💙OG - Trước lúc tận thế, bạn sẽ làm gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ ưu năm ] thế giới hủy diệt phía trước, ngươi sẽ làm chút cái gì?

lofter@zero

https://shisi42539.lofter.com/post/31d513b6_2ba7cb12f

Chào cả nhà, là mị đã bồ câu thật lâu, gần nhất ôn lại mùa 1 ca khúc chủ đề, hồi ức một chút lúc trước truy JJK cảm xúc. Nguyên lai lúc trước tràn ngập hy vọng cùng tin tưởng theo dõi bộ manga/anime này nha, cho nên muốn một lần nữa viết mặt sau làm mị thống khổ đoạn này. Ít nhất muốn giống như mị đã từng tin tưởng, có thầy ở địa phương, là tràn ngập ánh mặt trời cùng hy vọng. Sau đó bởi vì phía trước vốn dĩ tưởng viết một cái OkkoGo《Sóng vai》đề tài, cảm thấy có chút nguyên tố vừa vặn có thể dung hợp, cho nên liền đem này thiên lấy OkkoGo thị giác tới viết lạp~ (ha ha, thành công lại bồ câu rớt một fic đâu~bushi)

Có vi lượng ShokoGo, bởi vì chiếm so quá ít, liền không đánh tag lạp~

Là HE, xin yên tâm dùng ăn~


/


Thầy Gojo từ Ngục Môn Cương ra tới.

Okkotsu nhìn xuất hiện ở cổng cao chuyên hình bóng quen thuộc, có chút lệ ý, lập tức mơ hồ tầm nhìn.

Vì thế cậu chỉ nhìn kia mông lung hắc bạch thân ảnh, cảm thụ được kia quen thuộc hơi thở, quen thuộc ở học sinh trước mặt cố tình ôn hòa chú lực, nhìn đại gia ùa lên nghênh đón, bản thân lại ngây ngốc đứng tại chỗ, cười chờ, chờ hắn bị mọi người vây quanh dần dần tới gần.

Rõ ràng thầy không ở chỉ là mấy tuần thời gian, lại giống như qua rất nhiều năm, như vậy dài lâu như vậy vô biên.

Tuy rằng chính mình thường xuyên ở nước ngoài ra nhiệm vụ, thầy cũng không luôn ở cao chuyên, nhưng ở trước kia, chẳng sợ cách xa nhau lại xa, biết đối phương mạnh khỏe, cũng sẽ không giống gần nhất mấy ngày này, không hề tin tức, như vậy sợ hãi, như vậy bất an, tổng hội lo lắng không còn có gặp lại thời cơ.

Nhưng còn hảo, thầy còn ở, cậu đã trở lại.

Vì thế Okkotsu chớp chớp mắt, đem lệ ý nhịn đi xuống, đối với đã muốn chạy tới trước mặt thầy lộ ra một cái cười.

Cậu phất phất tay, nói:

"Hi, hoan nghênh trở về, thầy Gojo."


Thầy trở về nhật trình so trong tưởng tượng dày đặc.

Song mọi người đều giống như đột nhiên có một cái người tâm phúc, hành động bắt đầu có tự lên, Okkotsu vội vàng tiếp nhiệm vụ, liền cùng thầy Gojo đánh cái đối mặt, liền lại muốn đi ra ngoài.

Tới tới lui lui mấy ngày đều là như thế, mọi người bận rộn lại có tự, phảng phất hết thảy đều đang biến hảo, đều đang trở về quỹ đạo.

Lần nữa sau khi thầy Gojo cùng cô Ieiri thảo luận xong, Okkotsu rốt cuộc tìm được cơ hội cùng thầy một chỗ.


"Nha, là Yuuta a ~ tìm thầy có chuyện gì sao?"

Thầy Gojo đối cô Ieiri vẫy vẫy tay tỏ vẻ tái kiến, liền cười tủm tỉm về phía chờ ở một bên cậu đi tới.

Okkotsu tim đập bỗng dưng rối loạn vài phần.

Thật là đã lâu không gặp a, rõ ràng chỉ là quen thuộc ngữ khí quen thuộc mỉm cười, lại đủ để cho bản thân cảm thấy đã lâu khẩn trương.

"A, cái này, thầy còn không có ăn cơm đi? Nghĩ thầy Gojo trở về lâu như vậy còn không có hảo hảo ăn cơm xong, hôm nay cũng vừa vặn là quyết chiến trước cuối cùng một ngày, sự tình cũng nên xử lý đến không sai biệt lắm, liền muốn mời thầy ăn bữa cơm."

Okkotsu mặt có chút nóng lên.

Tuy rằng ở đàn em trước mặt đã có tiền bối bộ dáng, chính là ở thầy trước mặt, vẫn là không tự chủ được biến trở về mới gặp khi cái kia tiểu hài tử.

"Ai? Yuuta là muốn cổ vũ thầy cố lên sao?"

Gojo để sát vào chút, trêu đùa nói.

"A? A, ân."

Okkotsu không tự chủ được lui lui về sau, đầu óc không còn, còn không có phản ứng lại đây, thanh âm liền minh ứng.

"Ha ha ha, vậy cảm ơn Yuuta lạp ~"

Gojo thẳng xoay người, nghiêng người quay đầu lại xem cậu.

"Chúng ta đây đi thôi."

"Ai? Hảo."

Không nghĩ tới nhẹ nhàng như vậy khiến cho thầy đáp ứng rồi, Okkotsu vội truy vài bước, đi đến bên cạnh thầy...

A, nguyên lai mình đã như vậy cao.

Rõ rang khi mới gặp nhìn thầy còn cần thực nỗ lực ngửa đầu, hiện tại bả vai cũng cùng thầy không kém bao nhiêu.

Nhìn cơ hồ đã mau có thể nhìn thẳng thầy như cũ mang theo cười thon gầy mặt nghiêng, Okkotsu có chút thất thần.


"Yuuta trưởng thành đâu~"

"A?"

Gojo thanh âm đột nhiên truyền tới, Okkotsu nhất thời không phản ứng lại hắn ý tứ, theo bản năng hỏi lại.

"Xem, Yuuta đã cùng thầy không sai biệt lắm cao đâu~"

Gojo dừng lại bước chân, xoay người lại, nghiêm túc nhìn cậu, còn dùng tay khoa tay múa chân một chút, Okkotsu chỏm tóc xác thật đã chạm tới Gojo mi cốt.

Okkotsu mặt đột nhiên liền có chút nóng lên.

"Ha ha ha, là thầy rời đi lâu lắm đi~"

Cậu theo bản năng nói. Nói xong về sau mới phát hiện, mình không nên nói như vậy.

Nói như vậy, không phải giống như đang trách tội thầy sao.

Cậu có chút xấu hổ im miệng. Hơi hơi cúi đầu.

"Nga, nguyên lai là như thế này sao?"

Gojo thật ra như không phát hiện, nhéo cằm suy tư một chút, nỉ non như khảm vài phần nghiêm túc.

Có dự cảm, Okkotsu đột nhiên có chút bất an, cậu hỏi.

"Thầy Gojo, ngày mai, thầy sẽ thắng sao?"

Gojo chỉ cười cười.

"A lạp~ Yuuta không tin tưởng thầy sao?"

"A? A! A, sao có thể."

Okkotsu luống cuống tay chân vội vàng phủ nhận, nghênh diện lại đụng phải thầy Gojo phì cười vì trò đùa dai thực hiện được.

"Đừng lo lắng, sẽ thắng."

Đồng thời, hắn vươn tay, sờ sờ đầu Okkotsu.


Từ khi nào, cũng từng có như vậy một đoạn thời gian.

Khi đó Yuuta vừa mới tiếp xúc đến lực lượng của mình.

Rika đã không còn, cảm thụ được chú lực bàng bạc trong cơ thể, Okkotsu không lý do có chút bất an.

Cậu mờ mịt nhìn tay mình, khi một con chú linh cường đại đánh úp, hiếm thấy thất thần một lát.

Cậu theo bản năng kêu, Rika.

Hình bóng quen thuộc không xuất hiện.

Lúc sắp bị chú linh đánh trúng, trước mắt đột nhiên trán ra một đóa thiên lam sắc quang, ngay sau đó bốn phía khôi phục bình tĩnh.

"Yuuta~ thời điểm chiến đấu như thế nào có thể thất thần đâu?"

"Tuy rằng kia chỉ chú linh lực lượng không đủ đối với Yuuta tạo thành quá lớn thương tổn, nhưng vẫn là không bị thương tương đối tốt đi~"

Gojo ngậm mới vừa mua kikufuku, mơ hồ nói không rõ, chậm rãi đi về phía cậu.

"Nga, không có việc gì, chính là muốn xác nhận một chút, phần lực lượng này thật sự không phải Rika sao?"

Okkotsu lại nhìn đôi tay, mặt trên bám vào quen thuộc lại có chút xa lạ chú lực.

"Mà thầy Gojo sao lại đến đây?"

Okkotsu tầm mắt từ kikufuku ngậm trong miệng hắn tới túi quà kỷ niệm treo trên cánh tay cắm túi quần.

"Nga, làm xong nhiệm vụ thuận đường đến xem."

"Yuuta ăn không?"

Gojo nuốt xuống trong miệng điểm tâm ngọt, đem túi đưa cho cậu.

Nghĩ nghĩ lượng đường yêu thích nị chết người của thầy, Okkotsu vẫn là cự tuyệt.

Có được như vậy khổng lồ lực lượng thật sự là chuyện tốt sao? Phía trước vẫn luôn cho rằng phần lực lượng này đều đến từ Rika, bản thân chỉ là mượn. Nhưng hiện tại, chúng nó thuộc về mình, mình thật sự có thể vận dụng tốt nó sao?

Okkotsu lại lâm vào trầm tư.

"Yuuta?"

Gojo dùng tay quơ quơ trước mắt cậu, nghiêng nghiêng đầu.

Nga, đúng vậy, trước mắt không phải đúng lúc có người để dò hỏi sao?

Okkotsu đột nhiên phục hồi tinh thần, theo bản năng bắt được Gojo loạn hoảng tay, hỏi thành tiếng:

"Lực lượng đối với thầy mà nói là cái gì đâu?"

"Ngô?"

Gojo hiển nhiên bị câu hỏi đột nhiên của cậu làm cho sửng sốt.

Xem ra thầy chưa từng nghĩ tới loại vấn đề này, cho nên chính mình vẫn luôn rối rắm sẽ có vẻ rất kỳ quái sao?

Cánh tay Okkotsu bắt lấy Gojo rũ đi xuống, lại vô thức siết càng chặt.

Nhìn học sinh đáng yêu lại lần nữa lâm vào trầm tư, Gojo cảm thấy bản thân vẫn là cần thiết nghiêm túc đáp lại một chút thiếu niên tuổi dậy thì nghi hoặc.

Vì thế hắn dùng tay còn lại niết cằm, nghiêm túc suy tư một hai giây.

"Nói thực ra, thầy chưa từng tự hỏi vấn đề này. Yuuta đang lo lắng cái gì sao? Bởi vì không thích ứng bản thân cường đại vẫn là lo lắng mình không đảm đương nổi cùng với tương ứng chức trách?"

Gojo hơi hơi cúi người, cùng Okkotsu bảo trì nhìn thẳng.

Hắn cảm thấy bàn tay bắt lấy mình lại vô thức nắm thật chặt.

Thật đúng là đứa bé dễ dàng bất an đâu~

Hắn khẽ cười.

Đợi trong chốc lát không chờ đến câu trả lời của Yuuta, vì thế hắn nói tiếp.

"Thầy đây trước đến trả lời vấn đề của Yuuta đi. Nó chưa bao giờ là vinh dự của thầy, cũng không phải gánh nặng của thầy, nó chỉ là một bộ phận của thầy, chỉ thế thôi."

"Cho nên không sao nga ~ Yuuta, em cũng giống vậy, đừng lo lắng gì, nó chỉ là một bộ phận của em. Yuuta cũng rất cường đại, sớm hay muộn có thể sóng vai thầy, thậm chí trở thành so với thầy càng mạnh. Nhưng Yuuta cũng không cần lo lắng, bởi vì bất kể thế nào, kia đều là em, không cần sợ hãi chính mình."

Okkotsu rốt cuộc ngẩng đầu lên, cảm thụ được độ ấm nơi lòng bàn tay, như trái tim bị sương mù che giấu, phảng phất bị ánh mặt trời nhẹ nhàng kích thích, khôi phục ấm áp cùng nhịp đập.

"Vậy nếu lỡ em làm sai chuyện đâu?"

Okkotsu cảm thấy bản thân có chút tùy hứng, đột nhiên liền muốn theo lời hắn tiếp tục hỏi đi xuống.

Gojo tựa hồ lại suy tư một chút.

"Thầy đổi phương thức đến trả lời đi~"

"Yuuta lúc trước vì sao sử dụng chú lực đâu?"

"Em muốn bảo vệ mọi người, bảo vệ bạn bè của em, cùng tìm được lý do để sống tiếp."

"Kia hiện tại có biến hóa sao?"

Okkotsu tự hỏi một chút, lắc lắc đầu.

"Em vẫn như cũ rất muốn bảo vệ mọi người, bảo vệ các bạn. Chỉ là hiện tại, em không bao giờ khuyết thiếu lý do sống tiếp."

Gojo vui mừng cười, sờ sờ đầu Okkotsu.

"Sao~ cho nên, thầy tin tưởng sẽ không có ngày đó."

"Rốt cuộc —— Yuuta, nếu em làm sai chuyện, chúng ta liền phải cùng nhau ——"

Hắn cố ý kéo dài âm điệu, lại làm quái dùng tay xoẹt qua cổ một đường, lè lưỡi.

Okkotsu bị Gojo chọc đến nở nụ cười, biết này tuy rằng là sự thật, nhưng cũng là hắn vui đùa. Đủ để cho cậu nhớ tới hai người chi gian tầng nhìn không thấy liên hệ, đó là thầy đối cậu đảm bảo, đồng thời cũng là thầy đối với cậu hứa hẹn cùng tín nhiệm.

Okkotsu cảm thấy một trận ấm áp. Vì thế, cậu cũng đáp lại:

"Vâng, em nhất định sẽ không liên lụy thầy Gojo."


Hồi ức đến tận đây, Okkotsu không lý do nở nụ cười.

"Làm sao vậy?"

"Không có gì, chính là đột nhiên nhớ tới trước kia một ít việc."

"Ai~"

Gojo kéo dài giọng tỏ vẻ nghi hoặc.

"Thầy Gojo, em còn xem như bé ngoan đi?"

Okkotsu đột nhiên hơi hơi nghiêng đầu, cười đến thực ngoan ngoãn, hướng hắn dò hỏi.

???

Gojo vẻ mặt dấu chấm hỏi.

Song Okkotsu liền như vậy mỉm cười an tĩnh chờ.

Vì thế Gojo kéo dài giọng.

"Ai~ Yuuta muốn thầy khen ngợi sao~"

"Coi như vậy đi."

Okkotsu vẫn duy trì mỉm cười, tiếp tục chờ đợi.

Coi như vậy rốt cuộc là loại nào sao~

"Rõ ràng vừa mới nói Yuuta trưởng thành~"

Gojo lẩm nhẩm lầm nhầm.

Gojo cảm thấy thiếu niên tâm tư càng thêm khó hiểu.

"Ai, chính là em không cảm thấy chính mình trưởng thành a ~"

Okkotsu ra vẻ không hiểu, chớp chớp mắt.

"Yuuta, em, rốt cuộc là cùng ai học!?"

Gojo khó được có chút không biện pháp nói tiếp, lâm vào trầm tư, hoàn toàn không hoài nghi đến chính bản thân mình.

"Cho nên thầy, Yuuta xem như bé ngoan sao?"

Okkotsu thừa thắng xông lên, tiếp tục hỏi.

"Phía trước thầy nói Yuuta trưởng thành không tính khích lệ sao?"

"Nhưng thầy vẫn là tránh đi vấn đề này."

"Ai~ Yuuta khi nào trở nên như vậy khó lừa gạt~"

Gojo cảm thán.

"Thầy Gojo ——"

Okkotsu như cũ cười tủm tỉm nhìn hắn, rồi lại lộ ra vài phần nghiêm túc.

Gojo khó được không biết như thế nào đáp lại, chỉ phải đem tay để trên đầu cậu, hung hăng xoa xoa.

"Yuuta là bé ngoan, được chưa~"

Gojo xoa xong, cảm giác tìm về điểm bãi, tâm tình không tồi mà từ Yuuta trong khuỷu tay treo cho hắn mang đến điểm tâm trong túi rút ra một khối, ngậm ở trong miệng, lo ăn lên.

Vì thế hắn cũng liền bỏ lỡ thiếu niên vành tai đỏ rực giấu dưới sợi tóc.


Đơn giản cơm nước xong xuôi, liền phải cáo biệt, Okkotsu nhìn thầy sắp biến mất thân ảnh, bỗng dưng lại có chút bất an.

Vì thế cậu lại theo bản năng bắt lấy cổ tay thầy.

Chỉ là bắt được mới phát hiện, bản thân giống như cũng không có gì để nói, vì thế, cả hai lại lâm vào một trận trầm mặc.

?

Gojo cho cậu một biểu cảm nghi vấn.

Okkotsu dừng một chút, vẫn là căng da đầu nói ra.

"Thầy Gojo, chuyện bọn em gần nhất mở họp thầy biết chứ?"   

Gojo an tĩnh nhìn cậu, nhìn thật lâu, như đang tự hỏi cái gì, tự hỏi kết thúc, mới hạ quyết tâm rốt cuộc nhàn nhạt mở miệng đáp lại.

"Biết nga."

"Bởi vì đó vốn dĩ chính là thầy an bài sao ~"

Okkotsu như bị sét đánh ngẩng đầu, khiếp sợ nhìn hắn. Cảm giác bất an mấy ngày gần đây lập tức vọt tới, cậu theo bản năng dùng sức nắm chặt cổ tay thầy, dùng sức đến có thể rõ ràng cảm nhận được cốt cách cộm đến da thịt đau đớn cùng với thầy vững vàng mạch đập, mới thất thanh hỏi:

"Vì sao?"

Gojo nhìn cậu, ánh mắt như cũ thực bình tĩnh.

"Yuuta, đây là một thời cơ rất tốt, tới rèn luyện năng lực của mọi người."

"Hiện tại những cái đó lạn quả quýt đã không cần suy xét, chú thuật giới đã bắt đầu lật bài tẩy, Yuuta hy vọng sau tai nạn lần này ra đời tân thế giới sẽ là bộ dáng gì đâu?"

"Sẽ là bộ dáng gì đâu?"

Okkotsu khó hiểu hỏi, cậu xem không hiểu, thật sự có chút không hiểu, thầy rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Còn có rõ ràng là cùng trận doanh, lại trước sau không thể mở rộng cửa lòng đại gia.

"Yuuta, mấy đứa lớn cả rồi~"

Gojo chỉ cười, nói như vậy.

Okkotsu trong lòng càng thêm bất an.

"Cho nên, những chuyện này đó các em cần phải tự mình chứng kiến lạp ~"

"Vậy thầy Gojo đâu?"

Okkotsu không thuận theo không buông tha, bàn tay nắm chặt cổ tay thầy càng thêm dùng sức, như là đang sợ hãi, sợ hãi lại một lần mất đi.

Gojo đôi mắt mang theo ý cười lắng đọng sự yên lặng đáng lo ngại.

Hắn ngẩng đầu, ngắm nhìn vô ngần bầu trời đêm, nơi đó hiện tại che kín hắc ám, chỉ dư một ngôi sao tại nơi đó lóng lánh.

Chính là hắn biết, nơi đó còn có rất nhiều ánh sao khác, chỉ là ngôi sao kia quá mức lóng lánh, che giấu tinh tú khác quang mang...

"Yuuta, thầy đã từng nói qua, chỉ một mình thầy mạnh cũng vô dụng. Lần này, có lẽ là sân khấu tốt nhất của các em."

"Những ngày không có thầy, còn thói quen sao?"

Okkotsu khóa chặt mày, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, liều mạng lắc đầu.

"Ai? Chính là ta rõ ràng liền nghe nói Yuuta làm rất nhiều chuyện ghê gớm đâu ~"

"Hakari cũng là, nghe nói mấy đứa còn có rất nhiều tân đồng bọn gia nhập ..."

"So với chuyện thầy làm, kia không đáng kể chút nào hảo đi!"

Okkotsu không khống chế được rống lớn ra tới, cắt ngang hắn.

Thanh âm kinh động mấy chú chim bay, dư âm cùng với mấy cọng lông vũ rơi xuống đất, bốn phía lại yên tĩnh.

"Thầy không có cách nào cứu Megumi đâu~"

Gojo bất đắc dĩ đặt tay trên đầu Okkotsu, như đang trấn an.

"Vậy chúng ta cùng đi, không thể sao?"

"Có thể, nhưng, mọi người đều tin tưởng thầy không gì làm không được a ~"

Gojo thanh âm như từ một chiều không gian khác bay tới, như đang đối chính mình hạ đạt phán quyết, lại như hỗn loạn vài phần bất đắc dĩ.

Okkotsu nén nước mắt, nắm chặt tay hắn không chịu buông.

"Kia thầy nói sẽ thắng chính là gạt em sao?"

"..."

A~ hôm nay Yuuta thật sự hảo khó lừa gạt a.

Gojo lại lần nữa lâm vào trầm mặc.

"Không phải. Bởi vì sẽ thắng vẫn luôn là chúng ta."

Hắn thở dài, đem lời nói bổ toàn.

Lời này vừa nói ra, Okkotsu tâm nháy mắt lạnh đến khắp người.

"Không thể!"

"Chúng ta đi tìm cô Ieiri! Cô ấy như thế nào sẽ đồng ý loại kế hoạch và an bài này của thầy!"

Gojo cũng không phản kháng, cứ như vậy tùy ý học trò đem mình một đường kéo đến phòng y tế của Shoko.

Ieiri Shoko đang hút thuốc, nhàn nhạt nhìn thoáng qua lòng nóng như lửa đốt Okkotsu Yuuta, lại liếc mắt đứng ở sau cậu vẻ mặt bình tĩnh Gojo Satoru, đem yên ấn diệt.

"Đổi ý?"

Chân mày cô hơi hơi nhếch lên, trong ánh mắt lại không có dư thừa cảm xúc biến hóa.

A ~ Shoko vẫn còn giận.

Gojo thử rút tay bị Yuuta nắm, theo bản năng định trốn đi, không có gì bất ngờ bị giữ thật chặt, vì thế hắn chỉ có thể đánh mất ý niệm kia, một lần nữa treo lên mỉm cười:

"Nha, Shoko, tôi đã trở về~"

"Không đổi ý thì trở về làm gì? Xoay người, ra cửa, quẹo trái, không tiễn."

Ieiri một tay nâng má, giống như xem người chết nhìn hắn.

A ~ quả nhiên còn đang giận a.

"Yuuta xem, Shoko không chào đón thầy đâu, chúng ta đi thôi ~"

Gojo định lừa dối quá quan, trên cổ tay chợt buộc chặt lực độ nói cho hắn không thể.

"Cô Ieiri, cho nên cô biết thầy Gojo tính toán hy sinh bản thân chuyện này?"

Okkotsu cảm thấy chính mình sắp điên rồi, nhưng ở đây hai người trưởng thành lại vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, đặc biệt là đương sự Gojo Satoru, thậm chí còn một bộ dáng chuyện không liên quan đến mình.

"Biết."

"Bạn học nhiều năm như vậy, cậu ta có tâm tư gì nhìn không ra mới có vấn đề."

Nói xong, cô lại ném cho Gojo con mắt hình viên đạn.

Gojo hắc hắc cười gượng hai tiếng, quả nhiên lại thu được lưỡng đạo tử vong nhìn chăm chú.

"Tóm lại không thể! Sao có thể đáp ứng làm thầy ấy làm chuyện như vậy!"

Okkotsu đối với Ieiri nói.

"Vậy em nói với thầy mình, xem có thể đem cậu ta khuyên trở về hay không."

Ieiri nhíu nhíu mày, muốn đi sờ yên, nhìn thoáng qua Gojo, vẫn là từ trong ngăn kéo nhảy ra một cây kẹo que trước đây dùng để cai thuốc.

Vì thế không khí lại lâm vào trầm mặc.

"Tóm lại, chúng ta trước ngồi xuống bình tĩnh tự hỏi tự hỏi, nhất định còn có biện pháp khác."

Vì thế Gojo nhàm chán ngồi ở một bên, Ieiri ngồi ở bên kia tự hỏi, không nhìn hắn.

Okkotsu tắc ngồi ở trung gian đôi tay chống trán lòng nóng như lửa đốt suy nghĩ biện pháp giải quyết.

Thời gian từng phút từng giây trôi đi.

"Todo!"

Okkotsu trước mắt sáng ngời, báo ra cái tên này.

Ieiri ý nghĩ cũng nháy mắt rộng mở.

Sau đó bọn họ cùng nhìn về phía Gojo, phảng phất chỉ cần hắn không đồng ý, hai người bọn họ liền phải dùng thủ đoạn cường ngạnh đem hắn lưu tại nơi này không thể đến trận quyết đấu ngày mai.

Gojo nhấc tay đầu hàng.

"Rồi rồi rồi, các bạn nhìn mình như vậy làm gì, mình lại không phải cái gì tự ngược cuồng ma, có phương pháp tốt hơn vì sao không cần đâu?"

"A, thật sự quá tốt, thầy Gojo."

Okkotsu rốt cuộc lộ ra nụ cười thư thái.

Nụ cười có chút nghiêm túc, cong hạ đôi mắt lại làm Gojo vô cớ cảm thấy vài phần lạnh lẽo —— Yuuta tức giận.

Thiếu niên lúc trước càng nhiều chỉ là sốt ruột, hiện tại sau khi có biện pháp, mới hậu tri hậu giác nảy lên tới che trời lấp đất nghĩ mà sợ cùng đối hắn như vậy tự chủ trương liền quyết định chính mình kết cục sinh khí.

Hắn như suy tư gì nhìn nhìn cổ tay nãy giờ bị Okkotsu nắm chặt ra dấu tím xanh, không tiếng động cười cười.

Thật đúng là trưởng thành đâu ~

Không hề yêu cầu cánh chim của hắn che chở, mà có thể dần dần cùng hắn sóng vai, thậm chí bắt đầu muốn bảo vệ hắn...


Chuyện sau đó kỳ thật rất đơn giản.

Gojo Satoru nguyên bản cần làm, chính là khiến mọi người nhìn thấy hắn "Chết đi" cái này chân tướng.

Tựa như hắn đối với Okkotsu nói —— mọi người đều tin tưởng hắn không gì làm không được a, chỉ cần hắn còn tồn tại, cho dù bị phong ấn, mọi người cũng chỉ nghĩ đến, chỉ cần hắn xuất hiện, liền không có việc gì.

Nhưng như vậy, chú thuật giới sẽ không có bất cứ thay đổi gì.

Chẳng sợ bọn học sinh của hắn đều đang trưởng thành, nhưng vẫn chưa đủ.

Hắn chỉ có thể là ngọn hải đăng của chúng, không thể là đỉnh núi cao chúng không thể vượt qua, chẳng sợ hắn trạm vị trí quá mức cao, nhưng học sinh của hắn không thể vì điểm này mà sợ hãi.

Hắn muốn không phải "Em sao có thể làm được như thầy" "Chỉ cần có người kia ở liền nhất định có thể"...

Hắn muốn chính là chúng tự tin, hắn muốn chính là chúng đều có thể đứng ở vị trí của hắn, thậm chí càng cao xa hơn, hắn muốn chính là chúng đều có thể trở thành "Người kia" trong miệng người khác.

Cho nên hắn mới vẫn luôn cùng Megumi nói Thập Ảnh, nói gia chủ đời trước, nói tiềm năng của em, nói em có thể làm được như hắn, cũng cùng Itadori nói, nhóc cũng có người khác không có mới có thể...

Hắn nói qua, muốn đào tạo một đám có thể cùng bản thân sóng vai cường đại đồng bạn, nếu có thể đủ đứng chung một chỗ, hắn liền không thể làm cho chúng cho rằng bản thân là đỉnh núi cao không thể vượt qua...

Nếu hắn là lồng giam kia, hắn cũng nguyện ý dùng chính mình đi đánh vỡ...


Cũng may Yuuta ở cuối cùng thời khắc phát hiện.

Thiếu niên đã từng nhút nhát, vẫn luôn nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau hắn, rốt cuộc cũng có như vậy chấp nhất cùng kiên định, cũng có được thực lực có thể gánh vác phần chấp nhất cùng kiên định này, trở thành người thứ nhất đi tới bên cạnh hắn...


Trước khi trảm không gian trút xuống, Gojo nhìn trước mắt khổng lồ chú lực kích động, hắn bất động thanh sắc quay đầu đối với màn ảnh bên kia Okkotsu hơi hơi mỉm cười.

"Megumi liền giao cho mấy đứa."

Khẩu hình hắn nói như vậy.

Okkotsu ninh chặt mi, ở thời khắc Kashimo vừa chuyển di Sukuna lực chú ý, dùng phục chế Todo thuật thức "Bất Nghĩa Du Hí" ở khoảnh khắc cuối cùng đem chú lực phong ấn lên Gojo cùng Ieiri trước tiên chuẩn bị tốt phần còn lại của chân tay cụt tiến hành trao đổi.

Trao đổi lại đây một cái chớp mắt, Ieiri lập tức phát động thuật thức đem thân thể hắn chữa trị.

Nhìn Gojo khôi phục hô hấp, cô biết bọn họ thành công, ở dưới mắt mọi người, hoàn thành trận này tên là tử vong "Lừa gạt".

Nhìn thầy như cũ nhắm chặt hai mắt, Okkotsu mím chặt môi.

"Không có việc gì, cậu ta qua một lát liền có thể tỉnh, chú lực tiêu hao quá lớn, cùng với mất máu quá nhiều, hơn nữa đại não tổn thương, rốt cuộc làm đại não nghỉ ngơi trong chốc lát..."

"Phải nói không hổ là Gojo Satoru sao..."

Ieiri vuốt ve thuốc lá trong túi, vừa mới tiến hành trị liệu tay còn có chút run rẩy.

"Kia thầy liền giao cho cô, cô Ieiri, em đi một chút sẽ về."

Okkotsu nắm chặt trong tay thái đao, nghĩa vô phản cố đi đến chiến trường kế tiếp thuộc về mình.


"Cho nên sau đó thế nào?"

Gojo mang đủ để che khuất nửa khuôn mặt cực đại kính râm, ngậm một cây kem, cực kì thích ý ngồi sô pha mềm xốp ở tiệm đá bào nghe Okkotsu kể sau khi hắn chết giả phát triển kế tiếp.

"Thầy Gojo, thầy rõ ràng đã nghe cô Ieiri nói qua một lần đi..."

Okkotsu cảm thấy thẹn bưng kín mặt.

Không nghĩ tới cô Ieiri đối hắn sử dụng hình dung từ như vậy lệnh người cảm thấy thẹn, mà đương sự còn hứng thú bừng bừng muốn nghe hắn lặp lại lần nữa.

"Chính là Yuuta là góc nhìn thứ nhất ai, góc nhìn thứ nhất không phải càng thú vị sao?"

Gojo ngậm kem cây ăn thừa sau que gỗ, nhàm chán mà đem nó cắn trên dưới đong đưa, nhìn Okkotsu né tránh ánh mắt, ác thú vị mà gợi lên một mạt cười, rất có muốn đem chính mình học sinh đậu rốt cuộc thế.

"A ~ chính là Itadori đồng học cùng thầy Kusakabe cùng nhau dùng Xử Hình Nhân kiếm xua tan Sukuna, đem Fushiguro đồng học khôi phục nguyên trạng. Sau đó em cùng anh Takaba cùng nhau đem Kenjaku mạt sát. Sau khi giải quyết nguy cơ, tân phái tiền nhiệm, thực hành tân quy tắc, cùng người thường thế giới ký kết tân hiệp ước. Sau đó chính là thầy Gojo hiện tại nhìn đến như vậy, chú thuật sư như cũ công tác giữa người thường, người thường cũng đang căn cứ Thiên Dữ Chú Phược thể chất tiến hành nghiên cứu, cùng chú thuật sư cùng nỗ lực xua tan nguyền rủa..."

Okkotsu bụm mặt bức bách chính mình nói xong.

"Ân, Yuuta thực nỗ lực đâu ~"

Gojo sờ sờ đầu Okkotsu.

Ngoài dự đoán, khi hắn muốn thu tay về, Okkotsu đột nhiên bắt được cổ tay hắn.

Trong trí nhớ bị niết đến xanh tím huyễn đau làm hắn cầm lòng không đậu run rẩy tay.

"Cho nên, thầy Gojo, thầy hiện tại đổi thành người thường thân phận ở thế giới người thường sinh hoạt có tốt không?"

Gojo hơi trợn to đôi mắt ảnh ngược thiếu niên quen thuộc nghiêm túc ánh mắt.

"A? Còn tốt a?"

Gojo mơ hồ cảm thấy chuyện Okkotsu muốn nói kế tiếp cùng hắn có quan hệ, hắn theo bản năng muốn rút tay rời khỏi.

Quen thuộc lực độ lại đánh úp lại, chỉ một cái chớp mắt, lại khôi phục cái loại này không đến mức làm hắn dễ dàng tránh thoát, nhưng lại sẽ không làm hắn cảm thấy đau đớn trình độ.

Hắn nhìn mặt Yuuta, thiếu niên như cũ là bộ dáng cười tủm tỉm, rồi lại không dung cự tuyệt.

Hắn thở dài, ngồi trở về.

"Thầy Gojo, chuyện trước đó, ta chính là còn đang tức giận đâu."

Okkotsu như cũ cười tủm tỉm.

"Kia Yuuta muốn thế nào đâu?"

Gojo cũng nổi lên điểm hứng thú, từ hắn lôi kéo cái tay kia, một cái tay khác nâng má, ngậm ý cười rất thú vị nhìn cậu.

"Hiện tại chính là chỉ có Yuuta cùng Shoko biết thầy còn sống nga ~ muốn thầy làm chuyện khiến người ta chú ý là không có khả năng nga ~"

Okkotsu quyết đoán lắc lắc đầu.

"Không cần thầy lại vì mọi người làm ra điểm gì."

"Kia Yuuta là muốn?"

Gojo nghiêng nghiêng đầu.

"Cùng em ở bên nhau đi thầy Gojo!"

Okkotsu gom đủ dũng khí, nhìn chằm chằm Gojo đôi mắt, nghiêm túc nói.

Gojo đại não có trong nháy mắt xoay vòng chờ load.

Tuy nói phía trước có loáng thoáng phát hiện, nhưng không nghĩ tới là loại tình cảm này sao?

"Thầy... Tôi..."

Nhìn Gojo ngây người biểu cảm, Okkotsu dũng khí mới vừa gom góp nháy mắt tiêu tán hầu như không còn, mới vừa ép xuống cảm giác xấu hổ nháy mắt ùa trở về.

Cậu thu tay, che mặt.

"Thực xin lỗi thầy Gojo! Em đi trước ——"

"Ha ha ha ha ha ha ha"

Từ tiệm đá bào bộc phát ra một trận cuồng tiếu.

"Yuuta."

Gojo cười đủ rồi, đứng lên bắt lấy cậu.

"Nào có ai như Yuuta tỏ tình xong liền trực tiếp rời đi."

"Đổi ý?"

"A?"

Okkotsu mắc cỡ đỏ mặt quay đầu, trong lúc nhất thời còn chưa kịp hiểu thầy Gojo muốn nói gì.

"Ý của anh ấy chính là anh ấy đồng ý!"

Chung quanh khách hàng cùng nhân viên cửa hàng đều bắt đầu ồn ào, vây xem hai vị này soái ca lâu như vậy, đột nhiên bộc phát ra một trận tỏ tình, nháy mắt hấp dẫn mọi người lực chú ý, trong lúc nhất thời chung quanh đều tràn ngập chúc phúc hoan thanh tiếu ngữ.

Okkotsu ngơ ngác đứng tại chỗ, thật lâu sau, trên mặt mới lại nổi lên nhiệt ý.

Cậu phản chế trụ Gojo tay, ở đám người tiếng chúc phúc, cùng với Gojo vô tâm không phổi tiếng cười, mang theo thầy của cậu, chạy trối chết.


Trước lúc tận thế, bạn sẽ làm gì?

Tôi sẽ cứu người trước, sau đó mới đi cứu thế giới.


(end)



Mị rốt cuộc viết đường, mau khen mị mau khen mị (///▽///) ha ha ha. Fic này viết xong thật sự làm mị có chút vui vẻ, rốt cuộc khuyên một chút chính mình, mị sẽ không thừa nhận manga hiện tại phát triển, đặc biệt là sau khi đọc lại những phần trước, càng không thể tiếp thu hiện tại thảm trạng. Bọn họ không nên như vậy, nhưng biết điểm này còn chưa đủ, kia bọn họ còn hẳn là loại nào đâu? Fic này lúc ban đầu trung tâm chính là tưởng lấy cái này tới viết. Lúc ban đầu ý tưởng thậm chí là BE, nhưng mị cảm thấy thật sự đã bị thương tổn lâu lắm, mị không nghĩ muốn lại có cái loại này bi thương sự tình, cho nên trong quá trình viết, không tự giác liền chuyển biến thành HE. Hy vọng cả nhà cũng có thể đọc vui vẻ, có thể được đến một chút thả lỏng cùng thích ý. (Trung gian kia đoạn "Bé ngoan" ngạnh là thật sự gần nhất bị Frieren tẩy não đến quá độc ác, trong đầu không tự giác liền toát ra tới ⁄(⁄ ⁄ ⁄ω⁄ ⁄ ⁄)⁄ )


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro