưởng tên kia bước vào giai đoạn nhạy cảm, có nhu cầu thả thính nọ kia nên mới nhịn cho gió êm sóng lặng. Nào ngờ sự thật là đối phương đang ngoại tình! Thế này còn ra thể thống gì nữa! Bé New đập đầu xuống mặt bàn, cảm thấy vô cùng có lỗi với cô nàng tiểu thư ưu tú kia.

Cuối cùng Zee cũng làm "thủ công" xong. Anh đưa cuốn sách đã được bọc bìa cẩn thận cho Nick, bảo : "Đưa NuNew."

Nick nhìn cuốn sách xinh đẹp bằng cặp mắt hết sức tò mò.

Zee đập nát sự hiếu kỳ của cậu chỉ bằng một câu : "Cậu ấy nhờ tôi cầm hộ quyển sách "Phương trình hàm trên tập riêng biệt"."

Nick "à à" hai tiếng, cung kính nhận bằng hai tay, lại cung kính đưa cho NuNew, không hề có ý định mở ra xem. Dù sao sách của NuNew còn khó hiểu hơn cả tiếng trời, không phải thứ người thường có thể đọc.

Cuốn sách được chuyển tới tay, chỉ trong nháy mắt, NuNew đã biết nó chẳng phải sách "Phương trình hàm trên tập riêng biệt" gì hết.

Trang bìa vốn vẽ hai nhân vật hoạt hình giờ đã được bọc kín bằng một tờ giấy cực kỳ xinh đẹp, còn có hoa văn mềm mại như gió, nhìn như một món quà được chuẩn bị kỹ càng, tỉ mỉ.

Nhưng nó không phải một món quà, mà là một củ khoai lang nóng bỏng tay.

... "Sổ tay điều trị tâm lý cho Alpha trong giai đoạn nhạy cảm".

... Zee Pruk muốn cậu dỗ hắn.

"Đm!" NuNew ném cuốn sách đã thay da đổi vỏ kia vào ngăn kéo, nhanh tay đóng lại, cố trấn an trái tim đang nảy lên thình thịch :

"Dỗ cái gì mà dỗ, có vấn đề lớn lắm biết không!"

---------

Cả chiều NuNew không thèm nói chuyện với Zee,trong lòng cậu có khúc mắc,cậu đã suy nghĩ rất nhiều về những biểu hiện của Zee với cậu gần đây...

NuNew biết,Zee là một người đường hoàng rất có trách nhiệm,anh sẽ không thể nào vì Pheromone mà để bản thân rơi vào một mối quan hệ sai lầm được.

Hết giờ học, NuNew lên bục giảng hỏi thầy giáo một số vấn đề. Những bạn học khác lần lượt ra về. Phòng học vốn trống trải chỉ còn lại Nick và Zee. Hai người làm bài tập một lát, bỗng tâm ý tương thông liếc mắt nhìn nhau.

Nick tò mò hỏi :

"Cậu chờ NuNew để hỏi bài cậu ấy à?"

Zee thản nhiên gật đầu.

Nick thấy Zee xác nhận thì khẽ nhìn qua NuNew vẫn đang nói chuyện với thầy giáo,rồi quả quyết lên tiếng :

"Vậy...cậu đợi NuNew rồi nhắn giúp là tôi về trước có việc nhé.tạm biệt lớp trưởng."


Thấy phản ứng của Nick,Zee khẽ cười, thản nhiên nói : "Được,tạm biệt."

Nào ngờ Nick ngơ ngơ : "Hả?"

Zee nhắc lại :" Không phải cậu có việc sao,tạm biệt."

Nick nhanh chóng lấy cặp chạy chối chết,lòng thầm nghĩ sao hôm nay lớp trưởng lại hòa ái như vậy.

Thấy Nick bỏ chạy. Zee coi như chưa nói gì, thản nhiên quay mặt nhìn người đang đứng trên bục giảng, khóe miệng chậm rãi, chậm rãi cong lên.

NuNew thảo luận với thầy giáo hồi lâu, im lặng nhìn sang tấm bảng đen đã chi chít chữ. Sau khi thấy không còn sai sót gì, hai người lại cau mày, lẩm bẩm đi ra khỏi phòng học, rõ ràng là định tìm một chỗ khác để bàn bạc tiếp.

Phòng học của lớp chỉ còn lại Zee vẫn ngồi đó.

......

Khi NuNew ra khỏi văn phòng giáo viên đã là một tiếng sau.
NuNew nhớ ra mình còn chưa lấy cặp sách nên một mình chạy tới phòng học.

Trên đường bất giác lại nhớ tới biểu hiện dạo gần đây của Zee,một ý nghĩ to gan hiện lên trong đầu cậu...

Người yêu bé nhỏ của Zee Pruk, có khi nào là cậu không?

Giữa dãy phòng học yên tĩnh, NuNew sững sờ dừng chân, rồi lại nhích từng bước chậm chạp.

Không thể nào.

Mọi người đồn đó là một tiểu thư con nhà giàu đích thực, môn đăng hộ đối với Zee Pruk, dáng người chuẩn như siêu mẫu, sao có thể là cậu được.

Cậu làm gì có mái tóc đen mềm, cũng chưa từng nắm tay tên đó đi dạo trên đường.

Tiếng bước chân nhanh hơn. Gió đêm cuối thu rất lạnh nhưng lòng cậu lại nóng ran.

Một thân một mình giữa đêm vắng, cậu bỗng cảm thấy cô đơn mà chẳng rõ vì sao.


Có lẽ vì lời tỏ tình chưa thành câu với ViVi. Hay là vì Zee Pruk đã có một người bạn gái cực kỳ tuyệt vời lại tiến vào kỳ nhạy cảm vì pheromone của cậu. Có lẽ vì khi cậu bước ra khỏi văn phòng, cả trường đều đã tối đen. Hoặc là vì có thể khi bước vào phòng học, cửa phòng đã đóng nhưng cặp sách của cậu vẫn đang ở bên trong.

NuNew giải được rất nhiều đề bài khó, nhưng thật ra lại chẳng có mấy người thật sự quan tâm tới cậu.

Cậu không phải kiểu người như Zee Pruk hay ViVi, bọn họ vừa giỏi giang vừa tỏa sáng chói mắt, những người sánh bước cùng bọn họ cũng sẽ vô cùng rực rỡ, hoàn toàn khác cậu. Bọn họ không thuộc về cậu, sẽ không nán lại chờ cậu sau lớp.
NuNew đút tay vào túi quần, đứng nhìn cánh cửa bị đóng chặt một lúc rồi uể oải bước về phía cầu thang.

Vừa đi qua chỗ ngoặt, cậu nhìn thấy một đốm lửa be bé ở phía trước.

Một bóng đen đứng dựa vào tường, người kia cầm cặp sách của cậu trên tay, miệng ngậm thuốc lá.

Lơ đễnh, bình yên, thậm chí có chút vui mừng.

Ánh lửa chiếu rõ xương quai hàm sắc nét và đôi môi căng đầy ẩn hiện vết sẹo như màu máu.

Là Zee Pruk.

Người bình thường hầu như đều sẽ mất kiên nhẫn khi chờ ai đó, sốt ruột đi lại tại chỗ hoặc bồn chồn làm gì đó. Chờ đợi một người giống như bộ phim không mấy vui vẻ dang dở giữa chừng.

Nhưng trên người Alpha kia lại toát ra vẻ bình thản an nhiên.

Dường như với anh, chờ cậu là việc quan trọng nhất trên đời, cậu như là tất cả mọi thứ.

Chắc là Zee đã sớm nghe thấy tiếng bước chân của cậu, nhưng chờ tới khi NuNew đi tới trước mặt, anh mới đứng thẳng dậy, hỏi:

"Sao muộn vậy?"

Giọng nói trầm thấp vang lên giữa đêm thu đầy gió thật dịu dàng.

NuNew không trả lời mà hỏi lại :

"Sao cậu lại ở đây?"

"7 giờ rồi." Zee giơ đồng hồ lên nhìn, đeo cặp sách của cậu lên vai trái rồi nói tiếp :

"Tôi đưa cậu về nhà."

Chỉ vậy thôi nhưng trong khoảnh khắc ấy, NuNew cảm thấy hóa ra mình cũng có chút quan trọng.

Khẽ thở ra một hơi, nhưng chợt nhớ đây chỉ là biểu hiện giả dối bên ngoài, tay cậu liền siết chặt lại.

-----------

Cổng trường đã đóng từ sớm, bọn họ chỉ có thể trèo tường, cũng may hôm nay thầy tổng phụ trách không đi làm.

Ra ngoài đường lớn, bởi vì đang ở trong khuôn viên trường nên cả xe lẫn người đi bộ vẫn qua lại nhộn nhịp, đèn đường sáng rọi. Cảm thấy đây là nơi thích hợp để chào tạm biệt, cậu vẫy tay với Zee :

"Cậu chỉ cần đi với tôi đến đây thôi."

Nói xong, cậu giữ gương mặt bình thản như không có gì xảy ra tiến về phía trước, giống như chỉ cần cậu tỏ ra tự nhiên như vậy, Zee sẽ nói lời tạm biệt.

Thế nhưng NuNew lại bị người phía sau kéo mạnh lại, Zee giữ quai cặp của cậu,uất ức nói:

"Tôi đã đợi cậu rất lâu."

"Khu nhà cậu an ninh không tốt, cậu đi về một mình vào buổi tối không an toàn."

NuNew bị Zee giữ lấy bèn tránh ra, nghiêng đầu nhìn nước chảy dưới cầu.

Cậu cố ý không nhìn thẳng Zee, tìm từ ghép câu một cách mất tự nhiên : "Lớp trưởng, cảm ơn cậu đã quan tâm, nhưng cậu không thể như vậy được."

Cậu chưa xem kỹ《 Sổ tay trị liệu tâm lý Alpha thời kỳ nhạy cảm 》nhưng cũng biết không thể tùy tiện từ chối Alpha, vì khi chỉ số SAN giảm sẽ dẫn tới hậu quả không thể lường trước. Thế nên NuNew cố gắng dùng những từ ngữ uyển chuyển nhất.

"Sao nào?"

"Cậu không nên như vậy... Chờ tôi rồi tiễn tôi về nhà, hay làm những chuyện tương tự ấy."

"Vì sao?"

NuNew cảm thán sao Zee có thể bình thản không biết xấu hổ đến vậy chứ. Cố gắng kiềm nén sự tức giận, cậu nhẹ nhàng giải thích : "Chính là vậy đấy, đúng là đi đêm một mình rất nguy hiểm, nhưng tôi tự giải quyết được. Tôi có thể gọi xe, hoặc gọi anh mình tới... Cậu không cần bận tâm đâu."

Zee nhíu mày nói : "Tuần trước vẫn được."

"Khi đó tôi không biết mà! Sao tôi biết được chứ!" NuNew nóng nảy :

"Tuy hiện giờ cậu đang trong thời kỳ nhạy cảm nên dễ bị ảnh hương, nhưng nếu Omega nhà cậu biết, người ta sẽ buồn lắm đấy. Cậu cố gắng kiên nhẫn, đừng tiếp xúc với tôi. Lớn bằng từng này rồi, tôi có thể tự lo cho bản thân mình, không cần ai đưa đón gì đâu."

Nói một mạch hết cả câu dài, NuNew mới nhận ra mình quá sốt ruột, vội vàng thêm thắt:

"Đương nhiên chúng ta vẫn là..."

Cậu định nói là bạn tốt, nhưng nghĩ rồi lại thôi, lớp trưởng và cậu sao có thể là bạn được chứ. Giữa bọn họ chẳng có đất màu để ươm mầm nuôi dưỡng tình bạn thuần khiết giữa hai cậu bạn chung trường phổ thông. Đất nền mờ ám không thể giúp cây tình bạn thuần khiết đơm bông.

Cuối cùng, NuNew nói : "... Bạn học tốt."

Cậu và Zee Pruk, rốt cuộc chỉ tới đây thôi.

Một Alpha hàng đầu rơi vào kỳ nhạy cảm vì cậu, chuyện này quả thật đã khiến một trai thẳng thuần khiết như NuNew chẳng thể kiềm lòng. Bản thân cậu cũng không thể khẳng định mình không hưởng thụ sự quan tâm đầy tinh tế ấy.

Chưa có ai đối xử với cậu như Zee, mang sẵn thuốc ức chế loại xịn trong người, xuất hiện đúng nơi cậu cần, nói những lời khiến cậu đỏ cả mặt lẫn tai, dốc lòng chăm sóc cậu, đối xử với cậu như bảo bối dễ vỡ.

Nhưng khi biết sự tồn tại của cô gái kia, biết sẽ có người vì thế mà đau lòng muốn chết, cậu lại đứng ngồi không yên.

Hiện giờ, đầu óc Zee đang trong trạng thái không bình thường, hệ thống đạo đức sụp đổ. Là bên vẫn giữ được lý trí, cậu phải thay mặt cả hai đưa ra quyết định chính xác.

Zee chăm chú nhìn cậu bằng ánh mắt sâu thẳm hồi lâu rồi đột nhiên tiến lên, lấy điện thoại di động trong túi áo cậu ra. NuNew chưa kịp ngăn cản, Zee đã nhập password xong, động tác thuần thục lưu loát, chẳng giống người vừa đi cướp di động của người khác một chút nào.

NuNew đứng bên cạnh nhìn tới ngây người: "Sao cậu lại biết password của tôi?!"

Zee trả lời cực kỳ thản nhiên: "Động tác tay của cậu khi ấn password rất bắt mắt, tôi không kiềm chế được nên ngắm thêm mấy lần rồi nhớ luôn."

NuNew trợn mắt nhìn Zee mở diễn đàn ra: "Đây là vấn đề đẹp hay không đẹp sao?!"

Zee mở ảnh chụp màn hình Nick gửi, giơ lên trước mắt NuNew, hỏi: "Là cái này à?"

NuNew : "..."

Dáng vẻ điều binh hỏi tội này có hơi quen...

Thời thế thay đổi rồi.

Zee thấy cậu không đáp, mặc định là cậu đồng ý, bèn lẩm nhẩm đọc từng con chữ hiện lên trước mắt: "Tôi đã gặp Omega của cậu ta rồi."

"Từng bắt gặp P'Zee và O của cậu ta tay trong tay đi trên đường, dáng người O rất cao nhưng lại gầy, chuẩn như siêu mẫu vậy, tóc vừa dài vừa óng, nhìn bóng lưng cũng biết là người đẹp hút hồn."

"Tôi cũng từng gặp rồi, hình như còn từng đến phòng bảo vệ trường đưa cơm."

Zee đọc xong ba câu, hơi trào phúng:

"Cách tận mấy tòa nhà mà vẫn thấy rõ được, mắt tinh thật."

NuNew vô thức chột dạ, sau lại nghĩ Zee mới là người sai, bèn học theo khí thế hùng hồn của anh, nói: "Hừ, chẳng lẽ cậu không thấy áy náy chút nào sao!"

"Sao tôi phải áy náy chứ." Zee nói rồi tiếp tục đọc những dòng chữ trên màn hình, mặt không biến sắc, lần này, anh đọc bài đăng chính: "TanPi bất khuất tuyên bố đã cướp nụ hôn đầu của P'Zee, P'Zee đáp: Mong cậu đừng nói lung tung. Omega nhà tôi rất nhát, lại dễ tin người, tôi còn phải dỗ cậu ấy nữa."

Nhìn từ vị trí của NuNew, nửa bên mặt Alpha lấp sau màn hình, đường nét trên gương mặt không rõ, chỉ có mắt phượng và hàng lông mi rủ xuống rõ ràng như được quay đặc tả dưới ánh sáng mờ ảo.

Lúc này, người kia không nói gì, đôi mắt đen thẫm ngước lên, trói chặt lấy cậu:

"Xem ra, đúng là đang phải dỗ..."

NuNew ngay lập tức trở nên ngây ngốc, khuôn mặt như bị thiêu cháy, tựa như gió xuân thổi tới, hoa nở khắp chốn.

Zee bình thản thu lại ánh mắt, trượt xuống vẽ một đường:

"Không rõ những chuyện khác ra sao, nhưng đúng là P'Zee siêu bảo vệ người kia. Lúc P'Zee cảnh cáo TanPi, tôi ở ngay tại hiện trường, sát khí cuộn trào TanPi sợ tới mức không dám lẳng lơ nữa, đợi P'Zee đi rồi mới dám lẩm bẩm một cậu "có bạn trai như vậy chẳng phải nên đổi một người khác sao"..."

P'Zee bình luận: "Ngàn vàng không đổi."

Dứt lời, Zee đưa điện thoại trong tay ra trước mặt cậu, nhàn nhã ung dung như đang vui đùa với một chú mèo nhỏ không nghe lời: "Có chuyện sao lại không hỏi lớp trưởng?"

NuNew há miệng rồi mím môi, tay Zee lại hơi giơ lên, nghiêng đầu, ánh mắt dừng trên đôi môi đang hé mở ấy :

"Để tôi chỉ cậu. Ví dụ như... Lớp trưởng, cậu chân đạp hai thuyền sao?"

Khoảng cách quá nguy hiểm, chỉ cần đôi mắt thâm thúy kia đảo qua, NuNew liền có cảm giác mình sắp bị hôn, sợ tới mức bỏ cả điện thoại di động, xoay người bỏ chạy.

Alpha nâng đôi chân dài, dùng sức đạp lên thành cầu, tạo thành một nhà giam ngăn cản đường đi của cậu, chuẩn xác dẫm lên một góc tay áo nhỏ của NuNew.

"Đúng là tôi dẫm thật." NuNew chỉ cảm nhận được một giọng nói mát lạnh luồn vào lỗ tai mình, cùng với đó, một hơi thở khô nóng cũng phả lên cổ cậu:

"Cậu xem tôi đang dẫm ai?"

NuNew như bị mê hoặc, hoảng loạn nhìn qua.

Dưới ánh đèn đường, bóng dáng cao lớn anh tuấncủa Zee đang dẫm lên ống tay áo cậu.

Một chân Zee dẫm lên cái bóng của cậu.

... Là cậu.

... Mà cũng là cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro