chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Omega -Min Yoongi nhìn về phía sau, có một alpha đang cầu xin hắn tha thứ rất nhiều, hắn cầm trên tay một món quà nhỏ-, cái này là dành cho em, mong em nhận nó.

Yoongi không thô lỗ và không nỡ bỏ mặc Park Jimin đang giơ tay tặng món quà đó, vài người có mặt xung quanh cậu thấy vậy hơi bất ngờ, nhiều người cho rằng đó là lời tỏ tình của alpha, số khác lại cho rằng nó có thể sẽ là một trò đùa thực tế cho omega.

Omega nghi ngờ nhìn chiếc hộp đó, cậu có nên tin rằng nó không phải là thứ gì đó tồi tệ không?

"Cảm ơn," cậu nói trước khi nhận món quà nhỏ mà Park đã tặng cậu

Alpha thở phào nhẹ nhõm, trong giây lát hắn đã nghĩ mình sẽ bị omega từ chối phũ phàng, nhưng không phải vậy, giờ hắn đã có thể cảm thấy tốt hơn rồi, ít nhất thì omega đó đã nhận món quà đó từ hắn

Yoongi lại bắt đầu đi về phía hiên nhà, đã đến giờ ăn trưa và cậu sẽ không bỏ lỡ bất cứ điều gì, mặc dù thực tế là một lần nữa cậu lại tiếp cận bạn bè của mình, ngày đặc biệt đó cậu cảm thấy cần có chút riêng tư Và hơn thế nữa bây giờ cậu có món quà đó trong tay, cậu muốn mở nó ra và khám phá những gì bên trong chiếc hộp đó.

cậu đi đến một trong những chiếc ghế dài dưới gốc cây đầy lá và ngồi xuống, đặt chiếc ba lô của mình bên cạnh và nhìn vào món quà, cậu phải mở nó ngay bây giờ hoặc không bao giờ, cậu nhìn xung quanh để đảm bảo rằng không có ai để ý. sự hiện diện của cậu cậu không muốn trở thành một lý do để chế giễu trong trường hợp món quà đó là một cái bẫy từ alpha.

cậu bắt đầu mở nó ra một cách cẩn thận, không hiểu sao cậu cảm thấy khi mở ra sẽ có thứ gì đó nhảy vào mặt cậu, nhưng hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra, cậu nhìn vào bên trong chiếc hộp và ở đó cậu thấy một chiếc móc khóa nhồi bông rất đẹp, đó là một con gấu kumamon nhỏ . .

Yoongi tò mò nhẹ nhàng lấy nó ra khỏi hộp và nhìn nó trong khi mỉm cười, chú gấu đang ôm một trái tim bằng cả hai tay trước ngực, không thể tránh được, cậu mỉm cười, đó là một chi tiết đẹp từ alpha, cậu nhìn vào bên trong chiếc hộp lại, có một tờ giấy được gấp lại, cậu lấy nó ra khỏi hộp và khi mở ra, anh nhận ra rằng nó có viết một số chữ.

"Yoongi... anh biết rằng cơ hội để em tha thứ cho anh gần như bằng không nhưng... anh rất muốn trao cho em những gì em xứng đáng ngay từ đầu và đó là tình yêu và sự đánh giá cao từ alpha của anh, mặc dù tất nhiên em biết rằng em đừng coi tôi là alpha của em, nhưng hãy tin tôi, tôi rất thích được như vậy.

Tôi muốn nói chuyện với em nhiều hơn và nhìn thấy nụ cười xinh đẹp mà tôi đã bỏ lỡ, tôi muốn nhìn thấy em bên cạnh tôi mỗi ngày và ôm em khi tôi nhìn em tôi thực sự muốn có thể dành cho em Mỗi câu "anh yêu em" mà anh giữ lại vì sợ em sẽ từ chối anh, anh đều muốn có một cuộc sống tốt nhất khi ở bên em.

Mặc dù thực tế là em đã nói với tôi rằng tôi có thể tiến gần hơn, nhưng tôi biết rằng tôi sẽ không thể sửa chữa hoàn toàn những sai lầm của mình, tôi rất buồn khi xảy ra trường hợp này. Anh xin lỗi Yoonie... Anh thực sự xin lỗi, anh muốn quay ngược thời gian và ngăn chặn hành động của mình để anh có thể nhận ra omega xinh đẹp trước mặt.

Tôi yêu em, và tôi hy vọng lần này bạn không từ chối những lời này.

Trân trọng. Jimin."

Yoongi đọc xong, cậu không cầm lòng được, mắt cậu cay cay, đó là những lời đẹp đẽ nhất dành tặng cho cậu, và chúng là chân thành, cậu chắc chắn điều đó.

Tôi nhìn vào món quà của alpha đó, và mỉm cười lần nữa.

"Cảm ơn..." cậu thì thầm dù biết rằng Jimin không nghe thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro