#3: Đánh dấu chủ quyền

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đoàng

Tôi đang nhàn rỗi đọc sách trên bàn thì đột nhiên từ phía cửa sổ vang tiếng động mạnh làm tôi giật mình, ném luôn quển sách xuống đất

Cửa sổ nhà tôi bị người từ bên ngoài tông mạnh vào, làm nó vỡ tung tóe ra văng khắp nơi
Mà người xông vào nhà dân bất hợp pháp kia, lại là người mà mỗi ngày đều bị tôi lôi ra chửi lên bờ xuống ruộng

Còn ai ngoài đây nữa? Chính là con ma cà rồng mà tôi nhặt được hồi tuần trước, cũng chính là tên ăn sạch sẽ tôi xong rồi bỏ trốn

Hôm nay dám mò đến đây, là muốn đến nạp mạng sao? Đã đụng đến tôi thì có là ma cà rồng tôi cũng cốc sợ nhé

"Gừ...."

Tên đó bị cạnh kính cứa vào chảy máu, hắn gầm gừ

Tôi liếc mắt nhìn hắn rồi tôi chạy đến góc nhà cầm chặ cây chổi, tôi cầm cây chổi thủ thế

"Ngươi lại đến đây làm gì? "

Tên đại ác ma phun từ miệng ra một cục máu, hắn ném cho tôi một ánh mắt kinh thường, rồi tóm lấy cán chổi của tôi bẻ cái rốp, rồi ném luôn cây chổi ra cửa sổ

Tự nhiên da gà tôi nổi lên lớp lớp, gì thế? Sao tự nhiên nhìn hắn đáng sợ quá vậy?

Dũng khí của tôi một chốt liền teo lại như con kiến, không được rồi, tôi tốt nhất là nên chạy lỡ hắn lên cơn điên rồi giết tôi luôn cũng không chừng

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, bây giờ tôi chạy trước rồi tính sao ha

Nhưng mà hắn như nhìn thấu tôi, tôi vừa mới xoay chân hắn đã tóm lấy cả người tôi, hai tay ôm chặc lấy tôi mũi hít hà lấy cơ thể tôi
Như thể tôi là cái đùi gà vừa mới ra lò

Tôi dãy dụa như một con dòi, tôi rống lên

"Buông ra mau, không buông ra là ta báo cảnh sát đó"

Bịch, tên đó xoay một cái liền ném tôi xuống giường, hắn cũng nhảy lên giường đè lên người tôi luôn

"Ngươi còn câu nào để nói không, có giỏi thì gọi cảnh sát đến đi xem ta có xé xác bọn chúng ra không... "

Hắn nói xong lập tức đưa tay xé áo tôi ra, tôi trợn mắt

"Ê ê, không được nha, ai cho phép ngươi vậy hả?"

Hắn kìm chặt hai tay tôi lại không cho tôi giãy dụa , tôi càng giãy dụa hắn càng xé mạnh hơn, động tác của hắn rất nhanh ánh mắt của hắn còn chuyển đỏ, giống y hệt lần trước

Éc

Hắn lại đói rồi, không phải xem tôi là thức ăn thật rồi chứ? Mỗi khi đói liền chạy đến tìm tôi, sau khi ăn xong liền bỏ đi không nói tiếng nào?

Không nhé
Tôi không cho phép người ta khi dễ mình như vậy

Tôi cong chân đạp một cước vào bụng hắn, hắn không cảnh giác nên ngã ra sao ,

Tôi ngồi dậy cầm lấy gối chọi vào người hắn, tôi chỉ tay vào mặt hắn ấm ức

"Tôi không phải thức ăn của anh, anh thấy tôi dễ dãi quá nên muốn làm gì thì làm à? Cút cho tôi , anh cút về chỗ của anh cho tôi..."

Hắn có chút bất ngờ, nhưng vẫn không thay đổi thái độ, hắn nắm lấy cổ chân tôi kéo tôi lại lần hắn, hắn leo lên đè lên người tôi lần nữa, vì lần này hắn đã đoán được tôi định làm gì nên kìm chặc lấy người tôi cứng ngắc

Tôi có dùng hết sức cha sanh mẹ đẻ cũng không thoát khỏi được
Tôi bất lực nằm im ,không hiểu sao lại thút thít khóc

"Anh là đồ đại ma đầu, hic ..không cho anh khi dễ tôi"

Hắn nhìn tôi khóc đột nhiên dừng lại, tay lau chùi nước mắt cho tôi, nhìn tôi hung dữ mắn

"Nín ngay, ta cũng chưa có đánh ngươi "

Tôi im bặt, mắt hắn đỏ máu, vì cơn đói mà gân đỏ nổ khắp cổ, nhìn vừa đẹp vừa đáng sợ
Hình như hắn đói lắm rồi, tôi có chút không nỡ nhìn hắn như vậy, dù sao thì ....

Mà không được, cho hắn ăn rồi hắn lại bỏ tôi đi nữa , tôi đắng đo một hồi cuối cùng tôi cắn cắn môi
Tôi đưa tay tóm lấy cổ của hắn hung hăng cắn thật mạnh

Hắn có chút bất ngờ nhưng vẫn không đẩy tôi ra, cho đến khi cổ hắn bị tôi cắn đến chảy máu thì tôi mới buông ra

"Anh nghĩ tôi dễ ăn lắm sao? Không đâu nhé, anh ăn sạch tôi rồi thì phải chịu trách nhiệm với tôi, bây giờ anh là của tôi không cho phép anh rời khỏi tôi mà không nói tiếng nào..."

Hắn nghe tôi nói xong thì nhíu mày sau đó giãn ra, môi nhết lên một cái, Hắn  đột nhiên rời khỏi người tôi nằm ngã ra giường, nhìn tôi nói giọng không thể nào vô liêm sỉ hơn nữa

"Được rồi, ta là của ngươi cho nên bây giờ đút ta ăn đi ta đói sắp chết rồi... "

Đầu tôi chảy ba vạch đen

.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro