Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING : OOC , KHÔNG ĐÚNG VỚI NGUYÊN TẮC !

oneshort.

1. Gió Khẽ Chạm Tim

Một buổi chiều hè tại một thị trấn ven biển. Những cơn gió biển nhẹ nhàng thổi qua các con phố nhỏ, mang theo hương vị của biển cả và tiếng sóng vỗ. Các quán cà phê dọc bờ biển tấp nập khách, ánh nắng chiều tạo ra những dải sáng ấm áp trên mặt nước.

Zephys, một nhiếp ảnh gia đam mê và sáng tạo, đang đi dạo quanh quán cà phê ven biển để tìm kiếm những cảnh vật đẹp để chụp ảnh. Nakroth, một nhà văn lãng mạn, đang ngồi bên cửa sổ quán cà phê, viết lách và tìm cảm hứng cho cuốn sách của mình. Một cơn gió bất ngờ làm rơi những bản thảo của Nakroth, và Zephys tình cờ nhặt chúng lên giúp.

Zephys : /nhặt các bản thảo rơi/ "Xin lỗi, gió hôm nay quả thật không thông cảm cho công việc của anh."
Nakroth : /nhìn Zephys với nụ cười nhẹ/ "Cảm ơn anh. Gió thường xuyên làm như vậy. Có vẻ như hôm nay nó muốn mình gặp anh."
Zephys : "Thật ra, tôi đang tìm kiếm một khung cảnh đẹp để chụp ảnh. Còn anh, anh đang tìm cảm hứng cho cuốn sách của mình à?"
Nakroth : "Đúng vậy. Tôi đang viết một câu chuyện về những điều không thể giải thích. Có lẽ sự gặp gỡ này là một phần trong câu chuyện của tôi."

Zephys và Nakroth trò chuyện về công việc và cuộc sống. Zephys chia sẻ về những chuyến đi nhiếp ảnh của mình, trong khi Nakroth kể về những nhân vật trong cuốn sách đang viết. Họ cảm thấy một sự kết nối đặc biệt qua những cuộc trò chuyện này, và Zephys mời Nakroth tham gia cùng mình trong việc khám phá thị trấn.

---

Phần 2: Trăng Dắt Lối

Một buổi tối yên bình bên hồ nước, với ánh trăng sáng rực chiếu xuống mặt hồ. Không khí mát mẻ và trong lành. Ánh sáng mờ ảo của đêm tạo ra một không gian lãng mạn, ánh trăng phản chiếu trên mặt nước làm cho mọi thứ trở nên kỳ diệu.

Zephys và Nakroth bắt đầu hẹn hò dưới ánh trăng. Zephys chụp những bức ảnh phong cảnh và Nakroth tìm cảm hứng để viết những trang tiếp theo cho cuốn sách của mình. Cả hai cùng thưởng thức vẻ đẹp của đêm và trò chuyện về ước mơ và cuộc sống.

Zephys : /nhìn vào máy ảnh/ "Trăng đêm nay đẹp nhỉ ? Nó làm cho mặt nước trông như một tấm gương mộng mơ."
Nakroth : "Ánh trăng luôn có cách khiến mọi thứ trở nên kỳ diệu hơn. Có lẽ vì thế mà em thường tìm cảm hứng vào những đêm như thế này."
Zephys : "Anh thấy ánh trăng cũng làm em trở nên đặc biệt hơn. Em có bao giờ cảm thấy như mình đang sống trong một câu chuyện cổ tích không?"
Nakroth : "Đôi khi, em cảm thấy như thế. Đặc biệt khi có tình yêu của em bên cạnh."

Họ trò chuyện về những ước mơ và mong muốn của mình. Zephys chia sẻ về những kỳ vọng trong sự nghiệp nhiếp ảnh, trong khi Nakroth nói về những ý tưởng cho cuốn sách. Ánh trăng và không gian xung quanh tạo nên một bầu không khí lãng mạn và gần gũi.

---

3. Cơn Bão Của Số Phận

Thị trấn ven biển đang trải qua một cơn bão dữ dội. Gió thổi mạnh và mưa rơi không ngừng. Các con đường bị ngập lụt và những đợt sóng vỗ mạnh vào bờ biển. Bầu không khí đầy căng thẳng và bất ổn.

Zephys và Nakroth phải tìm nơi trú ẩn trong một quán cà phê gần bãi biển khi cơn bão đến. Zephys lo lắng về thiết bị nhiếp ảnh của mình và Nakroth lo lắng cho những bản thảo của mình. Họ cùng nhau đối mặt với cơn bão và hỗ trợ nhau trong tình huống khẩn cấp.

Zephys : /với vẻ lo lắng/ "Cơn bão này thật khủng khiếp. Anh không biết thiết bị của mình có bị hỏng không."
Nakroth : "Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua. Em cũng lo lắng về bản thảo của mình, nhưng ít nhất chúng ta có thể bảo vệ nhau."
Zephys : "Cảm ơn em , tình yêu bé nhỏ của anh . Anh cảm thấy yên tâm hơn khi có em ở đây. Em có nghĩ rằng chúng ta sẽ vượt qua được cơn bão này không?"
Nakroth : "Dĩ nhiên. Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách rồi. Cơn bão này chỉ là một thử thách nhỏ thôi."

Khi cơn bão đến gần, mọi thứ trở nên hỗn loạn. Zephys và Nakroth tìm một góc yên tĩnh trong quán cà phê và cố gắng giữ cho nhau bình tĩnh. Họ trò chuyện và động viên nhau, cảm nhận được sự gắn bó và sức mạnh của tình yêu trong lúc khó khăn.

---

4. Lệ Trong Mưa

Sau cơn bão, thị trấn bị ngập lụt và mưa vẫn không ngừng rơi. Các con phố trở nên trơn trượt và nước lụt làm mọi thứ trở nên lộn xộn. Không khí vẫn còn ẩm ướt và mệt mỏi.

Zephys và Nakroth cùng nhau dọn dẹp sau cơn bão. Zephys giúp Nakroth thu thập những bản thảo bị ướt, và Nakroth hỗ trợ Zephys bảo vệ thiết bị nhiếp ảnh của mình. Mưa rơi không ngừng, làm cho công việc thêm khó khăn và gợi nhớ đến những cảm xúc sâu sắc.

Zephys : /vừa dọn dẹp vừa nói/ "Mưa làm cho mọi thứ trở nên hỗn độn. Nhưng có lẽ đó là cách nó thể hiện nỗi buồn của nó."
Nakroth : "Mưa có thể làm chúng ta cảm thấy mệt mỏi, nhưng nó cũng làm sạch mọi thứ. Chúng ta sẽ làm mọi thứ trở lại bình thường. Quan trọng là chúng ta có nhau."
Zephys : "Anh không biết phải làm sao nếu không có em. Em luôn có cách làm cho mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn."
Nakroth : "Em cũng vậy. Anh là nguồn động viên lớn nhất của em, tình yêu của em. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua tất cả."

Họ làm việc cùng nhau để dọn dẹp những đống đổ nát và thu thập những tài liệu bị ướt. Trong khi làm việc, họ trò chuyện về những ký ức và cảm xúc của mình. Những khoảnh khắc này giúp họ gần gũi hơn và cảm nhận được sự đồng lòng trong tình yêu của mình.

---

5. Hố Sâu Của Linh Hồn

Trong một căn phòng tối tăm và tĩnh lặng, nơi ánh sáng từ ngọn đèn bàn chiếu sáng mờ ảo. Không khí nặng nề và sự yên lặng làm nổi bật những cảm xúc sâu sắc.

Sau những thử thách, Zephys cảm thấy mệt mỏi và đối mặt với những nỗi đau và ký ức cũ. Nakroth, với sự nhạy cảm của một nhà văn, giúp Zephys đối mặt với những cảm xúc sâu sắc và tìm sự chữa lành. Họ trò chuyện về những ký ức đau đớn và tìm cách vượt qua chúng.

Zephys : "Có những lúc anh cảm thấy như mình đang chìm trong hố sâu của chính mình. Những ký ức này thật quá đau đớn."
Nakroth : "Em hiểu cảm giác đó. Nhưng anh không phải đối mặt với nó một mình. Hãy để em giúp anh tìm thấy ánh sáng trong bóng tối nhé, tình yêu của em ."- Nakroth ôm lấy gương mặt của Zephys rồi âu yếm nó
Zephys : "Anh cảm thấy mình thật yếu đuối. Anh không biết làm sao để vượt qua tất cả những điều này..."
Nakroth : "Đôi khi, chúng ta cần thời gian để chữa lành. Và có lẽ, điều quan trọng là bạn đã có em bên cạnh. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mà."

Họ ngồi trong căn phòng tối, nơi Nakroth chia sẻ những câu chuyện và cảm xúc của mình để động viên Zephys. Ánh sáng mờ ảo từ ngọn đèn làm nổi bật những cảm xúc chân thành và sự gắn bó giữa họ. Nakroth giúp Zephys khám phá và đối diện với những nỗi đau sâu thẳm nhất, và Zephys cảm nhận được sự đồng cảm và ủng hộ vô điều kiện từ Nakroth.

---

6. Khoảnh Khắc Của Định Mệnh

Trên đỉnh của một ngọn núi cao, nơi chỉ có ánh sáng mờ mờ của bình minh và gió thổi mạnh. Cảnh vật rộng lớn mang đến cảm giác cả thế giới đang nằm trong tay họ. Tuy nhiên, bầu không khí đang trở nên căng thẳng khi những đám mây đen bắt đầu bao phủ bầu trời.

Zephys và Nakroth đứng trên đỉnh núi, nơi họ phải đối mặt với một quyết định quan trọng có thể thay đổi cuộc sống của họ. Zephys đang cân nhắc một hợp đồng nhiếp ảnh lớn, trong khi Nakroth đang đứng trước cơ hội xuất bản cuốn sách đầu tay. Đây là khoảnh khắc định mệnh, nơi họ phải quyết định xem tình yêu của họ có đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi thử thách không.

Zephys : "Chúng ta đứng trước một ngã rẽ lớn trong cuộc đời. Em có nghĩ rằng chúng ta có thể vượt qua những thử thách này cùng nhau không?"
Nakroth : "Em tin vào chúng ta và vào tình yêu mà chúng ta đã xây dựng. Dù kết quả ra sao, em sẽ luôn bên anh, không kể điều gì."
Zephys : "Tình hình trở nên tồi tệ hơn. Anh sợ rằng chúng ta không thể xuống núi an toàn."
Nakroth : "Đừng lo lắng quá. Chúng ta sẽ tìm cách, dù có khó khăn đến đâu."

Khi mưa càng lúc càng to, đất trên đỉnh núi trở nên trơn trượt. Bất ngờ, một cơn gió mạnh thổi qua, làm cho Zephys trượt chân và suýt ngã xuống vách núi. Nakroth nhanh chóng kéo Zephys lại và hai người ôm chặt nhau trong cơn bão.

Zephys : "Anh... anh không biết nếu chúng ta có thể làm được. Đây có thể là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau."
Nakroth : "Đừng nói như vậy. Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách. Em không muốn mất anh. Hãy tin rằng chúng ta có thể vượt qua được."

---

Khi bão qua đi, họ thấy mình bị mắc kẹt trên đỉnh núi, không còn cách nào để trở về. Tình hình trở nên nghiêm trọng khi nhiệt độ giảm xuống và họ không có đủ quần áo ấm. Trong những giờ phút cuối cùng, cả hai người cố gắng giữ ấm và giữ nhau gần gũi để giảm bớt cảm giác lạnh lẽo. Họ chia sẻ những lời cuối cùng đầy xúc động.

Zephys : "Nếu đây là kết thúc, anh muốn em biết rằng anh đã rất hạnh phúc khi có em bên cạnh."-Zephys mân mê lọn tóc trắng của Nakroth rồi đưa tay vuốt ve lấy mặt em
Nakroth : "Em cũng vậy. Dù chúng ta không thể thay đổi điều gì, tình yêu của chúng ta sẽ mãi ở lại trong trái tim em."

Khi đội cứu hộ tìm thấy họ vào buổi sáng hôm sau, các bác sĩ xác nhận rằng cả hai đã không còn nữa. Trên đỉnh núi, giữa những mảnh vụn của cuộc đời, họ nằm bên nhau, tay nắm chặt, như để chứng minh rằng tình yêu của họ đã vượt qua mọi thử thách, dù cái kết thật sự bi thảm. Những bức ảnh cuối cùng mà Zephys chụp được và những trang viết chưa hoàn thiện của Nakroth được tìm thấy cùng với họ, là những dấu vết cuối cùng của một tình yêu mãnh liệt đã bị số phận nghiệt ngã chia cắt.

---

Tnft_sumire

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro