chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoon! -Hoseok không kìm nổi chạy lại ôm Yoongi-. Hôm nay là lễ hội! cậu không lo lắng sao?

-Tất nhiên rồi -Yoongi cảm thấy như mình sắp chết- vì căng thẳng-. Tôi đang run nhưng... Tôi phải thoát khỏi những căng thẳng này, tôi không muốn thất bại.

- anh sẽ chơi bài gì? -taehyung vừa nghe vừa động.

- Thật bất ngờ.

Các chàng trai khăng khăng, họ muốn biết bài hát sẽ nói về điều gì, họ nóng lòng được nghe nó, và họ biết rằng Yoongi là một nhà soạn nhạc rất giỏi.

- Yoon... -cậu omega nhìn ra sau khi nghe thấy giọng nói đó, Jimin đang mỉm cười với cậu-. Chúc may mắn với bài thuyết trình của em, anh sẽ ở hàng ghế đầu!

Yoongi mỉm cười với hắn, dùng đầu trả lời khẳng định, alpha cảm thấy tim mình loạn nhịp, Yoongi đã cười với hắn còn gì đẹp hơn thế?

- Tôi hy vọng sẽ gặp em ở đó.

Alpha mỉm cười với hắn và rút lui, hai người có mặt bối rối, tất cả những gì đã xảy ra là gì?

- Chà ! taehyung nói, khiến Yoongi nhìn họ. Tôi cần lời giải thích, nhiều lời giải thích.

"Anh đồng ý với em," Hoseok nói. Từ khi nào mà cả hai lại cười nhiều như vậy?

- Cái đó?

- Ừ Yoon, từ khi nào vậy?

- Ở đây có mùi tình yêu! Hoseok ngâm nga. Và cậu không được phủ nhận nó!

- Chính xác! Cậu thích Park Jimin!

Yoongi không thể tin vào những gì mình đang nghe, nhưng tại sao cậu phải phủ nhận nó? Alpha đó đang thu hút sự chú ý của cậu điều đó là không thể tránh khỏi đối với cậu và hơn thế nữa vì cậu khao khát một nụ hôn khác từ cậu mặc dù tất nhiên cậu có phần khó chịu vì đã cướp mất nụ hôn đầu tiên của cậu mà không có bất kỳ lời cảnh báo nào.

- Tôi cũng vậy.

- Awww ... anh đỏ mặt rồi -taehyung nhìn omega- nói. Đó là chính thức, bạn thích alpha đó!

Bọn con trai cứ trêu chọc cậu  nhưng thay vì tức giận, cậu chỉ buồn cười phủ nhận, cậu sẽ để hai người đó tiếp tục trêu chọc mình, không sao cả.

- Đổi chủ đề, cậu sẽ thuyết trình với ai?

- Đó cũng là một bất ngờ.

- Chỉ cần loại bỏ cho tôi một mối nghi ngờ, sẽ là với Jimin chứ?

“Nó sẽ không ở với anh ấy,” Yoongi nói.

Omega lo lắng, cậu không thể làm gì khác, cậu tạm biệt các chàng trai để cậu đến phòng âm nhạc, cậu phải hoàn thành công việc chuẩn bị. cậu sẽ xuất hiện cuối cùng, nó sẽ kết thúc với sự khởi sắc, và nó không nên bị phá hỏng, trên đường đến phòng khiêu vũ, nơi họ đang tập những bước cuối cùng của vũ đạo.

-Seokjin! - alpha nhìn cậu và đi đến chỗ anh với một nụ cười-. Tôi trông như thế nào?

cậu biết rằng alpha đó chịu trách nhiệm chuẩn bị, và Seokjin biết rất rõ rằng Yoongi là một nhà soạn nhạc tuyệt vời, giống như omega Kim Namjoon của anh.

- Thế này em định đi chơi à? -Seokjin đôi khi phóng đại, hoặc Yoongi nghĩ vậy.

- Ơ có?

- Không, không có gì giống như vậy, tôi có bộ trang phục hoàn hảo cho cậu!

- Đợi đến bao giờ?

- Yoongi tối nay em phải trông thật xinh đẹp và màu đó không làm em nổi bật đâu, anh nghĩ màu đỏ và đen sẽ hợp với em đấy, thôi nào!

Và đó là cách mà Yoongi bị Kim Seokjin lôi kéo theo đúng nghĩa đen.

Trong khi đó, alpha đã đi về phía khán phòng, hắn muốn đến đúng giờ để có thể xem thêm phần trình bày của những người khác, hắn thích xem các điệu nhảy, bài hát, mọi thứ, và hắn không muốn bỏ lỡ nó. trong các bài thuyết trình trước đây của hắn đã đi học, nhưng không bao giờ có lý do gì để ngồi ở hàng ghế đầu, và bây giờ lý do của hắn là Min Yoongi.

Jimin ngưỡng mộ một số màn trình diễn khiêu vũ, và hắn ngưỡng mộ màn trình diễn mà Kim Seokjin đã đưa ra để họ lên sân khấu, Jimin biết rằng alpha đó luôn thể hiện omega của mình là tuyệt nhất, điều đó thật đáng ngưỡng mộ, chắc chắn đến cả Yoongi cũng ngưỡng mộ cặp đôi đó .

Jimin đánh giá cao các điệu nhảy khác nhau, ngoài một số vũ điệu chơi nhạc cụ cổ điển, mọi thứ hắn đánh giá đều rất đẹp, nhưng hắn nóng lòng muốn được chiêm ngưỡng omega của mình.

- Hiện nay! -Kim Seokjin lên tiếng-. Đã đến lúc trình bày lần cuối, tôi hy vọng cô  thích nó, cùng với cậu Min Yoongi và Suran!

Jimin vỗ tay tán thưởng như những người còn lại, cậu không ngờ omega của mình lại xuất hiện cùng người khác, và càng không ngờ là lại xuất hiện cùng một cô gái beta. Jimin vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy trang phục của Yoongi, cậu mặc hoàn toàn màu đen, nhưng điểm khác biệt là bộ đồ của cậu có những chi tiết màu đỏ, đặc biệt là trên áo khoác của cậu nó trông rất đẹp trong mắt hắn, Yoongi mỉm cười với khán giả và đứng trước khán giả. piano và sau đó ngồi xuống.

Omega cảm thấy hoàn toàn lo lắng, beta mỉm cười với cậu và bảo cậu bình tĩnh, và thế cậu bắt đầu chơi, Jimin chăm chú nhìn omega, hắn lắng nghe khi cô gái hát nhẹ, rồi hắn ngạc nhiên khi nghe thấy Yoongi, cậu đang đọc rap , tôi không mong đợi điều đó, rap của cậu sạch sẽ và lời bài hát rất ý nghĩa, chúng rất hay.

Jimin vẫn chìm đắm trong omega của mình, hắn không thể nhìn hay nghĩ về ai khác, cậu trông thật hoàn hảo về mọi mặt, không còn nghi ngờ gì nữa, Jimin đã hoàn toàn yêu omega hoàn hảo đó.

Khi cậu kết thúc, mọi người đã đứng dậy vỗ tay cho cậu họ đã bị cuốn hút bởi phần trình bày, Jimin cũng làm như vậy và mỉm cười với omega của hắn người dường như đang tìm kiếm hắn bằng đôi mắt của mình, ngay khi tìm thấy hắn cậu đã mỉm cười với  hắn Jimin thấy tim mình loạn nhịp, Nụ cười đó thật đẹp.

- em đã làm tuyệt vời Yoon! Seokjin nói ngay khi nhìn thấy Yoongi tiến lại phía sau phòng thay đồ.

- Ồ vậy ư? Trong một khoảnh khắc, tôi nghĩ rằng mình đã làm không tốt và rằng mình đã đi quá giới hạn.

- Đừng lo lắng, cậu đã làm tốt, Suran, xin chúc mừng.

Seokjin đến ôm cô gái, để lại Yoongi chỉ nhìn họ, cậu rất vui, đó là một màn trình diễn xuất sắc.

cậu thở dài, họ đã khiến cậu trở nên hoàn hảo, không gì có thể khiến cậu hạnh phúc hơn, hoặc có lẽ nếu có điều gì khác? cậu cảm thấy ai đó chạm vào vai mình, Yoongi quay gót nhìn xem đó là ai, anh bắt gặp nụ cười rạng rỡ của Park Jimin.

- em đã làm không thể tin được, tôi thích bài thuyết trình của em -Tôi nhìn omega từ đầu đến chân-. Và chao ôi ! Tôi thực sự không thể rời mắt khỏi em .

Yoongi đỏ mặt khi nghe những lời đó, cậu cảm thấy có thứ gì đó ấm áp cấy vào ngực mình và con sói của cậu vô cùng hạnh phúc khi nghe những lời đó.

- Cảm ơn, tôi rất vui vì anh đã ở đó.

- Chỉ cần em là người xuất hiện là anh vui rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro