Chương 13 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rõ ràng đã uống thuốc hạ sốt, nhưng lúc này Vương Nhất Bác lại ôm anh từ phía sau như vậy, còn không chút kiêng kỵ hút lấy tin tức tố của anh.

Tiêu Chiến cảm giác được phía trước của mình càng lúc càng nóng.

"Chúng ta. . . Ra ngoài đi" Vương Nhất Bác nỉ non.

"Được."

Vương Nhất Bác lưu luyến không muốn rời khỏi  người Tiêu Chiến, lặng lẽ bước ra ngoài. Nhìn quanh một chút, dù là phòng khách sạn, nhưng mọi thứ đều được Tiêu Chiến sắp xếp vô cùng ngăn nắp.

Tiêu Chiến nhìn miếng dán ngăn tin tức tố mới tinh vừa tháo ra, khoé môi khẽ nhếch, sau đó thẳng tay ném vào thùng rác.

Trong không khí lúc này tràn ngập hương tin tức tố nước đá chanh của Tiêu Chiến, mùi hương vô cùng thanh khiết, nhưng cũng trầm ổn, tuy nhẹ nhàng thoang thoảng nhưng lại quyến rũ say lòng.

Mẹ nó, đúng là tin tức tố của Alpha cấp cao có khác, không cần quá nồng đậm ra sức câu dẫn con mồi, nhưng lại vô cùng cao quý, mê hoặc. Chính là khiến con mồi tự mình nộp mạng.

Mà mùi hương trong không khí lúc này so với hương thơm trên người Tiêu Chiến. . . Rõ ràng là không cách nào có thể so sánh được.

Chỉ là trong mấy giây, Vương Nhất Bác lại nôn nóng muốn thúc giục Tiêu Chiến, tại sao còn chưa chịu ra đây với cậu.

Tiêu Chiến vẫn mặc áo sơ mi bỏ vào trong quần jeans chỉnh tề, từ nhà vệ sinh đi ra. Anh không nói gì, chỉ ôn nhu nhìn Vương Nhất Bác.

Cậu ngẩng đầu, liền rơi vào ánh mắt của Tiêu Chiến, trầm luân vào trong đó. Vương Nhất Bác thấy đùi mình mềm nhũn, toàn thân không còn tí sức, cứ thế ngồi phịch xuống giường.

"Anh. . . Đừng có dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi"

Tiêu Chiến là một Alpha cấp cao, ánh mắt có bao nhiêu công kích cùng thống trị. Anh lúc này lại đưa ánh mắt mười phần nhu tình, bảy phần áp bức như thế hướng về phía Vương Nhất Bác. Cậu đang trong thời kỳ phát tình, bản chất đang vô cùng yếu ớt, nếu anh cứ tiếp tục nhìn cậu như thế, cậu sợ. . . Sợ tuyến phòng ngự cuối cùng của bản thân cũng bị anh phá hỏng.

Tiêu Chiến trong ánh mắt có chút biến đổi, mang theo tình yêu lẫn ham muốn dục vọng đều buông lỏng.

Vương Nhất Bác thở ra một hơi.

Tiêu Chiến vẫn đứng im tại chỗ. Ở trên cao nhìn xuống Vương Nhất Bác, trong mắt còn mang theo muôn vàn sủng ái.

Vương Nhất Bác ngẩng đầu nhìn sườn mặt tinh xảo của anh, người trước mắt cậu quá mức hoàn mỹ, lúc này lại toả sáng như một vị thần, xung quanh tỏa ra tin tức tố mê hoặc giống như độc dược. . . Nhưng lại cực kỳ mê người.

"Tiêu Chiến. . ." Vương Nhất Bác thanh âm tràn đầy ham muốn, tông giọng còn mang theo chút rung động cùng nức nở  "Lại đây. . ."

Tiêu Chiến tiến lên hai bước, đứng trước mặt Vương Nhất Bác.

Khoảng cách càng gần, mùi hương tin tức tố của anh càng nồng đậm, đánh thẳng vào đại não của Vương Nhất Bác.

Cậu lầm bầm chửi một tiếng, liền vòng tay ôm lấy eo Tiêu Chiến, đầu nhỏ thoải mái áp vào người anh, tóc mềm cọ qua cọ lại lên phần bụng phẳng lì.

Trên quần áo đều là hương thơm của anh, Vương Nhất Bác tham lam ngửi lấy, sau đó nghiêm túc nhíu nhíu mày, vẫn cảm thấy không đủ.

Cậu linh hoạt đem áo sơ mi đang bỏ trong quần của anh kéo ra, đưa tay vào bên trong, sờ lên làn da nóng rực không biết là do sốt hay là do ham muốn của Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác chẳng ngần ngại vén áo anh lên, chui vào bên trong, áp mặt lên bụng của người đối diện.

Đúng rồi. Như thế này! Mới đủ.

Vương Nhất Bác say mê cọ cọ mặt vào bụng anh.

Tiêu Chiến cúi đầu nhìn xem cái người đang chui vào trong áo mình.

"Như thế đủ rồi?"

Vương Nhất Bác thành thật lắc đầu.

"Em chui ra đi."

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn chui ra, hai tay lại vòng qua thắt lưng, khoá chặt eo của Tiêu Chiến.

"Thích?"

Tiêu Chiến thanh âm như có ma lực. Vương Nhất Bác tựa hồ thấy cánh tay mình mềm nhũn, không còn chút sức lực.

Vương Nhất Bác gật gật đầu. "Thích, vô cùng thích."

Buổi chiều trên xe rõ ràng cậu mới tiêm thuốc ức chế, không biết vì sao vừa ngửi thấy tin tức tố của Tiêu Chiến liền có thể phát tình đến nước này. Nhưng cậu bây giờ không muốn quản, cậu muốn được phát tình. Vậy mà thuốc ức chế lúc này vừa hay lại phát huy tác dụng, đem một Vương Nhất Bác đang động tình đè nén xuống.

"Khó chịu?"

Vương Nhất Bác gật gật đầu.

"Tin tức tố của tôi" Tiêu Chiến lại phóng ra lượng lớn tin tức tố, Vương Nhất Bác rên lên một tiếng ngã vật ra giường. "Em thích đến thế sao. . ." Tiêu Chiến nhẹ cười.

Anh trèo lên giường, cúi người áp chế quấn lấy Vương Nhất Bác. Anh nhìn Vương Nhất Bác toàn thân đã bị tình dục chiếm lấy, da thịt trắng nõn đã nhiễm màu hồng phấn, hai mắt dần mất đi tiêu cự, miệng nhỏ hồng nhuận hé mở. Vương Nhất Bác quá mức gợi cảm.

Anh vẫn là không kiềm được, ấn môi mình xuống môi cậu, hôn lên đôi môi ẩm ướt đã sớm đòi hỏi, lưỡi nhanh chóng cạy mở khớp hàm, hung hăng bắt lấy lưỡi cậu, quấn quýt mút mát triền miên.

Hương vị nước đá chanh nồng đậm tràn vào khoang miệng, cộng với việc môi lưỡi giao triền, đã triệt để khiến đại não của Vương Nhất Bác bùng nổ.

Tiêu Chiến tách khỏi đôi môi gây nghiện của cậu, tay không ngừng vuốt ve mân mê cơ thể mềm mại như lụa thượng hạng.

Vừa mới tận hưởng được một chút cưng chiều, Tiêu Chiến lúc này lại muốn rời đi, khiến Vương Nhất Bác toàn thân bức rức, trong tâm thật muốn được người phía trên hảo hảo yêu thương.

Cậu dằn lòng không nổi, ngẩng đầu tìm đến môi Tiêu Chiến. Cậu hé miệng ngậm lấy cánh môi anh, còn ngang nhiên dùng lưỡi liếm láp, tuỳ tiện cướp đoạt hương vị bên trong vòm miệng. Tin tức tố bên trong khoang miệng Tiêu Chiến khiến cậu say mê đầu óc, cậu hôn càng lúc càng sâu, không dừng lại được.

Hô hấp càng ngày càng gấp rút, Vương Nhất Bác có chút chịu không nổi. Cậu tách khỏi môi Tiêu Chiến, đưa mắt nhìn anh. Tiêu Chiến dường như không có ý định tấn công, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng nhìn Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác mặc kệ anh, tự tay cởi bỏ mấy cúc áo đầu tiên trên áo sơ mi của mình.

Cái cổ trắng nõn thon gầy của cậu bày ra trước mắt Tiêu Chiến. Hai mắt anh vậy mà tối sầm lại, giới hạn cuối cùng của Tiêu Chiến rốt cuộc cũng bị đạp đổ. Anh không còn đủ bình tĩnh để trưng ra khuôn mặt tươi cười như nãy giờ nữa, là cậu ép anh, lát nữa không thể trách anh.

"Đến đây đi, cho em." Vương Nhất Bác ấn đầu anh vào hõm cổ của mình.

Tiêu Chiến tiến đến phía sau cổ của Vương Nhất Bác, dấu răng lần trước anh để lại đã hoàn toàn biến mất, trong lòng không hiểu vì sao lại có chút bức bối, khuôn mày cũng vì thế mà nhíu lại tỏ vẻ không mấy hài lòng.

Anh duỗi đầu lưỡi, liếm láp xung quanh tuyến thể của Vương Nhất Bác, sau đó há miệng cắn vào, lần này còn rất dùng sức.

"A. . . A. . . Đau. . . Tiêu Chiến. . ." Dù cậu vẫn chịu tác dụng của thuốc ức chế, nhưng lúc này bị Tiêu Chiến cắn vào tuyến thể, Vương Nhất Bác dường như bộc phát ra tất cả ham muốn. Bây giờ trong không khí không chỉ có duy nhất tin tức tố của Tiêu Chiến, trong nháy mắt trên chiếc cổ trắng ngần của Vương Nhất Bác đã toả ra hương hoa ngọt ngào mê người. Hai cỗ hương vị tin tức tố cao cấp không ngừng quấn lấy nhau trong không khí, phá huỷ hoàn toàn lý trí của cả hai.

Tiêu Chiến lần xuống phía dưới của Vương Nhất Bác không ngừng xoa nắn. Vật thể bên dưới của Tiêu Chiến đã sớm cương lên, căng trướng đau nhức, mà không biết từ lúc nào lỗ nhỏ phía sau của cậu cũng đã ướt thành một vũng, không ngừng mấp máy cầu hoan. Tiêu Chiến không ngừng đem tin tức tố rót vào cơ thể cậu, anh chỉ hận không thể cả đời đánh dấu người dưới thân.

Vương Nhất Bác toàn thân tan rã, để mặc cho người trên mình tuỳ ý vuốt ve. Tiêu Chiến có thể cảm nhận rõ ràng Vương Nhất Bác đang muốn dâng hiến toàn bộ cho anh, để mặc anh thao túng cùng chơi đùa thân thể cậu.

Vương Nhất Bác lúc này con mẹ nó quá mức câu dẫn.

"Vương Nhất Bác, em không có uống say, em cũng không có phát sốt, thậm chí em cũng không có chủ động phát tình, em hiểu không?" Tiêu Chiến dùng một chút lý trí cuối cùng nhìn thẳng vào Vương Nhất Bác.

"Mẹ kiếp . . . Lão tử biết . . .mau tới, lằng nhà lằng nhằng!"

"Em chỉ thích tin tức tố của tôi thôi sao. . ."

"Mẹ nó. . . Vậy lão tử tự đi uống nước đá cũng được. Anh thử nghĩ có ai điên khùng đi dạy đối thủ của mình vũ đạo? Ai mà thèm hướng dẫn diễn xuất cho cái người cướp đi danh hiệu gương mặt đẹp trai nhất khu vực Châu Á Thái Bình Dương của mình chứ?" Vương Nhất Bác nói một hơi, thân thể ướt đẫm.

"Em thích tôi." Tiêu Chiến lại nhìn Vương Nhất Bác.

"Anh cuối cùng có làm được hay không? Yếu sinh lý hay gì?" Vương Nhất Bác đỏ mặt.

Người ta đã nói ra đến thế rồi, đã mời gọi đến thế rồi, mà anh còn không hiểu sao, hay là em phải nói quỵt toẹt ra là em thích anh lắm, mau tới thao em đi thì anh mới chịu hiểu, Alpha cấp cao gì kì vậy, mẹ nó tức quá.

Tiêu Chiến không muốn tiếp tục ức hiếp cậu. Anh nhẹ nhàng trút bỏ chiếc áo trên người Vương Nhất Bác, cúi đầu hôn xuống khuôn ngực trắng nõn, mút mát rồi lại day cắn, lưu lại đó những dấu hôn đỏ tím. Tay anh nhanh chóng cởi bỏ thắt lưng của Vương Nhất Bác, giải phóng luôn chiếc quần dài của cậu. Anh luồn tay vào trong quần lót, thì thầm những lời ma mị vào tai của Vương Nhất Bác.

"Bên dưới em ướt hết rồi này"

Vương Nhất Bác phát nghẹn, ngại quá hoá giận.

"Câm miệng . . . Em là Omega mà."

"Thế à. . . Tôi còn tưởng là do em thích tôi." Tiêu Chiến liếm mút vành tai đỏ ửng của Vương Nhất Bác, cười khẽ một cái.

"A. . . Anh. . . Mau vào đi. . ."

"Không có bao cao su"

Câu nói làm cả hai trầm mặt đôi chút.

Thế nhưng lúc này Vương Nhất Bác còn tâm trí đâu mà để tâm tới ba cái chuyện cỏn con này chứ, ham muốn đặt hết vào Alpha của cậu rồi, "Tiêu Chiến!" Vương Nhất Bác hung dữ nhìn chằm chằm Tiêu Chiến, "Đừng. Bắn vào đi!"

Bị Omega dưới thân uy hiếp, đây rõ ràng là sự sỉ nhục của một Alpha, đừng nói chi là một Alpha cấp cao như Tiêu Chiến. Anh híp híp mắt, đem Vương Nhất Bác chế trụ trên giường, anh ngậm lấy môi cậu, cường thế đem tin tức tố của bản thân áp chế Vương Nhất Bác. Dáng vẻ hung dữ lúc nãy của cậu nhanh chóng bay đi đâu mất, cả người xụi lơ dưới thân Tiêu Chiến.

"Anh muốn cả đời đánh dấu em." Tiêu Chiến nâng dương vật của mình, đặt tại lỗ nhỏ đỏ hỏn của Vương Nhất Bác. Cậu đang ý loạn tình mê, đánh mất lý trí, nghe thấy câu này, chỉ có điên cuồng gật đầu.

Tiêu Chiến ánh mắt hung ác, "Nhưng không phải bây giờ." Sau đó một đường đâm lút cán vào bên trong miệng nhỏ phấn nộn của cậu. Miệng nhỏ phía dưới đang trong thời kỳ phát tình, không ngừng tiết ra ái dịch, giúp Vương Nhất Bác không cảm thấy quá đau. Từng lớp thịt non mềm quấn lấy dương vật căng trướng của anh, khiến Tiêu Chiến chút nữa là không chịu nổi.

"May mắn thật. . . May mà em phân hoá muộn" Tiêu Chiến vùi mình vào sâu bên trong Vương Nhất Bác, không ngừng hôn cắn chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cậu. "Như thế cũng tốt. . .nếu em phân hoá sớm một chút. . . Chắn chắc sẽ chọc anh phát điên." Tiêu Chiến ra sức ôm lấy Vương Nhất Bác, như muốn khảm cậu vào sâu trong da thịt.

"Ừm. . . Muốn. . . Muốn nhiều hơn. . ." Vương Nhất Bác giống như chưa thể thỏa mãn, không ngừng cầu hoan. Tiêu Chiến phóng thích càng nhiều tin tức tố, càng khiến bên dưới sung sướng đê mê.

Tin tức tố của Omega nhanh chóng lấn át tin tức tố của Alpha. Tiêu Chiến khiêu mi. Đây là lần đầu tiên anh thấy được người có thể lấn át tin tức tố của anh.

"Mau gọi" Tiêu Chiến hung hăng đỉnh sâu một cái. Mặt nhỏ của Vương Nhất Bác liền nhăn nhó thống khổ.

"Ân. . . nhẹ chút. . . A. . ."

"Gọi . . . Tiêu Chiến ca ca."

"Ca ca. . . Ca ca tốt. Tiêu Chiến ca ca. Không muốn. . . Chậm một chút"

"Gọi chồng"

Vương Nhất Bác lại mở mắt ra, nhìn về phía Tiêu Chiến.

Ánh mắt Tiêu Chiến lúc này tràn đầy xâm lược cùng công kích, nhưng không hề có ý bắt nạt cậu.

Vương Nhất Bác nhìn thẳng vào mắt anh, thân thể nương theo động tác của Tiêu Chiến mà không ngừng đưa đẩy, dâm loạn cực kỳ.

"Tiêu Chiến. . . Chồng"

Ánh mắt trong veo mang theo mị lực hướng về phía Tiêu Chiến. Anh suýt tí nữa thì không khống chế được, dương vật vùi bên trong lớn thêm một vòng, có xu hướng muốn tìm đến nơi tận cùng của cậu, lấp đầy nơi đó. Anh cấp tốc lấy tay phủ lên mắt Vương Nhất Bác, cúi đầu hôn xuống cái miệng xinh xẻo đang khó nhọc thở ra.

"A! Ừm! A ân. . ." Từng đợt rên rĩ nũng nịu phóng túng theo cổ họng của Vương Nhất Bác tràn ra ngoài.

Tiêu Chiến càng ngày càng dùng sức, hai chân Vương Nhất Bác câu lấy hông anh, những đầu ngón chân cũng vô thức cuộn lại. Tiêu Chiến đút vào càng sâu, miệng nhỏ đói khát như hút lấy anh càng chặt, mời gọi anh tiến vào cấm địa bên trong.

Tiêu Chiến hiểu rõ nơi đó là nơi nào, chỉ là anh không dám.

Vương Nhất Bác đạt đến cao trào. Thanh âm khàn đặc không kiểm soát nổi. Cậu gắt gao cắn lấy môi dưới, thành vách bên trong động nhỏ không ngừng co rút mãnh liệt.

Tiêu Chiến đâm chọc thêm mấy trăm cái, cổ họng gầm nhẹ một tiếng, cấp tốc rút dương vật ra khỏi huyệt nhỏ tiêu hồn, bắn toàn bộ tinh dịch ấm nóng lên bụng của Vương Nhất Bác. Cơ bụng của cậu bị lượng lớn tinh dịch màu trắng bao trùm, nhiều đến nổi trượt dọc theo hông cậu chảy xuống giường.

Vương Nhất Bác không còn chút sức, mơ mơ màng màng thiếp đi. Tiêu Chiến dần trở nên tỉnh táo, nhìn vào một mảnh hỗn độn trên giường, còn có một Vương Nhất Bác trên thân thể đã tràn đầy dấu vết tình ái.

"Tiêu Chiến. . . Mày điên rồi. . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro