Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" một lần nữa, nhà vô địch của valorant champion seoul, xin giới thiệu với các bạn : edg!!! "

Giây phút ấy đối với tập thể Edward Gaming thật khó để nói thành lời.

Một Vương Sâm Húc ingame leader dẫn dắt cả một tập thể tới thời khắc vinh quang cũng cười tới không ngừng được.

Một Vạn Thuận Trị được caster quốc tế ca ngợi với cái tên bảo hiểm vàng của EDG cũng tay chân luống cuống nhận từng tiếng hò reo và lời khen không ngớt của đồng đội.

Một tài năng trẻ Tạ Mạnh Huân trên con đường hiện thực hoá những giấc mơ ẩn mãi dưới lớp sương mù còn dang dở của đàn anh cũng mỉm cười nhìn về phía chiếc cup vô địch.

Một Quách Hạo Đông từ bỏ sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp, lùi về sau nâng bước những cánh chim trẻ tài năng của Edward Gaming trên con đường chinh phục giấc mơ cũng chỉ biết tự hào về từng đứa trẻ bản thân vinh dự được đồng hành.

Cũng từ đó, một Trương Chiêu với nội tâm dày vò còn mù mịt trong chính những quyết định trong tương lai đã có thể chứng minh được chính mình.

Và bên cạnh anh có Trịnh Vĩnh Khang, ngôi sao toả sáng lấp lánh trong màu áo kị sĩ ngân long đã có thể tự mình dâng cao niềm tự hào cho khu vực Trung Quốc.

Những giọt nước mắt của Trương Chiêu là nỗi niềm giải toả cho những nghi ngờ của anh về chính mình, những lần anh đã sợ bản thân sẽ lạc lối và không thể cống hiến nhiều hơn trước cái đào thải đặc trưng của công việc thi đấu chuyên nghiệp.

Khi đó, Trịnh Vĩnh Khang lặng người nhìn anh giấu những giọt nước mắt vào sâu trong cái ôm của Quách Hạo Đông.

" trương chiêu, em tin anh 100%! "

Là một đứa trẻ đang độ tuổi bay cao và toả sáng, Trịnh Vĩnh Khang được anh tin tưởng đặt trên vai trọng trách làm rạng danh tổ chức và khu vực.

" để mà nói em tin tưởng ai nhất, em sẽ chọn kangkang. "

" chiêu ca, ai cho anh khóc? "

Trịnh Vĩnh Khang chạy về phía Trương Chiêu đang cố nén từng giọt nước mắt vào trong, em giang rộng đôi tay ôm anh vào lòng.

Trương Chiêu biết bản thân không được khóc bây giờ, nhưng hình bóng Trịnh Vĩnh Khang vẫn nhoè dần dưới làn nước mắt.

Góc nhìn của anh thu hẹp, chỉ đủ để nhìn thấy em nhỏ đang giang tay đón mình vào lòng. Trịnh Vĩnh Khang không khóc, em vui và hạnh phúc, em là chỗ dựa để những lúc cảm xúc vỡ oà như thế này anh có thể tin tưởng dựa vào.

Trương Chiêu như nhào vào vòng tay em, Trịnh Vĩnh Khang đón lấy anh người yêu nam thần mặt lạnh vẫn nức nở, xoa dịu từng đợt cảm xúc sóng trào của anh.

" đừng khóc nữa mà, em thương anh được không? chúng ta làm được rồi. "

Trương Chiêu gục xuống bờ vai em run rẩy, em vẫn ôm chặt lấy anh không rời.

" chiêu ca, em trêu anh đó nha. người ta đang nhìn nhiều lắm kìa. "

Những tiếng hò reo cuồng nhiệt trên khán đài cũng không áp đi được âm thanh ngọt ngào của em rót vào tai.

Trịnh Vĩnh Khang nghịch ngợm trêu chọc anh mỗi lần máy quay lia tới, khi khuất bóng những ánh mắt trực tuyến, em sẽ lại vỗ vỗ vào tấm lưng cong của người trước mặt.

" anh nhìn thấy không? cái cup kia đẹp lắm, em rất thích. em cũng thích anh nữa. "

Hôm nay, trong tay em có cup, trong lòng em có anh. Lần đầu tiên ánh mắt em ngỡ ngàng trước cái hôn phớt vào má phải em của anh khi cả hai ôm nhau trên sân khấu.

Trương Chiêu vẫn như đứa trẻ to xác bám víu vào Trịnh Vĩnh Khang mè nheo.

Ám ảnh của anh, cái thử thách tưởng chừng như một mỏm đá cao vời vợi mà anh chưa từng dám nghĩ bản thân sẽ vượt qua cũng đã tới lúc được hoàn thành rồi.

Người anh yêu - Trịnh Vĩnh Khang luôn làm anh tự hào. Anh yêu cái cách em vui vẻ hồn nhiên, yêu cách em toả sáng trong từng trận chiến, yêu từng cử chỉ, ánh nhìn em hướng về anh cho dù cả hai cách xa nhau.

Trương Chiêu nhìn lên màn hình lớn, đó là em nhỏ của anh với chỉ số trận đấu vượt trội, nắm giữ kỉ lục số mạng hạ gục nhiều nhất trong lịch sử Valorant Champion và được vinh danh là MVP của trận đấu.

Anh muốn hôn vào chiếc má phính của em, muốn khen em rất giỏi. Nhưng Trịnh Vĩnh Khang chỉ cần nhìn anh thôi là em cũng đã biết.

" anh muốn khen em giỏi đúng không? em biết rồi, ánh mắt anh nói cho em đấy. "

" em cảm ơn. "

Rồi Trịnh Vĩnh Khang lại nhìn anh tươi cười. Lúc đó Trương Chiêu mới hiểu tâm linh tương thông là gì. Thời gian ngưng đọng trong tâm trí anh, anh chỉ thấy trái tim mình đập loạn nhịp khi đứng trước con người này - mặt trời nhỏ của riêng mình anh.

" em giỏi lắm. anh không biết mình nên nói gì nữa. "

Cơn cảm xúc kia qua đi để lại trong lòng anh những cơn lộm cộm vặt vãnh, nó nhắc nhở anh rất cần Trịnh Vĩnh Khang, anh đang phụ thuộc vào em, anh cần em.

" hì hì, em biết mà. trương chiêu của em cũng rất giỏi, đừng tự trách bản thân nữa nhé! "

Trịnh Vĩnh Khang làm cho anh tới gần giấc mơ, làm cho chức vô địch quốc tế không xa vời như thế. Em đồng hành với anh, mọi bước chân anh đi, em sẽ sát cánh bảo vệ.

Em là Duelist của anh, anh là Controller của em.

Khoảnh khắc ôm trong tay giấc mơ của mình, anh quay đầu nhìn về phía em. Trịnh Vĩnh Khang vẫn ở đó vỗ tay cho anh, vẫn khen anh không ngớt lời.

Từ người hâm mộ sự nghiệp của em, thành người yêu em, đó là một hành trình dài. Trương Chiêu cảm thán mắt nhìn người của thần tình yêu Cupid cũng rất tốt, bắn mũi tên tình yêu đến anh và em.

Có thể Trịnh Vĩnh Khang trông hơi khờ khạo, ngốc nghếch nhưng anh tình nguyện để bản thân lún sâu thêm, sâu hơn nữa để chỉ mình anh được thấy khoảnh khắc em nâng niu vỗ về anh, em động viên dỗ dành anh những lúc anh tuyệt vọng.

Trương Chiêu đặt tay lên ngực cúi chào, chào theo phong cách của màu áo người yêu anh và anh cùng đang mặc, những chàng kị sĩ của Valorant CN.

Anh nắm lấy tay em đi vào trong cánh gà, nơi bóng tối bủa vây và không có hào quang chiến thắng, chỉ có tiếng nói cười của em ở bên, Trương Chiêu đã hoàn toàn hài lòng với cuộc sống hiện tại.

" anh cũng tin em. "

" anh chỉ cười với em thôi. "

" hôm nay em rất sáng, như vì sao bắc đẩu anh vẫn luôn theo đuổi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro