ong.me.o: daniel
daliet: sao vậy?
ong.me.o: em gọi anh không nghe máy?
daliet: anh..
ong.me.o: sao vậy? anh không muốn nhìn mặt em nữa à?
daliet: anh không có
daliet: chỉ là
daliet: nếu bắt máy anh lại được nghe giọng nói của em, rồi sẽ gặp em, được em ôm lấy, anh sợ anh không đủ cam đảm để đi nữa
daliet: anh đã rất khó khăn để lựa chọn
daliet: anh..
ong.me.o: daniel ngốc
ong.me.o: anh sợ phải đi xa hay là sợ em?
ong.me.o: anh đi có 1 năm thôi, cũng không phải là xa em cả đời
ong.me.o: lo cái gì?
daliet: nói thì hay lắm
daliet: em có biết 1 năm những 365 ngày, 12 tháng, 52 tuần, 8.760 giờ đồng hồ, 525.000 phút biệt ly, 31.536.000 giây nhớ em
daliet: anh không cần đi cũng biết là anh sẽ nhớ em như thế nào
daliet: seongwu à~~~~~~
ong.me.o: vậy anh đừng đi nữa
ong.me.o: em có dư điều kiện để lo cho anh
ong.me.o: rồi anh sẽ không phải vì nhớ em mà mất ăn mất ngủ nữa
daliet: anh cũng muốn lắm, nhưng mà, anh cũng còn gia đình, anh còn..
ong.me.o: anh còn chồng siêu cấp đẹp trai ngày ngày đêm đêm lôi hình anh ra thủ dâm chứ gì :))
daliet: -_-
daliet: tụt hết cả hứng
daliet: anh đi luôn đây
ong.me.o: ừ
daliet: ơ?
ong.me.o: đi ra mở cửa
ong.me.o: :)))
daliet: trèo rào mà vào đi -_-
ong.me.o: thì anh cũng phải đi ra mở cửa phòng
daliet: phá luôn cũng được
ong.me.o: daniel
ong.me.o: em yêu anh
daliet: em chọc thủng tim anh rồi này :((
ong.me.o: thế mở cửa đi
daliet: dạ~~
***
"Seongwu à anh không có muốn đi. Anh biết, không ai thương anh nhiều như em hết."
"Ngoan, đừng khóc. Nghe em nói, khi đã ở nửa vòng trái đất bên kia, cho dù thế giới của anh có đang vì nhớ mà nghiêng ngả ngả nghiêng thì cứ gọi cho em, em sẽ vì anh mà chạy đến giúp anh đứng vững. Em yêu anh."
/end/
Goodbye! And..??
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro