Phẫu thuật (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vòng quay ngựa gỗ chầm chậm dừng lại, Hiên Hiên lập tức chạy xuống ngay sau khi nó ngừng chuyển động, lao vào lồng ngực của Lê Sóc.

Lê Sóc cười xoa mái tóc mềm mại của nhóc, thuận tay bế nhóc lên: "Được rồi, giờ muốn đi đâu chơi nào?"

Hiên Hiên nhìn xung quanh một chút, sau đó ánh mắt đột nhiên sáng lên, chỉ tay về phía sau Lê Sóc.

Lê Sóc quay lại nhìn theo hướng Hiên Hiên chỉ, phát hiện đó là trò escape room.

"Escape room à..." Trương Thần Dật nhìn về phía Hiên Hiên: "Phải suy luận rất nhiều đấy, em có chắc không?"

Lê Sóc cười nói: "Cậu từng chơi rồi à?"

"Chơi rồi, chơi hai lần, nhưng không phải ở đây." Trương Thần Dật quay đầu nhìn về phía Lê Sóc, giơ lên hai ngón tay: "Kỉ lục cao nhất là đi đến cấp thứ hai, cấp thứ ba thì không thành công."

Hiên Hiên sau khi nghe xong thì vùi vào lòng Lê Sóc, làm nũng nói: "Em muốn chơi..."

Lê Sóc nhìn Hiên Hiên rồi lại nhìn Trương Thần Dật, nhẹ nhàng cười một chút, như muốn hỏi ý kiến của hắn. Hiên Hiên đang ở trong lồng ngực Lê Sóc cũng chậm chậm quay đầu lại.

Nhìn thấy một lớn một nhỏ nhìn chằm chằm mình, Trương Thần Dật bất đắc dĩ cười: "Được rồi, đi chơi đi."

"Oh yeah!" Hiên Hiên giơ tay vui mừng, Lê Sóc đặt nhóc xuống, Hiên Hiên liền chạy lon ton trên mặt đất.

Đi tới trước cửa, bọn họ mới phát hiện escape room này so với bên ngoài thì lớn hơn nhiêu, bên trong còn có từng chủ đề khác nhau, người chơi có thể chọn phân cảnh mình muốn.

Trương Thần Dật vừa mới tới cửa đã nhận trách nhiệm đi tới chỗ nhân viên phục vụ hỏi: "Cho tôi hỏi có phòng nào phù hợp với trẻ em không?" Bởi vì chủ đề chính của trò escape room này chủ yếu là kinh dị, khung cảnh máu me rồi NPC đáng sợ, hắn sợ Hiên Hiên không chịu nổi.

Nhân viên công tác nhìn Hiên Hiên, sau đó cúi đầu mở tủ lấy ra danh sách tất cả các chủ đề trong trò escape room này.

Nhân viên dùng bút khoanh tròn ba chủ đề: "Ba chủ đề này tương đối phù hợp, nhất là cái này, trẻ em sẽ rất thích."

Trương Thần Dật nhìn những chủ đề nhân viên vừa khoanh một chút, có cảnh Alice ở xứ sở thần tiên, vượt ngục và cướp ngân hàng. Cái nhân viên vừa nói chính là Alice ở xứ sở thần tiên.

Theo như giới thiệu ngắn gọn thì chủ đề vượt ngục tương đối khó. Trong đó có chút ít máu me, cũng sẽ có vài NPC phối hợp giúp người chơi vượt qua. Cướp ngân hàng là ở trong một ngân hàng sạch sẽ, nhưng điều đáng sợ là trong này có không ít cơ quan, ngăn cản người chơi qua ải. Cuối cùng là phòng Alice ở xứ sở thần tiên, tạo một không gian như chuyện cổ tích, xung quanh rất nhiều màu sắc, khiến người chơi cảm thấy mình thật sự bước chân vào thế giới cổ tích.

Lê Sóc nắm tay Hiên Hiên nhìn sang, Hiên Hiên cũng ngoi lên xem, sau đó chỉ vào chủ đề Alice ở xứ sở thần tiên, hưng phấn nói: "Em muốn cái này!"

Lê Sóc nhìn một chút, cười nói: "Tôi thấy cái này không tồi."

"Được, vậy cái này đi."

Nhân viên công tác đứng ở một bên nhìn bọn họ, sau đó cười nói: "Chủ đề này của chúng tôi có cung cấp phục trang, mọi người có muốn không?"

Trương Thần Dật liếc nhìn hai người kia một cái, xác định bọn họ không có phản đối, cười nói: "Được."

Nhân viên công tác sau khi nghe được liền mở ngăn kéo lấy một chiếc hộp đựng rất nhiều mẩu giấy nhỏ ra, nói là phục trang phải dựa vào bốc thăm may rủi.

Lê Sóc và Trương Thần Dật mỗi người bốc một cái, bởi vì trẻ em chỉ có một bộ nên Hiên Hiên không cần phải bốc thăm.

Lê Sóc mở giấy ra thì thấy trên đó viết một con số, cho nên bọn họ cũng không biết phục trang ngẫu nhiên của mình là gì cho đến khi được nhận chúng.

Họ trả lại giấy cho nhân viên, sau đó đi vào trong phòng thay đồ chờ đợi.

Lê Sóc vào một phòng, Hiên Hiên và Trương Thần Dật vào một phòng, bởi vì sợ phục trang phiền phức Hiên Hiên không tự mình mặc được.

Lê Sóc ở trong phòng thay đồ đợi một lúc. Sau đó không lâu, nhân viên công tác gõ nhẹ cửa phòng Lê Sóc, đưa phục trang cho anh rồi rời đi.

Lê Sóc khóa cửa sau khi thấy nhân viên đi khỏi, rồi anh cúi đầu nhìn bộ phục trang kia.

Bộ đồ anh nhận được là một bộ quần áo màu xanh lam, bên cạnh còn kèm theo một đôi tai thỏ, một cái kính độc nhãn, và một cái đồng hồ bỏ túi. Có vẻ như anh đã vào vai White Rabbit trong Alice rồi.

Bởi vì trang phục của White Rabbit có chút phức tạp, Lê Sóc phải nghiên cứu một hồi rồi mới mặc vào. Không ngờ lúc mặc vào người, bộ quần áo lại vừa vặn ngoài ý muốn.

Lê Sóc cảm thấy mình vô cùng may mắn, anh còn chưa quên sau gáy mình còn đang dán băng gạc đâu. Bộ đồ của White Rabbit có cổ áo cao, hoàn toàn có thể che đậy được vết thương mà không có bất kì sơ hở nào.

Sau khi thay đồ xong, Lê Sóc thuận tay mang theo phụ kiện bên cạnh, nhưng động tác dừng lại ở đôi tai thỏ.

Phải đeo nó vào à?

Mặc dù khi bước chân vào công viên giải trí anh đã gạt bỏ tuổi tác mình sang một bên, nhưng đeo cái tai thỏ này quả thật có chút không được tự nhiên...

...

Quên đi, khó lắm mới đi được một chuyến, ngây thơ một lần đi.

Lê Sóc nghĩ thông suốt, đến đây vui là chính, đâu cần rối rắm nhiều như vậy. Anh đeo lên rồi xoay người mở cửa đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài, anh đã thấy Hiên Hiên ngồi ở đó chờ sẵn. Nhóc mặc một chiếc áo khoác lông màu tím xám, còn đeo một đôi tai mèo nho nhỏ. Áo khoác có chút rộng so với Hiên Hiên, rộng rãi thùng thình rất đáng yêu. Là mèo Cheshire.

Phòng thay đồ này là ở bên trong escape room, cho nên không có người nào. Việc này cũng khiến cho Lê Sóc càng không bận tâm đến cái thứ trên đầu mình.

Hiên Hiên nghe thấy tiếng mở cửa thì quay sang, thấy Lê Sóc đi ra thì hưng phấn đứng lên, chạy tới bên người Lê Sóc: "Lê ca ca là con thỏ!"

"Ừm." Lê Sóc ngồi xổm xuống nhẹ nhàng xoa đầu Hiên Hiên, cười nói: "Rất đáng yêu."

Hiên Hiên xấu hổ cười hai tiếng.

Sau đó không lâu, cửa phòng của Trương Thần Dật mở ra. Lê Sóc tò mò nhìn qua, cả người sửng sốt một chút, nhịn không được bật cười một tiếng.

Hắn mặc một chiếc váy màu xanh trắng, váy dài đến đầu gối, tay còn đang cầm bộ tóc giả màu vàng.

Hắn bốc được bộ của Alice.

Trương Thần Dật thấy Lê Sóc cũng sửng sốt một chút, khó tin cười nói: "Êy, sao bộ của anh lại đẹp như vậy?"

Lê Sóc đánh giá bộ đồ của Trương Thần Dật một chút, cười nói: "Của cậu cũng không tệ."

"Thôi xin, tôi không chịu nổi cái bộ tóc giả xấu xí này đâu" nói xong liền đội tóc giả vào.

Lê Sóc thật sự không nhịn cười nổi.

Trương Thần Dật không được tự nhiên kéo tóc giả xuống, sờ sờ vành tai đỏ ửng của mình, không biết là do bị Lê Sóc cười, hay là do Lê Sóc mặc bộ này rất đẹp.

Bộ đồ này làm tôn lên dáng người của Lê Sóc, kính độc nhãn làm tăng lên cảm giác nhã nhặn của anh, hơn nữa còn đôi tai thỏ trên đầu kia, đáng yêu không chịu được.

Trương Thần Dật ở bên cạnh yên lặng hít sâu mấy hơi để thả lỏng tâm trạng, sau đó trả tóc giả cho nhân viên ở cửa, bắt đầu tiến vào cấp thứ nhất.

Bọn họ vừa bước vào đã bị cảnh tượng bên trong làm cho vô cùng kinh ngạc. Trong đây có rất nhiều loại nấm còn cao hơn họ, sàn nhà và vách tường đều được lấp đầy bởi những khối vuông đen trắng, còn có mấy lá bài poker chào hỏi họ, vô cùng đáng yêu, cả người Hiên Hiên đã bắt đầu hào hứng không thôi.

Quy tắc được dán ở cửa, Lê Sóc nhanh chóng đọc xong nó, rồi bắt đầu trò chơi.

Thời gian giới hạn là hai tiếng, trong vòng hai tiếng, bọn họ phải cố gắng tìm ra tất cả manh mối để vượt cấp. Tổng cộng có sáu cấp, và khi thời gian kết thúc bọn họ phải dừng lại ngay lập tức không được làm thêm gì nữa. Mà cái chủ đề Alice ở xứ sở thần tiên này có độ khó không cao so với các chủ đề khác, hơn nữa Lê Sóc và Trương Thần Dật IQ không thấp, ba người bọn họ đã vượt qua bốn cấp trong vòng hai tiếng đồng hồ, còn hai cấp nữa là hoàn thành rồi.

Sau khi đi ra, Trương Thần Dật lấy di động chụp ảnh ba người khi còn đang mặc phục trang, sau đó mới vào phòng thay đồ trả lại phục trang cho nhân viên rồi mới rời đi.

"Ọt ọt ọt" Vừa mới đi không lâu, bụng Hiên Hiên đã bắt đầu biểu tình. Nhóc con sờ cái bụng rỗng tuếch của mình, nhìn Trương Thần Dật bặm môi.

Thần Dật nhẹ nhàng cười, bế Hiên Hiên lên: "Được rồi, đi ăn cơm trưa nào."

Bọn họ nhanh chóng tìm được một nhà hàng không tồi. Ở đây không có nhiều gia đình lắm, vậy nên họ liền chọn một chỗ ngồi ở bên cửa sổ.

Lê Sóc thuận tay cầm menu bên cạnh lên, đưa cho hai người đối diện một cái, giữ lại một cuốn cho mình.

Hiên Hiên xem không hiểu cứ thế lật hồn nhiên, sau đó trả menu về, ngồi ngây người trên ghế.

Đang lúc buồn chán muốn ngáp, nhóc chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến giọng nói thầm thì của nhân viên phục vụ.

"Ê ê ê, cậu xem, hai người kia đẹp trai ghê!"

"Có muốn lấy phương thức liên lạc không?"

"Thôi, vừa nhìn là đã thấy bọn họ là một đôi, còn có con nhỏ kìa. Cậu xem, bạn nhỏ kia nhìn có vẻ giống người đeo kính hơn."

"Hả? Tớ chỉ nghĩ là anh em thôi, hai người họ không ai giống Omega cả."

"...Beta thì không xứng có người yêu hả?"

"Thế đứa nhỏ từ đâu ra?"

Hiên Hiên nãy giờ ngồi nghe không nhịn được cười, nhóc ngồi ở ngoài nên miễn cưỡng nghe được một chút, còn hai người kia ngồi trong chăm chú xem menu có vẻ không nghe thấy gì.

Cái gì mà một đôi chứ... Cũng đã theo đuổi được đâu.

Nhóc nhìn Lê Sóc, rồi lại quay sang nhìn Trương Thần Dật, chu môi thầm nghĩ: "Trương ca ca hay xấu hổ quá."

"Hiên Hiên, có muốn ăn cái này không?" Trương Thần Dật đưa menu cho Hiên Hiên: "Có phô mai."

Hiên Hiên nghe vậy thì gật đầu, sau đó giúp hai người gọi phục vụ đến order.

Ăn uống xong xuôi, bọn họ lại tiếp tục đi chơi đến tận cuối ngày, gần như mỗi trò đều chơi một lần. Nhưng đa số là Hiên Hiên và Trương Thần Dật chơi, còn Lê Sóc ở bên cạnh đứng xem, thỉnh thoảng đi mua chút đồ ăn cho đỡ thèm.

"Trời tối rồi, chúng ta về nhà thôi." Trương Thần Dật nhìn thời gian trên di động: "Thời gian trôi nhanh thật."

Lê Sóc gật đầu: "Quả thật rất nhanh." Anh nắm tay Hiên Hiên, đi theo Trương Thần Dật ra cửa.

Đi ra khỏi công viên giải trí, Trương Thần Dật nhận lại Hiên Hiên, bế nhóc lên: "Tạm biệt Lê ca ca đi."

Hiên Hiên miễn cưỡng vẫy tay: "Tạm biệt."

Lê Sóc cũng mỉm cười vẫy tay lại, xoay người rời đi.

Lúc tới chỗ đỗ xe, tầm mắt anh đột nhiên chú ý tới chiếc xe ở phía đối diện.

Lê Sóc khẽ nhíu mày. Anh vừa mới định qua đó xem biển số xe, đột nhiên một chiếc xe đỗ ở phía trước, chắn tầm mắt Lê Sóc.

Trong lòng Lê Sóc âm thầm thở dài, cũng không suy nghĩ nhiều, lái xe rời đi.

————————-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro