91

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 91

Sáng sớm hôm sau, Vương Nhất Bác nhận được tin nhắn từ Đinh Tri Nhã nói rằng Cung Nhạc xin số di động của Vương Nhất Bác, nói là phải xin lỗi. Cô chưa cho, nói chờ lần sau gặp mặt ở phòng luyện tập thì xin lỗi vẫn không muộn.

Vương Nhất Bác trả lời một câu "Đã biết", rồi không để ý nữa, kể cả những trận đấu võ mồm ở trên mạng, Vương Nhất Bác xem lướt qua rồi thôi, hoàn toàn không để trong lòng. Tình trạng tâm lý của hắn bây giờ rất khỏe mạnh, một trận ké fame với mưu đồ rõ ràng không thể làm hắn lung lay được nữa. Ở trong cái giới này, người nào nổi tiếng mà chẳng bị ké fame cơ chứ? Chỉ cần hắn không lên tiếng thanh minh thì những lời nói vu khống kia sẽ chết chìm nhanh thôi.

Nếu là trước kia, lúc nhìn thấy những câu nói mắng chửi đó, thì trong lòng hắn ít nhiều sẽ cảm thấy không thoải mái, nhưng bây giờ lại không có cảm giác gì cả, dù sao hồ ly sớm muộn gì cũng sẽ lộ cái đuôi, mà chương trình này cũng không còn mấy kỳ nữa, muốn dựa vào hắn để ngoi đầu à, để xem sao nhé.

Lâm Kỳ Vũ gọi điện thoại tới, nói anh ta chuẩn bị thu âm bài hát cổ phong mà Vương Nhất Bác đã viết, còn hỏi Vương Nhất Bác có muốn đi nghe hay không.

Vương Nhất Bác hôm nay không có lịch trình gì khác, vui vẻ đồng ý. Lời bài hát được Vương Nhất Bác dành hẳn ra mấy ngày để viết, Lâm Kỳ Vũ còn giúp hắn sửa đổi vài lần, cuối cùng mới ra được phiên bản mà hai người hài lòng nhất, bài hát có tên là 《 Rã Rời 》.

Phòng làm việc của Lâm Kỳ Vũ có phòng ghi âm chuyên dụng, Vương Nhất Bác tới đây không cần lo lắng bị theo dõi.

Thầy làm bánh ngọt mà ba mẹ Tiêu mời tới đã theo chân Vương Nhất Bác về lại thành phố, vẫn giao điểm tâm theo quy luật cũ. Hôm nay, Vương Nhất Bác gọi điện thoại dặn thầy làm thêm nhiều một chút để mang tới cho Lâm Kỳ Vũ.

Lâm Kỳ Vũ ghi âm rất thuận lợi, hẳn là sẽ nhanh chóng được tung ra thị trường thôi.

Lúc hai người dùng trà chiều, Lâm Kỳ Vũ còn chọc hắn bị người ta ké fame nữa.

Vương Nhất Bác mắng ngay: "Em còn chưa tính là khách mời chính thức nữa á, vậy mà cũng bị la liếm, thiệt hết biết nói gì luôn."

Lâm Kỳ Vũ cắn miếng bánh quy giòn, hỏi: "Cậu có dự tính gì không?"

Vương Nhất Bác nói: "Không có, cậu ta debut dựa vào thực lực hay là nhờ ké fame thì phải chờ sau khi chương trình kết thúc rồi mới biết. Fans bây giờ có ngốc đâu, làm mấy chuyện này một lần là fans phát hiện ra ngay, còn mấy fans não tàn dù anh có đưa chứng cứ ra trước mặt họ, thì họ vẫn sồn sồn cãi lại ngay, thật sự không cần phải lãng phí thời gian đâu anh à."

"Cậu nghĩ được vậy là tốt rồi. Mặc kệ Cung Nhạc đi, lần sau có gặp thì cứ ra vẻ bình thường là được. Cậu mà ra vẻ nhiệt tình thì sẽ bị nói là giả mù sa mưa ngay." Lâm Kỳ Vũ nhắc nhở hắn.

Vương Nhất Bác bị vướng vào chuyện này làm Lâm Kỳ Vũ cũng không vui. Cung Nhạc chỉ là một thực tập sinh, bọn họ tranh luận quá nhiều sẽ không có lợi cho họ.

"Không nói tới cậu ta nữa." Vương Nhất Bác đổi đề tài, "Anh học biểu diễn sao rồi?"

Lâm Kỳ Vũ nói: "Mỗi ngày đều học hết á, buổi sáng luyện hát, buổi chiều luyện diễn, bận đến mức anh bị tâm thần phân liệt luôn rồi nè."

Vương Nhất Bác cười ra tiếng: "Phong phú nhỉ."

Lâm Kỳ Vũ cắn miếng bánh quy khác: "Diễn xuất khó hơn tưởng tượng của anh nhiều quá, phải mài giũa rất nhiều."

Vương Nhất Bác cổ vũ hắn: "Có anh Tiêu Chiến ở đó mà, anh ấy mà dẫn dắt anh thì bảo đảm anh sẽ nhập vai được thôi. Đến lúc đó mặc trang phục vào là biến hình ngay."

"Vậy đến lúc đó cậu nói với Tiêu Chiến giúp anh đi, bảo anh ta hãy kiên nhẫn chỉ dạy cho anh."

"Sao anh không nhờ sếp nói hộ?" Vương Nhất Bác trêu chọc, "Hai người thường ngày nói cái gì thế? Có gì lạ không? Nhờ sếp nói hộ một câu mà cũng ngại à?"

"Không phải không thể nói, mà là không có trọng lượng bằng lời nói của cậu. Anh ta sẽ nể mặt cậu mà kiên nhẫn với anh hơn." Thật ra Lâm Kỳ Vũ có hơi ngại để Lộ Ngôn Chi nói giùm mình, không phải bởi vì xa cách, mà là Tiêu Chiến đã giúp hắn tranh thủ nhân vật này, thì đã nể mặt Lộ Ngôn Chi lắm rồi, không thể lúc nào cũng phải nhờ Lộ Ngôn Chi được, chuyện này phải nhờ Vương Nhất Bác mới được.

"Được thôi, em sẽ nói, nhưng mà anh cũng phải tin tưởng vào bản thân mình."

"Biết rồi." Thấy Vương Nhất Bác cư xử như ngày thường làm Lâm Kỳ Vũ cũng an tâm. Hắn gọi Vương Nhất Bác tới, là vì muốn giúp cậu ta thả lỏng, đừng để bị ảnh hưởng bởi những thứ trên mạng, cơ mà xem ra cậu ấy không bị gì là tốt quá rồi.

Một trận ké fame này tan đi nhanh chóng, chờ tới lần phát sóng kế tiếp đã là một câu chuyện khác.

Nội dung kỳ ghi hình thứ sáu là chụp ảnh bìa cho tạp chí. Mỗi nhóm sẽ hợp tác với một tờ báo khác nhau, từng thực tập sinh sẽ đơn độc chụp ảnh bìa, cuối cùng sẽ được bầu chọn ra xem ai sẽ là gương mặt ảnh bìa. Vương Nhất Bác không nhanh nhạy với thời trang, nhưng có một chút hiểu biết về trang phục, ít nhất nhận ra trang phục nào xấu hay đẹp.

Nhóm Đinh Tri Nhã bốc thăm được một quyển tạp chí dành cho lứa tuổi học sinh, phong cách trong sáng, được nhiều nữ sinh ưa thích.

Mọi người tập hợp ở phòng luyện tập, sau đó lên xe buýt để đến studio của tạp chí.

Vương Nhất Bác vừa vào cửa, Cung Nhạc liền đi tới: "Thật xin lỗi thầy Vương, chuyện lần trước là do em biểu hiện không tốt, lại hồi hộp nên nói chuyện không suy nghĩ. Thật sự xin lỗi thầy ạ."

Camera đang ghi hình, Vương Nhất Bác có thể nói gì đây? Nếu Cung Nhạc có lòng thật, thì buổi quay hôm nay còn dài, có rất nhiều cơ hội để lén xin lỗi hắn, vậy mà một vừa hai phải phải đợi lúc ghi hình mới công khai xin lỗi; nói khó nghe một chút là cậu ta đang ép Vương Nhất Bác phải đồng ý lời xin lỗi của cậu ta. Còn nữa, nếu thật muốn công khai xin lỗi, thì tại sao không nói từ sớm? Tài khoản chứng thực trên Weibo là giả à?

Vương Nhất Bác cười, đang so ai giả tạo hơn ai à? Được thôi, mình cùng chơi nào.

"Không sao đâu, ai mà chẳng có lúc hồi hộp chứ. Tôi biết các bạn ai cũng muốn để cho fans thấy mặt tốt đẹp nhất của mình, vì thế tôi sẽ dựa vào kinh nghiệm để đưa ra lời khuyên đúng đắn nhất, nếu có vấn đề gì, thì mong các bạn nói ngay để chúng ta cùng nhau điều chỉnh. Chúng ta đều có chung một mục đích, các bạn nói ra thì tôi sẽ giúp các bạn thôi. Bởi vì hồi hộp mà không nói đúng sự thật hay là biểu diễn không được tốt là chuyện rất bình thường, mọi người không cần để ở trong lòng, càng tập luyện sẽ càng nhuần nhuyễn." Vương Nhất Bác nói rất nhẹ nhàng, cứ như là đang trò chuyện với em trai trong nhà vậy.

Nhóm thực tập sinh cười đáp lời, chỉ có Ứng Hâm Nguyên nhàn nhạt liếc mắt nhìn Cung Nhạc đang cười giả tạo.

Ở gameshow lần trước, Cung Nhạc biểu hiện rất tốt, nhận được rất nhiều sự cổ vũ từ phía khán giả, có thể thấy được người này khá thông minh, hơn nữa không sợ bị tai tiếng, người như vậy mà nói mình hồi hộp thì chẳng khác với học sinh giỏi than thở mình thi không tốt, giả tạo quá rồi đó. Vương Nhất Bác không nói thẳng, nhưng người xem chương trình thực tế lâu năm sẽ hiểu hắn đang nói gì.

Đinh Tri Nhã vui vẻ, xem ra Vương Nhất Bác không phải không biết phản kích, vậy thì cô yên tâm rồi, nói tiếp nói: "Được, hôm nay lại là một cơ hội để mọi người tiếp xúc với người trong ngành, thời gian không còn sớm lắm, chúng ta xuất phát thôi."

Mọi người đáp lời, nối đuôi nhau ra.

Tới studio, chủ biên và phó chủ biên đã ngồi đợi, bình thường chỉ có thực tập sinh tới chụp ảnh thì không cần chủ biên ra mặt, bây giờ đã tới, hẳn là đang muốn tuyên truyền cho tạp chí.

Đinh Tri Nhã đã từng hợp tác với tạp chí này, cô chủ động chào hỏi người ta.

Vương Nhất Bác tuy chưa từng hợp tác, nhưng xuất phát từ lễ phép và kính trọng, cũng đi theo chào hỏi.

Chủ biên và phó chủ biên hàn huyên với Đinh Tri Nhã trước, rồi theo sự giới thiệu của Đinh Tri Nhã mà bắt tay chào hỏi với Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác lễ phép bảo rằng chị gái mình là đọc giả trung thành của tờ báo từ thời niên thiếu. Chủ biên và phó chủ biên rất bất ngờ và vui mừng, vì Vương Nhất Bác đã đúng lúc tuyên truyền giúp họ, làm các cô đạt được mục đích của mình một cách nhanh chóng, vì thế cả hai cũng bắt đầu thổi phồng Vương Nhất Bác, nói hy vọng có cơ hội có thể hợp tác cùng Vương Nhất Bác.

Hai bên hàn huyên xong, nhóm thực tập sinh cũng xuống xe. Sau khi đơn giản giới thiệu hai bên xong, phó chủ biên dẫn mọi người vào studio.

Hôm nay, bên tạp chí tận dụng hết mọi mối quan hệ của mình mà mượn tới không ít nhãn hiệu quần áo cao cấp, mỗi người đều có một chuyên viên trang điểm riêng, không ai phải chờ đợi ai. Tuy chủ đề kỳ này là chụp ảnh bìa cho tạp chí, nhưng không phải do người bên tạp chí chọn trang phục, mà là để cho nhóm thực tập sinh thoải mái chọn lựa, sau đó, họ sẽ phải tự bàn luận phong cách trang điểm với chuyên viên. Mấy vị chuyên viên này đều đã từng hợp tác với tạp chí, thế nên không thể nghi ngờ trình độ của họ.

Đinh Tri Nhã hỏi thay thực tập sinh: "Ảnh bìa kỳ này theo phong cách gì đấy ạ? Xin chủ biên gợi ý một chút để mấy bạn nhỏ này dễ chọn lựa trang phục hơn ạ."

Chủ biên cũng không muốn chụp một bộ ảnh mà không dùng được, phối hợp nói: "Không biết mọi người có xem qua tạp chí của bọn tôi chưa, nếu chưa cũng không sao, bên kia có trưng bày những quyển tạp chí của bọn tôi. Chỉ cần phù hợp với phong cách của tạp chí là được."

Yêu cầu này không khó, những món đồ mà tạp chí giới thiệu toàn là những món có giá cả vừa túi tiền, mẫu mã lại đẹp, cho nên mới được bọn học sinh ủng hộ.

Đinh Tri Nhã xác nhận với nhóm thực tập sinh: "Nghe hết rồi chứ? Có vấn đề bây giờ có thể hỏi."

Cung Nhạc nhấc tay: "Chủ biên, nếu phong cách cá nhân không phù hợp với tạp chí thì sao ạ? Có phải sẽ bị loại bỏ ngay không ạ?"

Chủ biên đã từng giao tiếp với biết bao nghệ sĩ, ai có tâm tư gì đều nhìn ra hết: "Sẽ không bị loại đâu, tạp chí của chúng tôi đã từng chụp qua rất nhiều phong cách rồi, chỉ cần ảnh chụp đủ đẹp thì bọn tôi sẽ chủ động thỏa hiệp."

Cung Nhạc cười gật đầu: "Hiểu rồi ạ."

Sau đó, tất cả mọi người bắt đầu bận việc.

Đinh Tri Nhã và Vương Nhất Bác làm huấn luyện viên, sẽ không chọn lực giúp thực tập sinh, chỉ đưa ra hướng dẫn hữu ích.

Thấy nhóm thực tập sinh chọn trang phục khá là đơn giản, Vương Nhất Bác uống cà phê nói: "Nghĩ cho kĩ nha, mục tiêu của các bạn là chụp ảnh bìa chứ không phải là trang phục hàng ngày đâu à."

Mọi người cười, một lần nữa chọn trang phục khác.

Lúc này có tiến bộ hơn trước, Vương Nhất Bác và Đinh Tri Nhã giúp đỡ chọn trang sức, đôi khi quần áo không có gì đặc biệt, nhưng kết hợp với trang sức sẽ làm nổi bật hơn rất nhiều.

Ứng Hâm Nguyên chọn một bộ tây trang, vừa thấy chính là thiết kế cho người trẻ tuổi, xanh, xám, cam đan xen nhưng không rối mắt.

"Cô ơi, bộ đồ này phối với áo trong thế nào mới hợp ạ?" Ứng Hâm Nguyên nghiêm túc hỏi.

Nói thật, bộ đồ này trái ngược với phong cách thường ngày của Ứng Hâm Nguyên, nhưng lại phù hợp với phong cách của tạp chí một cách bất ngờ, mặc lên sẽ rất đẹp.

Đinh Tri Nhã đánh một cái lên tay hắn: "Mặc cái gì chứ? Đương nhiên là không mặc!"

Ứng Hâm Nguyên hoảng hốt.

Vương Nhất Bác cười nói: "Nghe lời cô Đinh đi, dáng người của cậu rất tuyệt, sẽ không xấu đâu."

Đây là bộ đồ mà hắn tâm đắc nhất từ nãy đến giờ.

Sau đó, Cung Nhạc cũng mang theo trang phục mà cậu ta chọn tới, là một bộ đồ lao động của nam màu đỏ, lấy khăn lụa đen để làm điểm nhấn chia ra thân trên và thân dưới, còn điểm xuyến thêm vài hoa văn phá cách, là một bộ đồ rất bắt mắt.

"Có mắt chọn đồ lắm." Vương Nhất Bác khen.

Đinh Tri Nhã cũng cảm thấy bộ đồ này rất thích hợp với Cung Nhạc, dù cho cái cách Cung Nhạc làm việc làm cô không vui, nhưng đang ghi hình mà, vẫn phải công tư phân minh: "Trang điểm thì sao? Cậu muốn tạo hình thế nào?"

Cung Nhạc nói: "Em muốn trang điểm đậm một chút, vẽ thêm một khỏa lệ chí nữa."

Trong đầu Vương Nhất Bác đầy dấu chấm hỏi. Đồ lao động hiện đại, phóng khoáng, đơn giản, cách trang điểm phải mạnh mẽ một chút mới làm nổi bật bộ đồ, dù bộ đồ này có màu sắc rất chói sáng, nhưng cách trang điểm kia sẽ không hợp cho lắm.

"Hình như không hợp cho lắm?" Đinh Tri Nhã khống chế biểu tình trên mặt làm mình đừng nhíu mày.

Cung Nhạc nhìn thoáng qua Vương Nhất Bác, nói: "Cô biết con đường mà em đã chọn mà, bảo đảm sẽ không làm lố đâu ạ."

Vương Nhất Bác biết Cung Nhạc đã có chủ ý rồi, hắn chỉ nhắc nhở một câu: "Phong cách của tạp chí này khá trong sáng, tự nhiên, phong cách mà cậu hướng tới có khi không thích hợp đâu."

Cung Nhạc nhìn thẳng Vương Nhất Bác: "Không phải chủ biên đã nói chỉ cần đẹp là thỏa hiệp được ạ? Em tin vào bản thân mình."

Vương Nhất Bác cười: "Chúc cậu thành công."

Hắn nói như vậy là để mọi người thấy hắn đã tận tình khuyên nhủ rồi, kết quả thế nào thì hắn sẽ không chịu trách nhiệm.

Một ngày bận rộn đến chiều tối mới kết thúc, mọi người giải tán tại chỗ, ai về nhà nấy.

Vương Nhất Bác ngồi ở đại sảnh, chờ Ngải Trừng tới đón.

Ứng Hâm Nguyên vốn đã đi rồi giờ còn ở đây.

Vương Nhất Bác nhìn thấy cậu ta thì có chút bất ngờ, ôn hòa hỏi: "Sao còn chưa về nữa? Xe chưa đến à?"

"Không có, đã gọi ạ." Ứng Hâm Nguyên căng thẳng nắm chặt tay ở hai bên quần, "Thầy, Thầy Vương ký tên cho em được không ạ?"

Vương Nhất Bác sửng sốt nhìn Ứng Hâm Nguyên, Ứng Hâm Nguyên vẫn luôn không biểu hiện mình là fans, mà việc xin chữ ký lúc ghi hình bảo đảm sẽ được công chúng yêu mến thêm, nhưng bây giờ không có máy quay ở đây, Ứng Hâm Nguyên mới tới xin chữ ký, hẳn là một fan thật rồi.

Vương Nhất Bác duỗi tay, Ứng Hâm Nguyên lập tức đưa giấy và bút đã chuẩn bị sẵn cho hắn.

"Có yêu cầu tôi viết gì không?" Vương Nhất Bác hỏi.

Ứng Hâm Nguyên do dự một chút, nói: "Có thể viết giúp em là ' bạn có thể vượt qua mọi khó khăn như tôi ' được không?"

Vương Nhất Bác thong dong ký tên cho cậu ta. Đối với một người vừa chiến thắng chứng sợ sân khấu thì câu nói này vô cùng có ý nghĩa. Hẳn là Ứng Hâm Nguyên đã có rất nhiều áp lực vì những bất công trước đó, và với một tương lai còn mờ mịt, thì yêu cầu này sẽ giúp cậu ta giữ vững tinh thần để tiến về phía trước.

Vương Nhất Bác ký tên xong, trả lại giấy bút cho Ứng Hâm Nguyên, mỉm cười nói: "Kỳ Vũ có kể cho tôi nghe về chuyện của cậu. Thành tích có thế nào, thì với biểu hiện của cậu, tôi tin cậu sẽ thành công trên con đường này, cho nên phải tin tưởng vào bản thân. Cũng cảm ơn cậu đã yêu thích, đó là một động lực rất lớn cho tôi."

Ứng Hâm Nguyên yên lặng nhìn Vương Nhất Bác thật lâu, kiên định gật gật đầu: "Em sẽ hết sức cố gắng."

Vương Nhất Bác gật đầu: "Ở đây chỉ còn hai đứa mình, đáng lẽ tôi nên cho cậu quá giang. Nhưng để tránh tị hiềm, tôi sẽ không tiễn đâu, đi đường cẩn thận nhé."

"Em hiểu ạ, em đi trước đây."

Ứng Hâm Nguyên không giỏi ăn nói, mà Vương Nhất Bác trước giờ chỉ tin vào hành động hơn là lời nói.

Kỳ thứ sáu lên sóng đúng hẹn, mỗi thực tập sinh được chụp rất nhiều ảnh, mà tổ chương trình chỉ chọn ra nhiều nhất là năm tấm cho mỗi người.

Bởi vì mỗi tạp chí có một phong cách riêng, cho nên chỉ có thể họp bàn nội bộ, số ảnh không được chọn sẽ được giữ lại làm mẫu.

Tới nhóm Đinh Tri Nhã, vì tạp chí có phong cách tươi sáng rất được các nữ sinh ưa thích, cho nên lúc ảnh chụp được đưa lên, mọi người đều thấy được sự khác biệt rõ ràng.

Ảnh chụp Ứng Hâm Nguyên lên màn ảnh, cả làn đạn toàn là bình luận kiểu như "Đẹp trai", "Chuẩn man", "Sexy", "Không ngờ Ứng Hâm Xuyên mặt baby, thân hình phụ huynh", rồi "Bạn trai quốc dân" linh ta linh tinh.

Vương Nhất Bác cũng rất thích tạo hình kỳ này của Ứng Hâm Nguyên, gây ấn tượng khó phai với người xem, dù không lên được ảnh bìa, sau này có thể dùng làm ảnh tuyên truyền cũng hay ho.

Ảnh chụp cuối cùng là của Cung Nhạc.

Bộ đồ liền thân màu đỏ, kết hợp với khỏa lệ chí, nửa phần thân trên không cài nút áo, ảnh chụp không phải lộ vai thì cũng là lộ ngực, còn liếm môi, cắn ngón tay, quả thực......

Vương Nhất Bác không biết phải hình dung thế nào nữa. Ngày hôm đó, hắn và Đinh Tri Nhã chỉ ở hậu trường chỉ đạo quần áo, không được mời xem ảnh chụp, để công bằng, ảnh bìa được chọn đều do người của tạp chí định đoạt. Cho đến hôm nay, Vương Nhất Bác và Đinh Tri Nhã mới được thấy, thậm chí không biết tạp chí đã chọn ai.

【 Nhạc Nhạc sexy quá đi mất!! Mlem mlem!! 】

【 Nhạc Nhạc đẹp quá à, nét đẹp phi giới tính nhất trong giới á! 】

【 khẳng định là gương mặt ảnh bìa luôn, nếu không lên ảnh bìa được, thì tôi dám cá tạp chí bị gì rồi. 】

【 Cái này mà gọi là sexy đỉnh cao đó hả?!! 】

【 Ôi trời, mắt chúng mày nổi mụn rồi à? Cái này mà cũng gọi là gợi cảm được á? 】

【 ha ha, gợi cảm khác với khiêu dâm nha mấy bác. 】

【 ôi, fans nhà ai đây, Nhạc Nhạc nhà bọn tôi muốn gợi cảm có gợi cảm, muốn đẹp trai có đẹp trai, mấy người không được nên ganh tị đó à? 】

【 dơ quá đi, bêu xấu danh tiếng tạp chí nhà người ta. 】

【 một bộ đồ đẹp đẽ bị Cung Nhạc phá không còn gì luôn. 】

Các đoạn video ngắn được tung ra cùng ngày với ảnh chụp.

【 cái gì, hồi hộp quên mất lời nói? Ai mà chẳng biết Cung Nhạc lập hình tượng là hưởng thụ sân khấu chứ, nói thế ai mà tin? 】

【 Cung Nhạc đang tự vả mặt thì phải? Tham gia mấy chương trình thực tế này đầu óc phải linh hoạt, lên sân khấu hát một bài là hồi hộp, ý cậu ta là gì? 】

【 Cung Nhạc tự tin quá nhỉ? 】

【 cay thật, Nhất Bác đừng đôi co với cậu ta nữa. 】

【 lầu trên không biết thưởng thức thì ngậm mồm giùm cái, biến đi! 】

【 Nhạc Nhạc sexy hơn người nào đó nha! Người nào đó thua Nhạc Nhạc cả một con đường mà cũng bày đặt chỉ dẫn nữa kìa! 】

【 chắc chỉ có fans không não mới thích mấy loại này, thôi không nói nữa, nói hoài tốn nước miếng quá. 】

【 Nhạc Nhạc number 1! Vương Nhất Bác đang ganh tị với người mới, không tạo cơ hội cho người ta! Làm bộ giúp đỡ Nhạc Nhạc, thật ra là đang ngáng đường, sợ vị trí của mình bị Nhạc Nhạc đoạt mất! 】

【 ôm Nhạc Nhạc của mấy người lăn ra khỏi đây, Nhất Bác nhà bọn tôi không cần! 】

Làn đạn lại cãi nhau, Vương Nhất Bác nhìn chỉ cảm thấy buồn cười, mắng chửi vài câu để xả stress hay gì?

Cuối cùng, tạp chí chọn Ứng Hâm Nguyên làm ảnh bìa, không có ai phản đối.

Sau khi chương trình kết thúc, hashtag # Cung Nhạc gặp đãi ngộ không công bằng# lên hot search, lúc này Cung Nhạc hot thật rồi.

Các fans bất mãn ra mặt, rõ ràng là Cung Nhạc biểu hiện rất tốt mà tại sao Ứng Hâm Nguyên lại được chọn? Có người ra thuyết âm mưu, nói là do Vương Nhất Bác tạo áp lực cho bên tạp chí. Fans Cung Nhạc không phục bắt đầu mắng chửi Vương Nhất Bác, nào là nói hắn ức hiếp người mới, nào là nói hắn ý kiến ý cò không cho Cung Nhạc qua mặt, còn có người kêu gào bảo Vương Nhất Bác đi chụp ảnh bìa cho tạp chí đi, nếu không gợi cảm bằng Cung Nhạc thì làm ơn cút khỏi chương trình giùm.

Nhà đài và tạp chí đăng đàn thanh minh ngay sau đó, tỏ vẻ ảnh bìa là do bên tạp chí chọn lực, hoàn toàn không có người ngoài tham gia quyết định.

Mà đa số người qua đường không hề thích ảnh chụp của Cung Nhạc, họ mang tâm lý chờ ăn dưa, không tham dự vào cuộc chiến. Hơn nữa, Cung Nhạc đích xác đi cùng con đường với Vương Nhất Bác, có ngáng đường hay không thì có hơi khó nói.

Fans Vương Nhất Bác tất nhiên nuốt không trôi cục tức này, hành vi của fans Cung không còn là ké fame nữa, mà là ăn vạ rồi! Các cô không thể nhẫn nhịn được nữa, mở ra cuộc chiến mới.

Trong lúc fans hai bên cãi nhau túi bụi, ảnh bìa ủng hộ cho cộng đồng LGBT mà Vương Nhất Bác đã chụp nóng hổi ra lò.

Trên ảnh chụp, Vương Nhất Bác trang điểm đậm, vết máu trên mặt vô cùng chói mắt. Váy dạ hội đuôi cá màu bạc dài qua gót chân, vùng ngực bằng phẳng, phần đuôi cá được đính pha lê lấp la lấp lánh. Vương Nhất Bác mang giày cao gót, một chân dũng cảm đặt trên đầu xe hơi, nghiêng mặt thoáng nhìn qua hướng camera, một tay chống cằm, biểu tình lãnh đạm lại cao quý, thông điệp truyền qua ánh mắt được hiểu như sau —— cuộc đời của ông đây không cần bọn bây nhúng vào!

Trên mạng trực tiếp hỗn loạn, người qua đường không những ra sức ca ngợi, mà còn đi dằn mặt Cung Nhạc bằng lời lẽ "Cái gì là cao cấp, cái gì là làm ra vẻ? Cái gì là phượng hoàng, cái gì là gà rừng? Ai giả ai thật là đây!"

Năm phút sau, không còn ai nhớ tới Cung Nhạc nữa, mọi người đều đang cảm thán ảnh chụp của Vương Nhất Bác, cũng thảo luận về đề tài mà tạp chí đang hướng tới.

Một tấm ảnh khống chế, thống nhất mọi ngôn luận. Vương Nhất Bác không hổ là Vương Nhất Bác, nghệ sĩ hot nhất vẫn là hắn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro