Hóa chất Z

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện này diễn ra ở một thế giới khác hoàn toàn khác...Một boyband gồm bốn người bạn thân:

Trình Hải Vương(ưu điểm: phản ứng tình huống tốt, nhanh nhẹn, sức bền.

Nhược điểm: lười biếng, hấp tấp)

Lê Đăng Khoa( ưu điểm: thông minh, cần cù, suy luận.

Nhược điểm: cầu toàn)

Nguyễn Vũ Kim Lâm (ưu điểm: dứt khoác, lạnh lùng, khéo léo, biết nấu ăn.

Nhược điểm: ít nói, giao tiếp kém)

Võ Bách Tùng( ưu điểm: sức mạnh, sức chịu đựng .

Nhược điểm: nóng nảy, bộc trực)

Tất cả đều là học sinh lớp 11C trường trung học Rirekno. Buổi học sáng thứ tư diễn ra như mọi ngày, ở Rirekno vào thứ tư học sinh chỉ cần học 4 tiết, còn tất cả các ngày còn lại đều học 5 tiết. Lớp của nhóm này nằm ở lầu hai.

Trong tiết hai, lớp 11C học về môn công nghệ y học, giáo viên là thầy Hoàng Trung Phương. Bài học hôm nay mà thầy Phương giảng đó là cách để bảo quản thi thể lâu hơn. Thầy Phương giảng về một loại hóa chất có tên là Zdiorum. Gọi tắc là Z:

Thầy Phương:" Zdiorum là một loại hóa chất mang tính đột phá của công nghệ y học nói riêng và nhân loại nói chung, Zdiorum khi được tiêm trực tiếp vào tử thi ở bất cứ vị trí nào, thì Z cũng sẽ bị hấp dẫn bởi các tế bào não của tử thi, Chính vì vậy Z sẽ trực tiếp di chuyển lên não và làm ấm não bộ của tử thi, rồi truyền lệnh giữ ấm đó cho các cơ quan khác như tim, phổi, gan v.v... Z sẽ giữ ấm cơ thể của tử thi và chống phân hủy trong thời gian rất dài. Tuy nhiên hóa chất này vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệm, nên chưa được sử dụng vào trong thực tế, vì có nhiều ý kiến trái chiều khi các nhà khoa học thực nghiệm Z trên chuộc bạch."
Đăng khoa giơ tay hỏi:" thưa thầy, trong sách không đề cập, nhưng em muốn biết kết quả của cuộc thử nghiệm đó."
Thầy Phương:"Câu hỏi hay lắm, kết quả là mức độ giữ ấm cơ thể không đạt được như mong muốn, hơn nữa dường như nó không làm chậm mà còn thúc đẩy quá trính phân hủy, một số đồng thuận thì cho rằng có thể trên chuộc bạch không cho kết quả như mong muốn, nhưng trên tử thi thật thì sẽ khác, số còn lại thì phản đối.
Hải Vương đưa tay phát biểu:" thưa thầy, vậy tại sao không thực nghiêm Z trên tử thi thật?"

Thấy Phương:" câu hỏi của em thì ngay cả thầy cũng không có câu trả lời... nhưng trường Rirekno của chúng ta rất may mắn có được một mẫu Z này và đang được bảo quản trong phòng thực hành môn công nghệ y học, nếu muốn tìm hiểu thêm các em có thể đến phòng thực hành công nghệ y học. "

Cả lớp khi nghe câu nói của thầy dường như... chẳng ai quan tâm tới cái loại Zdiorum này, vì thông tin về Zdiorum trong sách khá mơ hồ, họ cũng chỉ cần trả lời mơ hồ đại khái là có điểm nếu như trong đề thi hoặc bài kiểm tra có đề cập đến Zdiorum. Ngoại trừ một người... Lê Đăng Khoa, với tính cách thích nghiên cứu và tìm tòi, thì những thứ mơ hồ như Zdiorum là một điều cực kì thú vị mà Khoa không thể nào bỏ qua được. Tất nhiên Khoa sẽ lôi theo 3 người còn lại là, Vương, Lâm, Tùng cùng theo... ờh thì... 3 người họ cũng nằm nhóm những người không quan tâm tới loại hóa chất này, họ chỉ đi theo Khoa thôi.
Chuông báo hết tiết ba và giờ ra chơi đã đến. Học sinh ùa ra khỏi lớp để giải trí, nghỉ ngơi xã street sau 3 tiết học... tạm gọi là căng thẳng. Trong lớp còn lại 4 người
Khoa:" giờ xuống phòng thực hành coi Z nha tụi bây."
Vương:" Z cái đầu mày, ra chơi có nửa tiếng, tranh thủ ngủ còn có lý hơn."

Tùng:" cái thằng này, thôi đi với nó đi cho nó mãn nguyện, chứ không thôi nó nhai cái vụ này tới tốt nghiệp luôn đó."
Lâm:*cười khẽ* rồi nắm áo Vương đứng dậy đi theo Khoa.

Trong phòng thực hành, căn phòng rất kín và sạch sẽ, có máy lạnh điều hòa để giữ nhiệt độ luôn thấp thuận lợi cho việc bảo quản các hóa chất, 4 người đeo gang tay vào rồi tìm Z. ống đựng Hóa chất Z nằm ở góc phải, rất dễ tìm ra... vì nó có màu đỏ tím, nổi bật hơn hết so với những loại hóa chất khác và trên lọ đựng cũng có dòng chữ ZDIORUM. Đăng Khoa cầm lọ đựng lên lắc nhẹ, thoạt nhìn thì ngỡ rằng nó thuộc dạng lỏng, nhưng khi lắc lên thì mới biết rằng nó sệt sệt chứ không hoàn toàn lỏng. khi lắc lên một lúc sau thì nhiệt độ trong lọ bổng dưng tăng lên nhanh...nhanh nhưng không đột ngột vì vậy không làm vỡ lọ thủy tinh, Khoa cảm nhận được hơi nóng trên tay mình, áp suất bên trong lọ ngày càng lớn... lớn tới mức đẩy văng cả nắp lọ ( giống như khi bật nút chai rượu sâm-banh), Hải Vương nhanh tay chụp dược nắp lọ khi vừa bắn ra, trong khi Đăng Khoa thì đang cảm thấy điều gì đó không ổn với loại hóa chất này, Lâm và Tùng cũng tỏ vẻ hoang mang.
Vương đậy nắp vào lọ rồi giật luôn lọ Z trên tay Khoa để lại lên kệ

Vương:" thôi coi nhiêu đây đủ rồi, ra căn tin uống miếng nước rồi vô học tiếp."

Cả nhóm cùng ra căn tin, cả giờ ra chơi hôm ấy, Khoa như bất thần, không nói một lời nào... dường như có điều gì đó trong lọ hóa chất khiên Khoa bất an.

Khi tiết học cuối cùng kết thúc thì Đăng Khoa mới nói:

Khoa:"Ê! Mấy thằng bây đi với tao chút nữa coi, hình như cái Z đó không ổn đâu?"

Lần này vẻ mặt khoa vô cùng nghiêm túc, Vương cũng không giễu cợt đòi ngủ nữa. Cả nhóm vào phòng thí nghiệm lần nữa. Họ đến đúng chiếc kệ đựng Z

Nhưng... Z không còn nằm ở đó nữa...

Lọ Z đâu hồi sau mới biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro