Đoạn tự sự của CORE!Frisk

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

AHIHI,:V cuối cùng đã tìm được nghười vẽ tranh tặng mị vui qué!!!!!!!!!

Thực sự cảm ơn bạn pewzQwQ

Cơ mà nhận Req truyện của bạn ấy mà chưa trả,thấy tội lỗi quá >.<

Tôi đã quen với việc phải sống một mình.,

Đã quen với việc sống xa anh,

Lủi thủi ở một nơi xó nhà,

Trong tim thì lạnh căm căm hệt như nó đã hóa đá vậy,

Tôi cười nhạt,đứng dậy đi vào bếp,

Lạnh... 

Ngày,thánh,năm,..Trôi qua hệt như một thước phim đi mà không chờ đợi ai cả,

Nhanh lắm..

Bao lâu rồi anh rời xa em nhỉ?

Em không muốn nhớ cũng không muốn biết,

Nhưng...

Kí ức ấy chưa bao giờ buông tha cho em và giờ em mãi là kẻ sống trong những kí ức ngọt ngào rồi chợt tỉnh giấc giữa thế giới xô bồ,đầy lạnh lẽo,

Em sợ,

Em sợ mất anh,

Sợ phải rời xa anh,

Sợ phải ở một mình trong những đêm lạnh này,

Sợ phải một mình thức dậy trên chiếc giường rộng thênh thang nơi khuất đi hình bóng anh,

Sợ phải đối diện với cái sự thật khốc liệt này ,

Sợ...

Em lạc lối trong màn sương mờ mờ ảo ảo,

Em...

Ngày hôm ấy,Anh kể cho em rằng anh đã gặp một cô gái rơi xuống thế giới của anh,

Anh ghét cô ấy,

Error!Frisk...

Lúc đó,thế nào nhỉ,em và anh còn yêu nhau,anh luôn quan tâm,yêu thương,ngọt ngào với em,

Nhưng cô gái ấy đã cướp đi tất cả mọi thứ từ em,

Sự yêu thương,

Quan tâm,

Ngọt ngào,

Anh ĐÃ từng dành cho em,

Anh ĐÃ phải lòng cô ấy,

Anh ĐÃ bỏ rơi em,

Anh ĐÃ...

Em bật khóc nức nở trong màn đêm u ám,

Tự dặn với lòng mình răng em sẽ không bao giờ khóc bởi một kẻ,

PHỤ BẠC,

TRĂNG HOA,

LỪA DỐI em,

Suy cho cùng em chưa bao giờ quen với việc phải rời xa anh,..

Dối trá..nhỉ?

Em không thể quên được anh,

Không thể xóa hình bóng anh ra khỏi tâm trí mình,

Không thể sống thiếu anh,

Em vẫn còn nhớ rõ hình ảnh anh và cô ấy bên nhau đầy vui vẻ ở một góc quán điểm tâm kiểu Âu.

Em đã khóc,

Đã chạy thật nhanh,

Em quyết định buông tay mà lòng đau rứt

Liệu điều đó là đúng hay là sai?

Em không biết!

Anh ruồng bỏ em,em hiểu..

Vì em không được như cô ấy,

Em không cười nhiều,hay bộc lộ bất kì chút cảm xúc được gọi là yêu thương dành cho anh,

Nhưng liệu cô gái mà anh chọn có yêu thương anh nhiều hơn em không?

Quan tâm nhiều bằng em không?

Trả lời em đi Error?!

Xin hãy trả lời em?

Đừng rời xa em,Error!Xin anh!

Anh biết gì không?

Mọi kí ức chúng ta bên nhau,em đều nhớ,

Khi ta cùng ngồi xem một bộ phim bên nhau,

Hay anh nắm chặt bàn tay em kéo em khỏi chỗ đông người,

Đơn giản chỉ là,mỗi sáng sớm thức dậy em được nhìn thấy anh,

...

Sắp năm mới rồi,Error,em không giận hay oán trách anh,cảm ơn anh,Error,vì tất cả mọi thứ anh làm cho em,hãy chắc chắn rằng anh và cô ấy sẽ hạnh phúc bên nhau...

Em...



Tôi bưng tách cofee ra chỗ hiên cửa,quàng lên mình tấm chăn bông,

Năm mới này không có anh ở bên cạnh tôi cảm thấy lạnh lẽo hơn rất nhiều,

Tôi cười nhạt,giọt nước mắt mặn chát vô thức tuôn rơi xuống tách coffee ấm áp,

Tôi đã quen với việc coffee...

Quen với việc giao thừa không có anh bên cạnh...





Xin lỗi mấy bác dạo này tôi hơi ít hoạt dộng,bận vài việc và tâm trạng hơi suy sụp một chút...

Nhớ đọc phần một rồi đọc phần hai nhé!!!!

Cảm ơn!

Nếu ai không phiền vẽ tặng tôi cái bìa truyện của fic này,ths!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro