☆ Intro ☆

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hoseok à"

Thanh âm khàn đặc vang lên trong màn đêm tĩnh mịch, ở chốn công viên thưa thớt người. Một thân ảnh nhỏ nhắn, gầy gò chạy đến. Đó là anh, chàng người yêu mà cậu đã lâu không gặp. Vì khoảng cách địa lý cách trở, cậu và anh thỉnh thoảng mới gặp nhau để nhờ đó có thể hâm nóng tình cảm.

Mỗi lần gặp mặt, cậu đều ôm chặt lấy anh, trao cho anh một nụ hôn thật ngọt ngào. Đôi lúc, có cả những giọt nước mắt ấm nóng nhỏ xuống ướt cả phần áo anh. Đó là sự thể hiện cho mối quan hệ cực kỳ nghiêm túc của cả hai không vì thời gian mà nhạt nhòa.

.

" Anh phải về rồi, em nhớ ăn uống đầy đủ. Không bỏ bữa nhé, anh thấy em khá ốm so với lần trước rồi đó! "

Nói rồi Yoongi xoa đầu cậu, thơm nhẹ lên má cậu một cái thay cho lời tạm biệt.

" Về cẩn thận. Em sẽ gửi thư cho anh"

" Sao không nhắn tin? Thời đại nào rồi? "

Hoseok ngập ngừng.

" Nhanh nào xe bus sắp tới đó"

" Em muốn anh thấy tình cảm em dành cho anh qua những câu chữ mà em nắn nót. Vì anh biết đó, thư tay bao giờ cũng được coi trọng hơn. Mà nhớ hồi âm nha "

Yoongi bật cười hạnh phúc nhưng vẫn cố nói thật ngầu.

" Anh lười lắm, không trả lời đâu"

Xe buýt mang số 591 vừa đến, anh bước lên rồi tìm chỗ ngồi cạnh cửa sổ.

" Sao cũng được, em vẫn sẽ gửi thư cho anh"

" Ngoan cố "

.

Sáng sớm hôm sau, thời sự đưa tin về chiếc xe buýt 591 gặp nạn. Tất cả hành khách đều không may thiệt mạng.

Hoseok đi làm sớm, chẳng kịp xem nội dung thời sự. Cứ thế, cậu vẫn ung dung viết thư gửi anh.

Những lá thư đều được gửi đến tận nhà, nhưng mãi mà người nhận vẫn chẳng hồi âm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro