ZinZii2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc này, cả bọn đang nhanh chân dọn dẹp đồ đạc vào khu bán hàng.......

_Chết thật! Trời về chiều mà mưa to wa'.... - Đại Thành vừa lau mồ hôi vừa bưng 1 đống ghế xếp lại.

_Uhm! May mà mình thu đồ nhanh ko thì tiêu rồi!! - Yến Nhi mỉm cười lau sạch bàn dính nước.

_Thôi! Hôm nay vậy đc rồi! Nghỉ thôi , mai có hoạt động ji' hok Thành Vũ!????

Hắn nhăn trán, nghĩ ngợi :

_Mai hả??? Vẫn bán hàng như bình thường thui....

_Ờ!! Hỉu rồi....

_ỦA???? Thiên thanh đâu ta???? Nãy giờ ko thấy nó đâu hết!?? - Ngọc Anh loay hoay - Mấy ng' có thấy nhỏ đâu hok???

Cả bọn nhìn nhau, lắc đầu. Hắn hỏi :

_Hồi nãy vẫn thấy bé đi đâu mà.... Nhưng tui ko hỏi /

_Đi theo hướng nào???

Hắn chỉ theo hướng sau trường, Ngọc Anh giật mình :

_Ặc! Ko phải chứ??? Tui cũng thấy mấy con điên đó đi theo vào hướng đó.

Hà Oanh giật mình :

_Bà nói mấy con điên nào???

_Thì.... cái đám fan nữ cuồng loạn của bọn ông đó.... - Bé háy mắt kiếc bọn hắn

_Nè! Ý bà là mấy con chảnh chẹ từng... ăn hiếp Thiên Thnah đó hả???

_Xời! Chứ ai vào đây hả????

Hắn giật mình :

_Thui, mấy bạn sắp xếp đồ đạc lại đi, để mình đi kiếm pe' cho!? Phiền phức thật!

_Ai biểu ông cứ wan tâm mấy con nhỏ đó chi!??? Nhìn thấy mặt bọn nó thấy thấy ghét rùi... - Ngọc Anh bực mình

_Thui mờ! Oan cho hắn wa'... - Minh Duy nhăn mặt nhìn Ngọc Anh đang chỉ trích hắn - Thật ra là....

Hắn ngăn lại :

_Thôi! Để tớ tìm ra nhỏ đã.... Tớ sẽ tự giải thích....

Nói rồi hắn lao nhanh ra ngoài....

Mưa tầm tã.... Cả bọn nhìn theo lắc đầu :

_Nhớ cẩn thận nghe hok??? Cảm đó....

Yến nhi mỉm cười :

_2 ng' đó thương nhau wa' hén!??? Xa 1 chút là nhớ oài....

Vũ Doanh nhích nhích ng' lại gần :

_Cũng giống tui nhớ Yến Nhi hằng đêm trước khi đi ngủ thui mờ.....

Câu nói đó làm Yến Nhi đỏ ửng mặt , phang cho nó 1 cái :

_Thíck chọc tui àh!!! Nè... chọc nè...

Yến Nhi rượt nó chạy bạt mạng, bé thì nóng ran mặt vì lũ còn lại hùa theo hắn , còn hắn thì toe toét cười , vừa chạy vừa ngoái đầu lại chọc bé.....

Nguyệt Trân cười sặc sụa đến nỗi xém té ngửa vì sàn nhà trơn nhưng may là Nhật Tuấn đứng cạnh đó nên đưa tay đỡ kịp. Bé gật đầu cảm ơn....

Minh Duy và Ngọc Anh nhìn nhau cười, nụ cười dễ thương và trong sáng của 1 ngày mưa nhìn ko rõ mặt....

Mưa nhưng tiếng cười vẫn ko bị át đi mà nó còn có thêm nh~ xúc cảm khác biệt....

=======

Hắn chạy nhanh trong mưa, gọi tên bé :

_Thiên Thanh ơi!!!!!! Thiên... Thanh ,..... you ở đâu vậy????

Chạy đến gần căn phòng bí mật :

_Thiên Thanh..... Thiên Thanh....

Trong này , bé thoáng nghe thấy tiếng hắn thì bật dậy :

"Cuối cùng rồi you cũng đã đến cứu tui.... Tui.... "

Đang định đập cửa ra hiệu cho hắn thì :

_Thiên Thanh àh! Sao you lại đứng đây vậy???

Hắn chạy nhanh lại gốc cây gần đó, gần ô cửa phòng bé đang ở.... Bé ngớ ng' ra , mình sao lại ở ngoài đó nữa ta.... Nhìn ra ô cửa....

Hắn chạy nhanh lại, nhìn kỹ thì ko phải , hắn hỏi nhanh :

_Xin lỗi! Cho tôi hỏi : Bạn có thấy cô bé nào đi wa đây ko???

"Bé " ngoài đó vẫn im lặng.... Đang ngồi dựa vào gốc cây khóc....

Còn bé trong này thì giật mình :"Sao ng' đó giống mình thế nhỉ??? Hèn ji' hắn nhận ko ra là phải???? Để coi bé đó định làm ji' đây.... Chắc là đồng bọn của con nhóm trưởng chứ ji' nữa đây! Hừ!!! "

Chợt, con nhỏ ngoài này ôm chầm lấy hắn, khóc nức nở :

_Huhuhuh.... Sao anh xa em???? Anh nỡ phản bội em sao????

WHAT????? CÁI JI'???? CON NHỎ ĐÓ NÓ.... NÓI... CÁI JI'... VẬY TRỜI???

PHẢN BỘI???? WHAT!!!???? HẮN... SAO???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#love