CHƯƠNG 1: lần đầu gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Vương Nhất Bácvà Tiêu Chiến diễn ra hàng ngày. Vào thời điểm đó, Vương Nhất Bác là một người dẫn chương trình còn non trẻ. Tiêu Chiến là một người mới vừa ra nghề. Hai người họ có thể nói là không có chút ảnh hưởng và qua lại với nhau.

Hai năm sau, chương trình tạp kỹ, tạm biệt.

Vào thời điểm này, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến cũng nổi tiếng, nhưng họ không phải loại người dương dương tự đắc. Cả hai đều tham gia chương trình trượt tuyết này với tư cách là khách thường trú.

Đạo diễn: "Xin chào tất cả mọi người, chào mừng bạn đến với" Vân Khởi Tuyết Phi"của chúng tôi, lần đầu tiên giới thiệu chương trình của chúng tôi, mỗi lần tôi sẽ đến các khu trượt tuyết khác nhau trên khắp thế giới, tận hưởng sự thú vị của tuyết tinh khiết, Và một cuộc sống được chữa khỏi.

Lưu Phi, một nữ diễn viên cực kỳ sống động, " chào! Đạo diễn! Xin chào mọi người, tôi tên là Lưu Phi! "Bầu không khí ngay lập tức trở nên sôi động."

Sau đó, bạn có thể lần lượt giới thiệu bản thân! "Đạo diễn theo bầu không khí do Lưu Phi mang đến.
-----------------------------------------------
Đó là chuyện bình thường và anh ấy chủ động giới thiệu tuổi tác của mình. Khi đến lượt Tiêu Chiến, đặc biệt là nở một nụ cười. Xin chào mọi người, tôi là Tiêu Chiến." "Mặc dù tôi cảm thấy hơi lạnh, nhưng nụ cười của Tiêu Chiến đã thu hút Vương Nhất Bác," Thật là dễ thương! "

"Sau đó, chúng tôi sẽ bắt đầu chia nhóm, tìm kiếm người cộng tác của các bạn." Bây giờ anh có một số búp bê khác nhau trước mặt, hãy chọn một con phù hợp với các bạn và những gì mọi người muốn, điều này sẽ quyết định ai là người cộng tác của các bạn.

Các vị khách bắt đầu chọn, chọn cậu bé đội vương miện nhỏ, chọn con cáo nhỏ ..

Vương Nhất Bác chọn "sư tử nhỏ

@" Tiêu Chiến chọn "con thỏ

Đó là nhân vật hoạt hình, rất dễ thương".

Giống như rất phù hợp là người cộng tác . "Vương Nhất Bác nhìn con thỏ mà Tiêu Chiến đã chọn, cậu thật sự không nghĩ rằng ai sẽ là người cộng tác với thỏ con đây. Vì vậy anh ấy đã chọn con sư tử nhỏ đôi khi phù hợp với tính khí của mình. Đây là điều khó xảy ra nhất, có lẽ đó có thể

là" Huh? " Tôi đang làm gì thế này? Tại sao bạn muốn ở bên anh ấy, muốn cùng một nhóm với anh ấy chứ. "Vương Nhất Bác lắc đầu và lẩm bẩm."

Được rồi, mọi người đã chọn xong, sau đó mọi người sẽ cử một người để thu thập thẻ nhiệm vụ và phân nhóm giúp mọi người.

"Vương Nhất Bác!" Anh ấy là chủ trì. "Lưu phi dường như không thoát ra khỏi sự phấn khích khi đến đây, có lẽ vì anh ta trẻ hơn."

"Vương Nhất Bác mỉm cười. Tôi không biết đó có phải là tiềm thức hay không. Anh ta liếc nhìn Tiêu Chiến.

Khi nghe thấy tên của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến liền ngẩng đầu lên, anh ta chỉ nhìn vào ánh mắt của Vương Nhất Bác, rồi sau đó anh ta quay đầu đi chỗ khác và không nhìn cậu ta nữa.

Cậu ta nhìn mình chi vậy nhỉ? " Tiêu Chiến nghĩ, này! Anh muốn gì? Chỉ cần nhìn vào nó, anh có thể làm gì khác đây."

---------------------------------------------------

Vương Nhất Bác đến gặp đạo diễn để nhận thẻ nhiệm vụ, cầm con sư tử trên tay, giữ nó bằng một cánh tay và tay kia cầm thẻ nhiệm vụ, và đi đến trước mặt mọi người.

"Sau đây tôi thông báo tình hình các nhóm , hoàng tử nhỏ và con cáo nhỏ chung một nhóm, cún con và gấu nhỏ chung một nhóm, sư tử và thỏ chung một nhóm." Không phải chứ! thực sự là cậu ấy! Cậu bạn nhỏ Vương Nhất Bác có chút tỏ ra vui vẻ.
không thể giải thích được.

Khi Wang Yibo đọc xong, cậu ấy nhìn Tiêu Chiến một cái. Tiêu Chiến với vẻ mặt vô cảm, như thể anh không có chút hứng thú trong nhóm này cả, bất cứ ai cũng có thể.

"Bây giờ, xin vui lòng đi tìm cộng tác của mình và thay thế đồng phục nhóm của bạn."

"Được rồi! Trước tiên hãy đi qua phòng chụp này. Mọi người đi thay đồng phục trước. Có một phòng thay đồ dành cho mỗi con búp bê. Chúng ta hãy thay giúp nó! Chúng ta sẽ quay lại sau để chụp ảnh .

Mọi người được nhân viên đưa đến phòng thay đồ, sau khi thay xong , và quay lại địa điểm chụp. Mũ và quần đồng phục. Đồng phục nhóm này là áo len búp bê tương ứng, áo khoác siêu dài, mũ và cả đồng phục phải đồng nhất.

Tiêu Chiến chọn một con thỏ, quần áo bên trong bị ngăn cách, chỉ còn lại một chiếc áo khoác dài màu trắng và có hai tai thỏ trên chiếc mũ, trông rất dễ thương.

Nhưng, dù có dễ thương đi nữa thì ngoại hình của con thỏ khác xa so với Tiêu Chiến. Anh ta quá lạnh lùng! ông Vương, người không muốn một ai đó tiết lộ tên mình.

"Xin chào ~ anh là Tiêu Chiến phải không? Tôi nhớ chúng ta đã từng gặp nhau rồi. Đó là chương trình Thiên Thiên Hướng Thượng, hình như là anh lớn tuổi hơn tôi. Mặc dù trông rất trẻ, nhưng tôi vẫn gọi anh là Anh Chiến nhé! Anh Chiến, sao anh lại đi rồi chờ em với! "Vương Nhất Bác không hổ là một người bạn 21 tuổi. Khi gặp một người cậu ấy có chút hơi hơi quen thuộc, và cảm thâý thật là khủng khiếp.

"Này! Anh Chiến, tại sao anh lại chọn con thỏ? Em không ngờ rằng Con thỏ và sư tử lại trở thành một nhóm với nhau. không mong Fangzi trở thành một nhóm với nhau. "Anh không sợ rằng sư tử sẽ ăn thịt thỏ sao? A! Ô hay! Tôi là một con người, không phải động vật. Bên cạnh đó, chú sư tử nhỏ này khá dễ thương.

"Này! Anh Chiến, sao anh không để ý đến em, chắc anh không biết em đâu nhỉ? Em là Vương Nhất Bác, anh cứ gọi em là Nhất Bác là được. Lẻ nào anh thực sự không biết em." Câu cuối cùng, càng nói càng chột dạ , không phải chứ!

"Hả?

Thực sự không biết sao?" Cảm thấy thật xấu hổ, em chỉ lải nhải này giờ quá lâu, trời đất quỷ thần ơi! Ngốc chết đi được!

Có quen biết.

Trên thực tế, trước khi Tiêu Chiến đến đây anh ta hoàn toàn không có ấn tượng với cái tên "Vương Nhất Bác".. chỉ biết khi danh sách các chương trình được ghi ra , tôi đã seach một lúc sau đó mới phát hiện ra Vương Nhất Bác là MC trong chương trình Thiên Thiên Hướng Thượng. Sau đó chợt nhớ ra, à! Thì ra là cậu ta!

"Ừm" đó là trả lời tên của Vương Nhất Bác.

Sau đó, Tiêu Chiến đội mũ lên và giọng nói của Vương Nhất Bác khá nhỏ vì vậy anh ấy không nghe rõ cho lắm.

"Gì cơ?" Tiêu Chiến hỏi.

Vương Nhất Bác vẫn lo lắng về hình tượng của chính mình, cứ trách móc về bản thân và vô thức trả lời: "Không có gì.

Tiêu Chiến đã nghe thấy, và không hỏi thêm nữa, anh ấy tiếp tục đi một mình.

Tiêu Chiến đi được vài bước, Vương Nhất Bác, cậu ta chợt bừng tỉnh," Anh Chiến "anh ta vừa hỏi mình ư? Anh ấy đã hỏi gì?

Đã quá muộn để suy nghĩ, các nhân viên đã bắt đầu hối thúc.

"đến rồi! Đến rồi!

"Nhất Bác chạy đến địa điểm, đi đến bên cạnh Tiêu Chiến và tiếp tục cùng nhau ghi hình.

---------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro