NÀNG TIÊN CÁ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở đâu đó xa ngoài biển khơi
Người ta hát khúc ca của biển
Hát về cuộc tình bi thảm
Của người con gái biển khơi

Họ ca ngợi sắc đẹp của nàng
Họ nói sóng uốn xoăn lọn tóc nàng
Họ bảo từng viên ngọc thạch trong kho báu dưới đại dương
Mang màu sắc tựa đôi mắt nàng
Họ đồn thổi tiếng sóng biển
Cuốn theo giọng ca vang vọng từ nàng
Rung động khi chạm vào những cánh buồm
Mê hoặc khi rót vào tim

Họ ca ngợi người cá khi yêu
Trung trinh và chiếm hữu
Sẽ đem người nàng yêu giấu dưới đáy biển
Như người ta chôn kho báu thật sâu

Nàng cất hoàng tử trong tim
Hòa mình vào cơn sóng lớn
Hát vang bản tình ca muôn thuở
Tan biến trong cô đơn

Nàng là một nàng công chúa
Chàng là một chàng hoàng tử
Cô ấy cũng là một công chúa

Nàng _công chúa đại dương
Ngoại tộc
Chàng _hoàng tử đất liền
Hào hoa
Cô ấy _công chúa láng giềng
Đồng tộc

Chàng không biết nàng là công chúa
Nàng nào hay chàng là vương tử
Cô ấy càng không nghĩ nàng yêu chàng
Chẳng qua đã không còn quan trọng

Nàng đi rồi
Chàng hạnh phúc với cô ấy
Có phải chăng
Đoá hoa ấy thông tri tình yêu
"Ta yêu người "
Có phải lời cô ấy muốn nói?
"Ta bên người "
Có phải điều cô ấy muốn làm?

Bất quá
Những thứ nàng không biết
Nàng giờ không còn tha thiết
Những gì chàng không biết
Chàng sẽ không có cơ hội được biết
Những thứ cô ấy không biết
Cô ấy chưa từng biết
Và mọi bí mật đều tan biến
Ngay thời khắc nàng tan thành bọt biển

Hoàng tử một lần nữa ra khơi
Gió vỗ vào sóng
Nghe như tiếng hát ai
Bài ca trường tồn của biển
Chẳng qua chỉ để tưởng niệm giọng ca nàng
Nhớ đã từng có một người cá
Chưa biết yêu chưa nếm đau
Từng có thể ca trong trẻo vô ngần
Từng có thể ca mê hoặc lòng người
Đôi mắt xanh Lục bảo
Mái tóc xoăn vòng sóng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro