105. 30 CÂU VĂN DỊU DÀNG SẠCH SẼ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


----
Nguồn: Weibo
Ưu dịch
-------
1. Anh không có ý thiên vị em, mà là nghiêm túc yêu hơn người khác.

2. Như sau khi mặt trời xuống núi, ngọn đèn trên cột điện phát ra ánh sáng nhè nhẹ, sự yêu thích của anh dành cho em, là một loại sa ngã dịu dàng.

3. Người xuống xe giữa đường rất nhiều, em không cần phải canh cánh trong lòng.

4. Đời người chỉ có một lần dĩ nhiên phải sống cho cháy bỏng hơn người khác chứ!

5. Chuyện dịu dàng hơn cả từ cố lên đó là, dù kết quả cuối cùng là tốt hay xấu, hãy nhớ rằng anh vẫn mãi ở đây.

6. Buồn ngủ thì nói với anh, muốn ngủ thì ngủ, chúng ta lại chẳng phải người không có ngày mai.

7. Em bị tăm tối gõ vào, đúng lúc chứng tỏ em tự mình phát sáng.

8. Ánh trăng sẽ không lao vào anh, nhưng em sẽ, là kiểu cách rất xa kia đấy.

9. Em ngược chiều ánh sáng mà tới xứng đáng với tất cả sự dịu dàng của thế giới này.

10. To tiếng cười khà, thì chẳng còn sợ hãi vậy nữa.

11. Vì yêu thích, nên có thể đương đầu muôn ngàn khó khăn.

12. Nhưng mong rằng trăm sông đều đổ về biển lớn, em có thể cùng anh nói tới chuyện sau này.

13. Tôi là kẻ lang thang giữa ngân hà, em là dân thường trú chốn mặt trăng. Tôi rong chơi vòng quanh cả vũ trụ, chỉ để tìm kiếm dấu chân em.

14. Ý nghĩa của việc sống còn là buộc phải làm chút gì đó, xin hãy cố gắng thật tốt.

15. Trong tất cả những lời tạm biệt, tôi thích nhất là “mai gặp nhé”.

16. Em thấy điểm cuối của mộng tưởng hão huyền là anh, từ nay sắc trời sáng rỡ, anh là tất cả khát vọng và ảo tưởng của em.

17. Gió ngừng bên song cửa, dặn dò tôi phải tha thiết yêu thương thế giới này.

18. Em mong anh tất cả đều tốt, mong rằng mọi lời chúc phúc đều sẽ hiệu nghiệm với anh.

19. Tôi vốn là kẻ nhàn rỗi lạc giữa vườn hồng, vạt áo đầy mùi rượu, ngã ngồi bên ao nước nhỏ ngắm cá, nhướng mày qua một đời khói lửa.

20. Mặt trời chìm nghỉm một cách dịu dàng, bầu trời sáng sủa quá, rời khỏi ban ngày, khắp nơi đầy lẻ loi.

21. Em được yêu vững vàng, chắc có can đảm làm bất cứ chuyện gì.

22. Em cứ làm chính mình đi thôi, lạ lùng chút cũng không sao, khác người cũng chẳng hề gì, anh sẽ mãi đứng bên em.

23. Em cũng từng rung động với anh, chỉ là lên đường gấp gáp quá, em quên nói mất.

24. Đừng có tròn vành vạnh, phải trở thành sao trời, có góc có cạnh, còn phát sáng.

25. Đối xử dịu dàng với mình chút đi, em chẳng qua chỉ là một đứa trẻ của vũ trụ mà thôi, không khác gì với cây cối và sao trời cả đâu.

26. Trên đời này toàn là người chưa lo nổi thân mình, người có thể quan tâm tới cảm xúc của em thật sự rất hiếm gặp.

27. Mong rằng chúng ta có thể gặp nhau rõ ràng, sau đó tự mỗi người hiểu được làm sao để yêu.

28. Nếu chuyện xảy ra trái với ý muốn ban đầu, hãy tin chắc rằng trời cao tất có sắp xếp khác.

29. Phải sống thành hai kiểu, phát sáng và không phát sáng. Lúc không phát sáng, đều là đang chuẩn bị để phát sáng.

30. Trước giờ tôi chưa thấy lẻ loi bao giờ, nói lãng mạn chút thì, tôi tự do hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro