Chap 54: Mù tạm thời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoonie... Yoonie..." Park jimin cúi đầu, run rẩy gọi tên lặp đi lặp lại.

Nhưng thiếu niên trong lòng ngực lại không hề có chút phản ứng gì, thân thể lạnh như băng cứng đờ, trước ngực tràn đầy máu tươi. Sắc đỏ chói mắt nhỏ giọt trên nền tuyết, làm nhuộm lên tuyết trắng một mảng đỏ hồng.

Park jimin nhìn trước ngực Gigi Gigi chảy máu, đầu óc trở nên trống rỗng.

Các nhân viên ở gần đó cũng chạy tới, vội vàng nói: "Làm sao vậy làm sao vậy!"

"Anh Gigi hình như ngất đi rồi!"

"Không bị thương chứ!"

Một nhân viên đưa tay định lấy túi máu trong quần áo của Gigi Gigi ra trước. Nhưng lại không thể làm được gì vì park jimin cứ gắt gao ôm chặt Gigi Gigi vào ngực mình, không cho ai khác chạm vào.

Hai mắt park jimin đỏ hoe, không còn nghe thấy gì xung quanh nữa, cả thế giới chỉ còn lại người thiếu niên trong lòng ngực hắn.

Người trong lòng hắn lạnh như băng, trên người tràn đầy máu tươi...

Giống như là một cái xác. Bao lần hắn nằm mơ, đều mơ thấy như vậy. Ở trong mộng, min yoongi cứ một lần rồi lại một lần chết ở trong lòng ngực hắn.

"Yoonie..."

Park jimin gần như đã không thể phân rõ được giữa hiện thực cùng hồi ức, rơi vào một cơn ác mộng không hồi kết của chính mình, không thể phản ứng được gì với thế giới bên ngoài.

"Anh!" Kim taehyung ở bên cạnh thấy vậy đã không chịu được nữa, khoác áo choàng lên người Gigi Gigi, tức giận nói: "Anh nếu còn cố chấp ôm chặt như thế này thì anh Gigi sẽ thật sự xảy ra chuyện đó!"

Park jimin nghe vậy mới bừng tỉnh, lúc này mới thoáng thanh tỉnh lại.

Đạo diễn bên kia cũng lái xe lại đây, muốn đưa Gigi Gigi đi bệnh viện. Park jimin ôm Gigi Gigi lên xe, bàn tay run rẩy đặt trước ngực Gigi Gigi, cảm nhận được nhịp tim dưới lòng bàn tay đang chậm rãi đập thình thịch.

Thực sự là em ấy còn sống, không phải một thi thể.

Thế nhưng cơ thể thiếu niên nằm trong lòng hắn thật sự quá lạnh, vì thế  park jimin càng thêm siết chặt Gigi Gigi vào người mình, bàn tay bao bọc lấy tay của cậu sưởi ấm. Kim taehyung ngồi ở bên cạnh, lấy túi máu trong quần áo của Gigi Gigi ra rồi lại đặt túi chườm nóng vào.

Nhiệt độ trong xe tương đối ấm áp nên thân thể lạnh băng của Gigi Gigi mới dần dần ấm lên, từ từ mở mắt ra tỉnh lại. Park jimin từ lúc lên xe đến giờ đều luôn nhìn chăm chú Gigi Gigi, khi thấy cậu tỉnh lại liền theo vô thức muốn vươn tay chạm vào mặt cậu.

Nhưng ngay sau đó park jimin đột nhiên phản ứng lại, đầu ngón tay đông cứng giữa không trung. Hai mắt Gigi Gigi mở to, nhưng lại cứ nhìn về phía trước không có tiêu cự. Tiếp theo, tim park jimin chợt hẫng lại một nhịp khi thấy đôi mắt đào hoa kia khẽ chảy xuống hai hàng nước mắt.

Kim taehyung nhìn thấy Gigi Gigi khóc, lo lắng nói: "Anh Gigi! Làm sao vậy!"

Gigi Gigi nghe được giọng nói của kim taehyung, theo bản năng giơ tay sờ soạng bốn phía xung quanh.

"Kim taehyung, anh không nhìn thấy..." Gigi Gigi gắng sức chống người dậy, lại cảm giác xúc cảm dưới thân không đúng lắm, hình như bản thân đang bị một người khác ôm lấy.

Đôi mắt còn đang nóng rát, Gigi Gigi sờ sờ hai mắt của mình, thanh âm nghẹn ngào nói: "Mắt rất đau..."

Gigi Gigi chớp chớp mắt, nước mắt sinh lý càng rơi xuống nhiều hơn. Trên mi mắt nổi lên một trận đau rát giống như bị lửa thiêu đốt, không tự chủ được mà rơi lệ.

"A?" Kim taehyung sửng sốt: "Không nhìn thấy?"

Kim taehyung vươn tay vẫy vẫy trước mặt Gigi Gigi, rốt cục mới hậu tri hậu giác nhận ra có gì đó không ổn. Đôi mắt đào hoa ấy không hề có tiêu cự, nước mắt lại cứ không ngừng rơi xuống như mưa.

Nghe vậy đạo diễn ngồi ở phía trước quay đầu lại nói: "Chắc là cậu ấy bị quáng tuyết* rồi..."

*"quáng tuyết": Trong môi trường tuyết, tia tử ngoại trong ánh sáng mặt trời mạnh từ tuyết trắng phản xạ lên tế bào thượng bì kết mạc, giác mạc của mắt người và khi hấp thụ tia tử ngoại sẽ sinh ra phản quang hóa, dẫn việc đến tế bào thượng bì bị phá hủy, lộ ra đầu nút dây thần kinh cảm giác, sinh ra cảm giác dị vật trong mắt, cảm giác bỏng rát, chảy nước mắt, sợ ánh sáng và đau đớn, thậm chí mất thị lực. Bệnh này gọi là quáng tuyết.

Gigi Gigi còn muốn nói thêm gì đó nữa nhưng lại không còn chút sức lực. Cảm thấy đầu óc càng ngày càng choáng váng khó chịu, Gigi Gigi liền nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Park jimin nhìn thiếu niên nằm trong lòng ngực mình, lúc này mới dám vươn tay nhẹ nhàng lau đi hai hàng nước mắt đã làm ướt đẫm đôi gò má tinh xảo.

Không bao lâu sau, xe ngừng trước cửa bệnh viện.

Khi park jimin gấp gáp ôm Gigi Gigi đi tìm bác sĩ, bác sĩ vừa thấy tình hình liền sửng sốt, nhìn máu vương khắp người Gigi Gigi còn tưởng là bị thương nặng. Bất quá sau khi kiểm tra, bác sĩ xác nhận là sốt cao cùng chứng quáng tuyết.

"Này, mấy người trẻ tuổi các cậu sao lại cứ thích quay mấy cái loại đoạn video ngắn như thế này chứ, vì đẹp mà mùa đông cũng ăn mặc phong phanh như vậy..." Bác sĩ cau mày phản bác.

Park jimin không nói gì chỉ an an tĩnh tĩnh ngồi ở bên cạnh Gigi Gigi. Trên giường bệnh, thiếu niên còn đang ngủ say, y tá đến truyền nước cho bệnh nhân, kim taehyung cũng cầm nước tẩy trang và bông tẩy trang đến, muốn tẩy trang cho Gigi Gigi trước.

Bất quá kim taehyung còn chưa kịp chạm vào Gigi Gigi thì đồ vật trong tay đã bị lấy đi. Park jimin cầm lấy một miếng bông tẩy trang, nhẹ nhàng tẩy đi lớp hóa trang trên mặt Gigi Gigi. Bởi vì là lần đầu tiên tẩy trang, vậy nên động tác của park jimin còn rất vụng về, sức lực trên tay cũng thập phần cẩn thận.

Ngay khi park jimin đang tẩy trang được một nửa thì Gigi Gigi tỉnh lại. Gigi Gigi còn có chút mơ màng, đôi mắt không nhìn thấy được gì nên theo bản năng động đậy cơ thể.

Chỉ là trên tay trái Gigi Gigi còn đang châm kim, kim taehyung nhanh chóng ấn cổ tay Gigi Gigi lại nhắc nhở: "Anh Gigi trước tiên đừng nhúc nhích! Hiện tại còn đang phải truyền nước!"

Gigi Gigi bình tĩnh lại, đại não chậm rãi thả lỏng phân tích tình huống hỏi: "Đang ở bệnh viện sao?"

"Đúng vậy!" Kim taehyung đắp chăn trên người Gigi Gigi lại thật chặt, lúc này mới giải thích: "Bác sĩ bảo là anh bị sốt cao cùng chứng quáng tuyết."

Bởi vì hai ngày nay đều quay phim dưới trời tuyết, tuyết phản chiếu ánh mặt trời làm cho giác mặc sẽ rất dễ bị tổn thương. Hơn nữa trang phục của tinh linh lại rất mỏng manh, vừa vặn mới phát sốt cùng bị quáng tuyết cùng một lúc.

Kim taehyung: "Bác sĩ nói qua mấy ngày nữa đôi mắt của anh sẽ tốt lên."

Gigi Gigi gật đầu, lại cảm giác được trên mặt có thứ gì đó lau qua, hẳn là có người đang giúp cậu tẩy trang. Chẳng qua lúc nãy nghe được thanh âm kim taehyung ở bên trái cậu, mà người đang giúp cậu tẩy trang lại ở bên phải, Gigi Gigi liền nghĩ rằng người này chắc là nhân viên bên đoàn phim cử lại đây.

Mà người nọ vẫn đang rất nghiêm túc tẩy trang, cuối cùng chỉ còn lại lớp trang điểm mắt. Người nọ thoáng giơ tay lên chạm vào khóe mắt của Gigi Gigi.

Gigi Gigi cũng hiểu người nọ có ý gì, liền phối hợp nhắm mắt lại nói: "Được rồi, làm đi."

Người nọ bắt đầu nắm lấy một góc lông mi giả chuẩn bị tháo ra. Nhưng lông mi giả chỉ vừa mới bị gỡ ra một chút thì Gigi Gigi đã lập tức đau đến kêu lên một tiếng, vội vàng giơ tay phải lên hơi đẩy cổ tay của người nọ ra.

"Để tôi tự mình làm đi." Gigi Gigi tự tay gỡ lông mi giả ra rồi đưa qua bên phải.

Người nọ cầm lấy rồi đặt lông mi giả sang một bên, sau đó tiếp tục tẩy trang mắt cho Gigi Gigi Lần này lúc tẩy trang, người nọ thập phần giảm nhẹ sức lực trên tay, lại càng thêm cẩn thận hơn nữa sợ làm đau đến thiếu niên trên giường bệnh.

Sau khi tẩy trang xong, người nọ khẽ nâng Gigi Gigi dậy, tháo tóc giả xuống. Gigi Gigi bình tĩnh phối hợp với động tác của đối phương, vẫn luôn nhắm hai mắt không hề nhúc nhích.

Mà bởi vì còn đang phát sốt nên Gigi Gigi cũng không còn nhiều khí lực, dần dần chìm vào giấc ngủ. Chờ đến khi Gigi Gigi tỉnh lại lần nữa, trước mắt vẫn như cũ một mảnh tối tăm. Gigi Gigi vươn tay ra sờ sờ chỗ bên cạnh.

Ngay sau đó, Gigi Gigi liền cảm giác được có một bàn tay đặt lên tay mình. Gigi Gigi nắm lấy cổ tay người nọ, thử gọi: "kim taehyung?"

Kim taehyung vẫn ngồi ở trên ghế cách đó không xa, nghe thấy động tĩnh liền vội vàng đứng dậy đi tới: "Đây đây đây!"

Gigi Gigi chú ý tới giọng kim taehyung cách rất xa mình, vậy người mà cậu đang nắm lấy chắc là nhân viên đoàn phim. Bởi vì là người xa lạ vì thế Gigi Gigi liền thu tay lại, nhìn về hướng kim taehyung hỏi: "Mấy giờ rồi?"

Kim taehyung ngồi ở bên cạnh giường bệnh, vội vàng đáp: "Bây giờ đã là tám giờ tối!"

Kim taehyung kề sát tới hỏi: "Anh Gigi, anh có muốn ăn chút gì đó hay không? Em đi mua cho."

Gigi Gigi không có gì tâm tư ăn uống gì, tùy ý nói: "Không cần."

Gigi Gigi lại hỏi: "Em thì sao? Buổi tối đã ăn cơm chưa?"

"Còn chưa có ăn." Kim taehyung giúp Gigi Gigi đắp chăn lại cho thật tốt.

"Vậy thì em đi ăn cái gì đó trước đi."

Kim taehyung nhân cơ hội nói: "Vậy anh Gigi cũng ăn đi!"

Gigi Gigi nghĩ nghĩ một chút, đành nói: "Được rồi, em giúp anh mua một chén cháo là được."

"Vâng!" Kim taehyung vui vẻ gật đầu, liền đứng dậy đi ra ngoài mua cơm tối.

Trong phòng bệnh cũng chỉ còn lại Gigi Gigi cùng park jimin rất yên lặng.

Gigi Gigi nằm ở trên giường thoáng trở mình. Cũng bởi vì động tác xoay người mà chăn bông trên người Gigi Gigi hơi trượt xuống. Đúng lúc này, Gigi Gigi cảm giác được có một đôi bàn tay từ bên cạnh vươn ra, kéo chăn bông lên lại.

Gigi Gigi lắng nghe động tĩnh nhưng cũng không biết người giúp mình kéo chăn lên là ai, chỉ biết hẳn là một người đàn ông.

Gigi Gigi hỏi: "Cậu là nhân viên bên đội hậu cần sao?"

Người nọ không nói chuyện, chỉ giúp đắp chăn bông rồi yên lặng ngồi về chỗ bên cạnh

Gigi Gigi lại hỏi: "Là hộ công à?"

Bất quá người nọ vẫn không nói chuyện, như người câm vậy. Gigi Gigi nhận thấy từ nãy đến giờ người đàn ông này cũng không nói gì nên cũng không mở miệng dò hỏi nữa.

Trong phòng bệnh an tĩnh lại, thẳng đến khi kim taehyung mua bữa tối xong trở lại.

"Anh Gigi!" Kim taehyung đi tới ngồi ở bên giường bưng bát cháo nóng hổi ra: "Em đã mua về rồi!"

Gigi Gigi cũng từ từ ngồi dậy, nhưng vì bị cảm nên khứu giác không nhanh nhạy lắm, không ngửi thấy được hương vị của cháo.

"Anh Gigi, để em đút anh!" Kim taehyung mở nắp ra, chuẩn bị tự mình đút cháo.

Nhưng kim taehyung vừa mới cầm lấy cái muỗng, đồ vật trong tay liền lại bị người khác cướp đi. Park jimin cầm cháo, múc một muỗng lên thổi nguội rồi đưa muỗng kề sát đến miệng Gigi Gigi.

Kim taehyung tức khắc không vui nhíu mày nhìn chằm chằm Kim Taehyung. Park jimin hoàn toàn không để ý đến kim taehyung, chỉ cẩn thận đút cháo cho Gigi Gigi.

Gigi Gigi chậm rãi ăn cháo, lại bởi vì không
cảm nhận được hương vị gì nên chỉ mới ăn được một chút đã nói: "Không ăn nữa."

Người nọ liền để chén cháo xuống, cầm khăn giấy lại giúp Gigi Gigi lau miệng.

Kim taehyung cầm túi chườm nóng nhét vào trong ổ chăn Gigi Gigi, dặn dò: "Anh Gigi, anh nghỉ ngơi cho thật tốt đi."

Kim taehyung: "Em ở ngay bên cạnh, có việc gì anh cứ gọi em là được."

"Ừm." Gigi Gigi đáp ứng rồi lại nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Kim taehyung canh giữ ở bên cạnh, nhưng đến rạng sáng đã buồn ngủ đến mệt mỏi. Kim taehyung ngáp một cái, mơ màng sắp thiếp đi.

Park jimin không hề buồn ngủ, chú ý tới kim taehyung đã mệt rã rời liền thấp giọng nói: "Cách vách có giường."

Kim taehyung nhìn Gigi Gigi đang ngủ say trên giường, lại thật sự không chịu đựng nổi nữa, gật gật đầu: "Vậy em qua đó chợp mắt một chút..."

Kim taehyung đứng dậy, đi qua cách vách nghỉ ngơi.

Park jimin tiếp tục canh giữ ở bên cạnh giường bệnh, nhìn chăm chú thiếu niên đang say giấc.

Gigi Gigi khi ngủ thực an tĩnh, park jimin nhịn không được vươn tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khóa mắt cậu. Bởi vì đôi mắt bị thương nên mí mắt còn có chút sưng đỏ, Kim Taehyung dịu dàng xoa xoa lên chỗ đó.

Dần dần, đầu ngón tay từ khóe mắt chậm rãi trượt xuống, lướt qua gò má rồi đáp xuống đôi môi mềm mại của thiếu niên. Bất quá park jimin chỉ chạm vào một chút rồi lại nhanh chóng rút tay về.

Park jimin nhìn chằm chằm đôi môi Gigi Gigi có chút xuất thần.

Muốn hôn lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#minga