19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19

【 Fans UNIQ đâu rồi? Anh của mấy người hát hay quá nè, hát nhép trên sóng trực tiếp luôn, quá dữ. 】

【 hồi trước mị còn tưởng Nhất Bác dựa hơi UNIQ, giờ mới biết một mình Nhất Bác kéo tới ba người, còn Vấn Hàn tương đối chống đỡ được thôi. 】

【 Vương Nhất Bác kéo đủ rồi, không kéo nổi nữa nên mới rời nhóm phải không? Trình độ này mà tụi fans còn tung hô tới tận trời nữa há? 】

【 ông trời đúng là có mắt nha, tui không quen nhìn UNIQ giả bộ. Nếu không phải bị rớt tai nghe, thì chỉ sợ UNIQ làm mọi người bất ngờ với ngón giọng của họ rồi, đến lúc đó không phải Vương Nhất Bác vô tội bị vả mặt sao? 】

【 chuyện xảy ra hôm nay mị có thể cười cả năm luôn á. Hổng biết công ty nghĩ gì mà để bọn họ lên sân khấu, lại còn hát nhép nữa chứ, cái nhóm có vấn đề nhân phẩm này mà cũng có người hâm mộ thì qủa là khó hiểu đó? 】

【 đài Xoài cũng cùng một giuộc mà, cả nhóm hát nhép mà làm gì tổ tiết mục không biết chứ, cùng nhau gian lận đó thôi! Vậy có còn công bằng cho các nhóm nhạc khác không?! 】

【 Bảng âm nhạc HOT, chúc mấy người sớm siêu thoát! Bảng xếp hạng chắc là làm bộ làm tịch rồi ha?! 】

Trào phúng trên mạng càng lúc càng bén nhọn, nhóm fans UNIQ lại yên tĩnh không tiếng động. Các cô không tìm được chứng cứ UNIQ không hát nhép, mà sân khấu đặc biệt hôm nay đích xác không xong, hoàn toàn không phải là chuyện mà đoàn đội có thể ứng phó, dù là fans não tàn cũng không dám hó hé.

Thật ra giữa đường cũng có mấy fans Vấn Hàn nhảy ra tỏ vẻ hôm nay biểu hiện của Vấn Hàn khá tốt, qui qui củ củ, không có khác biệt gì với quá khứ nên không đáng bị ăn gạch. Vấn Hàn đã làm hết sức, cũng không thể nào sửa giọng cho các thành viên khác, không nên bị đánh đồng.

Fans Vấn Hàn muốn tẩy trắng cho Vấn Hàn, nhưng fans của mấy thành viên còn lại sao mà để yên được, có lợi chính là người một nhà, xảy ra chuyện thì tự mình tìm đường trốn, dựa vào cái gì chứ?

Vì thế fandom xảy ra nội chiến, người qua đường cũng dở khóc dở cười, không biết đi theo bên nào, hay là tiếp tục đi cà khịa thực lực của UNIQ.

Đài Xoài cũng chịu ảnh hưởng, không biết là họ vô tội thật sự hay là muốn phủi sạch trách nhiệm, đăng đàn tỏ vẻ bọn họ không biết chuyện UNIQ gian dối hát nhép, đêm diễn tập chỉ cần ca sĩ có mặt, không cần biểu diễn, không nghĩ tới UNIQ đưa phần nhạc đệm có vấn đề, sau này họ chắc chắn sẽ nghiêm khắc thẩm tra, không cho sự việc như vậy phát sinh lần nữa, cũng mong các khán giả chung tay giám sát.

Thao tác này chứng tỏ họ không cùng hội cùng thuyền với UNIQ, cũng chứng thực UNIQ hát nhép là sự thật.

Ngay sau đó, Nhạc Hoa phản ứng nhanh lẹ, đăng bài xin lỗi thanh minh, tỏ vẻ có lỗi sâu sắc với toàn bộ khán giả, các thành viên UNIQ đang bị cảm mạo, lây bệnh lẫn nhau, thật sự không thể phát huy trình độ bình thường, sân khấu đặc biệt lại không thể hủy bỏ, nên mới quyết định hát nhép, còn mong các fans thông cảm, sau này công ty sẽ chú ý tới sức khỏe của nghệ sĩ nhà mình hơn, cố gắng không để sự kiện như vầy phát sinh thêm lần nào nữa.

Fans cuồng UNIQ tất nhiên là mù quáng tin tưởng idols nhà mình bị bệnh nên mới hát nhép, nhưng người khác lại không nghĩ như vậy, vẫn luôn la ó dưới Weibo của hai nhà, xem ra chuyện này vẫn còn là đề tài bình luận trong một thời gian dài.

Cùng lúc đó, cũng bắt đầu có người qua đường cảm thấy Vương Nhất Bác rời khỏi nhóm nhạc khẳng định là có nguyên nhân, chỉ là không tiện nói, có khả năng rất lớn chính là bị UNIQ đàn ép. Bọn họ cũng như fans hy vọng Vương Nhất Bác sẽ có ngày đứng ra solo, sáng tác ca khúc mới chiêu đãi người hâm mộ.

Trên mạng có đủ loại suy đóan, nhưng Vương Nhất Bác cũng chưa từng để ý. Ngày đó biểu diễn trước mặt Tiêu Chiến xong tâm tình cậu vẫn luôn vui vẻ, làm cậu hứng thú ca hát suốt ngày, Tiêu Chiến ngẫu nhiên tiến vào cọ nghe, cậu cũng có thể ổn định phát huy, cảm xúc cũng không còn phập phồng như trước, trạng thái nhìn qua là theo chiều hướng tốt.

Tạp chí chính thức phát hành với lượng tiêu thụ không tồi, Weibo của tạp chí còn tung ra vài clip ngắn lúc bọn họ làm mẫu chụp hình, lúc Tiêu Chiến nghỉ ngơi còn hướng ánh mắt nhìn về phía Vương Nhất Bác, làm người xem cảm thấy mình bị bắt ăn đường. Cũng bởi vì doanh số bán ra rất tốt cùng với độ phủ sóng, đã có một số tạp chí khác tìm tới bàn bạc với bọn họ, hy vọng có thể có cơ hội hợp tác, cũng có không ít nhãn hiệu nhìn thấy sức lan tỏa của cặp đôi này nên gửi lời mời hợp tác.

Hôm nay, Tiêu Chiến phải ra ngoài làm việc, Vương Nhất Bác mượn phòng chiếu phim để xem nhạc kịch, hiệu ứng âm thanh trong căn phòng này của Tiêu Chiến còn hay hơn bộ âm thanh ở nhà Vương Nhất Bác, còn có rất nhiều đồ ăn vặt có thể tùy tiện ăn, là nơi cực kì lí tưởng để xem phim.

Xem được một nửa thì di động vang lên, là từ Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác tạm dừng video, tiếp điện thoại.

"Anh Chiến à?"

"Ừ, em đang bận sao?"

"Đang xem buổi biểu diễn, anh xong việc rồi à?" Vương Nhất Bác còn nhìn qua đồng hồ trên tường, Tiêu Chiến mới ra cửa không đến hai giờ, không có khả năng xong việc nhanh như vậy.

"Không có, tính làm phiền em một chút thôi."

"Anh nói đi." Dù sao hôm nay hắn cũng không có việc gì làm.

"Anh để quên một văn kiện ở nhà, ở trong ngăn kéo bàn làm việc, túi văn kiện màu nâu, em đưa đến đây giùm anh được không? Vu Dĩnh không ở đây, anh cũng không tiện nhờ người khác làm."

Ngày hôm qua, Vu Dĩnh có mang theo vài người đến bàn chuyện công việc, chuyện này Vương Nhất Bác có biết.

Vương Nhất Bác cũng không có việc gì làm, nghĩ đi ra ngoài một chuyến còn có thể mua một ít đồ ăn vặt trở về để lấp đầy tủ, không nên ăn chùa uống chùa của Tiêu Chiến.

"OK, anh gửi địa chỉ cho em đi, lát nữa em đem tới."

Cúp điện thoại, Vương Nhất Bác đi tới tìm văn bản trong phòng làm việc của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến dám để cho hắn tìm tất nhiên là không có gì riêng tư. Vương Nhất Bác kéo ra ngăn kéo đầu tiên, không có túi văn kiện kia, kéo ra ngăn kéo thứ hai, khi tìm văn kiện thì phát hiện một đĩa CD nằm ở dưới đáy. Vương Nhất Bác sửng sốt, nhất thời không biết hình dung tâm tình hiện tại thế nào. Đây là một đĩa CD mà hắn rất quen thuộc, là mini album của hắn được phát hành trước khi hắn gia nhập UNIQ, ảnh bìa nhìn hắn còn non dại, ngây thơ tuy không có năm rõ ràng, nhưng đối với Vương Nhất Bác mà nói lại là một ký ức xa xôi.

Mini album này được công chúng để ý tới sau khi hắn gia nhập UNIQ, còn trước đó không có tiếng tăm gì. Hơn nữa lúc ấy số lượng phát hành cũng không cao, thời đại này mọi người sẽ mua album nhạc số, còn loại CD này ít ai dùng tới, hiện tại đã không xuất bản nữa. Vương Nhất Bác có một đĩa để ở nhà hắn, không ngờ Tiêu Chiến cũng có.

Từ album này Vương Nhất Bác lại không nhịn được nghĩ đến tiếng chuông di động mà Tiêu Chiến đang sử dụng, cùng với hắn đã từng nói mình là idol của hắn trên Weibo, cũng không giống như là hoàn toàn không có căn cứ. Nếu Tiêu Chiến thích giọng hát của mình từ xưa thì sao? Cái ý tưởng này thực là tự luyến, nhưng Vương Nhất Bác lại không nhịn được suy nghĩ như vậy, nói vậy thì trừ bỏ bất ngờ, cậu còn có một chút xấu hổ. Cậu khẳng định sẽ không hỏi thẳng Tiêu Chiến, còn tự cho mình là đúng, nhưng trong lòng vẫn trộm vui vẻ.

Nhẹ nhàng khép lại ngăn kéo, giống như đang bảo vệ một bí mật nào đó, Vương Nhất Bác kéo ra ngăn kéo thứ ba thì tìm được túi văn kiện, lúc đầu cứ nghĩ thay một bộ quần áo đơn giản rồi ra cửa, nhưng lại phát hiện được bí mật của Tiêu Chiến, hơn nữa không phải gần đây mà là từ xa xưa, vậy thì hắn cũng nên chải chuốt một chút mới đi gặp Tiêu Chiến chứ nhỉ, không thể nào không màng hình ảnh thần tượng của mình được đâu ha?

Vì thế Vương Nhất Bác lại nhanh chóng rửa mặt, sửa sang lại đầu tóc, chọn một bộ quần áo Ngải Trừng đã sắp xếp cho hắn, cuối cùng còn phun một chút nước hoa rồi mới ra cửa.

Hôm nay, Tiêu Chiến quay chương trình ở đài truyền hình, bởi vì Vương Nhất Bác không có giấy thông hành, nên Tiêu Chiến bảo trợ lý ra cổng chờ cậu.

Đài truyền hình bận bận rộn rộn, nếu không phải được thông báo có nhân vật nổi tiếng tới, giống như Vương Nhất Bác mang khẩu trang, lại không có một đám người đi theo, thì sẽ bị người khác nhìn chằm chằm, suy đoán thành một vị minh tinh nào đó, nhưng sẽ không dám hỏi trực tiếp. Hơn nữa trợ lý dẫn hắn đi chính là người đặc biệt thông thạo đường lối, ít gặp phải người lạ.

"Nhất Bác?"

Vương Nhất Bác vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy các thành viên UNIQ vừa ghi hình xong. Bọn họ hoạt động cùng với Vương Nhất Bác qua nhiều năm như vậy, cho dù Vương Nhất Bác có mang khẩu trang, thì cũng không khó để nhận ra.

Gọi hắn lại chính là Vấn Hàn, ba người khác lục tục ra tới, trên mặt không có vẻ gì là mừng vui khi thấy đồng đội cũ, ngược lại là khinh thường cùng khó chịu còn nhiều hơn.

"Đã lâu không gặp." Thái độ của Vấn Hàn còn tính không tồi.

Vương Nhất Bác khẽ gật đầu, nói thật ra cậu không có hứng thú đứng đây nói chuyện phiếm với người này, nhưng đây là nơi công cộng, cũng không thể làm cho quá khó coi, có chút lời bọn họ hiểu rõ trong lòng mà không nói ra, một khi nói rõ thì đó chính là huyết vũ tinh phong.

"Sao cậu ở đây? Có công việc sao?" Vấn Hàn tự nhiên, hơn nữa mặt mày sáng sủa, trước mặt người ngoài thì hắn có vẻ vô tội nhất.

"Không phải, tới đưa đồ cho Tiêu Chiến thôi." Cậu không cần thiết phải tìm lý do, ở nơi như đài truyền hình này, hỏi thăm một chút là ra chuyện.

Nghệ Hiên cười nhạo: "Sao, đổi nghề làm trợ lý rồi hả? Công việc mới hả?"

Vương Nhất Bác nhếch miệng: "Tôi đi đưa đồ cho anh ấy thì có gì là lạ? Hay là cậu muốn mà không có cơ hội để làm?"

Bọn họ là quan hệ phu phu hợp pháp, cậu tới tặng đồ là hết sức bình thường.

Nghệ Hiên vẫn giữ thái độ ngạo mạn như trước: "Mày muốn nói gì mà chẳng được, mày là người bỏ Nhạc Hoa vẫn không có việc làm đó thôi, đừng có mà hối tiếc."

Vấn Hàn kéo Nghệ Hiên, ý bảo hắn đừng ở chỗ này nói chuyện, chú ý chút.

Nghệ Hiên làm sao sợ cái này, hắn gây chuyện còn có cậu đứng sau giúp đỡ: "Tao cũng đâu nói sai cái gì, lời nói thật vốn dĩ khó nghe, Vương Nhất Bác, mày rời UNIQ cái gì cũng không đáng."

Vương Nhất Bác vui vẻ: "May mắn tôi rời đi kịp thời, bằng không mấy ngày hôm trước tai nạn tại hiện trường, tôi cũng nhục mặt theo các anh. Anh nói tôi không xứng với UNIQ, vậy anh lên mạng hỏi không có tôi UNIQ là cái thá gì đi?"

"Mày......"

Trợ lý của Tiêu Chiến lập tức che ở trước mặt Vương Nhất Bác, muốn động tay động chân thì y khẳng định sẽ bảo vệ Vương Nhất Bác.

Nghệ Hiên kiêu ngạo, cũng không dám động thủ thật ở đài truyền hình, dù đài truyền hình không nể mặt Vương Nhất Bác, cũng phải nhìn mặt mũi Tiêu Chiến, luận lưu lượng, luận chỗ đứng, đài truyền hình tình nguyện đắc tội UNIQ, cũng không có khả năng đắc tội Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác cũng không khách khí: "UNIQ tạo thành từ cái gì, chúng ta là dạng người gì, hiểu rõ trong lòng đi, hảo tụ hảo tán, đừng càn rỡ khó coi như vậy."

"Nhất Bác, cậu đừng nóng giận. Mọi người gần đây bị stress, hỏa khí khó tránh khỏi." Vấn Hàn tiếp tục hoà giải.

Vương Nhất Bác cười cười: "Em không nổi giận."

Nói xong, liền cùng trợ lý rời đi, hiện tại tâm tình cậu rất tốt, mấy người này cũng không chọc giận được cậu.

Vào phòng nghỉ, vừa kịp lúc nghỉ giải lao, Tiêu Chiến đang uống cà phê.

Thấy cậu tiến vào, Tiêu Chiến vẫy tay với cậu.

Vương Nhất Bác đi qua đó, đưa túi văn kiện cho hắn.

Tiêu Chiến tiếp nhận, thuận tay giữ chặt ống tay áo của cậu, kéo hắn tới gần mình một chút, rồi ghé sát vào ngửi ngửi, cười nói: "Nước hoa không tồi."

Vương Nhất Bác không quá để ý, nhưng liền nghe Tiêu Chiến nói: "Nhưng hình như đây là nước hoa của anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro