16. Mùi hương giống nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Chủ tịch, thật sự không cần đâu ạ."

Bây giờ là tình cảnh Jeon Jungkook đã thay quần áo tươm tất sẵn sàng đi làm, nhưng cậu lại ngồi lì trong nhà không chịu nhúch nhích. Lí do là Kim Taehyung nằng nặc đòi chở cậu đi làm, hôm nay anh còn học ở đâu ra cái trò ăn vạ nữa chứ.

"Em không chịu đi làm cùng tôi chứ gì?"

"V-vâng." Jungkook nghe giọng điệu chủ tịch nhà mình thay đổi thì hơi sợ nhưng vẫn quả quyết gật đầu.

"Thế tôi không đi làm nữa."

Anh nói rồi tiến đến chiếc sofa nhỏ trong phòng khách, thoải mái đặt mông xuống, tiện tay mở luôn ti vi nhà cậu để xem tin tức buổi sáng.

Jungkook ngơ ngác nhìn hành động của hắn, trong phút chốc cậu đã nghĩ mình mới là người đang ở ké nhà của chủ tịch.

"Chủ-chủ tịch." Bạn nhỏ ngồi xuống bên cạnh anh, rụt rè gọi một tiếng.

"Chuyện gì?" Anh vờ như vẫn đang tập trung xem ti vi nên chỉ trả lời một câu ngắn gọn, nhưng thật chất thì nãy giờ anh chỉ để ý xem cậu làm gì thôi chứ có xem được miếng nào đâu.

"Anh không đi làm thật ạ?"

"Đúng vậy."

Jungkook cắn môi suy nghĩ, Kim Taehyung là chủ tịch nên anh có đi trễ cỡ nào cũng không sao. Nhưng còn cậu, cậu mà đi trễ thì sẽ bị trừ lương mất.

Taehyung nhìn bộ dạng đắn đo suy nghĩ của cậu mà buồn cười, nhanh nói là cậu sẽ đi làm cùng anh đi.

"Thế chủ tịch, anh..."

"Hửm?" Anh đắc ý nhướn tai lên, muốn nghe thật rõ người yêu tương lai nhờ mình chở đến công ty.

Jungkook có hơi ngập ngừng, nhưng liếc nhìn đồng hồ thấy chỉ còn khoảng hai mươi phút nữa là đến giờ làm rồi, vội vàng lên tiếng:

"Thế chủ tịch cứ ở lại đi ạ, tôi đi làm trước. Đây là chìa khóa nhà, bao giờ anh về thì giúp tôi khóa cửa sau đó để chìa khóa vào chậu cây bên phải giúp tôi nhé?"

Cậu nói xong thì nhanh chóng xách cặp đi trước, để lại một Kim Taehyung mặt đen còn hơn đít nồi. Như thế mà bạn nhỏ nhà anh cũng nghĩ ra, tài thật đấy.

Chủ tịch Kim bực bội đi theo sau, không quên giúp cậu khóa cửa rồi cầm luôn chìa khóa theo. Nhờ đôi chân dài mét tám mà Taehyung đã may mắn tóm được cậu ở bên ngoài cổng chung cư.

Anh nhét chìa khóa vào tay người nhỏ hơn rồi nắm luôn tay người ta kéo đến bãi đỗ xe. Mạnh bạo mở cửa sau đó nhét cậu vào bên trong, còn mình thì nhanh chóng ngồi vào ghế lái.

"Chủ tịch..." Jungkook bị những hành động nhanh liên tiếp của anh làm cho ngơ ngác, đến giờ mới hoàn hồn để thắc mắc.

"Sao em bướng thế hả?"

"Vâng?"

"Tôi đã bảo để tôi chở em đi làm cơ mà."

Giọng Taehyung hơi lớn một xíu, và vì đang thở hổn hển nên nghe như đang mắng người vậy đó.

Jungkook đột nhiên bị quát nên có chút tủi thân, cậu chỉ không muốn làm phiền anh thôi mà. Còn có, nếu như mới sáng sớm đã đi cùng nhau thì mọi người ở công ty sẽ lại đồn ầm lên mất.

Bạn nhỏ thật sự không muốn phá hoại gia đình của chủ tịch đâu mà.

Thấy cậu im lặng, còn cúi mặt với dáng vẻ như bị ủy khuất kia thì Taehyung biết mình đã lỡ lời làm người yêu tương lai buồn mất rồi.

"Tôi- tôi xin lỗi, là tôi lỡ lời. Jungkook đừng giận mà."

"Tôi không sao, cũng không có giận chủ tịch." Nói đúng ra là không dám giận.

Anh thấy cậu nói thế cũng đành im lặng mà lái xe, trong lòng hơi tự trách. Sau này nhất định phải cẩn thận mồm miệng hơn, bạn nhỏ nhà hắn dễ dỗi quá đi.

Đến công ty, vì sợ mọi người nhìn thấy sẽ bàn tán nên Jungkook bảo Taehyung cho mình xuống xe cách công ty khoảng một trăm mét rồi đi bộ vào. Chủ tịch Kim chỉ biết nghe lời thư ký của mình thôi, nếu không sau này cậu sẽ không chịu đi cùng anh nữa đâu.

"Chào Jungkookie nha, em mới đến hả?" Chị gái ở quầy lễ tân vui vẻ vẫy chào cậu.

"Vâng, em chào noona."

Chào hỏi mọi người ở đấy một lượt thì cậu nhanh chóng lên phòng làm việc để soạn hồ sơ. Hôm nay Kim Taehyung có một cuộc họp với các cổ đông nên cần chuẩn bị một chút.

Lát sau, Taehyung cũng bước vào công ty, vẻ mặt tuy không vui vẻ gì cho lắm nhưng nói chung cũng dễ nhìn. Anh đáp lại lời chào của mọi người bằng một cái gật đầu rồi đi thẳng lên lầu.

Gần mười phút chưa được Jungkook, Taehyung thấy hơi nhớ rồi.

Nhưng vừa chuẩn bị bước vào thang máy thì anh bị một người từ bên trong bước ra và đụng trúng. Là chị gái ban nãy vừa nói chuyện với Jungkook, nhận ra người mình vừa va phải, chị liền rối rít xin lỗi:

"Thành thật xin lỗi chủ tịch, ngài không sao chứ?"

"Tôi không sao."

Taehyung đáp một câu rồi nhanh chóng bước vào thang máy, để lại chị gái bên ngoài thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm.

Và rồi như phát hiện ra gì đó, chị chạy tới bàn lễ tân để nói cho chị em tốt của mình nghe.

"Các chị em, ban nãy tôi vừa đụng phải chủ tịch ở thang máy."

"Ôi sướng thế, tôi cũng muốn."

Một cô gái khác là fan ruột của Kim Taehyung ôm tim quắn quéo liền bị chị cốc vào trán.

"Tôi biết là chủ tịch rất đẹp trai, mấy cô rất thích. Nhưng vấn đề ở đây là trên người chủ tịch có mùi hương giống hệt của Jungkookie."

"Hả?"

Câu nói thành công đổi lấy sự bất ngờ của mọi người. Còn lí do vì sao mùi hương của hai người giống nhau thì rất đơn giản, tối hôm qua trong lúc Taehyung đi rửa bát Jungkook đã giúp anh mang quần áo đi giặt. Còn nhiệt tình cho thêm một nắp xả vải yêu thích của cậu nữa.

"Chị có nghe lầm không đó, chủ tịch trưởng thành như thế sao có thể..."

"Cái mùi xả vải Johnson's baby(*) đó tôi ngửi trên người Jungkookie đến sắp nghiện rồi sao có thể lầm được chứ."

Chị khẳng định một câu chắc nịch làm mấy người ở đâu phải im lặng để suy nghĩ. Bỗng trưởng phòng thiết kế nổi tiếng là hủ nam và fan ruột của Jungkook đi ngang nghe được loáng thoáng câu chuyện cũng đến góp vui.

"Ban sáng tôi có nhìn thấy chủ tịch Kim chở Jungkookie đi làm đó, nhưng họ dừng cách công ty một khoảng xa để Jungkookie đi bộ vào trước. Tôi có chụp lại mấy con ảnh rất 'tình' đây."

Anh ấy lấy điện thoại mở ra một tấm ảnh, tuy có chút mờ nhưng vẫn nhìn rõ mồn một cảnh Kim Taehyung mở cửa xe cho Jeon Jungkook. Mấy chị em ở đó không hẹn mà cùng nhau hét lên, lần này thuyền của mấy chị lên cấp thành chiến hạm rồi.

"Buổi sáng chủ tịch chở bé iu nhà chúng ta đi làm, vậy họ đã làm gì để trên người chủ tịch có mùi của Jungkookie vậy ta?"

"Chắc chắn là ôm nhau."

"Có khi là cuồng hôn một trận cũng nên."

"Cũng có khi là tối qua hai người họ..."

"Ahh cô đừng nói như thế, tôi thích lắm."

"..."

Ai đó hãy đến và kết thúc cuộc trò chuyện của mấy người này lại đi. Chứ nếu còn tiếp tục nữa thì sẽ hết giờ làm mất.

Đúng lúc này, ả thư ký của trưởng phòng kĩ thuật đi đến. Cô ả này ngày thường vốn chẳng để ai vào mắt vì có trưởng phòng nâng đỡ, hay nói cách khác ả ta chính là tình nhân được tên trưởng phòng ấy bao nuôi.

Chứ làm gì có chuyện người đứng đầu phòng kĩ thuật chưa tới mười nhân viên lại cần có thư ký? Nhưng vì tên này cũng cống hiến nhiều cho Thv Global nên Kim Taehyung không quan tâm lắm đến vấn đề này.

Tuy nhiên thì tham vọng của con ả này đâu dừng lại ở vị trí tình nhân của trưởng phòng. Thứ ả đang mơ là trèo được lên giường của Kim Taehyung kia kìa.

Nghĩ vậy nhưng trước mặt anh, ả vẫn tỏ ra ngây thơ, thuần khiết. Nhưng ả đã quên một điều rằng bao nhiêu năm lăn lộn trên thương trường Kim Taehyung đã gặp qua biết bao nhiêu loại người, âm mưu cáo già của ả đã bị anh nhìn thấu từ lâu.

"Mấy người nói mà chẳng biết suy nghĩ, chủ tịch của chúng ta phong độ lịch lãm như thế đời nào lại đi yêu một thằng con trai như Jeon Jungkook."

Chất giọng chanh chua nhão nhoẹt làm mấy mọi người đang hăng say nói chuyện cũng phải dừng lại để rùng mình.

"Cô mới là người không biết suy nghĩ đó. Còn nữa, cô nói người như Jeon Jungkook là như nào? Em trai chúng tôi đắc tội với cô sao?"

Ả ta biết mình đang yếu thế nhưng vẫn cãi cố:

"Tôi chỉ nói sự thật thôi, biết đâu chủ tịch đã có vợ đẹp con ngoan ở nhà. Mấy người ăn nói xằng bậy như thế sẽ làm nhiều người khó chịu lắm đấy."

"Chúng tôi chỉ nói cho nhau nghe, không làm phiền đến ai hết. Cũng không có gì để khẳng định chủ tịch đã kết hôn." Có kết hôn thì cũng chỉ kết hôn với em trai nhỏ nhà chúng tôi thôi.

Chị gái lễ tân càng cãi càng hăng, mọi người phải xông vào can ngăn. Nếu không sẽ có án mạng mất.

"Được rồi, đừng tốn sức với cô ta nữa. Cứ xem như là tiếng ruồi kêu đi."

Ả ta tức tối nhưng chẳng làm được gì cả, đành giậm chân bỏ đi, không quên bỏ lại một câu:

"Các người giỏi lắm."

by: cheonhee
1.1.23

chap mới cho năm mới nè hehe, chúc mọi người năm 2023 ngày nào cũng zui nhen

(*) hình như hông có xả vài Johnson's baby đâu mấy bà ưi, tại tui thích nên tui cho zô z đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro