Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ không chấp nhận, sao con dám phản đối ý mẹ chứ?!"-Bà

"Vì con tự tin mình đã trưởng thành, nếu mẹ muốn, con bỏ lại tài sản này cho mẹ. Con sẽ tự kiếm tiền, làm công nhân hay bưng bê gì đó kiếm sống cũng không tồi"-Taehyung

"Thế công sức của mẹ và ba con nuôi con bấy lâu nay để con làm những công việc đó sao?! Mẹ không cho phép con hành hạ mình như thế"-Bà

"Con không được hành hạ mình để mẹ hành hạ con đúng chứ?!"-Taehyung

"Sao con dám nói thế với mẹ hả?!"-Bà

"Bây giờ tiếp tục ngăn cản chúng con đi, con mệt mỏi vì cãi nhau với mẹ rồi. Mẹ chỉ có một đứa con, mất rồi đừng hối tiếc"-Taehyung

Anh đứng dậy kéo cậu đang ngồi trên ghế đi. Suốt bao năm nay, chả khi nào gặo mặt mẹ mình mà có được cuộc nói chuyện vui vẻ cả. Jungkook giật mình khi anh bất ngờ nắm tay mình lôi đi, sự tức giận của anh, cậu thấu được qua sự đau nhói ở tay mình mà.

"Khoan đã!"-Jungkook

Taehyung quay lại nhìn cậu, ánh mắt cậu lúc này muốn nói rằng cậu muốn anh bình tĩnh lại. Kim phu nhân cũng nhìn cậu, Jungkook buông tay anh ra, hai chân buông thả vào không trung, cậu quỳ xuống, tiếng "cộp" va đập giữa đầu gối và sàn nhà vang khá to.

"Thưa Kim phu nhân, con biết rõ lý do phu nhân phản đối, một người lo cho con mình đúng là không sai. Con cảm ơn vì phu nhân luôn quan tâm đến đứa con trai duy nhất Kim gia và cũng là người con yêu.."-Jungkook

"Này, em đứng lên đi chứ. Ai cho phép em quỳ trước mặt người khác"-Taehyung kéo tay cậu nhưng cậu lại đẩy ra

"Để em nói, em ổn..Con biết là bản thân là một nam nhân, sinh con là điều không thể, và việc con giúp Kim gia có cháu nối dõi là không nhưng con xin Kim phu nhân, đừng nhẫn tâm giết chết Taehyung. Anh ấy không hề hận Kim phu nhân, đấy chỉ là sự giận dỗi và đau lòng trước việc làm của phu nhân. Giận dỗi vì điều phu nhân đã làm với ba anh ấy, đau lòng vì việc phu nhân cấm cản hai đứa đến với nhau. Đấy là lý do anh ấy luôn lạnh lùng, cộc cằn trước mặt Kim phu nhân. Dù phản đối nhưng con biết rằng phu nhân thật sự rất lo cho anh ấy và tương lai của Taehyung. Giờ đây, con quỳ dưới chân Kim phu nhân, hãy cho phép chúng con có thể được sống với nhau. Jeon Jungkook con đây xin thề, cả một đời một kiếp này dù khó khăn cách mấy con vẫn bên cạnh, lo lắng cho Taehyung thật tốt. Là nam nhân con không thể gánh được tránh nhiệm làm mẹ, làm dâu như những nữ nhân nhưng xin phu nhân hãy tin tưởng con sẽ làm người vợ tốt như mọi người vợ khác, dù là nam hay nữ"-Jungkook cúi đầu xuống

"Jeon Jungkook, anh nói em đứng lên! Cả đời này anh đã hứa không để em phải cúi đầu trước ai cả"-Taehyung

Taehyung không thể nhịn nỗi khi chính bản thân mình lại để cho người mình yêu cúi đầu chịu nhục chỉ vì muốn tới được với anh. Jungkook vẫn điềm tĩnh, với cậu không có gì nhục cả, hy sinh vì tình yêu mà nhục thì yêu làm gì? Cậu không ngẩn lên cho đến khi bà lên tiếng

"Đứng lên đi!"-Bà

Cậu ngẩn mặt lên, ánh mắt ngơ ngác nhìn bà. Anh cũng thế, nhưng ánh mắt không ngơ ra như cậu

"Ta nói con đứng dậy đi! Đến cuối cùng, ta vẫn không thể tạo hạnh phúc cho con mình bằng sự ép buộc. Ta sai rồi.."-Bà

"Ý mẹ là..?"-Taehyung nhíu mày

"Ta chấp nhận, hãy cưới nhau và sống thật hạnh phúc. Từ giờ, ta sẽ không can thiệp vào nữa, chỉ cần cả hai vui là được rồi"-Bà mỉm cười

Jungkook cười lộ cả răng thỏ của mình ra nhìn anh. Taehyung cười nhẹ đáp lại cậu, đưa tay đỡ Jungkook đứng lên.

"Mẹ nên gọi cho Hirai, bảo cô ấy về nước lại đi. Thời gian Hirai qua Hàn đến giờ hầu như chẳng đi học gì"-Taehyung

"Về chuyện Hirai, có lẽ mẹ không thể cản được nữa. Con bé chẳng còn ngoan hiền như lúc lấy lòng mẹ, giờ nó cứ làm theo ý mình thôi"-Bà

"Ý mẹ là cô ta giờ đây chẳng thể nhận ra đúng sai gì đúng không?"-Taehyung

"Ừ!"-Bà thở dài

"Chuyện này con sẽ tự giải quyết"-Taehyung

"Thế mẹ về đây, đặt may quần áo dự đám cưới tụi con nữa chứ. Dù sao thì..tha thứ cho mẹ nhé!"-Bà

"Con cũng xin lỗi.."-Taehyung

Kim phu nhân mỉm cười, nếu sớm làm thế thì bà đâu cần phải tốn công tìm đủ thứ cách để giảm khoảng cách của cả hai mẹ con. Jungkook cúi đầu chào bà lễ phép trước khi bà ra về.

"Giờ thì tốt quá nhỉ?"-Jungkook nhìn anh

"Ừm, em đúng là ngốc mà"-Taehyung

"Vì em muốn cưới anh thật mà, sau bao việc giờ phải xa anh thì chẳng phải công sức đó là công cóc à?!"-Jungkook

"Rồi rồi, anh cũng vậy. Chẳng quan tâm tương lai sẽ thế nào, sẽ có vô vàn chuyện xảy ra nhưng hiện tại điều quan trọng nhất là em, thứ anh cần nắm giữ cho tương lai"-Taehyung cắn yêu lên vành tai cậu

"Chuyện Hirai thuốc anh, không ngờ anh đoán được mà gắn camera đấy"-Jungkook

"À..sự thật thì chẳng có cái camera nào cả, cái áo khoác đúng là Hirai vắt lên ghế vì sáng dậy anh lấy áo rồi bỏ đi. Chỉ là Yoongi may mắn xuất hiện nói điêu vài điều thôi, tên đó đến đúng lúc thật"-Taehyung

"Yoongi? Là người đến lúc đó đúng không?"-Jungkook

"Nghe quen quen.."-Jungkook

"Là người thương của ông Hoseok gì ở nhà trẻ"-Taehyung

"Sao anh biết? Anh Hoseok từng kể sơ cho em nghe, Yoongi chết rồi mà"-Jungkook

"Năm đó, anh cứu Yoongi. Gia đình nhận nhầm người, người chết là đứa nhóc nào đó. Anh không biết gia đình cậu ấy nên không giúp gì được, suốt bao năm nay cậu ta tìm Hoseok"-Taehyung

"Sao anh biết là đúng là hai người họ đã quen nhau trước và giờ thì lạc mất nhau chỉ qua cái tên?"-Jungkook

"Đoán, lỡ đúng thì sao? Nếu đúng thì may mắn, sai thì thôi. Để hai người họ gặp nhau trong đám cưới của mình, biết đâu 1 đám cưới 2 cặp đôi"-Taehyung

"Ý hay"-Jungkook

"Ắt xì~"

Hoseok và Yoongi đột nhiên ắt xì

"Gì đây? Ai nói xấu mình à?!"-Hoseok/Yoongi

(Linh dễ sợ -.-)

"Tuần sau Chanyeol được ra tù rồi đúng chứ?!"-Jungkook

"Nếu đúng hạn tù thì 5 năm 6 tháng nhưng anh đã "đút" vô chút ít tiền xin giảm án. Còn lại là 1 năm 6 tháng. À..đúng rồi tuần sau là ra tù rồi"-Taehyung

"Anh "đút" vào bao nhiêu thế hử?!! Giảm những 4 năm"-Jungkook

"Ờm thì..gấp đôi căn biệt thự này"-Taehyung

"Không hề nhỏ đâu.."-Jungkook

"Anh biết nhưng Chanyeol thật sự thay đổi, anh tin thế. Nên anh chấp nhận kể cả gấp 3,4 lần cũng được, anh lo được mà"-Taehyung

"Em cứ tưởng họ không ăn chứ?! Ai dè ăn gấp đôi cái biệt thự Kim gia"-Jungkook

"Ngoài mặt thì nói thế đấy chứ sau lưng thì bọn họ của mong ăn được cả thôi, mở mồm ra thì không lấy nhưng trước mắt cả số tiền lương 3 năm của họ còn không đủ ngu gì bỏ qua"-Taehyung

"Thế cũng tốt, vì Chanyeol có thể kịp đến đám cưới chúng ta!"-Jungkook

"Ừm"-Taehyung

(Chanyeol sắp comeback các mẹ ơi!!! Các vụ mua chuộc này chắc không phải trong truyện mới ăn lọt thế nhỉ :) ngoài đời có khi nhiều hơn)

"Đám cưới nhấn định KHÔNG ĐƯỢC DIỄN RA!!"-Hirai hét lên trong căn phòng trống, ánh mắt giận dữ

-----------

Aaaaaa....Follow Au đi, truyện cả trăm nghìn lượt đọc mà follow có 400 à

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro