12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chứng lo sợ sân khấu của Vương Nhất Bác đã bắt đầu từ vài tháng trước, lên sân khấu hát không ra tiếng, toàn dựa vào kĩ xảo biểu diễn và lót âm để qua mặt khán giả.

Ngải Trừng tìm tới bác sĩ tâm lý uy tín để Vương Nhất Bác khám bệnh, kết luận cuối cùng là chứng sợ sân khấu. Loại bệnh này với người bình thường, nhiều nhất chính là cảm thấy bất an, ngủ không đủ giấc, tinh thần không ổn định, diễn thuyết trước đám đông thì cả người cứng đờ, quên từ ngữ, thường bị nói là có tố chất tâm lý không tốt. Mà đặt ở trên người một ca sĩ, thì đó chính là muốn lấy mạng của người ta. Dùng thuốc có thể giảm bớt lo âu, nhưng muốn khắc phục triệt để thì phải dựa vào bản thân.

Mấy năm nay, áp lực mà Vương Nhất Bác phải đối mặt rất là lớn. Nổi tiếng sau một đêm, fans tăng lên mấy triệu, cho dù là đặt ở chỗ nào, thì thành tích làm người ta đố kị. Mà khả năng nhận thức cùng với niềm yêu thích thẩm mỹ của công chúng lại khác biệt, làm cho người không thích Vương Nhất Bác càng hận không thể dìm hàng cậu nhiều hơn. Hơn nữa nghệ sĩ cùng thời với Vương Nhất Bác cũng không phục, có cơ hội để dẫm chân khẳng định sẽ không bỏ qua. Người hâm mộ và anti thường xuyên va chạm kéo Vương Nhất Bác lên hot search, mà ở nơi người không thấy, bọn họ lại ác độc chửi rủa, nguyền rủa không cần lý do, muốn vào đọc tin nhắn trên Weibo thì phải lướt qua vô số những tin nhắn rác rưởi như vậy.

Người xưa có nói một trăm điều thiện cũng không bằng một câu chửi rủa. Fans chân chính thì công khai bày tỏ sự yêu thích của mình, một bộ phận nhỏ sẽ yên lặng chú ý, nhưng anti lại hoàn toàn tương phản, họ sẽ độc tâm chửi rủa ở nơi mà người ta không thấy.

Weibo của Vương Nhất Bác không được công ty quản lý, cậu vẫn luôn tự mình kiểm tra. Cậu cũng chỉ là một người thường, đối mặt với những lời công kích đó thì tinh thần cũng bị đả kích không nhỏ. Trừ bỏ tin nhắn, anti còn công kích dưới những chương trình cậu tham gia; dưới những nhãn hàng cậu làm đại diện cũng không bỏ; trào phúng trên làn đạn với những chương trình trực tiếp...... Những chuyện này cậu không thể làm ngơ như tắt đi tin nhắn trên Weibo.

Thời gian kéo dài làm cho sự tự tin của Vương Nhất Bác bị phá hủy, sinh ra tự ti, thậm chí cảm thấy sợ hãi, nháy mắt hủy đi những dự tính cho tương lai.

Đối với người ngoài mà nói đây là chuyện không đáng để tâm, có khi còn cảm thấy Vương Nhất Bác làm quá vấn đề, nhưng làm đương sự, Vương Nhất Bác lại rất khó thoát khỏi trạng thái này. Cho nên thay vì lo âu trong bị động, thì chủ động rút khỏi còn hơn, so với áp lực và nghi ngờ nếu có một ngày cậu bị mọi người vạch trần mình hát không ra hơi thì tốt hơn rất nhiều.

Ngải Trừng không phải không nghĩ tới chuyện nộp đơn kiện những người nhục mạ Vương Nhất Bác, nhưng lúc ấy Nhạc Hoa không đồng ý, cho rằng đây là chuyện mà nghệ sĩ luôn gặp phải, không cần thiết làm lớn chuyện, làm các fans cảm thấy Vương Nhất Bác ra vẻ thanh cao, không có lợi cho sau này.

Ngải Trừng cũng không ngừng quan sát Vương Nhất Bác, sợ cậu bị trầm cảm, chỉ là không ngờ cuối cùng vẫn xảy ra chuyện.

Ngải Trừng chưa từng hối hận mang Vương Nhất Bác tiến vào giới giải trí, bởi vì Vương Nhất Bác chính là ca sĩ trời sinh, có được giọng hát hay hơn người thường, cũng rất có thiên phú với sáng tác nhạc. Muốn nói hối hận, Ngải Trừng chỉ hối hận lúc trước không phản đối Nhạc Hoa, cũng nên kiện những người bôi nhọ đó ra tòa, mà không phải thỏa hiệp với Nhạc Hoa.

"Đừng nghĩ nhiều như vậy." Ngải Trừng vỗ vỗ bả vai Vương Nhất Bác, "Chúng ta quyết định hết rồi, không cần không vui vì chuyện bất ngờ này."

Trạng thái của Vương Nhất Bác đã làm Ngải Trừng không hề có một tia do dự, hiển nhiên để Vương Nhất Bác trải qua sinh hoạt bình thường là tốt nhất, không có gì quan trọng hơn sức khỏe của Vương Nhất Bác cả.

Vương Nhất Bác cười miễn cưỡng, giọng nói nhẹ đến mức không nghe thấy: "Em không sao."

Ngải Trừng thở dài, chuyện hôm nay không có trong hợp đồng, mà cô cũng không đưa ra yêu cầu. Không khí sôi động như vậy không khỏi khiến người dẫn chương trình hưng phấn, hơn nữa dù Vương Nhất Bác không có chứng lo âu, thì với dàn âm thanh như lúc ấy có hát cũng không hay, cho nên cô cũng không muốn làm khó người chủ trì, đều là người làm công ăn lương, đối phương lại không biết tình huống, thật sự không cần khó xử người ta.

Về chuyện Vương Nhất Bác không hát bữa nay cũng gây ra điều tiếng trên mạng.

【 Nhất Bác vất vả quá rồi, bị cảm mà còn phải làm việc. 】

【 Nhất Bác gầy quá đi, phải chú ý thân thể chứ. 】

【 tuy tui rất muốn nghe Nhất Bác ca hát, nhưng vẫn phải lo cho sức khỏe trước, Nhất Bác nhanh chóng khỏe bệnh nha ~】

【 ông xã ẻm đâu, sao không lo cho ẻm hả? Buồn, online chờ! 】

【 mình là fan Tiêu Chiến, nói thật mình cũng cảm thấy Vương Nhất Bác gầy đi quá nhiều. 】

【 cũng là fan Tiêu Chiến, tuy tui không muốn đổ lỗi cho nam thần, nhưng nam thần ơi, anh xem lại Nhất Bác nhà anh đi! Ẻm gầy quá rồi kìa, fans Nhất Bác san bằng Weibo của anh rồi! 】

【 Vương Nhất Bác rốt cuộc là bị cảm hay là căn bản không dám hát hả? Không có UNIQ, Vương Nhất Bác sợ là mở miệng sẽ bị lật xe ha? 】

【 tôi nghe Vương Nhất Bác nói chuyện bình thường mà, có giống bị cảm đâu, chắc là không dám hát rồi đó? Để tôi đi kiếm video cho mấy người xem. 】

【 lại là anh hùng bàn phím? Nhất Bác là giọng ca chính của UNIQ đó mấy người. Không có Nhất Bác lôi kéo thì làm gì UNIQ nổi tiếng được? 】

【 thật muốn nắm đầu bọn anti, bắt bọn họ ngẩng đầu lên nhìn. Nếu Nhất Bác có vấn đề, thì những người khác trong UNIQ cũng hát có được đâu. 】

【 sao mà tôi thấy mấy người nói xấu Nhất Bác toàn là fans UNIQ nhỉ? Sao toàn lái thuyền về UNIQ vậy hả? 】

Việc này không thể nói đúng sai, fans Vương Nhất Bác tất nhiên sẽ bênh vực idol nhà mình, fans Tiêu Chiến cũng không thể để thần tượng bị chụp mũ bỏ bê, nên chỉ có thể đứng bên vực Vương Nhất Bác. Anti bị fans hai nhà chèn ép, rất nhanh im hơi lặng tiếng.

Scandal cứ lướt qua như vậy, nhưng ở trong lòng Vương Nhất Bác lại không được yên bình. Bệnh tình của cậu ngày càng nghiêm trọng, mấy ngày nay nằm mơ đều là cảnh tượng ở trên sân khấu, hát không ra tiếng, mồ hôi lạnh đầy người, cảm giác chân thật lần lượt tra tấn cậu.

Chuyện này với người bình thường chỉ là rối rắm mấy ngày, còn ở trên người bị mắc chứng lo sợ sân khấu thì như là bị bóng đè. Thất vọng có, tự trách có, bất đắc dĩ cũng có, làm Vương Nhất Bác không làm gì được, mỗi ngày chỉ ngồi một chỗ thẫn thờ.

Tin tức này ngày hôm sau Tiêu Chiến mới biết, lúc ấy cũng không nghĩ nhiều. Ca sĩ có trạng thái không tốt, hoặc là trường hợp đột xuất, từ chối biểu diễn là chuyện bình thường, cái nhãn hàng bán là vé vào mua sản phẩm, không phải là vé đi xem ca nhạc.

Chờ tới khi hắn phát hiện Vương Nhất Bác không thích hợp đã là vài ngày sau.

Buổi tối hôm nay, Tiêu Chiến trong lúc đang xem phim thì nổi hứng, xuống lầu lấy vài chai bia cùng đồ nhắm.

Cùng lúc đó, Vương Nhất Bác xuống lầu lấy nước, hai người chạm mặt nhau.

Tiêu Chiến nhíu mày —— hình như từ khi Vương Nhất Bác dọn tới đây thì gầy hơn trước kia thì phải? Áo ngủ rộng thùng thình như treo trên người, nếu không phải hắn đã từng thấy Vương Nhất Bác mặc qua cái áo này, thì cứ tưởng cậu ta cố ý mua size lớn gấp đôi.

Quầng thâm nơi mắt của Vương Nhất Bác rất nghiêm trọng, sắc mặt cũng khó coi, nhưng vẫn nở nụ cười nhìn Tiêu Chiến, giống như không có vấn đề gì: "Anh Chiến còn chưa ngủ sao?"

Tiêu Chiến cũng không trực tiếp hỏi, nhưng trong lòng ẩn ẩn có nghi vấn: "Ừ, có mấy bộ phim hay muốn xem, cậu có muốn xem cùng không?"

Vương Nhất Bác không giảm ý cười, nâng ly nước từ chối, nói: "Tôi chuẩn bị đi ngủ, anh đừng thức khuya quá."

Nếu không phải sắc mặt của Vương Nhất Bác quá tái nhợt, thì Tiêu Chiến đã nghi ngờ mình suy nghĩ quá nhiều.

"Vậy đi ngủ sớm một chút, ngày mai mời cậu đi ăn sáng ha?" Tiêu Chiến bình tĩnh hỏi.

"Không đi, tôi dậy trễ một chút chờ dì tới nấu cơm là được." Vương Nhất Bác nói.

Tiêu Chiến gật đầu: "Có yêu cầu gì thì nói với anh, đừng khách khí."

"Biết rồi, tôi lên lầu trước đây."

Tiêu Chiến mở tủ lạnh, lấy ra bia, độ lạnh của chai bia làm đầu óc Tiêu Chiến từ hưng phấn trở nên bình tĩnh, vô cùng thanh tỉnh.

Đã bao lâu rồi hắn không thấy Vương Nhất Bác xuống lầu ăn cơm? Hắn cũng không nhớ rõ lắm, lần gần nhất hắn thấy Vương Nhất Bác ăn cơm là lúc dì bảo mẫu xin nghỉ. Lúc ấy Vương Nhất Bác vẫn còn tốt, ít ra là tốt hơn bây giờ. Hắn cho rằng Vương Nhất Bác tự sắp xếp thời gian, vừa vặn khác giờ với hắn. Nhưng giờ nghĩ kĩ thì có khi nào Vương Nhất Bác chỉ ăn một bữa một ngày không nhỉ?

Nghi hoặc càng lúc càng lớn, Tiêu Chiến cảm thấy hỏi Vương Nhất Bác khẳng định là vô dụng, Vương Nhất Bác có thể ở trước mặt hắn giả bộ tự nhiên như vậy, khẳng định sẽ không nói cho hắn, chi bằng hỏi một người khác còn hơn.

Thả bia lại tủ lạnh, Tiêu Chiến cũng hết hứng xem phim, gọi điện thoại cho Vu Dĩnh.

"Gọi trễ vậy à, có chuyện gì sao?" Vu Dĩnh chậm rãi trả lời, vừa nghe là biết cô còn chưa ngủ.

Tiêu Chiến gọn gàng dứt khoát nói: "Điều tra giúp em lý do vì sao Vương Nhất Bác muốn lui vòng đi."

"Ồ?" Vu Dĩnh khó hiểu, "Có vấn đề gì à?"

"Em chưa xác định, chị hỏi thăm Ngải Trừng giùm em."

Vu Dĩnh dừng một chút, nói: "Tiêu Chiến, lấy quan hệ giữa chị và Ngải Trừng thì con bé ấy sẽ không tính kế chị đâu."

Tiêu Chiến biết Vu Dĩnh hiểu lầm ý mình: "Ý em không phải như vậy, em cảm thấy Nhất Bác có chuyện gạt em."

Vu Dĩnh bất đắc dĩ: "Ok, chị sẽ mau chóng cho em kết quả. Vừa lúc chị có chuyện muốn nói với em."

"Chị nói đi."

"Bên Vương Nhất Bác có đại ngôn đồ uống sắp hết hạn, Nhạc Hoa đang giúp Nghệ Hiên lấy về, cậu thì sao? Có hứng thú không?"

Đại ngôn hết hạn cũng không cần chuyển nhượng người đại diện, nhưng đồng dạng, người phát ngôn xác định không gia hạn hợp đồng, mà nhãn hiệu kia cũng không tồi, mọi người đều có thể cạnh tranh.

"Nghệ Hiên là ai?" Tiêu Chiến đương nhiên không biết.

Vu Dĩnh hít vào một hơi, tựa hồ đang áp chế khinh thường của mình: "Đội trưởng UNIQ, cháu của ông chủ Nhạc Hoa."

Tiêu Chiến suy xét chưa đầy một giây: "Đi nói đi, xem Tinh Lộ có người nào thích hợp thì nhét vào. Dù Nhất Bác không tính làm đại ngôn, thì cũng là nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Còn nữa, chị xem có công việc gì cho Nhất Bác làm không, trong hợp đồng có nhắc tới đó. Chúng ta lấy tài nguyên của Nhất Bác, coi chừng bị fans của cậu ta phát hiện."

"Yên tâm, chị có cân nhắc." Vu Dĩnh cũng biết chiếm tiện nghi không phải là biện pháp tốt, Vương Nhất Bác vui, fans Vương Nhất Bác sẽ không làm quá, nhưng mà sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Tiêu Chiến.

"Được rồi. Tra ra kết quả nhớ nói cho em." Việc này kéo dài sẽ không ảnh hưởng đến hắn, nhưng trạng thái của Vương Nhất Bác lại không thể kéo dài được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro