33. Có một cô bạn gái người Việt Nam là trải nghiệm như thế nào?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người dịch: Cheng (lược dịch)

Link Zhihu: https://www.zhihu.com/question/325514742

[107 trả lời] [1180 quan tâm] [4447776 lượt xem]

------------------------------

[Gấu Trúc Nói] [+3999]

Thực lòng mà nói, con gái Việt Nam khá là truyền thống, đơn thuần, tư tưởng(*) có khác biệt khá lớn so với con gái trong nước.

Nhà tôi mở công ty chuyên về xuất nhập khẩu, mấy năm trước tôi khởi nghiệp thất bại, đành phải về làm cho công ty nhà mình, có một năm chuyên phụ trách những công việc liên quan tới bên Việt Nam. Hồi mới đến Hà Nội, tại tôi không biết nói tiếng Việt (đến giờ vẫn không biết), lại chẳng quen biết các đồng nghiệp ở đây, nên mỗi ngày cứ hết việc làm là rảnh rỗi đến phát điên lên được.

Một hôm tự dưng hứng lên, tôi mở WeChat tìm những người ở xung quanh đây, để xem gần đây có người Trung Quốc nào dùng WeChat không, giao lưu kết vài người bạn mới thỉnh thoảng còn tụ tập ăn chơi. Nào ngờ trông thấy một tài khoản nhận làm phiên dịch tạm thời, xem thông tin thì thấy là học sinh khoa tiếng Trung của một đại học nào đó ở Việt Nam, nhận làm phiên dịch viên ngắn hạn, bèn tiện tay kết bạn luôn.

Kết bạn xong cũng không nói chuyện gì cả, nhưng mấy ngày sau cô ấy chủ động nhắn tin cho tôi, hỏi tôi có phải người Trung Quốc không, nếu cần tìm phiên dịch tiếng Việt thì có thể liên hệ cô ấy. Tôi rảnh rỗi sinh nông nổi, không dưng lại bắt đầu tám với cô ấy, tám liền mười mấy ngày. Một hôm cô ấy kêu là phải về quê ở Lào Cai, vừa hay ba ngày sau tôi cũng phải đi lấy hàng ở một cảng bên cửa sông Vân Nam, Lào Cai nằm ngay phía đối diện, hai bờ ranh giới chỉ cách nhau một dải sông Hồng.

Thế là tôi hẹn gặp mặt ăn cơm, ai ngờ cô ấy nhắn lại bảo cô ấy vẫn chưa sẵn sàng. (Tôi kiểu hỏi chấm ???) Tôi vội vàng giải thích là không có ý gì khác, chỉ ăn bữa cơm chính thức làm quen thôi. Dù sao trên WeChat tôi chỉ biết là cô ấy 20 tuổi sắp sửa tốt nghiệp thôi, mặt mũi ra sao tôi cũng mù tịt thì làm sao có ý gì khác được. Thế nhưng cô ấy vẫn không đồng ý…

Tôi rảnh đến phát mốc lên được, lúc đó ở Việt Nam và biên giới trừ những đồng nghiệp hơn tôi khá nhiều tuổi ra thì chẳng quen biết ai cả. Tôi bèn bảo không thì thế này đi, mai tôi làm xong việc cũng rảnh, thuê cô làm phiên dịch tạm thời dẫn tôi đi xung quanh Lào Cai chơi, tôi đến Việt Nam cả tháng rồi vẫn chưa đi thăm thú lần nào. Cô ấy lập tức đáp, chúng tôi là bạn bè, chắc chắn sẽ không lấy tiền của tôi, coi như mai cô ấy dẫn tôi đi chơi loanh quanh vậy. Chúng tôi hẹn hôm sau gặp ở cửa ra hải quan Lào Cai.

Hôm sau lúc gặp nhau ở Lào Cai, cô ấy mặc một chiếc áo khoác màu đỏ, xinh đẹp hơn tôi nghĩ nhiều. Mặc dù không cao lắm, nhưng da rất trắng, là kiểu mà tôi thích, lúc đó đã rung động rồi. Trước tiên chúng tôi vào một quán bên đường uống cà phê phin, dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, trong sự lễ phép còn có chút gượng gạo, không biết phải nói gì, cuối cùng cô ấy quyết định đưa tôi đến thăm thị trấn Sa Pa.

Mới đầu tôi còn tưởng là đi xe ô tô, ai ngờ cô ấy lái một chiếc xe máy kiểu dáng dành cho nữ đến, còn đem theo một chiếc mũ bảo hiểm cho tôi (😂). Thế là một cô gái bé nhỏ lái chiếc xe máy kiểu nữ đèo một người đàn ông cao to đi trên con đường núi vòng vèo quanh co hơn một tiếng đồng hồ, rung lắc đến nỗi suýt nữa tôi ói cả ra.

Chúng tôi ngồi cáp treo rất lâu lên đỉnh núi Sa Pa, rồi lại đi chùa chiền mua ít đồ lưu niệm, sau đó vào thị trấn ăn sashimi các thứ, quan hệ đôi bên cũng dần trở nên thân thiết hơn. Đến chiều tối cô ấy đưa tôi về cửa khẩu Lào Cai, tôi về nước còn cô ấy về nhà.

Từ hôm về tôi bắt đầu tán cô ấy trên WeChat, được biết năm ngày sau vừa hay là sinh nhật cô ấy, tôi bèn ở lại bên cửa sông luôn. Sinh nhật hôm ấy tôi mua bánh gato đến Lào Cai, mời cô ấy và bạn bè ăn một bữa, buổi tối còn thử đi quán bar ở Lào Cai chơi, tối đó chúng tôi bắt đầu chính thức hẹn hò.

Sau đó tôi về Hà Nội, cô ấy cũng lên Hà Nội tìm việc làm, nhảy việc một lần rồi làm nhân viên bán hàng ở trung tâm thương mại đối diện công ty tôi.

Chúng tôi ở bên nhau rất thoải mái, mặc dù thực ra lúc mới bắt đầu, tiếng Trung của cô ấy chỉ sử dụng được trong cuộc sống hằng ngày thôi, bàn đến chủ đề hơi uyên thâm một tí là phải vừa đoán mò vừa sử dụng app phiên dịch, nhưng dần dần những thứ này đều biến thành chuyện nhỏ. Cô ấy thích xem phim, từ phim truyền hình Trung Quốc đến Hàn Quốc Nhật Bản, ở nhà suốt ngày cầm IPad bắt tôi phải tải phim giúp cô ấy, thích ăn đồ tây, thích uống nước ngọt, thích đi du lịch, thích quần áo và trang sức đẹp, thích mẫu điện thoại mới nhất, hay mua mỹ phẩm, và cũng khá thích Trung Quốc. Sau khi dùng Taobao một lần cô ấy mê luôn, thỉnh thoảng sẽ dùng tài khoản của tôi mua đồ trên đó, mặc dù việc giao hàng rất phiền phức, phải chuyển đến biên giới trong nước rồi nhờ bạn nhận hàng hộ, sau đó đem tới cửa khẩu Việt Nam giao cho xe khách đi Hà Nội.

Những điểm này đều không khác gì con gái trong nước hết, nhưng trên quan điểm về tiền bạc, cuộc sống, nam nữ, thì cô ấy vẫn có sự khác biệt rất lớn so với con gái Trung Quốc.

Bài này nói về trải nghiệm, từ góc độ của một người đàn ông, bạn sẽ cảm thấy con gái Việt Nam thật sự rất đơn thuần, đảm đang, truyền thống tới mức thậm chí có hơi bảo thủ, nhưng lại nhạy cảm hơn, hay nói cách khác là để ý đến cảm nhận của phái nam hơn.

Ví dụ như khi chúng tôi ở bên nhau, đó là lần đầu tiên của cô ấy (tôi không phải người bạn trai đầu tiên của cô ấy). Tôi rất kinh ngạc, nhưng cô ấy lại bảo chuyện đó rất bình thường, trừ những người kết hôn sớm, rất nhiều bạn bè của cô ấy khi còn đi học cũng chưa từng làm những chuyện không thể nói ra đó. Nhưng có thể là vì để ý đến cảm nhận của bạn trai nên trong những chuyện khác họ đều vô cùng hợp tác.

Ví dụ như quan điểm về tiền bạc, khi đó cô ấy làm nhân viên bán hàng, tiền lương hàng tháng đổi ra nhân dân tệ cũng chỉ khoảng hai nghìn tệ, phải sống rất tiết kiệm. Lúc tôi mua điện thoại, trang sức, mỹ phẩm cho bạn gái, cô ấy đều rất vui vẻ nhận quà, không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng cũng chẳng có khát vọng gì quá mãnh liệt đối với tiền bạc. Bởi vì cơ quan của chúng tôi rất gần nhau, mỗi ngày tôi đều đưa đón cô ấy đi làm, công ty ở Hà Nội có một con Toyota Crown, bình thường tôi vẫn hay lái, nhưng cô ấy không thích ngồi ô tô, cứ bắt tôi phải lái chiếc xe máy của cô ấy, vậy là cuối cùng thành ra mỗi ngày tôi lái xe máy đi làm, tiện đường đưa đón cô ấy luôn.

Hồi đó vì lý do công việc, tôi buộc phải chạy qua chạy lại giữa Trung Quốc với rất nhiều thành phố ở Việt Nam, một tháng có đến khoảng mười ngày không được ở cùng nhau, cô ấy rất hay hỏi tôi sao lại phải bận thế? Tôi bảo không bận thì sao kiếm được tiền, cuộc sống bắt ép cả. Cô ấy hỏi ngược lại, kiếm nhiều tiền thế để làm gì? Tiền đủ dùng là được rồi mà. Tôi đáp, không cố gắng kiếm tiền sau này làm sao ở nhà to, đi xe xịn được? Làm sao nuôi gia đình được. Cô ấy cứ luôn nói, bây giờ đã rất tốt rồi, cô ấy không muốn nhà to, không muốn xe xịn, bố mẹ cô ấy ở Lào Cai, nếu đổi ra nhân dân tệ thì mỗi tháng mỗi người chỉ kiếm được 1600 tệ thôi mà vẫn sống rất tốt đấy chứ. Tôi phê bình cô ấy chưa đủ chững chạc, sau này lớn rồi sẽ hiểu được tầm quan trọng của tiền bạc thôi.

Không biết nên nói là ngây thơ hay là đơn thuần nữa, bởi rất nhiều bạn bè Việt Nam xung quanh cô ấy cũng có suy nghĩ như vậy.

Trong cuộc sống, ấn tượng của tôi về những cô gái Việt Nam mà tôi đã từng tiếp xúc là hầu hết họ đều rất đảm đang. Ví dụ như chủ động làm việc nhà, trong ngoài đều dọn dẹp ngăn nắp sạch sẽ, ăn cơm xong sẽ chủ động đi pha trà (thực ra tôi không thích uống trà, nhưng người Việt Nam ăn cơm xong đều uống trà). Tôi cứ thấy ngài ngại thế nào bèn ra giúp, cô ấy sẽ cảm thấy tôi thật tốt, biết chủ động giúp đỡ cô ấy (ôm mặt). Chứ thực ra hồi trước ở nhà tôi lười như chó vậy á, thùng rác ba ngày mới đổ một lần.

Đồ ăn Việt Nam khá thanh đạm, ít dầu mỡ. Lúc mới ăn tôi thấy cũng ngon, nhưng lâu rồi thì kiểu người có hơi phúc hậu như tôi đây sẽ không chịu nổi, lúc nào cũng cảm thấy trong bụng thiếu mỡ, thường xuyên kéo cô ấy đi ăn đồ Trung Quốc. Ăn mấy lần rồi cô ấy chê đắt, hơn nữa đồ ăn Trung Quốc dầu mỡ quá, lại còn cay. Vậy nên cô ấy quyết định tự nấu cho tôi ăn, lên mạng tìm các video dạy nấu món Trung Quốc, mua nguyên một bộ đồ dùng nhà bếp và gia vị, học được cách làm thịt kho tàu, sườn chiên, thịt xào, trứng xào cà chua vân vân, mỗi lần đều làm hai món Trung Quốc, một món Việt Nam mà cô ấy thích.

Quan trọng nhất là bạn có thể thấy rất rõ ràng, rằng cô ấy thật sự để ý tới cảm nhận của bạn, tự nguyện gánh vác rất nhiều chuyện trong cuộc sống và cả tình cảm, coi bạn như người bạn đời bình đẳng, rất quan tâm đến gia đình, làm việc gì cũng sẽ đứng trên lập trường của “chúng ta”. Thậm chí còn tình nguyện nhường nhịn bạn đến một mức độ nhất định, bởi cô ấy cảm thấy bạn đối xử rất tốt với cô ấy. Tôi tình nguyện thắt dây giày cho bạn gái, về nhà cô ấy cũng sẽ chủ động cởi giày giúp tôi, con trai Trung Quốc đối xử với con gái thực sự tốt hơn con trai Việt Nam nhiều. Ở bên nhau gần được một năm, nghiêm túc mà nói chúng tôi thậm chí chưa từng cãi nhau lần nào. Sự chủ động tôn trọng và tin tưởng lẫn nhau này, tôi hoàn toàn chưa bao giờ được trải nghiệm khi yêu đương trong nước cả.

Phía trên đều là những trải nghiệm tốt đẹp, thế có cái nào không tốt không? Tất nhiên là cũng có chứ!

Dù sao hoàn cảnh lớn lên và môi trường xã hội xung quanh hai chúng tôi cũng hoàn toàn khác nhau. Trong một vài cách nhìn nhận về thế giới, thói quen trong sinh hoạt, phương thức giải quyết vấn đề đều mang theo sự khác biệt cực kì lớn.

Nhỏ thì từ những vấn đề về thói quen vệ sinh như rửa tay trước khi ăn, không được chạm tay vào thức ăn, lớn thì có cả giáo dục, y tế rồi kế hoạch cuộc đời vân vân.

Người trong nước rất chú trọng những vấn đề như giáo dục, vệ sinh y tế. Còn gia đình Việt Nam, có thể là vì quan điểm khác biệt, nên không chú trọng nhiều như trong nước.

Con của đồng nghiệp cô ấy năm nay mười tuổi, về cơ bản có thể coi như nuôi thả, bố mẹ không hề quan tâm đến thành tích học tập, về vấn đề như sau này học ở đâu, rất nhiều người vẫn còn cho rằng không cần vào đại học cũng có thể thành công. (Đây có thể chỉ là ngoại lệ, tôi không hay tiếp xúc với vấn đề giáo dục lắm.)

Công ty tổ chức khám sức khỏe, tôi mong cô ấy có thể đến khám cùng, nhưng cô ấy lại cảm thấy việc này là không cần thiết. Thậm chí cảm lạnh, ho rồi viêm phổi cũng không chịu uống thuốc. Bởi vì điều kiện ở bệnh viện công tại Việt Nam không được tốt lắm, tôi muốn mua bảo hiểm thương mại cho cô ấy, sau này còn có thể sang Trung Quốc khám bệnh. Cô ấy lại kêu bảo hiểm đắt quá, khuyên mấy lần rồi nhưng bảo thế nào cũng không chịu cho tôi mua.

Trong khoảng thời gian hẹn hò, tôi đã đi rất nhiều nơi với cô ấy, vịnh Hạ Long, Đà Nẵng, đảo Phú Quốc, thành phố Hồ Chí Minh, Vũng Tàu, Bangkok, đảo Bali vân vân, cũng đi Trung Quốc ba lần.

Lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau, quãng đường dài hơn ba trăm cây số, thế mà cô ấy lại muốn tôi đèo cô ấy bằng chiếc xe máy kiểu nữ kia (😂). Lý do là vì lái xe máy có gió thổi rất thích, hơn nữa rất tự do (thật sự có rất nhiều thanh niên Việt Nam lái xe máy kiểu nữ đi du lịch đường dài).

Ví dụ như định nghĩa và độ hiểu biết về hàng hiệu. Ừm, có một lần cô ấy bảo mua cho tôi một đôi giày thể thao hàng hiệu, tôi nhìn một cái là biết ngay giày Anta (😂). Tất nhiên là trong lòng tôi vẫn rất vui, trông thế thôi mà thực ra đi êm chân phết đấy.

Còn cả kế hoạch cuộc đời, tôi sẽ kể cho cô ấy nghe về sau tôi muốn làm gì, dùng bao nhiêu thời gian, làm thế nào, kiếm bao nhiêu tiền, muốn sống ở đâu, chăm sóc bố mẹ thế nào, dạy dỗ con cái ra sao, cho đi học ở đâu, mua nhà kiểu nào. Còn cô ấy sẽ nhìn tôi đầy ngưỡng mộ, sau đó bảo cần gì phải phức tạp hóa cuộc đời lên như thế? Cuộc sống hiện tại chẳng phải rất tốt sao? Dành nhiều thời gian cho công việc như vậy, anh làm gì còn thời gian để dành cho cuộc sống nữa. Câu nói này khiến tôi nhớ mãi không quên.

Đọc tới đây, bạn tưởng con gái Việt Nam chỉ ngây thơ, đơn thuần, ngọt ngào thôi sao? Cô ấy có thể mắng sa sả đến nỗi cảnh sát giao thông Việt Nam ngớ cả người ra, chỉ thu một phần mười số tiền phạt (cảnh sát giao thông Việt Nam được nghỉ cuối tuần, nhưng thích chủ động tăng ca, thu nhập chính của họ là tiền phạt bậy), mặc cả món đồ thủ công ở khu du lịch từ 800 nghìn xuống còn 100 nghìn. Tôi không hiểu tiếng Việt, trong cuộc sống hầu hết mọi lúc đều là do cô ấy chăm sóc tôi, từ thuê nhà đến làm giấy tờ, hiệu suất làm việc cao hơn nhiều so với cậu phiên dịch viên Việt Nam ở công ty.

Thực tế mà nói, trên thương trường và trong công việc, cá nhân tôi cho rằng thường con gái Việt Nam sẽ có năng lực hơn cánh mày râu, EQ cao, có tinh thần trách nhiệm, làm ăn với các sếp nữ ở Việt Nam phải cẩn thận hơn nhiều.

Tất nhiên, vì nhiều lý do khác nhau, thêm vào đó là thời gian gặp nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều, cuối cùng chúng tôi vẫn chia tay trong hòa bình.

Tóm lại, trong số những nước chịu ảnh hưởng từ nền văn hóa Trung Hoa, bạn gái Việt Nam là một trong những lựa chọn bạn đời thích hợp nhất đối với người Trung Quốc, quan niệm cốt lõi khá giống nhau nên ở bên nhau sẽ rất thoải mái.

(*tư tưởng: nguyên văn là tam quan bao gồm thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan.)

----------

[773 bình luận]:

[Chính Hạo] [+1378]: Đọc hết cả bài, thấy cũng không khác mấy so với 20 năm trước lúc người Hàn Quốc mới đến khu vực bán đảo Sơn Đông.
>[Gấu Trúc Nói (tác giả)] [+152]: Tôi không biết 20 năm trước khu vực bán đảo Sơn Đông là như thế nào. Có điều trước mặt người Việt Nam và một bộ phận các nước Đông Nam Á, người nước ta vẫn hay có cảm giác ưu việt, thậm chí còn có đặc quyền trên một số phương diện. Tất nhiên, cũng có khía cạnh đặc biệt hay chơi khăm người nước ngoài.
>>[Chính Hạo] [+82]: Có thể nói là cực kỳ giống.
>[Đại Phong Dương Trần] [+336]: Phụ nữ Trung Quốc trước thời kỳ cải cách mở cửa cũng đều như vậy, có thể nói là y xì đúc!
>[Nghe Tiếng Hoa Nở] [+295]: Tôi cũng từng nghe thấy câu nói tương tự “Con gái Việt Nam khá là truyền thống, đơn thuần”, có điều là do một bạn người Mĩ đến Trung Quốc du học, lúc thực tập ở công ty chúng tôi dùng tiếng Trung nói, “Con gái Trung Quốc khá là truyền thông, đơn thuần”. Đổi một góc nhìn khác, đúng mà cũng không đúng.
>>[Chính Hạo] [+125]: Tôi quen biết một người hiện tại đang mở một quán bar tại Hà Nội. Nếu xét theo góc nhìn của người Hàn Quốc từng sang nước ta, thì Việt Nam sẽ là mục tiêu mới của những tụ điểm ăn chơi trong nước. Bây giờ trong nước giá bao đêm đã vượt 2000 tệ, thậm chí có nơi từ 5000 trở lên, còn thường xuyên bị quét ổ. Mà năm đó người Hàn Quốc lập đoàn bay sang nước ta đánh golf chơi gái, tổng tiền cũng rẻ hơn so với ở Hàn Quốc, thỉnh thoàng còn gặp được vài “cô gái truyền thống, đơn thuần”.
>[Thanh Thủy Nghi Nhân] [+101]: Thật ra là do điều kiện kinh tế khác biệt tạo thành đấy. Cứ hơi giàu lên một tí là đều thay đổi cả.
>[Đi Đi Dừng Dừng] [+52]: Đúng là rất giống, công ty chúng tôi là Trung Nhật hợp vốn đầu tư, những năm 90 tổng giám đốc bên Nhật một năm tiền lương đổi ra nhân dân tệ phải đến hơn 800 nghìn tệ, tên Nhật Bản đó mỗi cuối tuần đều bay sang Thành Đô đánh golf, chơi gái.
>>[Văn Hóa] [+237]: Này cũng như kiểu người nghèo ở Tây Âu Bắc Âu chạy qua Đông Âu chơi gái vậy á. Sau đó sẽ quên sạch đây là ưu thế do nền kinh tế đem lại, mà tự hiểu nhầm rằng do đối phương quá đơn thuần hoặc do bản thân quá hấp dẫn.

[Trang Ngư] [+23]: Người anh em hạnh phúc ha! Cố gắng trân trọng đi!
>[Gấu Trúc Nói (tác giả)] [+12]: Đã chia tay rất lâu rồi.
>>[Mộng Tầm Ly] [+4]: Cô ấy có vấn đề gì sao?
>>>[Gấu Trúc Nói (tác giả)] [+44]: Thực ra vấn đề không nằm ở chỗ cô ấy, trong quá trình hẹn hò xảy ra rất nhiều biến cố, cô ấy trở thành đứa con duy nhất trong nhà, bố mẹ không mong cô ấy gả đi xa, cộng thêm các loại nguyên nhân như quan điểm vân vân.
>>>>[Mộng Tầm Ly]: Thế nên cô ấy đề nghị chia tay?
>>>>>[Gấu Trúc Nói (tác giả)] [+29]: Cuối cùng là do tôi đề nghị. Cô ấy hy vọng có thể nhanh chóng kết hôn, nhưng tôi thực sự chưa từng nghĩ đến việc sinh sống lâu dài ở Việt Nam, bố mẹ tôi cũng không thể nào đồng ý đâu. Cô ấy muốn một tháng hầu hết thời gian tôi đều phải có mặt ở Hà Nội, không cần bận bịu đến thế. Lúc đó công việc của tôi cũng không cho phép, cuối cùng sau rất nhiều lần nói chuyện, vẫn quyết định chia tay thì hơn.
>>>>>>[Quy Hàng 81192] [+23]: Ừm, hẹn hò thì tốt đẹp đấy, nhưng đề cập tới hôn nhân xây dựng gia đình thì không chỉ còn là chuyện của hai người nữa rồi. Thấy cậu bảo rằng sau này quan điểm của hai người quá khác nhau, thôi thì chia tay trong vui vẻ vậy.

------------------------------

Dịch bởi Do Quynh Trang Nguyen Zhihu Việt Nam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro