𝙲𝚑𝚊𝚙𝚝𝚎𝚛 𝟸 : 𝙸 𝚑𝚊𝚝𝚎 𝚢𝚘𝚞𝚛 𝚕𝚒𝚙𝚜 - 𝗞𝗮𝗰𝗰𝗵𝗮𝗸𝗼

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nghĩ về hương vị của đôi môi em cứ lởn vởn trong tâm trí tôi. Đôi môi của cô ấy. Kẻ thù tồi tệ nhất của tôi. Tôi ghét cô ấy vì đã khiến tôi cảm thấy như vậy. Sao cô ta dám? Đôi mắt nâu ngu ngốc của cô ấy, khiến tôi muốn bơi vào. Cách cô ấy nói chuyện tử tế với tôi thật khó chịu.

Bất cứ khi nào tôi nghe thấy giọng nói thiên thần khó chịu của cô ấy, tôi không thể suy nghĩ. Tôi ghét cô ta. Nhìn cô ấy nói chuyện với Deku, con mọt sách ngu ngốc đó, với khuôn mặt đỏ bừng. Tôi chỉ muốn nắm lấy cánh tay cô ấy và kéo cô ấy vào một nụ hôn, chỉ để cho cô ấy thấy rằng cô ấy là của tôi. Cô ấy sẽ phản ứng thế nào? Chúng tôi có một mối quan hệ tốt, như những người bạn.

Tôi đã nghe tin đồn rằng cô ấy thích một người trong 3-A mà không phải là Deku. Tin đồn thường là giả mặc dù. Tôi hầu như không chú ý đến tin đồn, nhưng tôi thực sự muốn biết. Cô ấy mỉm cười với tôi khi đến gần tôi.

"Này, Bakugou!" Tôi nhìn nụ cười nở rộng hơn khi cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi.

"Cậu có muốn tập luyện với tớ không? Tớ cần một đối tác và kỹ năng của cậu thật tuyệt vời khi đối đầu với tớ." Tôi chế giễu và khoanh tay.

"Deku không tập luyện với mày như thường lệ à?"

Chạy cùng với mọt sách đó. Xem nếu tôi quan tâm. Nụ cười của cô ấy nhạt đi, trông cô ấy có vẻ bị tổn thương. Cô nhìn xuống đất trong tích tắc rồi lại mỉm cười. Tôi có thể nói nó là giả.

"Không, hôm nay tớ muốn cùng cậu tập luyện."

Đôi mắt cô ấy tìm thấy tôi và tôi cảm thấy nỗi buồn của cô ấy. Cô ấy nghĩ tôi sẽ từ chối cô ấy.

Tôi đẩy người ra khỏi tường và đi đến chỗ quen thuộc của mình.

"Được, nhưng đừng phàn nàn khi tao đánh mày."

Tôi quay lại để nhìn thấy nụ cười chân thật của cô ấy. Không có gì giả tạo.

"Làm như tớ sẽ để cậu thắng ấy."

Cô ấy đi về phía tôi để vào chỗ, khi cô ấy đi ngang qua tôi, tôi nắm lấy cánh tay cô ấy. Cô ấy kêu lên một tiếng khi tôi kéo cô ấy vào một nụ hôn. Nhiều điều kỳ quặc đã ngừng được sử dụng sau khi mọi người trên sân nghe thấy tiếng la hét của cô ấy.

Cả lớp đổ dồn ánh mắt về phía chúng tôi.

Cánh tay cô ấy vòng qua cổ tôi khi tôi nghe thấy tiếng thì thầm từ lớp học. Tôi có thể nghe thấy Aizawa la hét chúng tôi tập luyện và đừng quậy nữa. Tuy nhiên, ngay khi môi cô ấy chạm vào môi tôi, tôi đã ở trên 9 tầng mây.

Cô ấy có vị như mochi, kinh tởm. Hoàn toàn ghê tởm. Tôi muốn nhiều hơn nữa. Cô ấy có kế hoạch khác, cô ấy rời đi và chúng tôi nhìn nhau chằm chằm. Môi cô ấy sưng lên vì nụ hôn, và gần như toàn bộ khuôn mặt cô ấy đỏ bừng. Hơi thở của cô ấy gấp gáp, lồng ngực phập phồng nhanh chóng. Càng nhìn cô ấy, tôi càng ghét cô ấy.

Cô ấy trông thật xinh đẹp, không đời nào tôi có thể hôn cô ấy lần nữa. Tôi không bao giờ có thể là bạn của cô ấy nữa, sau đó cô ấy sẽ ghét tôi. Phải không?

Cô ấy bắt đầu bình tĩnh lại khi nhìn vào mắt tôi, nhận ra những gì vừa xảy ra thực sự đã xảy ra. Cả thế giới xung quanh chúng tôi đều yên lặng, mặc dù tôi nghi ngờ thực tế là như vậy. Chúng tôi là hai người duy nhất trên hành tinh này. Cô lắp bắp.

"Cái đó để làm gì?"

"Một nụ hôn chúc may mắn?" Tôi gợi ý với một chút trêu chọc. Cô thở dài.

"Một sự may mắn từ người mà tớ sẽ giết trong khóa huấn luyện?" Cô cười, tôi biết cô cũng trêu. Tôi đảo mắt.

"Không, chúc may mắn vì đã cố gắng. Tao sẽ thắng, dù thế nào đi chăng nữa."

Bất kể cảm xúc của tôi về bạn, tôi vẫn sẽ chiến thắng. Tôi chắc rằng cô ấy cũng có cảm giác chiến thắng giống như tôi. Cô ấy muốn giành chiến thắng bất kể điều gì cũng có. Tôi sẽ không để điều đó xảy ra mặc dù. Cô rên rỉ.

"Chắc chắn rồi, cậu bé xinh đẹp."

Chúng tôi nghe thấy tiếng bước chân bên cạnh và một số tiếng lầm bầm. Ochako nhìn sang bên cạnh chúng tôi, và mắt tôi nhìn theo. Mina đứng cách chúng tôi vài bước chân với nụ cười toe toét. Cô ta giơ ngón tay cái lên.

"Nhận lấy đi, cô gái!"

Cô ta trông tự hào về nụ hôn của chúng tôi như thể cô ta đã đánh cược vào nó ấy?

Tôi nhìn quanh cô ta và nhận thấy mọi người đang đưa tiền cho những người khác trong lớp, họ đã đặt cược vào chúng tôi? Tại sao?

Tôi thậm chí còn thấy Shinsou, từ lớp phổ thông, người đã ở đây để nói chuyện với Aizawa, thu tiền từ Aizawa. Có bao nhiêu người muốn nhìn thấy chúng tôi hôn nhau? Điều đó thật điên rồ. Họ không có gì tốt hơn để làm ngoài việc đặt cược vào các mối quan hệ của bạn cùng lớp? Mina nhếch mép.

"Mọi người đã cá rằng hai cậu sẽ hôn nhau hay không vào cuối năm thứ ba của chúng ta. Một số nói thứ hai, tớ cho là sai."

"Điều này đã xảy ra bao lâu rồi?" Tôi cau mày với cô ta.

"Kể từ năm thứ hai của chúng ta. Chúng tớ đã nhận thấy sự thay đổi trong mối quan hệ của hai cậu và cách hai cậu nhìn nhau nên chúng tớ đã cá cược với nhau. Xin lỗi."

Mina hơi cúi đầu nhưng với nụ cười nhếch mép đó, có nghĩa là cô ta không thực sự xin lỗi. Tôi tự hỏi tại sao đôi khi cô ta nói chuyện với mọi người và không cho phép tôi nghe thấy. Ochako rên rỉ và định chạy về phía cô ta nhưng nhận ra rằng chúng tôi vẫn đang nắm tay nhau. Cô ấy nhìn tôi, nhìn bàn tay của chúng tôi, rồi lại nhìn tôi.

"Để tớ giải quyết Mina, sau đó tớ sẽ quay lại tập luyện?"

Ah. Tôi gật đầu và buông tay cô ấy ra. Cô ấy chạy đến chỗ Mina và họ bắt đầu thì thầm nói chuyện. Hầu hết cả lớp vẫn còn choáng váng trong khi phần còn lại tiếp tục luyện tập.

Aizawa trông có vẻ khó chịu và hét vào mặt tôi điều gì đó về việc hôn nhau là không phù hợp trong giờ học. Tôi phớt lờ nó. Ochako quay lại với chai nước trên tay, mặt vẫn còn hơi ửng hồng. Cô ấy đặt cái chai của mình gần đồ đạc của tôi và mỉm cười đi về phía tôi.

"Sẵn sàng chưa? Người chiến thắng được hôn người thua cuộc." Tôi cười.

"Đó có phải là hình phạt dành cho kẻ thua cuộc không?" Cô đứng tại chỗ và chuẩn bị sẵn sàng. Cô cười toe toét.

"Không hẳn nhưng tớ biết cả hai chúng ta đều muốn một nụ hôn khác, nhưng tớ cũng muốn luyện tập."

"Muốn hôn nữa không?" Tôi chợt thấy nóng bừng. Cô ấy nghiêng đầu.

"Tất nhiên rồi? Tớ đã mơ về đôi môi đó từ năm thứ hai của chúng ta, Katsuki." Tôi đảo mắt.

"Tao ghét mày."

"Tớ cũng yêu cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro