Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vậy để em trao đổi sắp xếp với công ty, em cũng muốn thu xếp lại công việc, chuyện đi du lịch dù sao chúng ta cũng cần phải chuẩn bị cẩn thận một chút." Vương Nhất Bác cầm điện thoại nhắn tin sắp xếp lịch trình với công ty.

"Ừm, không cần lo lắng. Có điều, em xảy ra chuyện gì? Không phải lần trước đã ổn định rồi sao? Sao đột ngột bệnh tình lại trở nên nghiêm trọng như vậy?" Tiêu Chiến nhớ tới tình trạng đêm đó của Vương Nhất Bác, trong lòng vẫn còn thấy sợ. Anh đưa tay kéo cậu ngồi xích lại gần mình, nhắn tin thôi mà, làm gì ngồi xa anh dữ vậy.

"Em cũng không biết." Vương Nhất Bác để điện thoại xuống, ngoan ngoãn để người lớn hơn xốc cậu đặt lên đùi, "Theo lý thuyết cũng không có vấn đề gì, cơ thể em bình phục rất tốt, cho nên hết thuốc em cũng không để ý, nhưng mà đêm đó tin tức tố của anh trong cơ thể em bỗng nhiên kịch liệt xáo động, Alpha hôm trước lại tìm đến, khiến cơ thể em sinh ra phản ứng bài xích, nên mới đột ngột ngất xỉu."

"Anh?" Tiêu Chiến nhíu mày, "Anh đêm đó đâu có làm gì, tâm tình cũng không có gì kích động."

"Em cũng không rõ, có thể có chuyện gì đó xảy ra, nhưng mà bây giờ tốt rồi, em không cảm thấy gì nữa."

"Ừm. . . Có chuyện gì thì phải lập tức nói với anh."

Tiêu Chiến hôn lên gáy cậu, còn không cam lòng cắn một cái.

"Được."

Tiêu Chiến có chút không yên lòng, nhưng mà quả thật từ lúc từ bệnh viện trở về, Vương Nhất Bác không xảy ra vấn đề gì, thân thể lại hồi phục rất tốt. Cậu cũng đồng ý dọn về sống chung với anh, mọi chuyện tạm thời có thể nói là được giải quyết.

————————————

Tiêu Chiến đã xin nghỉ phép dài hạn, nhưng Vương Nhất Bác vẫn còn một vài hoạt động cần phải hoàn thành.

Tiêu Chiến một bên sắp xếp, lên kế hoạch đi du lịch cho cả hai, một bên bồi Vương Nhất Bác bay đi khắp nơi. Vương Nhất Bác cơ thể có vẻ đã thực sự ổn định. Khoảng thời gian này, Tiêu Chiến thậm chí còn chăm cho cậu tăng lên vài cân, bụng hơi tròn tròn, má sữa bắt đầu hơi phính ra rồi.

Vương Nhất Bác bây giờ đang biểu diễn trên sân khấu. Tiêu Chiến ngồi ở hàng thứ nhất khoảng cách rất gần chăm chú dõi theo cậu. Trước đây, khi anh mới gia nhập vào ngành giải trí, chính là như vậy, vừa nhìn thấy Vương Nhất Bác ở trên sân khấu, Tiêu Chiến liền muốn đến gần cậu, muốn tìm hiểu cậu, muốn theo đuổi cậu.

Vương Nhất Bác xoay một vòng, kết thúc bài nhảy của cậu cùng với vũ đoàn. Đoạn nhạc cuối vang lên, cậu nửa ngồi nửa quỳ trên sân khấu, chờ cho ánh đèn sân khấu dập tắt, cậu liền có thể hạ tràng. Tiêu Chiến ngồi ngay tại hàng thứ nhất, bỗng nhiên tin tức tố trong cơ thể Vương Nhất Bác bùng lên dữ dội.

"A!" Vương Nhất Bác kêu lên một tiếng, thân thể không chống đỡ nổi lập tức quỳ gối trên sân khấu, Tiêu Chiến nhìn thấy rõ ràng, cũng không quan tâm ánh đèn trên sân khấu đã hoàn toàn dập tắt hay chưa, anh nhảy lên sân khấu, đem Vương Nhất Bác ôm vào trong ngực, sau đó cấp tốc bế cậu xuống sân khấu.

Dưới khán đài, khán giả bắt đầu ồn ào.

"Nhất Bác? ?" Tiêu Chiến khẩn trương nhìn cậu, đem Vương Nhất Bác siết vào trong ngực. Vương Nhất Bác cảm nhận được hơi ấm của anh, gương mặt cũng không còn nhăn nhó đau đớn, cậu tựa hồ cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Một tháng nay, Vương Nhất Bác liên tục làm việc không ngừng nghỉ, bây giờ lại ngất xỉu thế này, thật là muốn để anh đau lòng đến chết sao.

"Em không sao, Tiêu Chiến." Vương Nhất Bác hé mắt, có vẻ đã tỉnh táo hơn một chút, nhưng bàn tay trắng trẻo vẫn nắm lấy áo của Tiêu Chiến không buông.

"Xảy ra chuyện gì?" Tiêu Chiến ôm lấy mặt Vương Nhất Bác vùi vào cổ mình. Cậu không có phát tình, sao đột nhiên lại ngất xỉu.

"Em. . . Em không biết."

"Mặc kệ thế nào, em không thể tiếp tục quay hình." Tiêu Chiến nghiêm mặt.

Vương Nhất Bác ngẩng mặt lên nhìn anh, có chút nài nỉ.

"Không được. Đây là chương trình cuối cùng rồi. Quay xong chúng ta liền đi du lịch, không có chuyện gì đâu."

"Em nhất định muốn lên sân khấu? ! Vậy được, anh lên sân khấu với em." Tiêu Chiến ôm lấy mặt cậu, cưng chiều hôn lên trán cậu một cái.

Sau đó liền liên lạc với đạo diễn chương trình.

"Oa! Hôm nay chúng tôi đem đến cho quý vị một tin vui. Chúng tôi hân hạnh mời được một vị khách vô cùng đặc biệt —— —— Tiêu Chiến!"

Phía dưới fan hâm mộ, đặc biệt là fan couple sôi động lên thấy rõ. Sau khi vừa được MC giới thiệu, Tiêu Chiến liền vội vàng đi ra đứng bên cạnh Vương Nhất Bác, sau đó cầm lấy microphone.

"Xin chào mọi người, tôi là Tiêu Chiến."

Tiêu Chiến trở thành khách mời miễn phí của chương trình lần này, để Vương Nhất Bác một mình trên sân khấu, anh thực sự không yên lòng.

Trong suốt quá trình ghi hình, Tiêu Chiến không rời khỏi Vương Nhất Bác nửa bước. Đem chương trình truyền hình biến thành show ân ái vô cùng tinh tế của cả hai.

Sau khi chương trình kết thúc, Tiêu Chiến liền lái xe đưa Vương Nhất Bác đến bệnh viện. Mặc dù, cậu nói bản thân đã ổn, không cần phiền phức như vậy, nhưng anh vẫn là không yên lòng.

Tiêu Chiến cầm bảng báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Vương Nhất Bác đi ra, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, còn ngốc ngốc đưa tay dụi mắt mấy lần.

"Chiến ca? Sao vậy?" Nhìn dáng vẻ của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác thật sự bị doạ sợ.

"Vương. . . Nhất Bác?" Giọng Tiêu Chiến có chút run rẩy.

"Anh đừng doạ em. . . Tiêu Chiến. . ."

"Nhất Bác. . . Du lịch. . . Chắc phải hoãn rồi."

"Em đến cùng là bị làm sao?!"

"Em. . .Mang thai."

Vương Nhất Bác cũng trợn tròn mắt, giật lấy báo cáo kiểm tra sức khoẻ, chăm chú đọc từng chữ, cậu mang thai 6 tuần rồi. . .

Vậy là lần trước. . .

"Em? Chúng ta. . ."

Vương Nhất Bác nói năng có chút lộn xộn. Lần đó, sau khi làm hoà quấn lấy nhau, chỉ duy nhất lần đó không có dùng biện pháp an toàn, vậy mà liền dính????

"Nhất Bác, Nhất Bác, em lại đây." Tiêu Chiến đưa tay  bắt lấy Vương Nhất Bác lôi vào trong ngực. "Anh. . . Anh muốn khóc, làm sao bây giờ."

"Anh là Alpha, khóc cái rắm á.!"

"Xúc động, Nhất Bác, anh xúc động, mẹ kiếp, rất muốn khóc."

". . ."

Sau khi để cho Vương Nhất Bác làm kiểm tra tổng quát, xác định không có vấn đề gì, là do tin tức tố của Tiêu Chiến quá bá đạo, cho nên chỉ cần xung quanh có Alpha khác, đứa bé trong bụng Vương Nhất Bác liền sẽ mãnh liệt bài xích, khiến cho cơ thể cậu không chịu nổi. Đúng là so với tin tức tố cường thế của Tiêu Chiến còn muốn bá đạo hơn.

Tiêu Chiến ngây ngốc nhìn cái bụng còn bằng phẳng của Vương Nhất Bác.

"Anh nhìn chằm chằm cái gì vậy?" Vương Nhất Bác nhịn không được bật cười.

"Bảo bảo mới có bé xíu." Tiêu Chiến lấy tay xoa xoa bụng cậu, "Đã biết giúp daddy bảo vệ papa của nó."

"A, bảo vệ gì chứ, chỉ biết bắt chước daddy của nó bắt nạt em."

"Nhất Bác, chúng ta phải mau tổ chức hôn lễ thôi, nếu không, bụng em mà to lên, lúc đó chắc phải may âu phục cho người mang thai."

"Hôn lễ. . . Nhưng mà cha anh. . ."

"Có bảo bảo rồi, em bây giờ chính là tiểu tổ tông của Tiêu gia." Tiêu Chiến sủng nịch nhìn Vương Nhất Bác, còn thương yêu ôm ấp hôn hít mấy cái "Bất quá. . . Cũng không thể dễ dàng như vậy tha thứ cho cha anh, trước tiên cần phải để cho cục cưng của anh trút giận một chút."

"Cái gì trút giận. . . Đừng đùa nữa."

Tiêu Chiến như nghĩ ra điều gì, nghiêm túc nhìn bụng của Nhất Bác.

"Đứa bé này. . . Phải họ Vương."

"? ?" Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến, "Con lấy họ của Omega? Cha anh chắc chắn sẽ không đồng ý, hơn nữa ai sẽ. . ."

"Anh sẽ." Tiêu Chiến ngăn cậu lại, "Những uất ức lúc trước em phải chịu, anh không cách nào thay đổi được. Nhưng anh sau này không muốn em phải chịu bất kỳ ủy khuất gì. Cái gì Omega, em cũng là nam nhân, đứa con đầu tiên, nhất định phải theo họ em, chúng ta tương lai còn dài."

"Tiêu Chiến. . . Thật không cần."

"Ngoan, nghe anh, mặc kệ cha anh có đồng ý hay không, chuyện này quyết định như vậy. Cha anh không đồng ý, vậy thì ông ngoại cũng không được làm."

"Đó là cha anh sao. . ."

"Là cha của anh, bây giờ cũng là cha của em."

"Ai. . . Chúng ta chuẩn bị kế hoạch đi du lịch lâu như vậy."

"Sau này đi, chúng ta còn rất nhiều thời gian."

"Anh sẽ luôn bên em sao."

"Anh sẽ vĩnh viễn bên cạnh em, yêu thương em, em có thể dành cả đời ở bên anh để kiểm chứng."

. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro