CHƯƠNG 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã lâu rồi tôi không ra chương mới rồi, hy vọng chương mới sẽ mang đến nhiều điều thú vị hơn từ  cp ggdd nha.

Vẫn là câu nói cũ, gg đã vất vả và khổ nhiều rồi, tôi muốn mượn ngòi bút của tôi mong rằng gg ở thế giới đó  luôn luôn vui vẻ và hạnh phúc.

Và đừng quên thả ❤️ và để lại bình luận ở phía dưới để tôi biết ý kiến của các bạn như thế nào nhé........

Yêu thương!❤️

-------------------0°0---------------

Khi tất cả điều này xảy ra, thời gian trôi qua mỗi một phút và mỗi một giây, Đây là khoảng thời gín lần đầu tiên chúng tôi đã dành cho nhau.  Có thể chúng tôi sẽ coi nó như một báu vật, nhưng đừng lo lắng. 

Bởi vì phần còn lại của cuộc đời tất cả sẽ là anh, chúng tôi sẽ bên cạnh nhau mãi mãi, kề vai sát cánh trên đỉnh núi tuyết.

"Xin lỗi, tôi vừa mới đi lấy vài thứ, và kéo dài thời gian của câụ, chúng ta hãy bắt đầu thôi."

Chuyên gia trang điểm cầm vài thứ vật dụng trên tay, và khuôn mặt bối rối.

Lúc này, căn phòng rất yên tĩnh. Tiêu Chiến nhếch mép cười khẽ và im lặng dọn dẹp. Vương Nhất Bác đã lấy lại vẻ ngoài lạnh lùng, ngồi trên ghế và lướt điện thoại di động như trước.

Người chị trợ lý cũng không nhàn rỗi, cô đang phân loại chiếc túi mà sếp cô mang theo. Đó là một chiếc túi lớn. Ngoài chiếc cốc hàng ngày, túi đựng mỹ phẩm và quần áo, thực ra cũng không còn thứ gì nữa, vẫn là một người với vẻ ngoài lạnh lùng.  Vâng, nó phù hợp với nhu cầu của bạn.

Mỗi khi người trợ lý thì thầm trong lòng vài hai câu như thế, người này thực sự quá rõ ràng, gò bó. Anh ta thường không ăn đồ ăn vặt và chỉ uống nước đun sôi.

Có một nhóm trong chương trình, đó là một nhóm được sắp xếp bởi nhóm chương trình. bao gồm một nhóm củacác thực tập sinh và thực tập sinh của các công ty giải trí khác nhau. Họ sẽ hát cùng với khách mời và diễn cùng nhau.

Chương trình này thực sự khá nhàm chán. Đó là một nhóm các thần tượng hát và diễn trên sân khấu, muốn xem được idol mình hát như thế này thực sự rất là khó, nhưng năm nay khán giả thích xem nó.

Người ta nói rằng nó chủ yếu là âm nhạc, nhưng nó thực sự là một chiêu bài.  Nhưng Vương Nhất Bác đã tiếp nhận chương trình tạp kỹ này và nói rằng anh ấy muốn tập trung vào âm nhạc, và đạo diễn đã tăng âm nhạc lên rất nhiều. 

Nhưng nó vẫn như vậy, tự hỏi làm thế nào Vương Nhất Bác lại nhận được một chương trình tạp kỹ như vậy cơ chứ. 

Sau khi hoàn thành việc trang điểm, đầu tiên tôi chụp poster và sau đó là buổi diễn tập nhỏ, mọi thứ diễn ra một cách có trật tự.

Tuy nhiên, có những trường hợp bất ngờ, và một người cùng Trần Đoàn trong đoàn đau dạ dày đột ngột tái phát, và không thể chịu đựng được nữa cô ấy liền đi đến bệnh viện. Lần này làm rất tốt. Có 15 thành viên trong nhóm.  Trong nhóm giờ đây thiếu mất một người , mặc dù đó không phải là vấn đề lớn. 

Nhưng cần 15 người để hoàn thành buổi khai mạc. Mặc dù chỉ cùng nhau bài một bài hát, nhưng thiếu mất một người, và buổi chụp hình bắt đầu rồi. Phải tìm  người thay thế ở đâu?

Tiêu Chiến, người luôn bên cạnh nhân viên trang điểm và đứng cạnh sân khấu, trước sau đều bận rộn. Một lát nữa trang điểm thêm lần nữa và trên tay cầm thêm vài thứ, tay đã cầm dụng cụ để trang điểm ngoài ra còn giúp nhân viên khác trông hộ cái đèn.

Hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

Chị Mãn đang chán nản và cố gắng tìm giải pháp. Bây giờ diễn tập?  Đột nhiên quay đầu lại nhìn, Chị ấy thấy Tiêu Chiến bên cạnh sân khấu, trông anh ấy khá đẹp trai và  khiến chị ta khá bất ngờ.

Chiến Chiến, lát nữa cần có một người lên sân khấu một lúc, cậu có muốn đi lên đó không?

" sân khấu sao? Cùng với Trần Đoàn? Không phải tất cả đã quyết định  rồi sao? Đó có phải là người dẫn chương trình thực tập trong sân khấu không?" Nói về điều đó, Tiêu Chiến trong lòng có vẻ hơi chua xót.

"đúng rồi, nhưng bây giờ có một người bị bệnh và thiếu một người. Cậu cũng có thể học ở khoảng cách gần. Đó là, cậu chỉ cần hát hai câu là được.

Chỉ cần ngồi trên đó, Không có ai sắp xếp cậu trên sân khấu để hỗ trợ với người cậu đang thay thế.

"Vâng,  cảm ơn chị Mãn! Ngồi trên đó, học ở cự ly gần" và cậu cũng có thể nhìn thấy Vương Nhất Bác."

"Được rồi, Chiến Chiến, đây là bài hát phải hát".

---------------------------------------

Tôi đã thấy bản kế hoạch, tất nhiên tôi cũng biết được lời bài hát, hãy  cho tôi biết người đó là ai được rồi.

Là một nhà vô địch ca hát của trường, anh không sợ hai từ này, nói gì đến việc đối đáp, ha ha ha. 

"Được rồi, Chiến Chiến à, cậu cần trang điểm trước, lát nữa sẽ có người gửi cho cậu bản kế hoạch."

" Ok, được rồi." 

Và như vậy, Tiêu Chiến đã được trang điểm và tạo mẫu từ một trợ lý  trang điểm, đồng thời trở thành một diễn viên trên sân khấu.

Sau khi trang điểm xong anh vội vàng nói lời chào với chuyên gia trang điểm, đột nhiên, trợ lý biến mất không còn thấy người đâu nữa.

Khi tìm được chuyên gia trang điểm, cô ấy đang trang điểm cho Vương Nhất Bác. 

"A, là thế này,  trên sân cần đến sự trợ giúp của tôi, cậu sẽ vất vả nhiều đấy."

" Ah, tôi vừa nhận được thông báo. Tôi biết ước mơ của anh. Anh cứ đi đi nhé, tôi ổn mà.

"A, Chiến Chiến, ước mơ của cậu chính là được làm MC dẫn chương trình phải không, tôi đã thấy được từ những người bạn của cậu, cố lên!" Trợ lý của Vương Nhất Bác vội vàng động viên Tiêu Chiến. 

"Vâng, cảm ơn chị Hân.

"Cố lên nhé." Vương Nhất Bác nói, Tiêu Chiến nghĩ rằng anh ta đã nghe nhầm, và khi mghe thấy giọng nói ấy, nhìn thấy khuôn mặt hoàn hảo của Vương Nhất Bác dường như đang cười. 

"Hmm, cảm ơn cậu.....Lão Vương".

Đầu óc của Tiêu Chiến cảm thấy choáng váng. Anh ấy không ngờ Vương Nhất Bác sẽ cổ vũ anh ấy. Sau vài giây trôi qua, anh ấy đã kịp phản ứng và vui dêdn nổi nhảy lên."

"Nhất Bác".

Ah?  "Tiêu Chiến nghe thấy Vương Nhất Bác gọi tên của chính mình, và anh ta không thể tự nhủ và "a" một tiếng.

"Cứ gọi tôi là Nhất Bác là được rồi".

Tiêu Chiến có lẻ sắp phát  điên lên rồi .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro