chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tránh ra! -Jimin nói đẩy vai omega đi cùng với rất nhiều sách trên tay.

Khi nhận được cú đẩy của hắn đó, cậu không khỏi cảm thấy mình đã mất thăng bằng như thế nào và ném hết số sách mình có trên tay, và tất nhiên kết cục cũng giống như những cuốn sách đó, rơi xuống đất.

"Ngoài việc là một trở ngại, cậu ấy thật vô dụng," Sehun nhận xét trước khi cười với Jimin.

Những alpha đó quá tàn nhẫn với cậu và Yoongi không hiểu lý do cho tất cả những gì họ đã làm với cậu, và đặc biệt là người tên Park Jimin, vì một lý do nào đó, cậu cảm thấy trái tim mình thắt lại khi nghe mọi lời xúc phạm mà hắn nói với mình.

- Đồ ngốc -jungkook  thì thào khi thấy omega bị Jimin đẩy ra, anh nhanh chóng tiến lại phía Yoongi để giúp cậu thu dọn sách vở-, cậu không sao chứ?

- Vâng, c-cảm ơn...

Yoongi cảm thấy sợ hãi, điều đó thể hiện rõ ràng trong giọng nói của cậu, và cậu biết alpha trước mặt cậu là một trong những người bạn của Park Jimin và cậu sợ rằng mình có thể làm tổn thương cậu ấy vào lúc đó, nhưng không hiểu sao con sói của cậu lại làm vậy. không cảm thấy sợ hãi, nói với anh rằng mọi thứ đều ổn, rằng alpha này không có ý định làm hại cậu

Yoongi rõ ràng không tin bất cứ điều gì con sói của cậu nói, nhưng thấy alpha đó giúp cậu, cậu cho rằng mình có thể hạ thấp cảnh giác một chút.

Jimin nhìn jungkook giúp đỡ omega đó, con sói của hắn gầm gừ khó chịu khi nhìn thấy điều đó, hắn không muốn thấy một alpha khác chăm sóc cho omega của mình, vì vậy hắn tiến lại gần mà không được sự cho phép của Jimin.

-cậu làm gì vậy Jeon?

Yoongi cúi đầu khi nghe Jimin nói, cậu không thích nghe điều đó, cậu biết giọng nói đó rõ ràng có vấn đề.

- Nó không rõ ràng? Tôi đang giúp cậu ấy

Jimin nhanh chóng lấy lại kiểm soát bản thân, để thấy rằng hắn đang đứng trước mặt Yoongi và jungkook người đang giúp cậu mang sách.

- cậu không nên giúp cái thứ rác rưởi đó -Jimin nói khi nhìn vào Yoongi người chỉ biết cúi đầu tránh ánh mắt của cậu, cậu nên ngừng đối phó với một kẻ vô dụng như cậu ta đi.

- Còn cậu đừng có giỡn với nó nữa, nó có làm gì cậu đâu mà cậu làm gì nó.

- cậu thích cái thằng omega đó à? Chỉ cần nhìn cậu ta, cậu ta thật thảm hại.

- cậu đặt tên như vậy còn thảm hại hơn!

Jimin nghiến chặt quai hàm, hắn không muốn đánh nhau với bạn mình và hơn thế nữa vì đó là Jeon jungkook, bạn thân của hắn hắn không thể làm vậy.
- Tôi không muốn tranh giành với cậu vì chuyện đó.

- Chà, đừng nói với cậu ấy như thế nữa, và tốt hơn là tôi nên nghĩ xem cậu sẽ cảm thấy thế nào khi anh gọi cậu ấy như vậy, Park.

Yoongi chỉ muốn rời khỏi đó, cậu không muốn nhìn thấy những alpha đó đánh nhau, bởi vì mắt của Park đã chuyển sang màu đỏ tươi giống như của jungkook, bầy sói của hắn muốn đánh nhau và Yoongi không muốn thấy một cuộc chiến giữa các alpha.

Vì vậy, cậu nhớ lại những gì cậu đã nghe mẹ cậu nói một lần ...

"Các alpha ngừng đánh nhau khi họ thấy một omega sắp bị thương, không phải tôi muốn con xen vào một trong những trận đánh của họ, nhưng nếu con thấy hai alpha sắp đánh nhau, con có thể tránh điều đó bằng cách chen vào giữa họ.. ."

Và Yoongi đã làm vậy, hai alpha ngừng nhìn nhau và ánh mắt của họ chuyển sang omega đang ở giữa họ, khẽ run lên, Jimin cảm thấy cần phải đặt tay lên đầu omega của mình để vuốt nhẹ mái tóc đen của cậu ấy. để trấn an cậu ta, nhưng anh ta đã kiềm chế không làm như vậy.

Thay vào đó, hắn thấy jungkook đã làm điều đó như thế nào, anh đã đặt tay lên đầu người được định sẵn và nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cậu ấy, Yoongi nhìn jungkook và anh mỉm cười ấm áp, ngay lập tức khiến Yoongi ngừng run

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro