₀²

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười trên mười

quangtrung1903

@hunghuynh.gemini

── ⋆⋅☆⋅⋆ ──

Mười trên mười

quangtrung1903

@hunghuynh.gemini

atus310

@hunghuynh.gemini

phamdinh_thaingan

@hunghuynh.gemini

hunghuynh.gemini

dạ, em đây, cả nhà gọi em có gì hả?

atus310

anh đại diện cả nhà phát biểu 🙋

phamdinh_thaingan

mời anh

quangtrung1903

nói sao cho nghe được nha

hunghuynh.gemini

sao ạ?

atus310

hùng
em thích dương bé đúng không?

hunghuynh.gemini

trời tưởng chuyện gì, nãy em cũng trả lời anh quân rồi mà, em đâu có thích dương bé, mọi người nghĩ gì vậy???

quangtrung1903

chỗ anh em với nhau ko, anh khuyên thật mày cái này, nếu thích thì nói để anh với mọi người giúp cho, cứ im im rồi phủ nhận mốt có bỏ lỡ nhau thì đừng có hối hận

hunghuynh.gemini

mọi người sao thế ạ? em nói rồi mà, em với dương bé chỉ là anh em thân thiết thôi

phamdinh_thaingan

tại sao em cứ phải cố chấp zậy hùng, nhìn cử chỉ của em ai cũng nghĩ em thích dương bé hết đó, cứ chối làm gì nhở?

hunghuynh.gemini

cử chỉ gì ạ? nếu các anh nói em hay nhìn dương hoặc em hay lo lắng, quan tâm dương thì em vẫn như thế với tất cả mọi người mà

atus310

đúng là đối với tất cả mọi người, em đều giương mắt ra nhìn, đều quan tâm lo lắng nhưng đối với dương nó khác lắm em ạ, em có bao giờ tự nhìn thấy được ánh mắt của em đâu, có thể em chối đay đãy là em không thích dương nhưng ánh mắt là thứ ko thể nói dối được đâu

hunghuynh.gemini

khác như nào ạ?

atus310

anh đã từng chứng kiến ánh mắt của em đối với nhiều người rồi, ánh nhìn của em chỉ đơn giản là nhìn thôi, nhưng khi nhìn dương mắt em nó lấp lánh như có cả bầu trời sao vậy đó, ánh mắt vừa cưng chiều vừa yêu thương, có lần anh thấy em nhìn chầm chầm dương bé bằng cái ánh mắt ấy cả buổi trời, như thế ko thích thì là gì?

phamdinh_thaingan

đúng đúng, ánh mắt em mỗi lần nhìn dương nó giống lúc anh xái nhìn anh tút zậy đó

quangtrung1903

=)))
ý là đang xúk động đó

atus310

ê! ko đụng thì đừng có chạm nhe?

quangtrung1903

thôi thôi, tóm lại @hunghuynh.gemini em nghĩ sao

hunghuynh.gemini

em không biết... cho em ít thời gian suy nghĩ về chuyện này ạ

atus310

chịu 🤷‍♂️

  hoàng hùng bỏ điện thoại xuống sau khi nói chuyện với anh em 10/10, anh đang rối rắm trong đám suy nghĩ của mình, về anh, về dương bé, về mối quan hệ này, có thể nói anh tệ cũng được nhưng không hiểu sao trong lòng thì lại thích em mãnh liệt nhưng lại không hề muốn tiến triển xa hơn với em, không muốn cho mọi người biết về thứ tình cảm này, hùng thắc mắc lắm, tại sao cứ phải là người yêu, phải yêu nhau mới hạnh phúc được nhỉ? hùng thấy chỉ cần anh với dương thân thiết với nhau như này có phải tốt hơn không, dương thích con gái mà nhỉ? không biết nữa nhưng anh nghĩ vậy, lỡ bày tỏ dương lại cảm thấy ghê tởm mình thì có phải tệ hơn cả bây giờ không?

  mãi chìm trong dòng suy nghĩ, dương bé nằm trong lòng anh cũng thức từ từ mở mắt dậy, nhìn sang bên cạnh thấy người anh thân thuộc hoàng hùng đang suy tư điều gì đó, dương bé chọt chọt vào người anh vài cái để tạo sự chú ý, cảm nhận được thứ gì cứ đụng vào người mình, hoàng hùng quay sang thì thấy gương mặt vừa ngủ dậy của dương bé bên cạnh, càng nhìn vào gương mặt này, huỳnh hoàng hùng càng rối

"dương bé dậy rồi à, sao mặt còn ngơ thế, chưa tỉnh ngủ à, trễ rồi đó dương bé ơi, nằm cho tỉnh xíu rồi về phòng chuẩn bị anh chở đi ăn tối nhá"

"vâng, nhưng anh đừng bẹo má dương nữa"

  đăng dương lấy bàn tay đang trên má mình xuống rồi chộp lấy điện thoại bên cạnh, đã 9 giờ tối rồi này, trễ phết, mà anh em nhắn gì nhiều thế nhỉ, dương mở hộp chat của anh em say hi ra đọc từng tin nhắn về mình và về người anh hoàng hùng bên cạnh

"uầy, anh ơi, mọi người nhắn tin nhiều thế, mọi người nói về em quá trời này, ủa sao anh quân lại hỏi vậy nhỉ, haha làm gì có chuyện anh hùng thích dương chứ, tụi mình là anh em mà"

"thôiiii, dương bé về phòng chuẩn bị đi anh chở đi ăn nào, trễ rồi, không xem điện thoại nữa"

"vâng vâng, dương biết rồi"

  vừa mới tươi cười đùa cợt với anh trong phòng xong, thế mà vừa bước ra khỏi phòng, đăng dương đã mếu máo hết cả lên, mở cửa lao vào phòng vốn thuộc về mình, dương thấy đức duy và quang anh đang ngồi xem phim, dương lập tức nhảy lên giường dãy đành đạch hết cả lên

"huhuhu, ứ chịu đâu"

"úi úi cái gì vậy anh dương, vụ gì mà ở đây khóc lóc làm nũng thế này, ngồi dậy kể cho em với quang anh nghe này"

"đúng đúng, anh dương sao thế"

 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro