ong.me.o: Daniel..
daliet: anh nghe
ong.me.o: em đói quá Daniel
daliet: gì đây Sungwu?
daliet: em đang nhõng nhẽo với anh đó hả?
ong.me.o: em đi tập cả ngày nay, vừa đói vừa nhớ anh nữa
ong.me.o: hay là ship anh qua đây cho em đi
ong.me.o: chút em trả tiền ship cho
daliet: anh cam đoan là em trả không nổi đâu đó Sungwu
ong.me.o: giá nào em cũng trả được hết
daliet: nếu anh qua với em, em vừa phải trả tiền ship,
vừa phải trả tiền nuôi anh tới già luôn đó
daliet: em trả có nổi hong?
ong.me.o: mười con mèo như anh em con nuôi nổi nữa huống hồ là có một con
daliet: nhưng tiếc quá
daliet: con mèo đáng yêu như anh chỉ có một thôi ʘ̥ꀾʘ̥
daliet: lấy đâu ra mười con giống anh cho em nuôi (~ ̄³ ̄)~
daliet: xùy xùy
ong.me.o: ôi trời, Daniel
daliet: Daniel đáng yêu đang nghe nè
ong.me.o: một là mang đồ ăn sang cho em hai là mang cái mạng mèo của anh đến đây
daliet: anh không đi đâu, em phải là người mang đồ ăn đến cho anh thì đúng hơn
ong.me.o: đi mà Daniel
daliet: em bảo anh là người yêu của em mà Sungwu
daliet: sao em nỡ bắt anh dậy đi mua đồ ăn cho em giữa trời đêm
đông lạnh giá một mình như vậy (◞‸◟)
daliet: có biết là con người đáng yêu như anh dễ bị dụ dỗ lắm hong?
daliet: nhỡ đâu anh...
daliet: hic :'<
ong.me.o: ('゚д゚')
ong.me.o: em sợ anh rồi đó Daniel
ong.me.o: xuống nhà ôm em một cái rồi mang ly trà đào về phòng này
daliet: anh biết là Sungwu yêu anh nhất mà ♡ඩ⌔ඩ♡
daliet: nhưng mà em phải biết là em không thể nhõng nhẽo
với anh được đâu nha hải cẩu bự của anh <333
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro