Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cho tôi một ly rượu đỏ "

Nhân viên pha chế nghe được giọng nói này thì dừng một chút mới bắt đầu động tác trên tay, thời điểm đưa ly cho người trước mặt, anh ta nhịn không được ngẩng đầu nhìn người trước mắt

"Lão. . ."

Vương Nhất Bác hướng về phía anh ta lắc đầu, hương vị của nam nhân bên cạnh rất khó ngửi, cậu không thích, cau mày uống một ngụm rượu rồi liền đứng dậy đi về hướng phòng ngủ 

Nam nhân đứng dậy định đi theo thì lúc tới cửa bị người áo đen cản lại, " Tiên sinh, nơi này nếu không phải người của chúng tôi thì không được tiến vào "

"Các anh đừng hiểu lầm, tôi muốn tìm vị tiên sinh vừa rồi vì có lời muốn nói" 

"Sếp hiện tại không muốn gặp người ngoài, tiên sinh vẫn nên trở về thì hơn" 

Nam nhân thoạt nhìn nhã nhặn nhưng cũng có thể thấy là người thật sự có tài, nam nhân thấy thật sự không thể đi vào, ánh mắt liền tối sầm trong nháy mắt, hắn ta ngồi tại nơi này lâu như vậy vất vả lắm mới tìm được một người hợp sở thích thì làm sao có thể buông tha đơn giản như vậy

Vương Nhất Bác nghe thấy động tĩnh phía bên nhíu mày nói với người bên cạnh, " Anh đi ra ngoài một chút xem tình huống như thế nào"

"Sếp, người kia nói muốn gặp cậu, thân thủ hơn hẳn người của chúng ta" người đi tới đem tay lau máu ở trên khóe miệng

"Uây, thật mất hứng "

Thiếu niên uống xong ly nước trong tay liền để ly xuống đứng dậy, "Anh không cần đi, để tự tôi đi xem một chút là được" 

"Sếp, có cần phải gọi....."

"Không cần, tự tôi đi xử lý, đã rất lâu không có huấn luyện rồi, nên rèn luyện một chút" không rèn luyện thì sau này làm sao có thể giúp đỡ Chiến ca? 

Năm năm trước không phải là bởi vì muốn cùng hắn sánh vai mới. . . Cậu chỉ có để cho chính mình trở nên đủ ưu tú, mới xứng đáng đứng ở bên cạnh hắn

Vương Nhất Bác hai tay bỏ vào trong túi áo, hướng về phía nam nhân nhíu mày không ngừng " Anh tìm tôi?" 

"Đúng vậy, tôi muốn mời cậu uống một ly, không biết cậu có thể nể mặt tôi hay không?"

"A" Vương Nhất Bác nhìn người từ dưới đất đứng lên, nhẹ gật đầu, " Đánh người của tôi bị thương, anh nghĩ mời tôi uống một chén là xong?" 

"Làm sao lại không được" nam nhân nhã nhặn nhìn thiếu niên có khuôn mặt rất đẹp, " Chỉ cần cậu bằng lòng uống với tôi một ly thì tiền thuốc men của anh ta tôi lo"  

"Nếu muốn mời tôi uống một chén giá cả cũng không rẽ a" Vương Nhất Bác tiến lại gần nam nhân thổi hơi nóng, " Đương nhiên, nếu như anh muốn...."

Nam nhân nuốt nước bọt một cái "Tôi ra "
"A" thiếu niên khẽ cười một tiếng, hướng người ở phía sau vẫy tay, " Đem rượu đắt nhất lấy ra, đêm nay tôi phải cùng vị tiên sinh đây uống một chén thật say" 

"Sếp, tôi lấy ngay"

"A, đúng rồi, vừa rồi các anh đều có nghe tiên sinh đây nói, thiếu niên vuốt chiếc nhẫn trên ngón tay, " Anh ấy mời tôi uống, như vậy giá tiền này..." 

Cậu đem từng chữ nói ra, nói đến câu cuối cùng," Không nhiều, liền tăng gấp năm mươi lần đi" 

Nam nhân mở to miệng, bình thường tiền thưởng nơi này đã nhiều gấp năm lần tiền lương rồi, đắt nhất thì là giá trên trời, sao lại còn muốn tăng... Cái này mình chỉ vẻn vẹn là muốn bồi uống một ly thôi mà...."

"Thế nào, tiên sinh đây hối hận rồi?" Niên thiếu ngẩng đầu nhìn hắn ta, ánh mắt mang theo tia ướt sũng "Thật là không có ý tứ, lừa gạt tình cảm người ta "

"Không, tôi làm sao lại làm vậy", trên trán của hắn ta chậm rãi toát ra mồ hôi, tâm tư hắn bị vạch trần hơi xấu hổ 

"Cái kia uống xong còn. . ." Đứa nhỏ đưa lưỡi liếm một vòng quanh khóe miệng

"Kia là tự nhiên" nam nhân đưa tay lau mồ hôi ở trên trán, người đã chủ động như vậy, tiêu tiền một lần mà có thể đè mỹ nhân ở dưới thân một đêm cũng đáng

Trong lòng của Vương Nhất Bác khẽ cười nhưng trên mặt cũng không biểu hiện ra, " Vậy tôi chúc tiên sinh chơi vui vẻ" 

01/10/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro