56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap56] Nhường ngôiBé Mẫn ở cùng Taehyung rất ngoan, không hề quấy, vì không biết chữ nên không giúp được gì cho bố, bé Mẫn chỉ ngồi xem bố làm việc.

"Bố à, Mẫn đi vệ sinh nhé."- Đến gấp rút Mẫn mới lên tiếng.

"Con có cần bố giúp không?"-Taehyung ngừng viết ngẩng đầu lên hỏi.

"Bố vào được nhà vệ sinh nữ sao?"- Bé Mẫn cười ha hả:-"Con đi một mình được rồi."- Nói rồi nó nhảy tót xuống ghế chạy đi, ở nhà quê nó còn dắt chó đi vệ sinh thì thôi ấy chứ, Mẫn giỏi lắm Mẫn tự làm được nên không phiền bố Taehyung đâu.

"Sao nóng thế nhỉ?"-Taehyung giảm nhiệt độ đi một chút, tự dưng thấy nóng trong lòng, lại còn có chút hồi hộp, lo lắng nữa. Bé Mẫn chỉ đi vệ sinh thôi mà.

__________

"Thoải mái ghê."-Mẫn xong xuôi nhón chân lên để rửa tay.

"Con có phải là Tuệ Mẫn con gái chủ tịch Kim không?"-Tự nhiên một cô xinh đẹp nào đó bế Mẫn lên giúp Mẫn rửa tay dễ dàng hơn. Sau khi nhìn rõ dung nhan của cô kia Mẫn mới trả lời.
"Dạ không, con là con gái của thư kí thôi ạ."-Bé Mẫn mỉm cười, ba nói rồi, ai hỏi Mẫn là con ai thì chỉ có hai mục đích: Một là nịnh nọt, hai là có âm mưu. Nếu mà thực sự quan tâm đến ba con và bố con thì đương nhiên biết Mẫn rồi. Thế nên, lảng đi là tốt nhất.

"Cảm ơn cô đã giúp con nha."- Nói xong nó co chân chạy vội nhưng bị cô ta cầm cổ áo kéo lại.

"Thư kí mà dám dẫn con đến Kim gia sao? Không thể nào, con lừa cô à?"-Cô ta cười kéo Mẫn lại, giúp Mẫn vén tóc mai ra sau tai.

"Đi ra."-Mẫn nhìn mặt cô ta cũng chẳng phải dạng tốt đẹp, sợ quá vùng ra chạy vội.

"Lin, bắt đứa trẻ lại."- Cô ta phủi quần áo, đứng dậy ra lệnh cho một cô gái nữa đứng ngoài cửa. Bé Mẫn lập tức bị tóm lại và trúng thuốc mê ngủ mất.

__________

"Kim phu nhân."-Người giúp việc chào JungKook. Bà Kim mất đi đương nhiên chức vị Kim phu nhân thuộc về JungKook.
"Vâng, tôi xuống đây lấy quần áo bé Mẫn. Tôi tự giặt được rồi."-JungKook xuống phòng giặt đồ lấy lại quần áo của con.

"Thế sao được ạ, những chuyện như thế này để người hầu làm là được rồi. Chúng tôi sẽ làm thật tốt ạ."- Người giúp việc liền cúi đầu.

"Tôi biết chất lượng đào tạo người của Kim gia rất tốt nhưng da bé Mẫn rất nhạy cảm, xà phòng bình thường dễ làm da nó bị nổi mẩn. Tốt nhất cứ để tôi tự tay giặt thì tôi an tâm hơn."-JungKook mỉm cười, lấy giỏ nhặt quần áo:-"Bé Mẫn từ khi ở Kim gia chẳng được ra ngoài vườn nên quần áo rất sạch sẽ, tôi có thể tự giặt được mà. Chị cứ yên tâm, ngày xưa tôi còn mất cả ngày để chải quần áo nhưng bây giờ thì đỡ rồi."

Người giúp việc thấy cậu đùa nên cũng cười rồi giúp cậu nhặt lại quần áo của bé Mẫn. Cậu thật sự là người ba tốt. Khi cậu muốn tự tay bê chậu quần áo lên phòng, tự nhiên đầu óc choáng váng, rơi cả giỏ làm quần áo tung toé ra hết.
"Kim phu nhân, cậu sao vậy?"- Người giúp việc liền đỡ lấy cậu.

"Tôi không sao, chắc do thiếu máu nên như vậy thôi."-JungKook cười trừ, phụ người giúp việc nhặt lại quần áo đi lên phòng. Tim cậu đập loạn, tay chân bủn rủn mà trong lòng bất an. Có lẽ do khi sinh con cơ thể của cậu yếu dần nên mới hay chóng mặt thôi.

________

Taehyung chống cằm nhìn đồng hồ. Chính xác là 20 phút, 45 giây chưa thấy bé Mẫn, bình thường nó đi nặng cũng chỉ mất có 15 phút, hôm nay đi lâu quá. Taehyung rút máy gọi điện thoại.

"Kim Soyeon, chị vào nhà vệ sinh nữ tìm bé Mẫn cho tôi."

Sau khi tìm kiếm, không thấy bé Mẫn. Cả công ti mẹ lớn như vậy tìm cũng không ra bóng dáng, Taehyung bắt đầu quẫn trí, chạy lên phòng an ninh xem camera, phát hiện ra nhà vệ sinh nữ có người phụ nữ đem ba lô ra ngoài rất đáng ngờ.
"Tìm người đó, thế nào cũng đi xe ô tô, vì ba lô nặng di chuyển rất khó khăn. Tra nhanh biển số xe, lập tức báo cho tôi."- Taehyung ra lệnh cho người ở đó rồi hắn cũng xuống ô tô, tìm được thì tìm chứ bé Mẫn mà không đi về cùng lúc với hắn thế nào JungKook cũng tống hắn ra ngoài đường chơi với chó.

"Tìm được rồi, biển số xxxxx. Đang đi về phía Tây MMc."

"Đừng báo cho cảnh sát, tính mạng của Mẫn là quan trọng hơn. Tốt nhất đừng manh động."

Hắn liền phóng xe đi, tầm 20 phút thì gặp chiếc xe biển số đó. Đang đi tốc độ trung bình, đảo liên tục, bên trong chắc xảy ra cái gì đó.

"Đồ hồ li, các người bắt cóc tôi làm gì hả?"- Bé Mẫn quẫy đạp lung tung, gào ầm cả xe.

"Im đi, không tao gϊếŧ chết mày bây giờ."- Cô kia trừng mắt giữ lấy bé Mẫn.

"Gϊếŧ đi, gϊếŧ tôi chết luôn đi cũng được. Đừng có đem tôi làm cái cớ ức hϊếp ba tôi."-Bé Mẫn còn quậy thậm tệ hơn, nó đạp vào bụng cô kia một phát rồi nhoài người lên bánh lái kéo lệch một phát làm xe đảo như điên.
"Con bé này."-Cô kia tức quá tát cho bé Mẫn một cái nhưng bé Mẫn nhanh hơn cạp vào tay cô kia một phát.

"Bố ơi, con hồ li đánh con."-Bé Mẫn hét ầm lên.

Đúng lúc, đít xe bị va chạm mạnh, bé Mẫn do không bám chặt nên đập đầu vào ghế bất tỉnh.

"Cái khỉ gì vậy?"-Cô kia cũng bị đập vào ghế, hơi choáng vội xuống xe xem thế nào liền bị một lực mạnh bóp nghẹn cổ, tưởng chừng như nát cả xương đến nơi rồi.

"Cô thèm đất hay sao mà dám động đến bảo bối của tôi hả?"-Taehyung nắm cổ của cô ta quẳng một đường xuống đất nhưng vừa nhòm đầu vào xe tìm con thì bị người khác bịt khăn tẩm thuốc mê và bất tỉnh.

"Đại ca, bị Kim Taehyung phát hiện rồi."- Lin gọi điện.

"Bắt cả Kim Taehyung về đây."

"Rõ."

_____________

"Cái gì? Taehyung và Mẫn đều mất tích sao?"-JungKook bóp vỡ li thuỷ tinh đang cầm trên tay, làm mảnh sành găm vào da thịt chảy máu.
"JungKook cậu bình tĩnh, chị đã báo cảnh sát, Kel và Hoseok cũng đã cho người lục tìm khắp MMc rồi."-Soyeon nuốt nước miếng, tái mét mặt mày.

"Kim gia, gọi tất cả người của Kim gia lại cho tôi. Đặc biệt là Kim Ken."-JungKook gằn giọng, đôi mắt của cậu bắt đầu hằn lên những tia máu đỏ.

"Gọi Kel cho người bắt cóc Kim SeokJin, nó là cháu ruột có quan hệ gần nhất với Kim Taehyung. Nếu Mẫn không thể thừa kế thì chắc chắn sẽ là nó."

"Vâng."-Jimin bị quát giật cả mình nhanh chóng chạy đi làm việc.

"Các người muốn chơi đúng không? Tôi cho các người biết thế nào là hậu quả khi đối đầu với Jeon JungKook này."-Cậu tự rút mấy mảnh thuỷ tinh ở tay, sát trùng rồi băng bó lại. Bắt đầu cuộc chiến cuối cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123