05.BCDBL

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wooje đang tận hưởng ly rượu Gin pha mà anh Rascal pha cho thì cảm nhận được một bàn tay đặt lên vai, chạm lướt qua, vuốt trọn vai cậu rồi đi mất. Không cần ngoái đầu lại nhìn, cậu biết rằng khách hàng của cậu đã đến rồi.

"Anh, cậu nhân viên kia đem vali lên lâu vậy á?"

"Hửm?" Cậu em nhắc anh mới để ý, tự dưng lại cũng có chút sợ, vì anh biết thằng nhóc này chỉ dùng vali cho những đơn hàng quan trọng và to tổ bố của nó.

Đặt chiếc cốc đang lau dở xuống, di tay sang bên trái bật cam lên, anh đáp "Mày chờ anh tí, anh check cam phát."

Mở cam lên thì anh thấy nhân viên của anh đang chật vật xách cái vali ra khỏi xe nhưng có vẻ như cốp xe bị khoá lại rồi, hình như là khoá đặc biệt, bèn quay sang cậu em "Ê nhóc, nhóc mở cái cốp xe được không vậy? Nhân viên anh kẹt mẹ áo vào cốp mày rồi?"

"Hả?"

"Ừ?"

"Đm, thiết kế áo đồng phục dài làm gì vậy bố?" Nghĩ vậy thôi chứ Wooje cũng đâu dám nói gì, bèn mở máy lên mà mở cốp cho cậu nhân viên, vì vậy mà 5 phút sau, vali đã đến tay Wooje.

"Thôi em vô đây, khách đợi rồi."

"Ừ, đừng có phá quán anh mày là được."

Ra dấu ok với Rascal, quay sang gọi anh Sang Hyeok đang mải uống rượu đi cùng, thực ra cũng lâu rồi cậu chưa gặp lại vị khách này của mình nên cũng có hơi lo, anh ta thực ra cũng là một kẻ khá khó tính khi nói về chuyện làm ăn, nhưng có "Faker" ở đây thì chắc sẽ dễ nói hơn một chút.

Bước thẳng vào góc lối rẽ "Exit" màu đỏ lập loè, Wooje vặn chốt, vén màn mở cửa mời anh Sang Hyeok vào, sau đó đi vào mà khoá luôn cửa lại, có vẻ như không để ý rằng có một cái đầu bạc quen thuộc nổi bật ngồi ở ngay góc đấy "Anh Sang Hyeok?"

Căn phòng bên trong được bao phủ toàn bộ bằng một màu đen đỏ, dù được gắn đèn xung quanh nhưng nó vẫn không đủ sáng để nhìn thấy được mặt nhau trong cái căn phòng này. Toàn bộ đèn ở đây là đèn ánh đỏ, chỉ duy nhất một cái đèn nhỏ ở trung tâm màu vàng, chiếu thẳng xuống chiếc bàn lớn. Wooje đặt vali lên bàn, ngồi đối diện với khách hàng của mình, còn anh Sang Hyeok, không hiểu sang dù Wooje đã chủ động kéo anh xuống ghế ngồi nhưng anh vẫn lùi ra đằng sau, đứng ngay sau lưng cậu.

"Yo, hôm nay lại có cả người đi cùng sao, cậu Zeus?"

Vì căn phòng này quá tối, ánh đèn không đủ sáng thế nên Sang Hyeok chỉ có thể nghe được giọng mà mò đoán người chứ không thể nhìn ra được ai đang ngồi đối diện với mình. Bên kia có vẻ khá cẩn thận khi mang theo cả đàn em của mình, không đông lắm, chỉ khoảng 5 người nhưng đối với bên anh chỉ có anh và nhóc Wooje này thì đúng là một sự chênh lệch quá lớn.

"Tiện thôi tiện thôi, anh đừng làm quá vấn đề lên như vậy trong khi anh còn có cả 5 vệ sĩ theo sau?" Dáng vẻ của Wooje bây giờ không phải láo mà chỉ có thể là láo hơn. Cậu ngồi vắt chân, 2 tay đặt trên đầu gối mà ngả người ra trước, như đang cố giao tiếp một cách gần gũi hơn với vị khách này. Nhưng hướng mặt của nhóc thì lạ lắm, cứ phải hếch cái cằm lên nói chuyện mới chịu cơ?

"Cậu Zeus đây khéo đùa, 5 vệ sĩ này sao lại gọi là bảo vệ tôi? Phải là bảo vệ cái vali đen kia của cậu mới đúng chứ?" Chất giọng giễu cợt, thế nhưng Wooje biết rằng anh ta đang nghiêm túc vì đã chờ đơn hàng này của cậu rất lâu rồi, chỉ cần một cái vali này thôi, anh ta có thể an nhàn cả một năm trời.

Đẩy vali về phía anh ta, Wooje đổi tư thế, đặt 2 khuỷu tay lên đầu gối rồi đan vào nhau, vị khách kia cũng thuận tay kéo hẳn chiếc vali về phía mình, mở chốt của chiếc vali ra. Thật lòng mà nói, từ sau khi nhận được oder của anh ta, Wooje đã phải lăn lộn gần một năm trời đi gần hết cái nước Úc nhạt nhẽo ấy mà "gom đủ" cho cái chỉ tiêu cao vút hết hồn của anh ta.

"Kiểm đi bạn? Tớ vất vả lắm đó?" Vị khách đến lúc này mới ngồi thẳng dậy, tay nhấc lên một chiếc vali khác, đồng thời phẩy tay, ra lệnh cho đàn em đặt thêm một chiếc vali nhỏ hơn lên bàn, 2 chiếc vali 1 nhỏ 1 lớn cạnh nhau.

Vị khách lên tiếng "Bạn bình tĩnh đi nào? Đã ai làm gì mà vội?" Đến lúc này thì Sang Hyeok mới nhìn thấy rõ được khuôn mặt của vị khách này - là Chovy. Sự bất ngờ là phản ứng đầu tiên, anh ta đã dừng hoạt động ở thế giới dưới này theo lời đồn là khoảng vài năm về trước, vì "Faker" anh đây là vị khách cuối cùng của anh ta trước khi anh ta tuyên bố ở ẩn. Mặc dù thi thoảng có vài tin đồn rằng "Chovy - nhà giao dịch" vẫn nhận job nhưng lại chẳng thấy có mặt bao giờ và bản thân anh cũng đã "về vườn" thế nên chẳng mấy quan tâm. Thứ anh bất ngờ hơn là thằng nhóc Wooje này thực sự rất có gan khi làm quen được cả Chovy đây.

Khách hàng của Wooje đang bê từng cộp thẻ ở trong vali ra, đó là từng tấm thẻ đen một, từng tấm thẻ có kích thước ngang một lá bài, mặt trước được in ảnh và tên, bên dưới còn có những kí hiệu khá kì lạ như để thông báo gì đó, đằng sau là những dòng chữ in địa chỉ, thân phận, thông tin xung quanh con người được in trong ảnh kia. Từng góc của các lá bài đều được in tia chớp nhỏ, mạ vàng, khi xoay lá bài sẽ ánh lên ánh sáng vàng rất chói mắt. Và Sang Hyeok anh đây đã nhận ra được những lá bài ấy là gì - chúng là những tấm thẻ chứa những đối tượng mà những người khi cần đến Chovy sẽ được chọn lựa và khi mà họ thấy ưng, họ sẽ thay những thứ đó trong cơ thể họ. Vì chính anh vài năm trước đã được chọn một trong những tấm thẻ thế này.

Và nếu Chovy đã là nhà giao dịch, thì liệu có khi nào, Wooje đây thực sự là người mà anh nghĩ đến? Bởi vì anh chợt nhớ ra rằng vài năm trước, trước thời điểm Chovy quy về ở ẩn, có tin rằng có một nhà cung cấp rất chất lượng, thế nhưng lại không giao dịch với quá nhiều người để rồi vài tháng sau không ai còn nhớ đến người cung cấp này là ai và họ thế nào.

"Tớ soạn kĩ phết rồi đó, mấy con hàng này khá tốt, còn nếu không ưng ai thì cứ quẳng sang chợ đen mà bán." Chính xác rồi, đây là nhà cung cấp thông tin và Chovy thì là người giao dịch những thứ này đến với những người muốn nó. Nói thẳng ra là buôn bán nội tạng - công việc này bao gồm cả tra cứu, mua bán, đánh cắp và cấy ghép. Wooje cậu đây chỉ là người làm 2 giai đoạn đầu thôi.

Em đã làm công việc này được 3 năm rồi, em không phải lúa, và vì tìm được Chovy đây chống lưng thế nên em biết làm sao để lách luật và đánh cắp thông tin của con mồi mà không bị phát hiện. Chovy đối với em thì chắc giống tiền bối dẫn em vào mấy cái trò nguy hiểm này nhưng đổi lại kiếm được cả một mớ tiền. Anh ta dẫn em thử nhiều trò cờ bạc, vài vụ cổ phiếu, bitcoin,... thế nên không phải bàn, bạn bè chơi bời gọi là có mặt ngay.

"Để tớ xem đã, cậu muốn nhiều hơn hay bằng số tiền mà chúng ta đã thỏa thuận trước đó?" Vừa nói, Chovy vừa lật từng con bài lên xem xét, đã làm việc với cậu Zeus đây khoảng 3 năm, anh khá thích cái cách mà cậu ta trao đổi thông tin con mồi bằng cách in từng lá bài kiểu này, vừa tiện, mà lại còn vừa dễ dàng cất giấu. Một người trẻ con nhưng lại khá thông minh đấy chứ.

"Liệu tớ muốn hơn, thì bạn có đồng ý?" Nhìn khách hàng có vẻ khá ưng mắt với đống thông tin mà cậu đem đến, Wooje bắt đầu thói cả cớn mà đùa giỡn.

"Cho mình một lí do đi nào?" Chovy tay chồng từng cộp bài vào trong vali, đóng lại rồi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào cậu nhóc trước mắt này.

Wooje kéo tay Sang Hyeok từ phía sau lên trước, rồi để anh ngồi cạnh mình "Nhờ sự trợ giúp của người thân được không bạn?"

Bất ngờ, vui mừng, hạnh phúc? Chovy lúc này đã có một số cảm xúc lẫn lộn thế nhưng sự mừng rỡ chắc chắn là hiện rõ khi thấy "Faker" - đàn anh trước đó mà đã lâu không còn hoạt động trên sân chơi này nữa. Cười lớn, Chovy đưa bàn tay ra, giọng điệu hào hứng mà nói "Faker? Lâu rồi không gặp, đồ của tôi vẫn dùng tốt chứ?"

Sang Hyeok mặt lanh tanh, nhìn thẳng vào mắt Chovy đáp "Tạm." Nhưng không thèm đưa tay ra bắt.

Wooje thấy 5 tên đàn em kia sắp lao ra đánh thì bèn đưa tay lên bắt lấy tay Chovy rồi lắc, cậu muốn ra ngoài lắm rồi chứ ở đây một hồi chắc bị dần chết mất "Ôi mình giải quyết nhanh thôi cậu? Tớ cũng muốn về và chắc cậu đây cũng vậy nhỉ?"

Chovy thì không lạ gì với sự lạnh lùng của Faker, vì vậy nên đẩy chiếc vali lớn sang cho Wooje, rồi cũng nói một câu hẹn gặp lại rồi đứng lên xách vali mà đi ra ngoài "Cảm ơn cậu Zeus nhé. Tạm biệt, Faker."

Wooje thì vừa qua một phen hết cả hồn, thả người xuống ghế mà quay sang anh mình để hỏi "Anh quen Chovy à? Khách hàng cũ sao?"

Sang Hyeok quay sang nhìn Wooje đang dần chìm vào ghế, đáp em một câu rồi đứng lên "Ừm, về thôi nào, đi ăn chứ nhỉ?"

"Ye, em cũng đang đói, chờ em một chút, lấy cái vali đã." Wooje bật dậy, rướn người lên lấy cái vali, sau đó tranh lên mở cửa cho anh mà không hề để ý đến xung quanh, đang quay đầu lại về sau cánh cửa để nói chuyện với Sang Hyeok thì bỗng nhiên tiếng choang vang lên, em cảm thấy có gì đó ươn ướt chảy xuống từ đỉnh đầu em.

Em vừa ăn nguyên một chai bia vào đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro