8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ kiếp, con mẹ nó cậu kêu ai đó?"

Hách Tể vẫn còn choáng, "Hả? Xong rồi?"

Sau đó vươn tay sờ chỗ tiếp giáp giữa hai người, phát hiện Đông Hải vẫn còn đâm ở phía sau, nhưng không cứng như lúc nãy, "Anh sao vậy?"

Đông Hải bây giờ giận thật rồi.

Mình làm với người này đã hai lần rồi, trong hai lần không có lần nào được suôn sẻ, thực sự nhục nhã muốn chết.

Đông Hải không đáp lại lời cậu, rút tính khí ra, nhấc chân lật người lại, "Đừng có kêu ông xã gì đó, mắc ói quá."

Đông Hải một lần nữa tuốt cứng cậu bé, sau đó nhìn chằm chằm người quay mặt về phía gương, "Nhìn cho kỹ vào, coi tôi làm thế nào cho cậu nằm liệt giường."

Hách Tể nghe hắn nói vậy thực sự có hơi sợ, nhưng nghĩ lại một chút, Đông Hải còn có thể làm được sao, lớn không nổi sao làm nứt hậu môn của mình thêm lần nữa được.

Đang nghĩ vậy, thì có một vật cứng thô to đột nhiên mạnh mẽ đâm vào từ phía sau, nóng hừng hực, hơi khác với cảm giác lúc trước.

Đông Hải lần này không đeo bao.

Lỗ nhỏ khít chặt bởi vì vừa nãy đã được mở rộng quá mức, nên đã có thể thích ứng rất tốt sự đi vào bất thình lình này, Hách Tể muốn điều chỉnh tư thế một chút, nhưng vừa mới nhích chân, người phía sau đã bắt đầu động.

Nông vài cú lại thọc sâu vào, trêu chọc thành ruột, cọ xát làm cho bên trong vừa mềm vừa cộm (?).

Hách Tể hừ hừ vài tiếng, hai tay chống người dậy, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vô gương.

Gương mặt Đông Hải không giống với bình thường lắm, mày nhíu chặt, trên trán đổ một lớp mỏng mồ hôi, lông mi ướt, thật sự có một sức hấp dẫn không thể diễn tả bằng lời.

Mặt mày Hách Tể nóng ran, hơi thở trong miệng cũng bắt đầu trở nên dồn dập.

Sau khi biên độ nhỏ dần, Đông Hải rút ra, nghỉ một chút, lại từ lỗ huyệt hơi mở rộng đâm vào, thúc mạnh vào những điểm cứng nhỏ trong ruột, điên cuồng rút ra chọc vào, chỉ trong chốc lát đã làm cho cậu bé giữa hai chân Hách Tể phun ra một vệt trắng đục.

Chất lỏng dính dớp chảy ra, chân Hách Tể đã sớm không thể chống đỡ được nữa, mềm nhũn khuỵu xuống.

Pháo hoa trong đầu bắn tung toé, đường ruột cực lực co rút, gắt gao siết chặt vật thô cứng phía sau, phát ra âm thanh dâm mỹ.

Đông Hải thấy người cậu xìu xuống, bèn lấy hai tay chống qua hai bên người cậu, càng thâm nhập sâu hơn vào bên trong cửa động.

Da mặt Hách Tể nóng hầm hập, đôi mắt mất đi tiêu cự, "A ưm..."

Sức lực Đông Hải mạnh đến kinh người, từ phía sau đâm sâu vào trong cơ thể, cố ý chạm đến điểm G.

Hách Tể cố gắng mở to mắt, hình ảnh người phản chiếu trong gương thực thực ảo ảo, sao cũng không thể thấy rõ.

Đông Hải vừa đâm vừa một tay nhấc hông cậu lên, "Vểnh lên! Nhanh như vậy đã gục xuống rồi?"

Hách Tể nói năng không lưu loát, âm thanh trong miệng như đang nghẹn ngào.

Đông Hải nghe cậu rên trong lòng ngứa ngáy, nên cũng không nói nữa, chỉ cúi đầu lật người qua lật người lại mà đâm, cuối cùng làm cho Hách Tể phải kêu cha gọi mẹ, lúc này mới hài lòng bắn toàn bộ tinh dịch vào sâu bên trong lỗ huyệt.

Hai người trên bồn cầu làm thêm một trận, chờ đến lúc sau khi đứng chọc vào, hai chân Hách Tể đã run lẩy bẩy.

Mệt thực sự, nhưng cũng rất thoải mái, thoải mái đến nỗi số lần Hách Tể bắn còn nhiều hơn so với Đông Hải, lần cuối cùng đã nát bấy không còn ra hình dạng gì.

Sau khi làm xong, trời đã chập tối.

Đông Hải kiệt sức, tìm một chỗ nằm xuống ngủ.

Hách Tể ngồi trên bồn cầu ròng rã một tiếng đồng hồ, mới rửa hết toàn bộ tinh dịch từ trong hậu môn ra.

Chờ tới khi bước ra, Đông Hải đã ngủ thẳng cẳng.

Hách Tể khẽ rũ mắt xuống, nhìn hắn nằm lỳ trên giường, quần còn chưa cởi ra hẳn, hờ hững vắt trên hông, lộ ra đường cong eo mông rắn chắc.

Hách Tể nhìn người này, thực sự rất muốn lên nằm ngủ chung với hắn.

Hai người ngủ chung chăn, bản thân chỉ mặc quần ngủ, hắn nhất định phải để mông trần, có thể vừa ngủ vừa sờ mó hắn, sờ mó vui cũng có thể thưởng cho hắn để tay vào trong quần sờ cho mình.

Nghĩ vậy liền cảm thấy rất tốt.

Có người đứng bên giường Đông Hải cười hê hê một hồi lâu, cho đến khi Đông Hải bỗng nhiên trở mình, người này mới sợ hãi hoàn hồn trở lại.

Hách Tể quay người ra khỏi phòng, không nhanh không chậm bắt đầu mặc quần áo, vừa mặc vừa bĩu môi, không sao, dù sao mình vẫn còn trẻ, phía sau cũng chặt, cúc mới nở lần đầu, muốn kẹp chặt dưa leo chắc cũng không phải chuyện quá khó khăn gì.

Nghĩ như vậy trong lòng Hách Tể mới dễ chịu hơn chút.

Sau khi thu dọn xong liền đẩy cửa ra khỏi phòng, ngồi xổm trên chiếc xe taxi về nhà.

Tối hôm đó Hách Tể có hơi sốt.

Uống một viên thuốc hạ sốt, lục chăn bông mùa đông trong tủ ra đắp lên người, Hách Tể thật sớm đã lên giường chuẩn bị chờ ngủ đổ mồ hôi.

Nằm nửa tiếng đồng hồ, cả người nóng hổi không nói, nhưng bên trong cái mông cũng nóng hừng hực rất khó chịu, đưa tay sờ một chút, phát hiện phía sau sưng ghê gớm, còn dính một ít tơ máu.

Bởi vì chỗ ở của Hách Tể chỉ có duy nhất một chiếc gương trên bồn rửa tay, soi mặt còn được, soi chỗ này thì hơi bị khó, huống chi bây giờ còn đang phát sốt khó chịu, Hách Tể thực sự lười đi phí sức.

Chỉ mong mình đừng bị loét niêm mạc hậu môn, sáng mai đi khoa Hậu môn – trực tràng kiểm tra một chút, phòng bệnh hơn chữa bệnh.

Lúc Sungmin khoa Hậu môn – trực tràng gặp lại Hách Tể, đã không còn giống mọi khi rồi.

Mắt chìm xuống, gương mặt cười như không cười, "... Hách Tể... Ăn sáng chưa... Tôi mới vừa rửa dâu xong, cậu ăn thử đi, ăn nhiều trái cây rất tốt, thông ruột dễ tiêu."

Hách Tể giày vò cả một buổi tối cuối cùng cũng hạ sốt, lúc này sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt, chỉ thấy cậu yếu ớt đứng bên bàn làm việc, lấy một trái dâu tươi từ chiếc rổ trong tay tiểu Vương, "Cảm ơn nha."

Sungmin nhìn cậu cúi đầu ăn 4 5 trái, "Cậu tới làm gì vậy? Không phải lại tới khám nữa chứ?"

Hách Tể ăn rất lâu, nhìn thấy dâu tây trong rổ nhỏ không còn nhiều, liền có chút ngượng ngùng, "Đúng vậy."

Sungmin thở phào một hơi, "Tôi chờ cậu trả lời mà muốn ngất luôn, sao vậy, không phải hậu môn nứt nữa chứ?"

Hách Tể lắc đầu, "Không, lần này không phải."

Sau đó dừng một chút, "Lúc tôi đi học môn này học không giỏi, tự mình kiểm tra không được, muốn đến chỗ anh xem một cái cho yên tâm, quan trọng nhất là miễn phí."

Sungmin đứng dậy đi vào phòng kiểm tra phòng, "Được rồi, vào đi."

Hách Tể đi theo sau, nhanh chóng lên giường cởi quần, hai tay ôm đầu gối, chờ kiểm tra.

Sungmin đeo găng tay vào, nhìn chằm chằm tiểu huyệt đỏ ửng kia một lúc, sau đó tháo găng tay ra.

"Hách Tể à, sau này đừng đến nữa, cậu không sao, vẫn rất tốt."

Sau khi cởi găng tay ra, Sungmin thở dài, "Cậu cứ đến làm tôi rất ngại, cảm giác hơi là lạ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#haehyuk